Thái Cổ Thần Vương

Chương 1032: - Dây dưa không ngớt (2)



 

 

- Ông . 

 

Tần Vấn Thiên bước ra từng bước một, nhấc chân đi về phía Kỷ Lam Sơn. Cảnh này khiến Kỷ Lam Sơn không khỏi nhíu mày, Tần Vấn Thiên tiến về phía trước một bước, thân thể hắn lại rụt lui một bước. Hắn nhìn thấy trên mặt Tần Vấn Thiên thoáng hiện lên ý cười lạnh như băng. 

 

Cuồng phong thốc lên, trên người Tần Vấn Thiên phảng phất như hiện ra hư ảnh Kim Bằng, giống như Thiên Bằng, chớp mắt quay người xông hướng một vị cường giả khác của Diệt Thần cung. 

 

- Cẩn thận . 

 

Kỷ Lam Sơn hét lên một tiếng, nhưng tốc độ hóa thân Kim Bằng của Tần Vấn Thiên quá nhanh, chỉ tích tắc đã giáng lâm trước mặt vị cường giả kia, ngón tay án lên hư không, tức thì, người kia chợt thấy toàn thân đều bị kiếm ý vô thượng bao trùm, chỉ cần ngón tay Tần Vấn Thiên hạ xuống, hắn liền sẽ mệnh tang đương trường. 

 

Tiểu Hỗn Đản quả thực tâm ý tương thông với Tần Vấn Thiên, thời điểm Tần Vấn Thiên vừa động liền bám theo sát gót, phòng bị người Diệt Thần cung liên thủ . 

 

- Đánh cướp, giao hết giới chỉ trữ vật ra đây. 

 

Thanh âm có phần non nớt của Tiểu Hỗn Đản lần nữa vang lên, nghe có vẻ đáng yêu, thân thể hung lệ của nó lại đung đưa đi tới trước mặt cường giả kia, móng vuốt duỗi ra, cảnh này nhìn rất buồn cười, nhưng cường giả kia lại cười không nổi, tính mạng của hắn đang bị khống chế . 

 

Sau lưng, từng luồng khí thế cường đại đổ ập đến, dù Tần Vấn Thiên chưa quay đầu, lại trực tiếp mở miệng nói: 

 

- Ta không muốn phát ra một kích này, đừng chạm đến giới hạn của ta, nếu không ta cũng không biết hậu quả sẽ thế nào . 

 

Lời ấy rơi xuống, Kỷ Lam Sơn và đám đệ tử Diệt Thần cung quả nhiên dừng bước, sắc mặt cường giả bị uy hiếp tái xanh, cầm ra từng chiếc giới chỉ trữ vật trên người, đặt trên móng vuốt Tiểu Hỗn Đản, bị bắt sống, hắn chỉ có thể tự nhận xui xẻo. 

 

- Sao ngươi ngu thế. 

 

Tiểu Hỗn Đản nhìn chằm chằm thiên kiêu kia, dương dương tự đắc mắng một tiếng, móng vuốt to lớn còn lại trực tiếp đập ra, đánh trên thân đối phương, rắc rắc, tiếng vang không ngừng truyền ra, đối phương trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, xương cốt trong người không biết đứt gãy bao đoạn. 


 

- Làm càn . 

 

Kỷ Lam Sơn quát một tiếng băng lãnh, ánh mắt Tiểu Hỗn Đản quay sang nhìn chằm chằm đối phương, nói: 

 

- Ai bảo các ngươi cậy nhiều người khi dễ bản bảo bảo . 

 

- Yêu thú này thú vị thật . 

 

Người ở phía dưới vừa cười vừa nói . 

 

Tần Vấn Thiên nhìn về phía đám người Diệt Thần cung, chỉ thấy khí thế cường hoành trên thân bọn họ đều đang trán phóng, tựa hồ phòng bị hắn lần nữa tập kích . 

 

- Đến nước này còn chọc giận chúng ta, không thể không nói ngươi mới đúng là ngu xuẩn . 

 

Kỷ Lam Sơn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói, Tần Vấn Thiên lại như không nghe thấy, trực tiếp đi đến trên lưng Tiểu Hỗn Đản, chỉ thấy hai cánh tiểu gia hỏa chớp sáng, lao tới nơi xa, Tần Vấn Thiên vẫn đối mặt với chúng cường giả, kiếm uy trên người không giảm, vẫn bao phủ trọn cả phiến thiên địa . 

 

- Ngươi thoát được ư? 

 

Đám người Kỷ Lam Sơn đạp bước mà ra, nhóm cường giả Diệt Thần cung lấp lóe giữa hư không, truy kích theo, ẩn ẩn trình hiện hình cung, hắn muốn xem xem, Tần Vấn Thiên còn có thể gắng gượng bao lâu . 

 

Một nhóm cường giả hạo hạo đãng đãng lao vút trong Cổ Đế chi thành, lực lượng trên người Tần Vấn Thiên không ngừng thiêu đốt tiêu hao, đám cường giả Kỷ Lam Sơn theo sát sau lưng, thậm chí cũng không thu liễm Tinh Thần Thiên Tượng, tùy thời sẵn sàng phát động tiến công . 

 

- Đăng Tiên bảng Kỷ Lam Sơn dẫn theo cường giả Diệt Thần cung đuổi chước ba kẻ cảnh giới thấp nhỏ mới vào Cổ Đế chi thành như ta, các ngươi đúng là mất mặt. 

 

Tần Vấn Thiên châm chọc một tiếng, chỉ nghe thanh âm hắn cuồn cuộn, truyền khắp thành trì bên dưới, lập tức có vô số người ngẩng đầu nhìn lên, đi qua nơi đâu đều có cường giả quan vọng, ai nấy đều lộ vẻ hào hứng nhìn trò vui. 

 


- Kỷ Lam Sơn, Đăng Tiên bảng Kỷ Lam Sơn, cánh nhiên đuổi chước mấy tên tân nhân, hơn nữa, mãi vẫn không dám động thủ . 

 

Rất nhiều nhân vật thiên kiêu trong Cổ Đế chi thành nhao nhao đạp bước hư không, cùng đuổi theo đám người Tần Vấn Thiên, như thể chỉ sợ thiên hạ không loạn . 

 

Thần sắc Kỷ Lam Sơn dần trở nên âm trầm, nhân vật thiên kiêu vây xem càng lúc càng nhiều, mặt mũi hắn lại càng khó coi . 

 

- Nếu ngươi còn tiếp tục trốn, chờ lúc hao hết lực lượng, đừng trách Kỷ mỗ hạ thủ tàn nhẫn . 

 

Kỷ Lam Sơn gầm thét một tiếng, giọng điệu uy hiếp rất rõ ràng. 

 

Tần Vấn Thiên dừng lại đứng đối diện với chúng cường giả truy kích, thần sắc hắn lạnh lùng, trong ánh mắt thoáng hiện một mạt phong mang. Không ngờ vừa đến đây đã bị người Diệt Thần cung quấy rầy . 

 

- Hôm nay ta phải khiến Diệt Thần cung các ngươi mất hết thể diện . 

 

Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói: 

 

- Tiểu Hỗn Đản đi xuống. 

 

Thân thể tiểu gia hỏa hạ xuống, trực tiếp giáng lâm trên một giải đất rộng lớn, cảnh này khiến chúng cường giả vây xem đều lộ vẻ hứng thú, thanh niên thiêu đốt lực lượng bản thân phát động kiếm uy này còn có bài tẩy nào nữa ư? 

 

 

 

 

 

 

 

   

 

- Ông . 

 

Tần Vấn Thiên bước ra từng bước một, nhấc chân đi về phía Kỷ Lam Sơn. Cảnh này khiến Kỷ Lam Sơn không khỏi nhíu mày, Tần Vấn Thiên tiến về phía trước một bước, thân thể hắn lại rụt lui một bước. Hắn nhìn thấy trên mặt Tần Vấn Thiên thoáng hiện lên ý cười lạnh như băng. 

 

Cuồng phong thốc lên, trên người Tần Vấn Thiên phảng phất như hiện ra hư ảnh Kim Bằng, giống như Thiên Bằng, chớp mắt quay người xông hướng một vị cường giả khác của Diệt Thần cung. 

 

- Cẩn thận . 

 

Kỷ Lam Sơn hét lên một tiếng, nhưng tốc độ hóa thân Kim Bằng của Tần Vấn Thiên quá nhanh, chỉ tích tắc đã giáng lâm trước mặt vị cường giả kia, ngón tay án lên hư không, tức thì, người kia chợt thấy toàn thân đều bị kiếm ý vô thượng bao trùm, chỉ cần ngón tay Tần Vấn Thiên hạ xuống, hắn liền sẽ mệnh tang đương trường. 

 

Tiểu Hỗn Đản quả thực tâm ý tương thông với Tần Vấn Thiên, thời điểm Tần Vấn Thiên vừa động liền bám theo sát gót, phòng bị người Diệt Thần cung liên thủ . 

 

- Đánh cướp, giao hết giới chỉ trữ vật ra đây. 

 

Thanh âm có phần non nớt của Tiểu Hỗn Đản lần nữa vang lên, nghe có vẻ đáng yêu, thân thể hung lệ của nó lại đung đưa đi tới trước mặt cường giả kia, móng vuốt duỗi ra, cảnh này nhìn rất buồn cười, nhưng cường giả kia lại cười không nổi, tính mạng của hắn đang bị khống chế . 

 

Sau lưng, từng luồng khí thế cường đại đổ ập đến, dù Tần Vấn Thiên chưa quay đầu, lại trực tiếp mở miệng nói: 

 

- Ta không muốn phát ra một kích này, đừng chạm đến giới hạn của ta, nếu không ta cũng không biết hậu quả sẽ thế nào . 

 

Lời ấy rơi xuống, Kỷ Lam Sơn và đám đệ tử Diệt Thần cung quả nhiên dừng bước, sắc mặt cường giả bị uy hiếp tái xanh, cầm ra từng chiếc giới chỉ trữ vật trên người, đặt trên móng vuốt Tiểu Hỗn Đản, bị bắt sống, hắn chỉ có thể tự nhận xui xẻo. 

 

- Sao ngươi ngu thế. 

 

Tiểu Hỗn Đản nhìn chằm chằm thiên kiêu kia, dương dương tự đắc mắng một tiếng, móng vuốt to lớn còn lại trực tiếp đập ra, đánh trên thân đối phương, rắc rắc, tiếng vang không ngừng truyền ra, đối phương trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, xương cốt trong người không biết đứt gãy bao đoạn. 

 

- Làm càn . 

 

Kỷ Lam Sơn quát một tiếng băng lãnh, ánh mắt Tiểu Hỗn Đản quay sang nhìn chằm chằm đối phương, nói: 

 

- Ai bảo các ngươi cậy nhiều người khi dễ bản bảo bảo . 

 

- Yêu thú này thú vị thật . 

 

Người ở phía dưới vừa cười vừa nói . 

 

Tần Vấn Thiên nhìn về phía đám người Diệt Thần cung, chỉ thấy khí thế cường hoành trên thân bọn họ đều đang trán phóng, tựa hồ phòng bị hắn lần nữa tập kích . 

 

- Đến nước này còn chọc giận chúng ta, không thể không nói ngươi mới đúng là ngu xuẩn . 

 

Kỷ Lam Sơn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói, Tần Vấn Thiên lại như không nghe thấy, trực tiếp đi đến trên lưng Tiểu Hỗn Đản, chỉ thấy hai cánh tiểu gia hỏa chớp sáng, lao tới nơi xa, Tần Vấn Thiên vẫn đối mặt với chúng cường giả, kiếm uy trên người không giảm, vẫn bao phủ trọn cả phiến thiên địa . 

 

- Ngươi thoát được ư? 

 

Đám người Kỷ Lam Sơn đạp bước mà ra, nhóm cường giả Diệt Thần cung lấp lóe giữa hư không, truy kích theo, ẩn ẩn trình hiện hình cung, hắn muốn xem xem, Tần Vấn Thiên còn có thể gắng gượng bao lâu . 

 

Một nhóm cường giả hạo hạo đãng đãng lao vút trong Cổ Đế chi thành, lực lượng trên người Tần Vấn Thiên không ngừng thiêu đốt tiêu hao, đám cường giả Kỷ Lam Sơn theo sát sau lưng, thậm chí cũng không thu liễm Tinh Thần Thiên Tượng, tùy thời sẵn sàng phát động tiến công . 

 

- Đăng Tiên bảng Kỷ Lam Sơn dẫn theo cường giả Diệt Thần cung đuổi chước ba kẻ cảnh giới thấp nhỏ mới vào Cổ Đế chi thành như ta, các ngươi đúng là mất mặt. 

 

Tần Vấn Thiên châm chọc một tiếng, chỉ nghe thanh âm hắn cuồn cuộn, truyền khắp thành trì bên dưới, lập tức có vô số người ngẩng đầu nhìn lên, đi qua nơi đâu đều có cường giả quan vọng, ai nấy đều lộ vẻ hào hứng nhìn trò vui. 

 

- Kỷ Lam Sơn, Đăng Tiên bảng Kỷ Lam Sơn, cánh nhiên đuổi chước mấy tên tân nhân, hơn nữa, mãi vẫn không dám động thủ . 

 

Rất nhiều nhân vật thiên kiêu trong Cổ Đế chi thành nhao nhao đạp bước hư không, cùng đuổi theo đám người Tần Vấn Thiên, như thể chỉ sợ thiên hạ không loạn . 

 

Thần sắc Kỷ Lam Sơn dần trở nên âm trầm, nhân vật thiên kiêu vây xem càng lúc càng nhiều, mặt mũi hắn lại càng khó coi . 

 

- Nếu ngươi còn tiếp tục trốn, chờ lúc hao hết lực lượng, đừng trách Kỷ mỗ hạ thủ tàn nhẫn . 

 

Kỷ Lam Sơn gầm thét một tiếng, giọng điệu uy hiếp rất rõ ràng. 

 

Tần Vấn Thiên dừng lại đứng đối diện với chúng cường giả truy kích, thần sắc hắn lạnh lùng, trong ánh mắt thoáng hiện một mạt phong mang. Không ngờ vừa đến đây đã bị người Diệt Thần cung quấy rầy . 

 

- Hôm nay ta phải khiến Diệt Thần cung các ngươi mất hết thể diện . 

 

Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói: 

 

- Tiểu Hỗn Đản đi xuống. 

 

Thân thể tiểu gia hỏa hạ xuống, trực tiếp giáng lâm trên một giải đất rộng lớn, cảnh này khiến chúng cường giả vây xem đều lộ vẻ hứng thú, thanh niên thiêu đốt lực lượng bản thân phát động kiếm uy này còn có bài tẩy nào nữa ư? 

 

 

 

 

 

 

 

 


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv