- Hắn thật sự tu luyện được tuyệt học của Cổ Chi Đại Đế Nghệ đế.
Thần sắc Tiêu Lãnh Nguyệt cực lạnh, mắt nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, trong bất tri bất giác, Tần Vấn Thiên cánh nhiên đã tu thành Thần Chi Thủ, thần thông trong truyền thuyết vốn đã thất truyền ở Tiên Vực, hắn nhất định đã giành được pháp quyết tu hành của Thần Chi Thủ trong địa cung, hắn một mực lén lút gạt nàng.
- Hỗn trướng, gia hỏa xảo trá, uổng phí ta nơi nơi duy hộ hắn.
Tiêu Lãnh Nguyệt càng nghĩ càng tức giận, trong mắt đã sinh sát cơ.
- Đây là Thần Chi Thủ?
Trong mắt Tham Lang ở bên cạnh Tiêu Lãnh Nguyệt cũng hiện vẻ bén nhọn, nếu đúng là tuyệt học thất truyền của Cổ Chi Đại Đế, sợ rằng đủ để cuộn lên một trường phong bạo.
Ở Cổ Đế chi thành, di tích đế cung Nghệ đế xuất hiện sớm đã là chuyện mà mọi người đều biết, thậm chí rất nhiều cường giả đã tự thân tới qua di tích, có điều vẫn chưa ai tu được lực lượng huyết phù, mà vừa lúc ấy đám đông chung quanh đều chứng kiến uy năng mà Tần Vấn Thiên sử dụng ra, thần sắc ai nấy đều trở nên nghiêm túc, gắt gao nhìn chằm chằm tiền phương.
- Theo lời đồn Nghệ đế có tuyệt học kinh thế là Thần Chi Thủ, năm đó Nghệ đế chính dựa vào thực lực ngất trời cùng với tuyệt học Thần Chi Thủ mà chinh phạt Tiên Vực, trở thành Cổ Chi Đại Đế vô địch, nhất thống trọn cả Tiên Vực.
Chư cường giả thầm thì tự nhủ, dù là chư cường giả Diệt Thần Cung đang áp chế Tần Vấn Thiên hay Kỷ Lam Sơn, thần sắc ai nấy đều ngưng cố, nhìn chằm chằm tiền phương.
- Đây là thần thông gì?
Kỷ Lam Sơn coi chừng đại thủ chưởng thuế biến của Tần Vấn Thiên, hỏi.
- Ngươi thử thử thì biết.
Tử kim chi quang nơi đại chưởng ấn của Tần Vấn Thiên cực đáng sợ, lực lượng trong Tinh Tượng đang không ngừng tan vào trong đại chưởng ấn, chỉ thấy trong chưởng ấn xuất hiện một can trường thương màu tím vàng, sau lưng Tần Vấn Thiên sinh ra lông cánh phong bằng, giống như hậu duệ thần linh, có được uy thế quân lâm thiên hạ.
- Đây là uy năng của Thần Chi Thủ ư? Có thể trán phóng ra lực lượng thế nào? Trường thương vừa xuất hiện kia phảng phất như cũng là một bộ phận của Thần Chi Thủ.
Tiêu Lãnh Nguyệt nhìn thấy trường thương kia do phù quang vô tận đan chéo mà thành, phù văn đáng sợ từ trong đại chưởng ấn của Tần Vấn Thiên không ngừng chảy vào trong trường thương, khiến cho bề mặt thanh trường thương không ngừng có phù văn lưu động.
Lúc này trong thân thể Tần Vấn Thiên ẩn ẩn có tiếng gầm gừ khủng bố truyền ra, lực lượng toàn thân hắn phảng phất như được kích phát đến trạng thái mạnh nhất, lại thêm gia trì từ chiến quyết khiến cả người hắn đều tiến vào trạng thái cực phấn khích. Thậm chí có phần nào đó giống như trạng thái lúc sử dụng Diệt Tiên nhất kiếm, tiêu hao đạt tới một trình độ cực đáng sợ, khí tức toàn thân trèo lên đến một đỉnh phong.
Đây là khẩu quyết kích phát Thần Chi Thủ. Hơn nữa, Tần Vấn Thiên biết đây tịnh không phải là Thần Chi Thủ hoàn chỉnh, mà chỉ là cấp độ nhập môn của Thần Chi Thủ. Nếu không lấy thực lực Thiên Tượng cảnh của hắn, làm sao có thể phát huy ra được uy lực thực sự của Thần Chi Thủ, đó là tuyệt học thất truyền từng được Cổ Chi Đại Đế dùng để chinh phạt thiên hạ. Dù chỉ mới cấp độ nhập môn đã phức tạp vô cùng, có được uy lực chừng như vô tận.
