Hoàng cung Trường Thanh tiên quốc, từng tòa vương hầu phủ đệ đều chấn động.
Chuyện Thanh Nhi công chúa dẫn theo thanh niên nam tử vào hoàng cung là không thể dối gạt được, hơn nữa người của các đại vương phủ còn biết được Thanh Nhi công chúa đã an bài thanh niên kia tại phủ đệ của công chúa Trường Bình. Điều này càng củng cố thêm suy đoán của mọi người, rất có thể thanh niên nam tử này là tình nhân của Thanh Nhi công chúa quen biết ở bên ngoài.
- Công chúa tuổi còn trẻ, yêu đương luyến ái là chuyện rất bình thường, nhưng người này là thần thánh phương nào, là hậu bối của vị đại đế nào?
Có tiếng từ trong vương phủ truyền ra muốn biết về lai lịch của Tần Vấn Thiên.
Thanh Nhi công chúa yêu đương luyến ái, nhưng người mà nàng yêu mến cũng phải xứng đôi với công chúa mới được, nếu không thì nhiều thanh niên thiên kiêu trong hoàng cung sẽ không phục.
- Người này tên là Tần Vấn Thiên sao? Trong Tiên vực vẫn chưa có đại đế đứng đầu mang họ Tần, trừ phi là hậu nhân đại đế tầm thường, hoặc là đại đế lánh đời.
- Phủ đệ công chúa Trường Bình truyền ra tin tức, không ngờ người này không phải là hậu nhân của đại đế, mà là đến từ thế giới lạp tử, quen biết cùng công chúa tại thế giới lạp tử, nói như vậy Tần Vấn Thiên là một nhân vật thiên tài đến từ thế giới thổ dân?
Chuyện này đưa tới gợn sóng thật là đáng sợ, trong một thời gian cực kỳ ngắn ngủi, toàn bộ các đại vương phủ trong hoàng cung đã biết danh tiếng của Tần Vấn Thiên, tên của Tần Vấn Thiên được nhắc tới trong miệng của mọi người khắp các vương hầu phủ đệ, chỉ sợ chính bản thân Tần Vấn Thiên cũng không thể nào đoán được bản thân mình sẽ danh chấn Tiên quốc hoàng cung trong một thời gian ngắn như vậy, tuy trước khi hắn tới cũng đã dự liệu chuyến đi này tất nhiên dẫn phát to sóng to gió lớn.
- Người này không ngờ lại đến từ thế giới lạp tử, chẳng lẽ thiên phú kinh người, phong hoa tuyệt đại?
- Có thể là Thanh Nhi công chúa tuổi còn trẻ, trầm mê mông lung trong luyến ái, công chúa còn chưa thành thục, khả năng bị hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt.
- Không ngờ Thanh Nhi công chúa lại vì một người thế giới lạp tử mà giết cháu ngoại gái của Vân vương, hơn nữa còn giết tại thời điểm làm khách tại Trường An hầu phủ, chuyện này có phần hơi quá, chỉ sợ phải kinh động đến đại đế rồi.
Vương hầu phủ đệ chấn động, một số nhân vật thanh niên thiên kiêu lại không phục, bọn họ vẫn muốn tiếp cận công chúa, nhưng Thanh Nhi công chúa không cho bọn họ một chút cơ hội nào, cứ lạnh như băng, không ai có thể thân cận cùng nàng. Thanh Nhi công chúa không tỏ ra thân thiện với bất kỳ người nào, bất kể ngươi là thân phận gì, có thiên tư đến bực nào, nhưng mà giờ này lại yêu mến một người ở thế giới lạp tử, còn trực tiếp dẫn đến hoàng cung, thậm chí tru sát cháu ngoại gái của Vân vương chỉ vì hắn.
Ghen tỵ, dù chưa gặp nhưng đã có rất nhiều thiên kiêu ghen tỵ với Tần Vấn Thiên.
Những phong ba này bản thân Thanh Nhi không biết, nàng dẫn Tần Vấn Thiên đến hoàng cung Trường Thanh tiên quốc là muốn cho người thân biết mặt Tần Vấn Thiên, muốn cho người thân biết thái độ của nàng, tốt nhất là có thể nhìn nhận Tần Vấn Thiên.
