Nhìn thấy thần sắc của Tần Vấn Thiên, nữ tử bên cạnh mỉm cười nói:
- Ngươi yêu thầm công chúa Thanh Nhi sao?
Tần Vấn Thiên nhìn về phía đối phương, cười:
- Coi là vậy đi, ở nơi đâu có thể tìm thấy nàng?
- Cái này thì ta không biết, công chúa Thanh Nhi không gia nhập bất cứ thế lực tông môn nào ở Đế thành cổ, hành tung bất định, Đế thành cổ mênh mông như vậy, muốn tìm thấy nàng không hề đơn giản.
Nữ tử lắc đầu nói:
- Chỉ có điều, là một trong ba nữ nhi ưu tú nhất tại Đế thành cổ, công chúa Thanh Nhi có không hề ít người theo đuổi.
Tần Vấn Thiên mỉm cười, nói:
- Đa tạ.
- Ba nữ nhi ưu tú nhất của Đế thành cổ là ba người nào vậy?
Quân Mông Trần dường như rất hứng thú, mở miệng hỏi ngay.
- Xếp ở vị trí thứ 5 trên Đăng Tiên bảng, công chúa Thanh Nhi con gái Trường Thanh đại đế, còn có một người thành danh đã lâu, đã tu luyện tại Đế thành cổ nhiều năm là Nam Hoàng Vân Hi thánh nữ của Nam Hoàng Thị, đứng ở vị trí thứ ba trên Đăng Tiên bảng, nữ tử này chính là người thừa kế của Nam Hoàng thị, đời sau của Nam Hoàng nữ đế, Nam Hoàng thị nổi danh là mỹ nhân băng, cao ngạo vô song.
Nữ tử vừa mỉm cười vừa giới thiệu, ba người Tần Vấn Thiên quả nhiên nhìn thấy qua ngọc giản thấy vị trí xếp hạng thứ ba trên Đăng Tiên bảng đúng là tên của Nam Hoàng Vân Hi, thánh nữ của Nam Hoàng Thị, cảnh giới Thiên Tượng cửu trọng, thân thể giống như phượng cổ, nắm giữ Niết Bàn Huyết.
- Còn có một người là Tiêu Lãnh Nguyệt đứng ở vị trí thứ 6 trên Đăng Tiên bảng, con gái Tiêu đế, chính là mỹ nhân nổi danh của Tiên vực Bắc Vực, cũng đã tu vi cảnh giới Thiên Tượng cửu trọng.
Nữ tử giới thiệu người cuối cùng, đám người Tần Vấn Thiên phát hiện trong ngọc giản danh sách xếp hạng những người đứng đầu trên Đăng Tiên bảng, phần lớn đều là hậu duệ của tiên đế, về phần tu vi của các cường giả trên Đăng Tiên bảng, hầu hết đều là cảnh giới Thiên Tượng cửu trọng.
Người có thể leo lên Đăng Tiên bảng, đều là những hạng thiên kiêu tuyệt thế đáng sợ, muốn bước qua để vượt lên, độ khó quá lớn, dù sao Đăng Tiên bảng này cũng được phân chia theo thực lực mạnh yếu.
- Ba nữ tử đó ai là người đẹp nhất?
Quân Mông Trần mỉm cười hỏi, khiến cho Tử Tình Hiên đứng bên cạnh phải trừng mắt nhìn hắn.
- Mỗi người một vẻ, đều là mỹ nhân hiếm thấy, chỉ có điều hắn đã thầm yêu công chúa Thanh Nhi, các ngươi cũng không cần trêu chọc Tiêu Lãnh Nguyệt nữa, nghe đồn công chúa Thanh Nhi đã vượt qua Tiêu Lãnh Nguyệt trên Đăng Tiên bảng, trong lòng nàng ta có khúc mắc, muốn tìm công chúa Thanh Nhi tranh tài một trận để chứng minh bản thân, đáng tiếc công chúa Thanh Nhi không có hứng thú, hai người chưa từng chạm mặt nhau, Tiêu Lãnh Nguyệt hình như vẫn luôn đi tìm công chúa Thanh Nhi, nhưng đến nay vẫn không tìm được.
- Vẫn muốn gặp mặt các nàng ấy một lần.
Trong mắt của Quân Mông Trần ẩn một vẻ hưng phấn, Tần Vấn Thiên lại nói với nữ tử:Đa tạ.
- Không sao, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Nữ tử cười khẽ một cái, sau đó lập tức tiễn ba người Tần Vấn Thiên ra khỏi Cổ Đế lâu, rất là khách khí.