Mà lại, Thần Chi Thủ này Tần Vấn Thiên không phải muốn thôi phát là thôi phát ngay được, cần có thời gian chuẩn bị ngưng tụ lượng lớn thần nguyên, giống như lúc ngưng ra Thần Văn đại chưởng ấn ở cung điện dưới đất. Từ đầu tới cuối Tần Vấn Thiên không hề lừa lối Tiêu Lãnh Nguyệt, dù muốn dạy nàng, Tiêu Lãnh Nguyệt cũng không khả năng tu thành Thần Chi Thủ, người không thể phá giải được bí ảo ở cung điện dưới đất thì không khả năng tu thành Thần Chi Thủ.
Hơn nữa đó còn gần gần chỉ là cơ sở.
- Tất phải tốc chiến tốc quyết.
Tần Vấn Thiên thầm nói trong lòng, ở loại trạng thái chiến đấu này, dù nguyên phủ hắn có lớn hơn nữa cũng không căng chống được bao lâu, không biết sau khi hắn bước vào cảnh giới Thiên Tượng tầng thứ chín thì liệu có thể sử dụng thần thông kinh thế này thuần thục không. Chẳng qua Tần Vấn Thiên cũng hiểu, tưởng muốn sử dụng thuần thục thần thông này, điều đầu tiên phải làm là tu luyện Luyện Thần Đồ Lục đến một cảnh giới nhất định.
- Ông.
Cuồng phong lướt qua, thân thể Tần Vấn Thiên giống như một tôn đại bằng trong gió, nhanh như thiểm điện, chỉ nháy mắt đã xông tới một vị thiên kiêu Diệt Thần Cung, hách nhiên chính là cường giả ngọc quan từng đụng độ khi xưa, chính vì sự tham lam của người này mà khiến hắn kết xuống thù hận với Diệt Thần Cung.
Thần sắc cường giả ngọc quan kia đột nhiên biến ảo, đương sơ hắn đã không thể chiến thắng Tần Vấn Thiên, càng huống hồ là bây giờ, khi Tân Vấn Thiên đã tu hành được lực lượng càng thêm đáng sợ, thân thể hắn trực tiếp bạo lui, chợt thấy trường thương trong tay Tần Vấn Thiên bạo kích mà ra, phiến hư không trước mặt phảng phất như bị xuyên thủng, từng đạo quang mang vàng rực đâm ra, giữa chùm quang mang là một mũi thương vàng óng đâm phá hư vô trực tiếp hàng lâm, cường giả ngọc quan rống giận một tiếng, tiên quang trán phóng, oanh, một tiếng nổ vang.
Chỉ thấy thân thể cường giả ngọc quan bị đẩy lui, một kiện tiên binh xuất hiện trước người, ngăn lại kích kia, nhưng hắn hoàn toàn không có vẻ gì là đắc ý, chỉ có thất lạc, hắn sử dụng tiên binh, ở trong Cổ Đế chi thành, đây là chuyện cực kỳ mất mặt.
Từng đạo ánh mắt quay sang nhìn hắn, cường giả ngọc quan chỉ cảm thấy trên mặt nóng bừng, lập tức hắn lại nghe Tần Vấn Thiên lạnh giọng nói:
- Ngươi cũng xứng xưng thiên kiêu, phế vật mà thôi, chỉ có biết bắt nạt người cảnh giới thấp nhỏ mới vào Cổ Đế chi thành, Diệt Thần Cung, hóa ra chỉ là một quần giá áo túi cơm.
Thiên Phù Tiên Điển của Kỷ Lam Sơn trán phóng đến trạng thái mạnh nhất, Thiên Phù kiếm xuất hiện, chỉ thấy hắn đạp bước mà ra, lao thẳng tới chỗ Tần Vấn Thiên, thân làm cung chủ Diệt Thần Cung, cường giả trên Đăng Tiên bảng, Kỷ Lam Sơn hắn tất phải đánh bại Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên cũng nhìn chằm chằm Kỷ Lam Sơn, lông cánh sau lưng lấp lánh mà động, trực tiếp xông hướng đối phương.
- Giết.