Đại đế cung ở chính giữa hoàng cung, tọa lạc trên một tòa tiên sơn mờ mịt, tiên khí mờ mịt cực kỳ uy nghiêm, trong đại đế cung, Thanh Nhi đi tới một ngôi đại điện, bước chậm vào bên trong.
- Bái kiến công chúa điện hạ.
Tất cả thị vệ đều quỳ một chân trên đất, nhìn Thanh Nhi công chúa đạp bước đi phía trước.
Trong cổ điện rộng lớn, một trung niên khí độ phi phàm đang đề bút viết chữ, tu sinh dưỡng tính, toàn thân không có bất kỳ khí thế nào, lúc này hắn buông bút trong tay ra, ngẩng đầu nhìn thân ảnh xinh đẹp đang đi tới, trên mặt nở nụ cười hiền hòa:
- Thanh Nhi con đã về.
-Vâng.
Thanh Nhi gật gật đầu, ngay cả đối mặt với phụ thân mà thái độ của nàng vẫn lạnh lùng như vậy, dù sao Trường Thanh đại đế cũng thấu hiểu về nàng, đương nhiên không sẽ trách phiền. Ông ta còn thường xuyên tự trách mình đã bỏ lỡ thời gian quan tâm chăm sóc tốt nhất cho Thanh Nhi.
-Con. . .
Thanh Nhi muốn mở miệng nói, đã thấy Trường Thanh đại đế vươn tay dường như không để cho nàng nói tiếp, cười nói:
- Phụ thân đã biết rồi, là Tần Vấn Thiên a, không ngờ hắn từ thế giới lạp tử tìm khắp đến thành Cổ Đế, cũng có chút nghị lực.
Đôi mắt đẹp của Thanh Nhi hơi lóe, nàng bình tĩnh nhìn Trường Thanh đại đế không nói gì, dường như đang chờ Trường Thanh đại đế tiếp tục lên tiếng.
- Thời điểm này hoàng cung đã sôi trào, rất nhiều người trong vương hầu phủ đệ đã khiển trách Tần Vấn Thiên, cho rằng hắn không xứng với con.
Trường Thanh đại đế nhẹ nhàng nói, Thanh Nhi cũng không đáp lời, ánh mắt lại lạnh hơn một chút.
- Phụ thân biết con hoài nghi chuyện năm đó. Dù sao Thanh Nhi không nên hoài nghi phụ thân, phụ thân cũng không hề khiến cho Đông Thánh chèn ép Tần Vấn Thiên.
Trường Thanh đại đế bình tĩnh nói tiếp:
- Dĩ nhiên phụ thân cũng không khiến cho Đông Thánh cố ý chiếu cố đến Tần Vấn Thiên, hết thảy đều theo tâm ý của bản thân hắn. Nếu như hắn đã nhận Tần Vấn Thiên làm đệ tử, ta cũng không có ý kiến, có điều là ta không ngờ Đông Thánh Đình lại có ý đối với con, cho nên bọn họ cố ý chèn ép Tần Vấn Thiên.
- Chính phụ thân cũng không hy vọng huynh ấy trở thành đệ tử của Đông Thánh Tiên đế, đi tới Tiên vực.
Thanh Nhi nhìn Trường Thanh đại đế nói, thật ra tâm tư của nàng rất tinh tế và cực kỳ nhạy cảm, có một số việc nàng cảm giác được.
- Có thể nói như thế, nhưng con có biết tại sao không?
Trường Thanh đại đế hỏi, Thanh Nhi không trả lời mà chờ Trường Thanh đại đế tự nói cho nàng biết.
- Bởi vì con.
Trường Thanh đại đế khẽ thở dài:
- Tiên quốc vương hầu đều đang thảo luận thân phận như thế nào thì mới có thể xứng với con, nhưng bọn họ cũng biết cha không hề để ý đến cái gọi là thân phận địa vị. Thế giới này xét cho tới bây giờ đều là bình đẳng, con muốn với cao tất nhiên địa vị sẽ ở vào bên yếu thế hơn. Hơn nữa, Tiên vực này cũng không có bao nhiêu người cần cho ta phải với tới dựa vào. Cái cha hi vọng chính vào sự cường đại của bản thân con.
Trường Thanh đại đế ngắm nhìn Thanh Nhi, trong ánh mắt chứa đựng yêu thương, tiếp tục nói:
- Trong nhân vật đế vương đăng đỉnh ở thế giới này, nam nhân nhiều hơn rất nhiều so với nữ tử, vì sao như thế? Vì nam nhân có chấp niệm võ đạo về sâu hơn, mặc dù bọn họ cũng có người yêu thương, nhưng cũng rất ít người sa vào chuyện tình cảm nam nữ. Nhưng nữ tử thì khác, nữ nhân dễ dàng xử trí theo cảm tính hơn, bị liên lụy vào những chuyện này, Thanh Nhi, con cũng như thế.
Trong đôi mắt đẹp của Thanh Nhi có từng tia chấn động, Trường Thanh đại đế rất ít khi nói lên suy nghĩ chân chính của mình cùng nàng. Lần này nàng dẫn Tần Vấn Thiên đến hoàng cung là biểu đạt thái độ của nàng, Trường Thanh đại đế như hiểu rõ tâm tư của nàng, cũng nói cho nàng biết ý nghĩ trong lòng Trường Thanh đại đế.
Nữ nhân càng dễ thay đổi cách xử trí theo cảm tính, bị tâm tư dục vọng liên lụy, nàng cũng như thế. . . Thanh Nhi không có cách nào phản bác, nàng hiểu rằng lời của phụ thân Trường Thanh đại đế là lời nói thật.
- Hài tử, thật sự ta không hy vọng hắn đến Tiên vực, không hy vọng con lâm vào trong chuyện tình cảm quá sớm. Có đôi khi không lấy được, không thấy được càng có thể khiến cho người ta sinh ra động lực mãnh liệt. Thí dụ như đoạn thời gian khi các con chia lìa, con tiến bộ thần tốc, có lẽ Tần Vấn Thiên cũng giống như vậy, vì thế hắn mới nhanh chóng đi tới Tiên vực, đi tới hoàng cung như vậy.
- Vì thế cho dù con trách phụ thân, phụ thân vẫn kiên trì giữ vững ý kiến của mình. Nếu một ngày kia, tự thân các con có thực lực cường đại đạt đến trình độ như ta, bất kể con lựa chọn như thế nào đều được. Còn bây giờ ta cũng không ủng hộ các con.
Trường Thanh đại đế nói ra ý nghĩ của chính mình, Thanh Nhi chỉ im lặng lắng nghe. Nàng không thể nào trách giận tâm ý của Trường Thanh đại đế.
- Như vậy sẽ trở thành động lực tu hành của con, con sẽ tránh khỏi việc trễ nải tu hành của tự thân, huynh ấy cũng sẽ không.
Mặc dù Thanh Nhi hiểu ý của Trường Thanh đại đế, nhưng âm thanh của nàng vẫn cố chấp như cũ. Chính như lời Trường Thanh đại đế nói, nữ tử thay đổi xử trí theo cảm tính, khi đã yêu, muốn cho nàng buông ra, nói dễ hơn làm, nàng không làm được.
- Chẳng phải sao?
Trường Thanh đại đế buồn bã nói:
- Võ đạo chỉ là một trong những nguyên nhân mà cha không ủng hộ, con có muốn nghe nguyên nhân chủ yếu hay không?
-Vâng.
Thanh Nhi nhẹ nhàng gật đầu.
- Nếu thời khắc này con và Tần Vấn Thiên gặp nguy hiểm, hắn gặp phải nguy cơ sinh tử, lúc này con có thể hi sinh bản thân mình đi cứu hắn hay không, con sẽ làm như vậy không?
Ngữ khí của Trường Thanh đại đế nặng thêm vài phần, có chút nghiêm túc. Thanh Nhi hơi run run, chăm chú nhìn Trường Thanh đại đế.
Có làm không? Dĩ nhiên sẽ làm!
- Con đã nói cho cha biết đáp án.