Sau khi bước ra, ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn về phương xa, hít một hơi thật sâu, Thanh Nhi cũng ở trong tòa thành cổ này, chỉ là sau khi tìm hiểu bản đồ trên ngọc giản, hắn phát hiện độ rộng lớn của tòa thành này đã vượt quá mức tưởng tượng của hắn, giống như một thế giới hạt căn bản vậy, vị trí hiện nay của bọn họ còn thuộc về vùng hẻo lánh, gần sát ngoại ô, ở ngoại ô của Đế thành cổ có rừng rậm, có núi cổ mênh mông vô bờ, thậm chí ẩn giấu rất nhiều di tích cổ.
- Tần sư huynh, huynh với công chúa Thanh Nhi là người thương mến sao?
Quân Mông Trần hiếu kỳ hỏi, từ trước đến nay hắn chưa từng hỏi qua Tần Vấn Thiên câu hỏi này.
- Đúng.
Tần Vấn Thiên gật đầu, trong mắt tràn đầy vẻ vui mừng, tuy rằng tạm thời không có cách nào tìm thấy Thanh Nhi, nhưng ít ra cũng biết ta và nàng ở trong cùng một tòa thành, từ lần tạm biệt tại thế giới hạt cơ bản, hắn chưa bao giờ ở gần Thanh Nhi như vậy.
- Công chúa Thanh Nhi nhất định rất ưu tú.
Quân Mông Trần nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của Tần Vấn Thiên, hắn cũng thoáng lộ ra một nụ cười mỉm.
- Đâu chỉ là ưu tú.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về hư không, ánh nắng mặt trời chiếu xuống gương mặt tuấn tú đó, Tử Tình Hiên đứng bên cạnh nhìn thấy nụ cười rạng rỡ tràn ngập trên khuôn mặt của Tần Vấn Thiên, lại cảm thấy vô cùng tò mò đối với công chúa Thanh Nhi, nữ nhi của Trường Thanh tiên đế.
Nàng rất ít nhìn thấy Tần Vấn Thiên lộ ra vẻ mặt như vậy, nụ cười rạng rỡ mang theo một nỗi nhớ.
- Sao?
Lúc này, Tần Vấn Thiên chợt nhíu mày, ánh mắt của hắn đột nhiên nhìn ngang, lại nhìn về phía bên cạnh cách đó không xa, lập tức thấy vài bóng người đang chằm chằm nhìn bọn họ, lao thẳng đến chỗ bọn họ, trong đó có một người hai mắt hiện lên ánh sáng màu vàng, dường như lõm hẳn xuống, có thể nhìn thấu tất cả, khi nhìn thấy Tấn Vấn Thiên, hai mắt của hắn mới dần dần khôi phục lại như cũ, nhưng vẫn khiến người ta có cảm giác thật sắc bén.
Không ngờ, ở bên cạnh người này lại chính là người thanh niên đội ngọc quan của Diệt Thần cung, ngoài hai người họ ra còn còn hai thanh niên thiên kiêu đang nhanh chóng lao tới.
- Đi.
Trong nháy mắt, thân hình của ba người Tần Vấn Thiên phóng lên cao, đi về phía xa.
- Đôi mắt ấy thật gian tà, nhất định là đám người đó đã đuổi theo chúng ta.
Đằng sau Tử Tình Hiên xuất hiện cánh chim ưng thần, tốc độ nhanh như tia chớp, giữa ba người bọn họ, tốc độ của Quân Mông Trần là chậm nhất, dù sao thì tu vi của hắn vẫn là thấp nhất, cảnh giới Thiên Tượng lục trọng đỉnh phong, cảnh giới của Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên như nhau, đều là Thiên Tượng thất trọng cảnh.
Những âm thanh ồn ào đáng sợ phát ra, chỉ nhìn thấy huyết mạch trong cơ thể của Tần Vấn Thiên cuồn cuộn, một tiếng rít chói tai phát ra, lập tức lực lượng hủy diệt phóng ra, chỉ thấy trong cơ thể Tần Vấn Thiên có một con yêu thú trực tiếp lao ra, khi đôi cánh mở rộng có thể che khuất bầu trời, toàn thân lộ ra những ánh sáng rực rỡ đáng sợ, còn ẩn giấu những ánh sáng đen sẫm, bên ngoài cơ thể có những yêu quang đáng sợ không ngừng lưu chuyển.
Yêu thú Luyện Ngục này vẫn luôn tồn tại ở bên trong huyết mạch của Tần Vấn Thiên, Luyện Ngục Chu Tước xoay tròn hú vang trên đầu Tần Vấn Thiên, hình như cực kỳ hưng phấn.
Nhìn thấy thần sắc của Tần Vấn Thiên, nữ tử bên cạnh mỉm cười nói:
- Ngươi yêu thầm công chúa Thanh Nhi sao?
Tần Vấn Thiên nhìn về phía đối phương, cười:
- Coi là vậy đi, ở nơi đâu có thể tìm thấy nàng?
- Cái này thì ta không biết, công chúa Thanh Nhi không gia nhập bất cứ thế lực tông môn nào ở Đế thành cổ, hành tung bất định, Đế thành cổ mênh mông như vậy, muốn tìm thấy nàng không hề đơn giản.
Nữ tử lắc đầu nói:
- Chỉ có điều, là một trong ba nữ nhi ưu tú nhất tại Đế thành cổ, công chúa Thanh Nhi có không hề ít người theo đuổi.
Tần Vấn Thiên mỉm cười, nói:
- Đa tạ.
- Ba nữ nhi ưu tú nhất của Đế thành cổ là ba người nào vậy?
Quân Mông Trần dường như rất hứng thú, mở miệng hỏi ngay.
- Xếp ở vị trí thứ 5 trên Đăng Tiên bảng, công chúa Thanh Nhi con gái Trường Thanh đại đế, còn có một người thành danh đã lâu, đã tu luyện tại Đế thành cổ nhiều năm là Nam Hoàng Vân Hi thánh nữ của Nam Hoàng Thị, đứng ở vị trí thứ ba trên Đăng Tiên bảng, nữ tử này chính là người thừa kế của Nam Hoàng thị, đời sau của Nam Hoàng nữ đế, Nam Hoàng thị nổi danh là mỹ nhân băng, cao ngạo vô song.
Nữ tử vừa mỉm cười vừa giới thiệu, ba người Tần Vấn Thiên quả nhiên nhìn thấy qua ngọc giản thấy vị trí xếp hạng thứ ba trên Đăng Tiên bảng đúng là tên của Nam Hoàng Vân Hi, thánh nữ của Nam Hoàng Thị, cảnh giới Thiên Tượng cửu trọng, thân thể giống như phượng cổ, nắm giữ Niết Bàn Huyết.
- Còn có một người là Tiêu Lãnh Nguyệt đứng ở vị trí thứ 6 trên Đăng Tiên bảng, con gái Tiêu đế, chính là mỹ nhân nổi danh của Tiên vực Bắc Vực, cũng đã tu vi cảnh giới Thiên Tượng cửu trọng.
Nữ tử giới thiệu người cuối cùng, đám người Tần Vấn Thiên phát hiện trong ngọc giản danh sách xếp hạng những người đứng đầu trên Đăng Tiên bảng, phần lớn đều là hậu duệ của tiên đế, về phần tu vi của các cường giả trên Đăng Tiên bảng, hầu hết đều là cảnh giới Thiên Tượng cửu trọng.
Người có thể leo lên Đăng Tiên bảng, đều là những hạng thiên kiêu tuyệt thế đáng sợ, muốn bước qua để vượt lên, độ khó quá lớn, dù sao Đăng Tiên bảng này cũng được phân chia theo thực lực mạnh yếu.
- Ba nữ tử đó ai là người đẹp nhất?
Quân Mông Trần mỉm cười hỏi, khiến cho Tử Tình Hiên đứng bên cạnh phải trừng mắt nhìn hắn.
- Mỗi người một vẻ, đều là mỹ nhân hiếm thấy, chỉ có điều hắn đã thầm yêu công chúa Thanh Nhi, các ngươi cũng không cần trêu chọc Tiêu Lãnh Nguyệt nữa, nghe đồn công chúa Thanh Nhi đã vượt qua Tiêu Lãnh Nguyệt trên Đăng Tiên bảng, trong lòng nàng ta có khúc mắc, muốn tìm công chúa Thanh Nhi tranh tài một trận để chứng minh bản thân, đáng tiếc công chúa Thanh Nhi không có hứng thú, hai người chưa từng chạm mặt nhau, Tiêu Lãnh Nguyệt hình như vẫn luôn đi tìm công chúa Thanh Nhi, nhưng đến nay vẫn không tìm được.
- Vẫn muốn gặp mặt các nàng ấy một lần.
Trong mắt của Quân Mông Trần ẩn một vẻ hưng phấn, Tần Vấn Thiên lại nói với nữ tử:Đa tạ.
- Không sao, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Nữ tử cười khẽ một cái, sau đó lập tức tiễn ba người Tần Vấn Thiên ra khỏi Cổ Đế lâu, rất là khách khí.
Sau khi bước ra, ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn về phương xa, hít một hơi thật sâu, Thanh Nhi cũng ở trong tòa thành cổ này, chỉ là sau khi tìm hiểu bản đồ trên ngọc giản, hắn phát hiện độ rộng lớn của tòa thành này đã vượt quá mức tưởng tượng của hắn, giống như một thế giới hạt căn bản vậy, vị trí hiện nay của bọn họ còn thuộc về vùng hẻo lánh, gần sát ngoại ô, ở ngoại ô của Đế thành cổ có rừng rậm, có núi cổ mênh mông vô bờ, thậm chí ẩn giấu rất nhiều di tích cổ.
- Tần sư huynh, huynh với công chúa Thanh Nhi là người thương mến sao?
Quân Mông Trần hiếu kỳ hỏi, từ trước đến nay hắn chưa từng hỏi qua Tần Vấn Thiên câu hỏi này.
- Đúng.
Tần Vấn Thiên gật đầu, trong mắt tràn đầy vẻ vui mừng, tuy rằng tạm thời không có cách nào tìm thấy Thanh Nhi, nhưng ít ra cũng biết ta và nàng ở trong cùng một tòa thành, từ lần tạm biệt tại thế giới hạt cơ bản, hắn chưa bao giờ ở gần Thanh Nhi như vậy.
- Công chúa Thanh Nhi nhất định rất ưu tú.
Quân Mông Trần nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của Tần Vấn Thiên, hắn cũng thoáng lộ ra một nụ cười mỉm.
- Đâu chỉ là ưu tú.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về hư không, ánh nắng mặt trời chiếu xuống gương mặt tuấn tú đó, Tử Tình Hiên đứng bên cạnh nhìn thấy nụ cười rạng rỡ tràn ngập trên khuôn mặt của Tần Vấn Thiên, lại cảm thấy vô cùng tò mò đối với công chúa Thanh Nhi, nữ nhi của Trường Thanh tiên đế.
Nàng rất ít nhìn thấy Tần Vấn Thiên lộ ra vẻ mặt như vậy, nụ cười rạng rỡ mang theo một nỗi nhớ.
- Sao?
Lúc này, Tần Vấn Thiên chợt nhíu mày, ánh mắt của hắn đột nhiên nhìn ngang, lại nhìn về phía bên cạnh cách đó không xa, lập tức thấy vài bóng người đang chằm chằm nhìn bọn họ, lao thẳng đến chỗ bọn họ, trong đó có một người hai mắt hiện lên ánh sáng màu vàng, dường như lõm hẳn xuống, có thể nhìn thấu tất cả, khi nhìn thấy Tấn Vấn Thiên, hai mắt của hắn mới dần dần khôi phục lại như cũ, nhưng vẫn khiến người ta có cảm giác thật sắc bén.
Không ngờ, ở bên cạnh người này lại chính là người thanh niên đội ngọc quan của Diệt Thần cung, ngoài hai người họ ra còn còn hai thanh niên thiên kiêu đang nhanh chóng lao tới.
- Đi.
Trong nháy mắt, thân hình của ba người Tần Vấn Thiên phóng lên cao, đi về phía xa.
- Đôi mắt ấy thật gian tà, nhất định là đám người đó đã đuổi theo chúng ta.
Đằng sau Tử Tình Hiên xuất hiện cánh chim ưng thần, tốc độ nhanh như tia chớp, giữa ba người bọn họ, tốc độ của Quân Mông Trần là chậm nhất, dù sao thì tu vi của hắn vẫn là thấp nhất, cảnh giới Thiên Tượng lục trọng đỉnh phong, cảnh giới của Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên như nhau, đều là Thiên Tượng thất trọng cảnh.
Những âm thanh ồn ào đáng sợ phát ra, chỉ nhìn thấy huyết mạch trong cơ thể của Tần Vấn Thiên cuồn cuộn, một tiếng rít chói tai phát ra, lập tức lực lượng hủy diệt phóng ra, chỉ thấy trong cơ thể Tần Vấn Thiên có một con yêu thú trực tiếp lao ra, khi đôi cánh mở rộng có thể che khuất bầu trời, toàn thân lộ ra những ánh sáng rực rỡ đáng sợ, còn ẩn giấu những ánh sáng đen sẫm, bên ngoài cơ thể có những yêu quang đáng sợ không ngừng lưu chuyển.
Yêu thú Luyện Ngục này vẫn luôn tồn tại ở bên trong huyết mạch của Tần Vấn Thiên, Luyện Ngục Chu Tước xoay tròn hú vang trên đầu Tần Vấn Thiên, hình như cực kỳ hưng phấn.