- Hắn thật sự tu luyện được tuyệt học của Cổ Chi Đại Đế Nghệ đế.
Thần sắc Tiêu Lãnh Nguyệt cực lạnh, mắt nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, trong bất tri bất giác, Tần Vấn Thiên cánh nhiên đã tu thành Thần Chi Thủ, thần thông trong truyền thuyết vốn đã thất truyền ở Tiên Vực, hắn nhất định đã giành được pháp quyết tu hành của Thần Chi Thủ trong địa cung, hắn một mực lén lút gạt nàng.
- Hỗn trướng, gia hỏa xảo trá, uổng phí ta nơi nơi duy hộ hắn.
Tiêu Lãnh Nguyệt càng nghĩ càng tức giận, trong mắt đã sinh sát cơ.
- Đây là Thần Chi Thủ?
Trong mắt Tham Lang ở bên cạnh Tiêu Lãnh Nguyệt cũng hiện vẻ bén nhọn, nếu đúng là tuyệt học thất truyền của Cổ Chi Đại Đế, sợ rằng đủ để cuộn lên một trường phong bạo.
Ở Cổ Đế chi thành, di tích đế cung Nghệ đế xuất hiện sớm đã là chuyện mà mọi người đều biết, thậm chí rất nhiều cường giả đã tự thân tới qua di tích, có điều vẫn chưa ai tu được lực lượng huyết phù, mà vừa lúc ấy đám đông chung quanh đều chứng kiến uy năng mà Tần Vấn Thiên sử dụng ra, thần sắc ai nấy đều trở nên nghiêm túc, gắt gao nhìn chằm chằm tiền phương.
- Theo lời đồn Nghệ đế có tuyệt học kinh thế là Thần Chi Thủ, năm đó Nghệ đế chính dựa vào thực lực ngất trời cùng với tuyệt học Thần Chi Thủ mà chinh phạt Tiên Vực, trở thành Cổ Chi Đại Đế vô địch, nhất thống trọn cả Tiên Vực.
Chư cường giả thầm thì tự nhủ, dù là chư cường giả Diệt Thần Cung đang áp chế Tần Vấn Thiên hay Kỷ Lam Sơn, thần sắc ai nấy đều ngưng cố, nhìn chằm chằm tiền phương.
- Đây là thần thông gì?
Kỷ Lam Sơn coi chừng đại thủ chưởng thuế biến của Tần Vấn Thiên, hỏi.
- Ngươi thử thử thì biết.
Tử kim chi quang nơi đại chưởng ấn của Tần Vấn Thiên cực đáng sợ, lực lượng trong Tinh Tượng đang không ngừng tan vào trong đại chưởng ấn, chỉ thấy trong chưởng ấn xuất hiện một can trường thương màu tím vàng, sau lưng Tần Vấn Thiên sinh ra lông cánh phong bằng, giống như hậu duệ thần linh, có được uy thế quân lâm thiên hạ.
- Đây là uy năng của Thần Chi Thủ ư? Có thể trán phóng ra lực lượng thế nào? Trường thương vừa xuất hiện kia phảng phất như cũng là một bộ phận của Thần Chi Thủ.
Tiêu Lãnh Nguyệt nhìn thấy trường thương kia do phù quang vô tận đan chéo mà thành, phù văn đáng sợ từ trong đại chưởng ấn của Tần Vấn Thiên không ngừng chảy vào trong trường thương, khiến cho bề mặt thanh trường thương không ngừng có phù văn lưu động.
Lúc này trong thân thể Tần Vấn Thiên ẩn ẩn có tiếng gầm gừ khủng bố truyền ra, lực lượng toàn thân hắn phảng phất như được kích phát đến trạng thái mạnh nhất, lại thêm gia trì từ chiến quyết khiến cả người hắn đều tiến vào trạng thái cực phấn khích. Thậm chí có phần nào đó giống như trạng thái lúc sử dụng Diệt Tiên nhất kiếm, tiêu hao đạt tới một trình độ cực đáng sợ, khí tức toàn thân trèo lên đến một đỉnh phong.
Đây là khẩu quyết kích phát Thần Chi Thủ. Hơn nữa, Tần Vấn Thiên biết đây tịnh không phải là Thần Chi Thủ hoàn chỉnh, mà chỉ là cấp độ nhập môn của Thần Chi Thủ. Nếu không lấy thực lực Thiên Tượng cảnh của hắn, làm sao có thể phát huy ra được uy lực thực sự của Thần Chi Thủ, đó là tuyệt học thất truyền từng được Cổ Chi Đại Đế dùng để chinh phạt thiên hạ. Dù chỉ mới cấp độ nhập môn đã phức tạp vô cùng, có được uy lực chừng như vô tận.
Mà lại, Thần Chi Thủ này Tần Vấn Thiên không phải muốn thôi phát là thôi phát ngay được, cần có thời gian chuẩn bị ngưng tụ lượng lớn thần nguyên, giống như lúc ngưng ra Thần Văn đại chưởng ấn ở cung điện dưới đất. Từ đầu tới cuối Tần Vấn Thiên không hề lừa lối Tiêu Lãnh Nguyệt, dù muốn dạy nàng, Tiêu Lãnh Nguyệt cũng không khả năng tu thành Thần Chi Thủ, người không thể phá giải được bí ảo ở cung điện dưới đất thì không khả năng tu thành Thần Chi Thủ.
Hơn nữa đó còn gần gần chỉ là cơ sở.
- Tất phải tốc chiến tốc quyết.
Tần Vấn Thiên thầm nói trong lòng, ở loại trạng thái chiến đấu này, dù nguyên phủ hắn có lớn hơn nữa cũng không căng chống được bao lâu, không biết sau khi hắn bước vào cảnh giới Thiên Tượng tầng thứ chín thì liệu có thể sử dụng thần thông kinh thế này thuần thục không. Chẳng qua Tần Vấn Thiên cũng hiểu, tưởng muốn sử dụng thuần thục thần thông này, điều đầu tiên phải làm là tu luyện Luyện Thần Đồ Lục đến một cảnh giới nhất định.
- Ông.
Cuồng phong lướt qua, thân thể Tần Vấn Thiên giống như một tôn đại bằng trong gió, nhanh như thiểm điện, chỉ nháy mắt đã xông tới một vị thiên kiêu Diệt Thần Cung, hách nhiên chính là cường giả ngọc quan từng đụng độ khi xưa, chính vì sự tham lam của người này mà khiến hắn kết xuống thù hận với Diệt Thần Cung.
Thần sắc cường giả ngọc quan kia đột nhiên biến ảo, đương sơ hắn đã không thể chiến thắng Tần Vấn Thiên, càng huống hồ là bây giờ, khi Tân Vấn Thiên đã tu hành được lực lượng càng thêm đáng sợ, thân thể hắn trực tiếp bạo lui, chợt thấy trường thương trong tay Tần Vấn Thiên bạo kích mà ra, phiến hư không trước mặt phảng phất như bị xuyên thủng, từng đạo quang mang vàng rực đâm ra, giữa chùm quang mang là một mũi thương vàng óng đâm phá hư vô trực tiếp hàng lâm, cường giả ngọc quan rống giận một tiếng, tiên quang trán phóng, oanh, một tiếng nổ vang.
Chỉ thấy thân thể cường giả ngọc quan bị đẩy lui, một kiện tiên binh xuất hiện trước người, ngăn lại kích kia, nhưng hắn hoàn toàn không có vẻ gì là đắc ý, chỉ có thất lạc, hắn sử dụng tiên binh, ở trong Cổ Đế chi thành, đây là chuyện cực kỳ mất mặt.
Từng đạo ánh mắt quay sang nhìn hắn, cường giả ngọc quan chỉ cảm thấy trên mặt nóng bừng, lập tức hắn lại nghe Tần Vấn Thiên lạnh giọng nói:
- Ngươi cũng xứng xưng thiên kiêu, phế vật mà thôi, chỉ có biết bắt nạt người cảnh giới thấp nhỏ mới vào Cổ Đế chi thành, Diệt Thần Cung, hóa ra chỉ là một quần giá áo túi cơm.
Thiên Phù Tiên Điển của Kỷ Lam Sơn trán phóng đến trạng thái mạnh nhất, Thiên Phù kiếm xuất hiện, chỉ thấy hắn đạp bước mà ra, lao thẳng tới chỗ Tần Vấn Thiên, thân làm cung chủ Diệt Thần Cung, cường giả trên Đăng Tiên bảng, Kỷ Lam Sơn hắn tất phải đánh bại Tần Vấn Thiên.
Tần Vấn Thiên cũng nhìn chằm chằm Kỷ Lam Sơn, lông cánh sau lưng lấp lánh mà động, trực tiếp xông hướng đối phương.
- Giết.