Trường Thanh đại đế cười gượng:
- Chuyện về Đông Thánh tiên môn cha đã biết, Tần Vấn Thiên nhấc lên sóng to gió lớn tại thành Cổ Đế, mấy lần gặp nguy hiểm, con cũng ở bên cạnh hắn sóng vai chiến đấu cùng hắn, thậm chí tru diệt qua con nối dòng của tiên đế, đối kháng với Tử Đạo Dương.
- Nếu như nói những chuyện này vẫn chưa đủ để nói rõ điều gì, như vậy sau này Tần Vấn Thiên quật khởi ở trong tiên lộ, gặp chuyện nguy hiểm hơn nữa thì sao, con sẽ trốn tránh sao?
Trường Thanh đại đế lại hỏi.
- Không biết.
Thanh Nhi bình tĩnh đáp lại, đáp án này dĩ nhiên Trường Thanh đại đế biết được.
Trường Thanh đại đế quay đầu nhìn một bức bích họa trong đại điện, nơi đó có một vị mỹ phụ tuyệt thế miệng cười nhợt nhạt, có tư thế khuynh quốc, mấy phần tương tự như Thanh Nhi.
- Ta cũng không am hiểu lực lượng không gian, thiên phú lực lượng không gian là do mẫu thân con di truyền cho con. Con cũng biết lực lượng phong ấn bên trong cơ thể con cũng là mẫu thân con lưu lại, lúc mẫu thân con chết, con chỉ mới sinh ra.
Giọng nói của Trường Thanh đại đế nghe mờ mịt, dường như lâm vào trong hồi ức… Thanh Nhi trầm mặc, sau một lát Trường Thanh đại đế mới tiếp tục lên tiếng:
- Thanh Nhi, con có biết mẫu thân con đã chết như thế nào không?
- Con không hề biết.
Thanh Nhi lắc đầu, không người nào trong hoàng cung dám nói về cái chết của mẫu thân nàng.
- Vì ta mà chết.
Trường Thanh đại đế chậm rãi xoay người, hai con ngươi sâu sắc như ngôi sao ngắm nhìn Thanh Nhi, giọng nói bình tĩnh khiến cho Thanh Nhi rung động mãnh liệt.
Giờ khắc này Thanh Nhi hiểu rõ nàng không thể nào dao động được ý nghĩ của Trường Thanh đại đế.
- Hài tử, đối với phụ thân, thì thành tựu võ đạo của con chỉ có thể xếp ở vị trí thứ hai, hết thảy là vì sự an nguy của con.
Trường Thanh đại đế trịnh trọng nói:
- Phụ thân không hy vọng chuyện đã xảy ra với mẫu thân sẽ lặp lại đối với con gái của ta. Tần Vấn Thiên hắn không có năng lực bảo vệ cho con, ít nhất là bây giờ không có.
- Nếu một ngày kia, khi hắn có năng lực bảo vệ cho con, đại môn Tiên quốc sẽ rộng mở cho hắn.
Trường Thanh đại đế chậm rãi nói, thổ lộ tiếng lòng của mình đối với Thanh Nhi, không nghi ngờ chút nào, Trường Thanh đại đế là một phụ thân tốt, mặc dù hắn cũng không ủng hộ Thanh Nhi và Tần Vấn Thiên.
Thanh Nhi không thể nào phản bác được gì, thậm chí nàng không có tư cách khuyên Trường Thanh đại đế thay đổi ý nghĩ, nàng khuyên như thế nào đây?
Trường Thanh đại đế xem trọng tính mạng của nàng hơn hết thảy, dĩ nhiên là cũng nặng hơn Tần Vấn Thiên, bởi vì Thanh Nhi là con gái của ông ta.
-Con hiểu tình yêu của phụ thân.
Thanh Nhi nhìn Trường Thanh đại đế, tiếp tục ôn nhu cười nói:
- Thế nhưng con cũng có tình yêu của con, phụ thân có thể không ủng hộ, nhưng phụ thân cũng không thể phản đối.
Nhìn ánh mắt cười của Thanh Nhi thật lâu, Trường Thanh đại đế không nói gì.