Thái Cổ Thần Vương

Chương 297: Thảm chiến



Trong Thiên Tàn có hai vị Thiên Cương, hai gã Nguyên Phủ, giờ phút này hai đệ tử Nguyên Phủ vây quanh Tần Vấn Thiên.

- Thần binh tứ giai.

Đệ tử Nguyên Phủ bát trọng kia nhìn chằm chằm trường mâu trong tay Tần Vấn Thiên, người này quá giàu có. Bốn sư đồ bọn họ làm sát thủ nhiều năm, đa số tài nguyên lấy được đều dùng để tu luyện. Đối với bọn họ mà nói, Thần binh tứ giai là thứ xa xỉ, Khôi Lỗi tứ giai, càng không dám nghĩ đến.

Nhưng làm xong nhiệm vụ này, bọn họ sẽ có.

- Trọng lực.

Nguyên Phủ bát trọng kích hoạt sức mạnh ý chí, hắn lĩnh ngộ ý chí là Đại Địa Ý Chí, Đại Địa Ý Chí đệ nhất cảnh… trọng lực, hơn nữa còn là Hóa cảnh, trọng lực gấp tám lần.

Chẳng qua là trong khoảng thời gian ngắn, Tần Vấn Thiên cảm giác cước bộ trầm xuống, cả người trở nên cực kỳ trầm trọng, vô cùng không quen.

Một luồng yêu khí khủng bố tràn ngập, sức mạnh huyết mạch ở trong người rít gào, hắn muốn lấy huyết mạch nhục thân bù đắp cảm giác trầm trọng này.

- Đùng!

Thân thể người Nguyên Phủ bát trọng kia động, trong tay xuất hiện một thanh trường thương, thương nhanh mà trầm, thương còn chưa tới đã khiến trái tim của người ta nhảy lên, nếu một cú đánh đánh vào trên người, không chết cũng trọng thương.

Trường mâu trong tay bạo kích mà ra, mặc dù rất không quen cảm giác trầm trọng này, nhưng cánh tay của Tần Vấn Thiên vẫn cực kỳ ổn định, hắc quang lóng lánh như có một Hắc Long nhào ra. Trường mâu cùng trường thương va chạm đùng một tiếng, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng chấn động, luồng sức mạnh nặng nề kia trực tiếp thông qua chấn động truyền đến trong cơ thể, làm cho hắn rên khẽ một tiếng.

Nguyên Phủ bát trọng cùng Nguyên Phủ tứ trọng, sức mạnh, Tinh Nguyên bàng bạc, đều không ở một tầng thứ, nếu không phải bây giờ khí lực của hắn cường hoành, một kích có thể đã bị trọng thương.

- Luyện chế Thần binh tứ giai này thật phiền phức.

Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm mắng, Tinh Nguyên điên cuồng đưa vào trong trường mâu, câu thông sức mạnh Thần Văn trong Thần binh, Thần Văn tứ giai ở bên trong cũng không phải hắn khắc, bởi vậy muốn dẫn động cần Tinh Nguyên khổng lồ, có thể phát ra một cú đánh tứ giai uy lực, đây là lực cảm nhận của hắn mạnh mẽ, có thể rõ ràng nắm chặt mạch lạc của Thần Văn.

Nhưng ở thời điểm chiến đấu, người khác sẽ không cho hắn quá nhiều thời gian, Nguyên Phủ bát trọng kia oanh ra một cú đánh, thương thứ hai liền đến, một thương này càng điên cuồng càng mãnh liệt.

- Đại Địa Ba Đào.

Thương như rồng, bạo giết mà ra, một cỗ ba đào khủng bố nghiền ép tới, chỉ thấy Tinh Hồn của đối phương nở rộ, đúng là Đại Địa Tinh Hồn dày nặng, làm cho trên người đối phương bao phủ khí tức dày nặng.

Tần Vấn Thiên phá vỡ ngón tay, bỗng nhiên chỉ về phía hư không, trong nháy mắt, Hoàng Tuyền bia trấn áp ra đánh tới đối phương, ngăn trở Đại Địa thần thông, Hoàng Tuyền bia đánh ra, một Nguyên Phủ lục trọng khác không có kiêng kỵ. Nháy mắt ra tay, giống như quỷ ảnh, một lợi trảo khủng bố nhắm về phía yết hầu của Tần Vấn Thiên, cho người ta cảm giác âm u.

Đại Địa Ba Đào và Hoàng Tuyền bia va chạm, ánh mắt của Tần Vấn Thiên đúng lúc này chuyển qua, đôi mắt lạnh như băng nhìn quét, va chạm với đôi mắt của đối phương, trong tích tắc, con ngươi của hai người va chạm, như có sức mạnh ý chí ở trên hư không giao hội, làm cho trong lòng Tần Vấn Thiên run lên, đối phương cũng có thể lấy ánh mắt công kích.

Quỷ trảo đã tới gần, năm ngón tay hắc quang lóng lánh, chộp tới cổ của Tần Vấn Thiên.

Nhưng chỉ thấy lúc này trên người Tần Vấn Thiên xuất hiện một luồng Yêu khí khiến người ta sợ hãi, huyết mạch Thái Cổ Yêu thú kia như bộc phát ra, Yêu khí tràn ngập giữa trời đất.

- Ngủ say.

Sức mạnh ý chí nở rộ, làm cho con ngươi của đối phương chút ngưng, lại có loại cảm giác buồn ngủ.

Quỷ trảo đảo qua yết hầu của Tần Vấn Thiên, lại phát hiện chộp vào trên cánh tay, cánh tay kia lại phủ lân giáp khủng bố, cứng cỏi không gì sánh được.

- Rầm!

Quỷ trảo nắm chặt, lân giáp vỡ vụn, xuất hiện máu tươi, nhưng hắc mâu của Tần Vấn Thiên đánh ra, thân thể đối phương lui nhanh lại nơi nào còn kịp. Cửu Thiên Côn Bằng Quyết nở rộ, sau lưng Tần Vấn Thiên như sinh ra một đôi Côn Bằng chi dực thật lớn, thân ảnh của hắn như Cửu Thiên Côn Bằng dịch chuyển về phía trước, tiếng xoẹt nhẹ vang lên, trường mâu xuyên qua yết hầu của đối phương, sau đó rút ra.

- Phòng ngự này…

Xa xa Thư Nguyễn Ngọc có chút kinh hãi, cánh tay của Tần Vấn Thiên lại bao trùm yêu lân, lực phòng ngự đáng sợ đến nỗi dọa người, Hoàng Tuyền bia phảng phất như có mắt, điên cuồng cùng Nguyên Phủ bát trọng đụng chạm, tranh thủ cho Tần Vấn Thiên một hơi kích sát Nguyên Phủ lục trọng.

- Sư đệ.

Hắn gầm lên giận dữ, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy lưng run lên, sắc mặt hơi trắng, xoay người phun lên Hoàng Tuyền bia một ngụm máu tươi, trong giây lát huyết khí của Hoàng Tuyền bia càng thêm mạnh mẽ, không ngừng chấn động, phát ra âm thanh thùng thùng đáng sợ, làm cho đối phương cùng hắn ở vào trạng thái khó chịu như nhau.

Hắn bị trọng lực trói buộc, mà đối phương thì huyết mạch nhảy lên.

Khí tức trên trường mâu càng ngày càng đáng sợ, thời điểm Tần Vấn Thiên giết người nọ vẫn chưa vận dụng Thần Văn, muốn dẫn động Thần Văn tứ giai bên trong công kích, cần thu nạp Tinh Nguyên đáng sợ. Nếu như là cảnh Thiên Cương sử dụng, thoáng chốc là có thể hoàn thành, nhưng cảnh giới của hắn quá thấp, chỉ có thể điên cuồng đưa vào Tinh Nguyên trong cơ thể.

- Ta muốn ngươi chết.

Tia sáng Tinh Hồn của đối phương càng ngày càng sáng, một bộ đại địa áo giáp ngưng tụ, con ngươi của Nguyên Phủ bát trọng bùng ra sát ý đáng sợ, thân thể của hắn lần nữa di động, ngón tay của Tần Vấn Thiên chỉ ra, Hoàng Tuyền bia điên cuồng đi về phía trước, mà thân thể hắn thì nhanh lui về phía sau.

Giờ khắc này, đối phương bị Hoàng Tuyền bia làm cho chấn động, tầng đại địa áo giáp kia như vì hắn giảm đi cảm giác rung động rất mạnh.

- Xoẹt!

Trường thương nhanh như ánh chớp, mang theo sức mạnh khủng bố giết đến, Tần Vấn Thiên bị trọng lực gấp tám lần ảnh hưởng, tốc độ bị quấy nhiễu, căn bản trốn không thoát.

Trong mắt Tần Vấn Thiên bắn ra lãnh quang đáng sợ, hai cánh hợp lại, yêu khí xung thiên, bao vây cả người hắn ở bên trong.

Bành...

Chấn động đáng trong sợ nháy mắt phá hủy yêu khí. Thanh trường thương kia thẳng tắp đâm vào hai cánh, mặt đối phương lộ vẻ dữ tợn, trường thương một đường đi về phía trước, âm thanh phốc phốc không ngừng, muốn lấy tính mạng của Tần Vấn Thiên.

- Phá cho ta!

Gầm lên giận dữ, hai cánh bạo liệt, yêu khí tán đi, thân ảnh của Tần Vấn Thiên tái hiện, trường thương đâm vào ngực trái của hắn, thiếu chút nữa đâm trúng trái tim. Nhưng trong con ngươi của Tần Vấn Thiên lại lộ ra ánh sát lục đáng sợ, trong nháy mắt hai cánh bạo nát, trường mâu cũng đã từ trong tay Tần Vấn Thiên bay ra, hắc quang đáng sợ nuốt hết trời đất, luồng uy lực kia khiến người ta sợ hãi, lao thẳng tới yết hầu của đối phương.

Người nọ phản xạ có điều kiện lui nhanh, một tiếng nổ vang ầm ầm, Hoàng Tuyền bia trực tiếp khắc ở sau lưng hắn làm cho sắc mặt hắn trắng bệch, một tia hắc quang lóng lánh bay qua. Xoẹt! Trường mâu đóng ở mi tâm của hắn, khí tức khủng bố bạo liệt, thân thể hắn trực tiếp bạo tạc… chết.

Tần Vấn Thiên rút trường thương ở ngực ra, máu tươi nhiễm đỏ áo của hắn. Ho khan vài tiếng, ánh mắt của Tần Vấn Thiên vẫn cực kỳ lạnh lẽo.

- Gia hỏa này thật liều mạng.

Thư Nguyễn Ngọc nhìn Tần Vấn Thiên chiến đấu tàn nhẫn có chút kinh hãi, một Nguyên Phủ tứ trọng có thể giết chết một Nguyên Phủ bát trọng cùng một Nguyên Phủ lục trọng. Tuy mượn sức mạnh Thần binh tứ giai cùng với bia đá kia, nhưng tương tự cũng thể hiện rằng người này sẽ trở nên tàn nhẫn khi ở vào thế yếu, quả thực không tiếc hết thảy. Vừa rồi thanh trường thương kia chỉ cần lại chuẩn một chút, hắn sẽ mất mạng.

Đương nhiên nàng cũng nhìn ra, mặc dù không tính Thần binh và bia đá, sức chiến đấu của Tần Vấn Thiên vẫn cực kỳ kinh người, so với cảnh giới của hắn thì mạnh hơn rất nhiều. Nàng đang nghĩ, có lẽ không dựa vào bia đá và Thần binh, hắn cũng có thể giết chết Nguyên Phủ lục trọng, nhưng vừa rồi một cú đánh dẫn động trường mâu kia, Tinh Nguyên trong cơ thể Tần Vấn Thiên có lẽ đã tiêu hao sạch, dù sao cảnh giới của hắn chẳng qua là Nguyên Phủ tứ trọng mà thôi.

- Ngươi đi giết hắn.

Bên Hoa Tiêu Vân, hộ vệ của hắn thủ hộ ở bên cạnh, mấy con Khôi Lỗi ở xung quanh nhìn chằm chằm, có một Khôi Lỗi tứ giai, cái khác đều là tam giai.

- Thiếu gia, an toàn của ngươi quan trọng hơn.

Hộ vệ thản nhiên nói.

- Mấy con Khôi Lỗi cũng không giải quyết được, cần ngươi làm gì?

Hoa Tiêu Vân có chút không vui nói.

- Thiếu gia, Khôi Lỗi tam giai ta có thể đơn giản giải quyết, nhưng bọn chúng chẳng qua là ở xa nhìn chằm chằm ngươi, mà Khôi Lỗi tứ giai này có thể so với Thần binh tứ giai, luyện chế cực kỳ khó khăn, bên trong khắc họa Thần Văn là Thần Văn tứ giai công kích tương đương với cảnh Thiên Cương, ngoại trừ việc không linh hoạt bằng con người thì không có khuyết điểm gì, nếu như không phải vì bảo hộ thiếu gia, ta tất nhiên có biện pháp, nhưng...

Hộ vệ này nói đến đây thì không tiếp tục nữa, làm cho thần sắc của Hoa Tiêu Vân càng khó coi. Nói cho cùng, là ám chỉ hắn vô dụng sao?

- Ta tới giúp ngươi giải quyết những Khôi Lỗi tam giai này.

Một thanh âm truyền ra, sau đó chỉ thấy thân ảnh che mặt giết về phía những Khôi Lỗi tam giai kia, hắn đưa tay rút kiếm, kiếm rơi, hàn quang chói mắt, sắc bén đến cực hạn, một Khôi Lỗi tam giai giơ tay lên chống lại, chỉ thấy trên thanh kiếm kia có lãnh quang um tùm.

Nhanh, kiếm nhanh đến cực hạn, âm thanh thanh thúy truyền ra, Khôi Lỗi bị trảm thành hai đoạn.

- Kiếm kia thật kinh người.

Ánh mắt của tên hộ vệ ngưng lại, không biết người này là ở đâu ra.

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên cứng đờ, Khôi Lỗi tam giai này cuối cùng không lợi hại như Khôi Lỗi Kim Giáp, nhưng bất luận là công hay phòng đều kém không ít.

Sát thủ này, tựa hồ là mới vừa rồi cùng phu xe kia đến, không nghĩ sẽ mạnh tới như vậy.

- Ngươi nhất định phải chết.

Thư Nguyễn Ngọc đi lên trước, tới bên cạnh Tần Vấn Thiên.

- Hắn hiển nhiên là vì ngươi mà tới. Vốn muốn lưu ngươi cho bốn vị sát thủ, lại không nghĩ rằng thực lực ngươi không tệ, chờ giải quyết Khôi Lỗi rồi, chỉ sợ hắn sẽ đến giết ngươi, những khôi lỗi kia, hẳn là lá bài tẩy cuối cùng của ngươi.

- Có vẻ chúng ta không biết nhau?

Tần Vấn Thiên nhìn nữ tử váy đỏ trước mắt, nữ nhân này thân ảnh tịnh lệ, kiều diễm tuyệt luân, nhưng mình tựa hồ không nhận ra đối phương.

- Ta biết ngươi là đủ rồi, ngươi đằng nào sẽ chết, không bằng chết ở trong tay ta.

Tinh Hồn của Thư Nguyễn Ngọc lóng lánh, chỉ thấy một hư ảnh hỏa diễm lóng lánh.

Thời điểm tu sĩ Võ Mệnh chiến đấu đều quen phóng thích Tinh Hồn thứ ba, bởi vì Tinh Hồn thứ ba của bọn họ là lợi hại nhất. Tinh Hồn thứ ba của Thư Nguyễn Ngọc này, tới từ Tứ Trọng Thiên tràn đầy khí tức hỏa diễm cuồng bạo.

- Ngươi tự tin như vậy, coi là ăn chắc Tần mỗ?

Đôi mắt của Tần Vấn Thiên lập loè lãnh mang, Yêu khí cường liệt.

- Có lẽ Tinh Nguyên trên người ngươi đều không còn bao nhiêu, không đủ để ngươi kích phát công kích mạnh nhất của Thần binh tứ giai.

Thư Nguyễn Ngọc từ tốn nói, trong khuôn mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo.

Đã gặp được người như vậy thì nàng báo thù cho dượng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv