Ánh mắt ba người Tần Vấn Thiên nhìn về phía Kỷ Lam Sơn, đối phương nói với giọng điệu bình thản, nghe lời của hắn, dường như đám người Tần Vấn Thiên chủ động trêu chọc người Diệt Thần cung, sai ở ba người bọn họ vậy.
Chỉ có điều, Kỷ Lam Sơn này là cường giả Diệt Thần cung, tất nhiên sẽ bảo vệ Diệt Thần cung, một câu nói ra đã trực tiếp hắt nước bẩn ở trên người bọn họ, còn muốn cho bọn họ giao ra tất cả mọi thứ trong nhẫn trữ vật, đồng thời tạ lỗi, sau đó, Kỷ Lam Sơn thả bọn họ rời đi giống như ban ân.
Nhìn cục diện dường như buồn cười này, nhưng kì thực ở mỗi một nơi trong Tiên vực đều sẽ thường xuyên diễn ra, cá lớn nuốt cá bé lại là chuyện bình thường.
- Ngươi cũng nói chúng ta là người mới đến, lại nói chúng ta cướp giật nhẫn trữ vật của đệ tử Diệt Thần cung ngươi, lời này nghe mới buồn cười biết bao, hoặc nói người Diệt Thần cung ngươi là kém cỏi tới mức nào.
Tần Vấn Thiên cười lạnh châm chọc nói, mọi người phía dưới lại làm sao không rõ đạo lý này, nhưng hiểu rõ lại như thế nào, quan trọng chính là kết quả.
Người bên phía Tần Vấn Thiên hiển nhiên không đủ để coi trọng, chỉ có phần bị khi dễ, đây là điều người mới phải trả giá, nhất là người không biết nhẫn nhịn, ở Đế thành cổ bị ngược cũng là chuyện bình thường.
- Nếu không muốn, như vậy các ngươi tự mình động thủ đi.
Ánh mắt của Kỷ Lam Sơn nhìn về phía các cường giả bên cạnh, những người này lập tức bước chậm ra, mơ hồ hiện ra thế bao vây xung quanh ba người Tần Vấn Thiên cùng với hai vị yêu thú, một uy thế khủng khiếp phóng ra, chỉ thấy thần sắc Kỷ Lam Sơn bình tĩnh vô cùng, nhìn Tần Vấn Thiên thản nhiên nói:
- Hiện tại còn kịp.
- Tạ lỗi sao? Nằm mơ đi.
Quân Mộng Trần lạnh lùng nói, lấy tính cách của ba người bọn họ làm sao có thể ngoan ngoãn giao ra chiếc nhẫn trữ vật của mình đồng thời xin lỗi, đó là sỉ nhục và áp bức, cho dù bị đánh bại bị ngược đãi, bọn họ cũng muốn đường đường chính chính.
- Rất tốt, người mới, nhắc nhở các ngươi một tiếng, ở Đế thành cổ này tốt nhất không nên mượn thần binh tiên giai, một khi Tiên binh xuất hiện, ai cũng không khống chế được cục diện, về điểm ấy có nhất định phải nhắc nhở các ngươi một tiếng, dù sao ở tòa thành này, không có người nào thiếu tiên giai pháp bảo.
Kỷ Lam Sơn thản nhiên nói, đám người Tần Vấn Thiên ngược lại cũng hiểu rõ lời Kỷ Lam Sơn nói là sự thật, trên người hắn có Tiên binh, nhưng người của Đế thành cổ đều là hậu nhân hoặc đệ tử của đế vương, ai không có pháp bảo lợi hại?
Ở Đế thành cổ, khi chiến đấu mọi người đều sẽ lưu một đường, sẽ không lấy đi tính mạng của đối phương, dù sao đều là nhân vật có thân phận không tầm thường, không nhất thiết phải kết thù lớn cho trưởng bối của mình, mà một khi tất cả mọi người sử dụng thần binh tiên giai, sẽ rất khó khống chế được, dù sao thực lực của bản thân bọn họ có hạn, không có cách nào hoàn toàn khống chế pháp bảo quá mạnh mẽ.
Không sử dụng Tiên binh cũng trở thành quy định được mọi người trong Đế thành cổ công nhận.
- Bắt.
Kỷ Lam Sơn thản nhiên nói, thần sắc đám người Tần Vấn Thiên tái mét, cục diện như vậy, bọn họ cực kỳ bất lợi, tình hình như thế, bọn họ căn bản là chắc chắn sẽ thất bại.
- Tiểu tử, trở lại chơi với ngươi.
Cường giả có mắt màu xanh lục với tinh tượng hình dáng khổng lồ ra tay, cánh tay màu xanh lục vô tận công kích ra, chụp vào Quân Mộng Trần.
Quân Mộng Trần phóng thân thể lên cao, toàn thân có khôi pháp vương đạo che phủ, bức tranh thế giới trời xanh phóng ra với ánh sáng sặc sỡ loá mắt, khiến cho rất nhiều người nhìn về phía hắn đều lộ vẻ khiếp sợ.
- Giết.
Chỉ nghe Quân Mộng Trần cuồng bạo rống lên một tiếng, lực lượng vô tận bạo phát ra, khí đế vương hóa thành chiến xa vương giả, nghiền nát qua hư không điên cuồng va chạm với những cánh tay màu xanh lục, nhưng cánh tay kia quá nhiều quá mạnh mẽ, cảnh giới của Quân Mộng Trần thấp, nên vẫn khó có thể chống lại.
Thân hình của tiểu gia hỏa kia lóe lên, hóa thân thành cổ yêu khổng lồ cắn nuốt tinh tượng, lại thấy cường giả đội ngọc quan này cầm màu vàng kim trường mâu trong tay lao thẳng đến chỗ của tiểu hỗn đản, ánh sáng màu vàng vạn trượng không ngừng phun ra nuốt vào, trường mâu của hắn đáng sợ đến cực điểm, người này không có lại lựa chọn Tần Vấn Thiên chiến đấu cũng là có tâm tư của mình, trước đó hắn cùng Tần Vấn Thiên va chạm, lấy cảnh giới Thiên Tượng bát trọng cuối cùng lại bị Tần Vấn Thiên đẩy lùi, lúc này tái chiến ở trước mặt mọi người, nếu như vẫn vậy sẽ quá mất mặt.
- Ầm ầm ầm!
Toàn thân Tần Vấn Thiên có ánh sáng tiên ma lưu chuyển, trong nháy mắt thân thể hắn tăng vọt tới bảy trăm trượng, giống như một người khổng lồ, chỉ thấy hai tay hắn lưu chuyển phù quang vô cùng đáng sợ, bàn tay bay thẳng đến, đánh về phía những cường giả Diệt Thần cung, thân thể khủng khiếp, chưởng ấn kinh người lại nắm giữ uy lực lay chuyển trời cao.
Thần sắc những cường giả Diệt Thần cung đột nhiên thay đổi, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, nhưng chưởng ấn này quá lớn, trực tiếp ép về phía bọn họ, phát ra tiếng sấm khủng khiếp, cường giả của Diệt Thần cung đều tập trung ngôi sao Thiên Tượng đánh về phía Tần Vấn Thiên, nhưng trong nháy mắt khi chưởng ấn của Tần Vấn Thiên bị đánh nát, nhưng bọn họ cũng bị đẩy lui.
- Đây là thuật thần thông gì vậy, lực lượng thật đáng sợ.
Đám người nhìn chằm chằm vào bóng người Tần Vấn Thiên, xung quanh thân hình khổng lồ của hắn lập lòe tinh tượng cũng vô cùng đáng sợ.
- Mấy người mới này không đơn giản đâu.
Mọi người phía dưới nhìn thấy một cảnh tượng như vậy có phần kinh ngạc, trên người Tần Vấn Thiên dường như có chiến quyết đáng sợ, lại có ánh sáng yêu dị, một vị yêu vương cổ khủng khiếp xuất hiện, quay xung quanh thân hình khổng lồ của hắn.
Những cường giả Diệt Thần cung nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, cuối cùng lại sinh ra một sự kiêng kỵ.
Kỷ Lam Sơn nhíu mày, trên người hắn cũng lập tức phóng ra khí thế mạnh mẽ, đi một bước về phía trước, nhìn mấy đại cường giả khác đi về phía Tần Vấn Thiên, hắn thản nhiên nói:
- Giao cho ta.
- Không ngờ tự mình ra tay.
Đám người có phần kinh ngạc, Kỷ Lam Sơn trên Đăng Tiên bảng lại muốn đích thân đối phó với một cường giả Thiên Tượng thất trọng, điều này ngược lại thật thú vị.
Kỷ Lam Sơn tu hành Thiên Phù Tiên Điển, trong nháy mắt trên thân hiện lên vạn trượng phù quang, trên không trung của hắn xuất hiện một mảnh tinh tượng, tinh tượng này giống như một mảnh tinh không vô tận với phù quang điên cuồng lóe ra, mơ hồ hóa thành thân thể cực kỳ to lớn của của một vị khổng lồ.
Ánh mắt ba người Tần Vấn Thiên nhìn về phía Kỷ Lam Sơn, đối phương nói với giọng điệu bình thản, nghe lời của hắn, dường như đám người Tần Vấn Thiên chủ động trêu chọc người Diệt Thần cung, sai ở ba người bọn họ vậy.
Chỉ có điều, Kỷ Lam Sơn này là cường giả Diệt Thần cung, tất nhiên sẽ bảo vệ Diệt Thần cung, một câu nói ra đã trực tiếp hắt nước bẩn ở trên người bọn họ, còn muốn cho bọn họ giao ra tất cả mọi thứ trong nhẫn trữ vật, đồng thời tạ lỗi, sau đó, Kỷ Lam Sơn thả bọn họ rời đi giống như ban ân.
Nhìn cục diện dường như buồn cười này, nhưng kì thực ở mỗi một nơi trong Tiên vực đều sẽ thường xuyên diễn ra, cá lớn nuốt cá bé lại là chuyện bình thường.
- Ngươi cũng nói chúng ta là người mới đến, lại nói chúng ta cướp giật nhẫn trữ vật của đệ tử Diệt Thần cung ngươi, lời này nghe mới buồn cười biết bao, hoặc nói người Diệt Thần cung ngươi là kém cỏi tới mức nào.
Tần Vấn Thiên cười lạnh châm chọc nói, mọi người phía dưới lại làm sao không rõ đạo lý này, nhưng hiểu rõ lại như thế nào, quan trọng chính là kết quả.
Người bên phía Tần Vấn Thiên hiển nhiên không đủ để coi trọng, chỉ có phần bị khi dễ, đây là điều người mới phải trả giá, nhất là người không biết nhẫn nhịn, ở Đế thành cổ bị ngược cũng là chuyện bình thường.
- Nếu không muốn, như vậy các ngươi tự mình động thủ đi.
Ánh mắt của Kỷ Lam Sơn nhìn về phía các cường giả bên cạnh, những người này lập tức bước chậm ra, mơ hồ hiện ra thế bao vây xung quanh ba người Tần Vấn Thiên cùng với hai vị yêu thú, một uy thế khủng khiếp phóng ra, chỉ thấy thần sắc Kỷ Lam Sơn bình tĩnh vô cùng, nhìn Tần Vấn Thiên thản nhiên nói:
- Hiện tại còn kịp.
- Tạ lỗi sao? Nằm mơ đi.
Quân Mộng Trần lạnh lùng nói, lấy tính cách của ba người bọn họ làm sao có thể ngoan ngoãn giao ra chiếc nhẫn trữ vật của mình đồng thời xin lỗi, đó là sỉ nhục và áp bức, cho dù bị đánh bại bị ngược đãi, bọn họ cũng muốn đường đường chính chính.
- Rất tốt, người mới, nhắc nhở các ngươi một tiếng, ở Đế thành cổ này tốt nhất không nên mượn thần binh tiên giai, một khi Tiên binh xuất hiện, ai cũng không khống chế được cục diện, về điểm ấy có nhất định phải nhắc nhở các ngươi một tiếng, dù sao ở tòa thành này, không có người nào thiếu tiên giai pháp bảo.
Kỷ Lam Sơn thản nhiên nói, đám người Tần Vấn Thiên ngược lại cũng hiểu rõ lời Kỷ Lam Sơn nói là sự thật, trên người hắn có Tiên binh, nhưng người của Đế thành cổ đều là hậu nhân hoặc đệ tử của đế vương, ai không có pháp bảo lợi hại?
Ở Đế thành cổ, khi chiến đấu mọi người đều sẽ lưu một đường, sẽ không lấy đi tính mạng của đối phương, dù sao đều là nhân vật có thân phận không tầm thường, không nhất thiết phải kết thù lớn cho trưởng bối của mình, mà một khi tất cả mọi người sử dụng thần binh tiên giai, sẽ rất khó khống chế được, dù sao thực lực của bản thân bọn họ có hạn, không có cách nào hoàn toàn khống chế pháp bảo quá mạnh mẽ.
Không sử dụng Tiên binh cũng trở thành quy định được mọi người trong Đế thành cổ công nhận.
- Bắt.
Kỷ Lam Sơn thản nhiên nói, thần sắc đám người Tần Vấn Thiên tái mét, cục diện như vậy, bọn họ cực kỳ bất lợi, tình hình như thế, bọn họ căn bản là chắc chắn sẽ thất bại.
- Tiểu tử, trở lại chơi với ngươi.
Cường giả có mắt màu xanh lục với tinh tượng hình dáng khổng lồ ra tay, cánh tay màu xanh lục vô tận công kích ra, chụp vào Quân Mộng Trần.
Quân Mộng Trần phóng thân thể lên cao, toàn thân có khôi pháp vương đạo che phủ, bức tranh thế giới trời xanh phóng ra với ánh sáng sặc sỡ loá mắt, khiến cho rất nhiều người nhìn về phía hắn đều lộ vẻ khiếp sợ.
- Giết.
Chỉ nghe Quân Mộng Trần cuồng bạo rống lên một tiếng, lực lượng vô tận bạo phát ra, khí đế vương hóa thành chiến xa vương giả, nghiền nát qua hư không điên cuồng va chạm với những cánh tay màu xanh lục, nhưng cánh tay kia quá nhiều quá mạnh mẽ, cảnh giới của Quân Mộng Trần thấp, nên vẫn khó có thể chống lại.
Thân hình của tiểu gia hỏa kia lóe lên, hóa thân thành cổ yêu khổng lồ cắn nuốt tinh tượng, lại thấy cường giả đội ngọc quan này cầm màu vàng kim trường mâu trong tay lao thẳng đến chỗ của tiểu hỗn đản, ánh sáng màu vàng vạn trượng không ngừng phun ra nuốt vào, trường mâu của hắn đáng sợ đến cực điểm, người này không có lại lựa chọn Tần Vấn Thiên chiến đấu cũng là có tâm tư của mình, trước đó hắn cùng Tần Vấn Thiên va chạm, lấy cảnh giới Thiên Tượng bát trọng cuối cùng lại bị Tần Vấn Thiên đẩy lùi, lúc này tái chiến ở trước mặt mọi người, nếu như vẫn vậy sẽ quá mất mặt.
- Ầm ầm ầm!
Toàn thân Tần Vấn Thiên có ánh sáng tiên ma lưu chuyển, trong nháy mắt thân thể hắn tăng vọt tới bảy trăm trượng, giống như một người khổng lồ, chỉ thấy hai tay hắn lưu chuyển phù quang vô cùng đáng sợ, bàn tay bay thẳng đến, đánh về phía những cường giả Diệt Thần cung, thân thể khủng khiếp, chưởng ấn kinh người lại nắm giữ uy lực lay chuyển trời cao.
Thần sắc những cường giả Diệt Thần cung đột nhiên thay đổi, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, nhưng chưởng ấn này quá lớn, trực tiếp ép về phía bọn họ, phát ra tiếng sấm khủng khiếp, cường giả của Diệt Thần cung đều tập trung ngôi sao Thiên Tượng đánh về phía Tần Vấn Thiên, nhưng trong nháy mắt khi chưởng ấn của Tần Vấn Thiên bị đánh nát, nhưng bọn họ cũng bị đẩy lui.
- Đây là thuật thần thông gì vậy, lực lượng thật đáng sợ.
Đám người nhìn chằm chằm vào bóng người Tần Vấn Thiên, xung quanh thân hình khổng lồ của hắn lập lòe tinh tượng cũng vô cùng đáng sợ.
- Mấy người mới này không đơn giản đâu.
Mọi người phía dưới nhìn thấy một cảnh tượng như vậy có phần kinh ngạc, trên người Tần Vấn Thiên dường như có chiến quyết đáng sợ, lại có ánh sáng yêu dị, một vị yêu vương cổ khủng khiếp xuất hiện, quay xung quanh thân hình khổng lồ của hắn.
Những cường giả Diệt Thần cung nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, cuối cùng lại sinh ra một sự kiêng kỵ.
Kỷ Lam Sơn nhíu mày, trên người hắn cũng lập tức phóng ra khí thế mạnh mẽ, đi một bước về phía trước, nhìn mấy đại cường giả khác đi về phía Tần Vấn Thiên, hắn thản nhiên nói:
- Giao cho ta.
- Không ngờ tự mình ra tay.
Đám người có phần kinh ngạc, Kỷ Lam Sơn trên Đăng Tiên bảng lại muốn đích thân đối phó với một cường giả Thiên Tượng thất trọng, điều này ngược lại thật thú vị.
Kỷ Lam Sơn tu hành Thiên Phù Tiên Điển, trong nháy mắt trên thân hiện lên vạn trượng phù quang, trên không trung của hắn xuất hiện một mảnh tinh tượng, tinh tượng này giống như một mảnh tinh không vô tận với phù quang điên cuồng lóe ra, mơ hồ hóa thành thân thể cực kỳ to lớn của của một vị khổng lồ.