Năm tháng như thoi đưa, Tiên vực mênh mông, nghìn năm trôi qua trong nháy mắt.
Lập tức, cách Đông Thánh Tiên môn Tiên yến đã bốn năm trôi qua, trên đất Vân Châu, Thiên Biến đế quân đã thành lập ra Thiên Biến quân đoàn của mình, thế lực ban đầu của Thiên Biến tiên môn dần lộ ra sự xuất chúng, cường giả của tây bộ năm châu, dâng tặng là đế, nhưng vẫn không có thế lực nào chủ động gia nhập Thiên Biến tiên môn, uy hiếp của Đông Thánh vẫn còn, bất cứ lúc nào cũng có khả năng phái Đông Thánh quân đoàn đến chinh phạt, tiêu diệt quân đoàn của Thiên Biến.
Trên đất Vân Châu, Giang Lăng quận.
Phiêu Tuyết thành cổ, bông tuyết không ngừng bay xuống, chín cái chuông cổ vang lên tiếng ong ong. Tiếng chuông không dứt, từng ánh sáng hừng hực không ngừng nhảy vào hư không, tiến vào trong một món thần binh đang chế luyện.
Ở trung tâm chỗ chín cái chuông cổ có bóng dáng một người thanh niên ngồi xếp bằng. Hắn mặc trường bào đơn giản màu trắng, lại không giấu nổi vẻ tao nhã, lúc này, bàn tay hắn run lên, bên trong chín cái chuông cổ có vô số ánh sáng tiến vào thần binh trường thương trong hư không, trong phút chốc, có tiên quang phun ra nuốt vào, lao thẳng lên bầu trời.
- Lại chế luyện ra một món tiên giai thần binh, không hổ danh là đệ tử của đế quân, giành hạng nhất trong Tiên yến của Đông Thánh Tiên môn.
Xung quanh Phiêu Tuyết thành cổ, không ít người chăm chú nhìn người thanh niên, trong mắt lộ ra vẻ kinh diễm. Người thanh niên áo trắng này chính là Tần Vấn Thiên.
- Tự luyện Tiên binh, tuy là đệ tử của đế quân nhưng hắn lại tự mình chế luyện Tiên binh ở Phiêu Tuyết thành cổ, dường như không muốn dựa vào sư tôn.
Rất nhiều cường giả âm thầm suy đoán nói. Thấy Tần Vấn Thiên chế luyện ra Tiên binh, mọi người xung quanh đều cảm thán tư chất Tần Vấn Thiên, nhớ tới tình cảnh năm đó ở Phiêu Tuyết thành cổ, mọi người đều không ngừng thổn thức.
Khi Tần Vấn Thiên ở Phiêu Tuyết thành cổ đã bị các thế lực lớn bao vây tiêu diệt, không ngừng có thế lực mạnh mẽ xông đến đánh hắn, muốn giết chết Tần Vấn Thiên, muốn chiếm Phiêu Tuyết thành cổ huyền bí làm của riêng. Hắn mượn lực lượng của Phiêu Tuyết thành cổ giết chết không ít người, khi đó, e rằng không ai nghĩ tới Tần Vấn Thiên có thể có thành tựu như hôm nay.
Hiện tại, Tần Vấn Thiên luyện khí ở Phiêu Tuyết thành cổ, những thế lực kia đã không dám trêu chọc hắn, nơi này đất của Vân Châu, là địa bàn của Thiên Biến đế quân, ai dám động vào đệ tử trong truyền thuyết của Thiên Biến đế quân?
Thân thể Tần Vấn Thiên bay lên không trung, thu hồi lại thần binh, bóng dáng của hắn lóe lên, đi tới bên cạnh một nữ tử xinh đẹp, bất ngờ rằng đây chính là người trước đây thích lâu chủ Phiêu Tuyết cố nhân Bùi Vũ.
- Ngươi không đi sao?
Tần Vấn Thiên hỏi. Bùi Vũ này có chấp niệm rất sâu, trước đây hắn cũng không nghĩ tới Bùi Vũ vì tình yêu với Phiêu Tuyết lâu chủ Hòa Quỳnh Tiên, cuối cùng sẽ thích Phiêu Tuyết lâu chủ.
- Không, ở đây rất tốt.
Bùi Vũ lắc đầu, đưa tay vuốt ve bông tuyết không ngừng bay xuống.
- Được rồi, Phiêu Tuyết lâu chủ dù sao cũng đã là cố nhân, đừng nên rơi vào quá sâu.
Tần Vấn Thiên nhỏ giọng nói.
- Ta biết.
Bùi Vũ nhìn Tần Vấn Thiên thản nhiên cười. Trong lòng Tần Vấn Thiên âm thầm lắc đầu, xoay người rời đi, không ít bóng người đuổi kịp bóng người Tần Vấn Thiên, chỉ thấy tay hắn lập tức lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật, nhìn người bên cạnh, nói:
- Giao dịch những tiên giai thần binh này, giúp ta đổi lấy Thiên Ma giáp xương cùng với một ít sao băng thạch chống đỡ tu hành.
- Dạ vâng.
Một vị cường giả tu vi tiên đài cảnh ở bên cạnh gật đầu, nhận lấy chiếc nhẫn trữ vật, đoàn người ngự không rời đi, trực tiếp rời khỏi Phiêu Tuyết thành.
Tần Vấn Thiên không quay đầu lại, Phiêu Tuyết thành này chính là thành di chuyển, tất cả tòa thành trì đều là bảo vật, nhưng trước mắt, hắn còn chưa có đủ thực lực để mang cả tòa Phiêu Tuyết thành này đi.
Đoàn người dùng phi thuyền đi về phía trước, lấy tốc độ kinh người quay về Vân Châu thành.
Tốc độ của bọn họ cực nhanh, không bao lâu sau đã đến bên ngoài Phiêu Tuyết thành. Chỉ thấy phía trước có bóng dáng nhóm người đang chậm rãi bước đến, trên người lộ ra cảm giác lạnh lẽo.
- Các ngươi còn không dừng tay?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên ngưng trọng nhìn phía trước, giọng nói lạnh như băng. Gần nửa năm qua, hắn có ít nhất hơn mười lần bị cường giả ám sát, lần đầu tiên cũng là lần nguy hiểm nhất, cho nên sau này mỗi khi xuất hành, bên cạnh hắn đều phái cường giả của Thiên Biến đế quân bảo vệ xung quanh hắn.
- Giết.
Cường giả phía trước không nói lời nào, thân thể hắn lập tức phóng ra tiên quang vô cùng mạnh mẽ, bay về phía Tần Vấn Thiên bao vây tiêu diệt.
Cường giả bên cạnh Tần Vấn Thiên đều lao ra, xông lên phía trước, một bóng người đứng bên cạnh Tần Vấn Thiên, dùng tiên quang bảo vệ thân thể của Tần Vấn Thiên.
- Đúng là âm hồn không tan, bọn họ mỗi lần đều phái ra không nhiều cường giả, bọn họ rốt cuộc có ý gì?
Trong thần sắc của Tần Vấn Thiên lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, người đến đây ám sát hắn, thậm chí chưa từng để lộ mình là người phe nào, nhưng người dám ở tây bộ sáu châu ám sát hắn, không cần hỏi nhiều tất nhiên là người của Đông Thánh Tiên môn.
Về phần là ai ra lệnh nhất định phải giết hắn, đương nhiên hắn không đoán ra.
Có thể là Đông Thánh Đình, cũng có thể là Diễm Uyên Tiên Vương, hoặc người khác ở Đông Thánh Tiên môn muốn mạng hắn.
Phía trước lập tức bạo phát ra va chạm mãnh liệt, Tần Vấn Thiên dường như chỉ là một quần chúng, như thể chuyện này không có quan hệ gì với hắn vậy.
Đúng lúc này, trong hư không đột nhiên xuất hiện ấn bàn tay vô hình, phóng ra bất chợt, che khuất bầu trời, chụp thẳng xuống thân thể Tần Vấn Thiên, căn bản không thể chống lại.
- Cẩn thận.
Cường giả bên cạnh Tần Vấn Thiên quát to, hắn không chống lại mà lôi kéo thân thể Tần Vấn Thiên lui về phía sau, nhưng bàn tay ấn này tuy còn chưa hạ xuống, nhưng đã phong kín không gian, Tần Vấn Thiên cuối cùng lại cảm giác thân thể mình không có cách nào nhúc nhích, ánh sáng che chắn trên người hắn trực tiếp bị nghiền nát.
- Oong.
Một tiên quang mãnh liệt phóng ra, mắt thấy uy áp này nếu rơi xuống sẽ có thể giết chết Tần Vấn Thiên, ở trên người Tần Vấn Thiên đột nhiên xuất hiện một bóng người, bất ngờ đây chính là bóng người của Thiên Biến đế quân.
- Cút.
Thiên Biến đế quân phun ra một chữ, giọng nói của hắn dường như có thể chui vào giữa hư không, không gian phía trước điên cuồng chuyển động, dường như bị nghiền nát, một bóng người ở phía xa dường như xuất hiện từ trong hư vô, toàn thân hắn đều biến mất ở trong hư không như ẩn như hiện.
- Không nghĩ tới Thiên Biến đế quân lại bảo vệ vị đệ tử này như vậy.
Cường giả phía trước mở miệng nói có chút kinh hãi, Thiên Biến đế quân lại để lại tiên ấn cường đại trên người Tần Vấn Thiên, như vậy căn bản là không thể giết được Tần Vấn Thiên.
- Ta vốn nghĩ các ngươi chỉ là đánh nhỏ, tranh cãi nhỏ, lần này không ngờ lại xuất động cường giả Tiên Vương am hiểu lực lượng không gian ra ám sát hắn, đây thật sự là nhắm vào tính mạng của hắn mà tới, ngay cả Đông Thánh Tiên môn cũng không kiêng nể gì như vậy?
Năm tháng như thoi đưa, Tiên vực mênh mông, nghìn năm trôi qua trong nháy mắt.
Lập tức, cách Đông Thánh Tiên môn Tiên yến đã bốn năm trôi qua, trên đất Vân Châu, Thiên Biến đế quân đã thành lập ra Thiên Biến quân đoàn của mình, thế lực ban đầu của Thiên Biến tiên môn dần lộ ra sự xuất chúng, cường giả của tây bộ năm châu, dâng tặng là đế, nhưng vẫn không có thế lực nào chủ động gia nhập Thiên Biến tiên môn, uy hiếp của Đông Thánh vẫn còn, bất cứ lúc nào cũng có khả năng phái Đông Thánh quân đoàn đến chinh phạt, tiêu diệt quân đoàn của Thiên Biến.
Trên đất Vân Châu, Giang Lăng quận.
Phiêu Tuyết thành cổ, bông tuyết không ngừng bay xuống, chín cái chuông cổ vang lên tiếng ong ong. Tiếng chuông không dứt, từng ánh sáng hừng hực không ngừng nhảy vào hư không, tiến vào trong một món thần binh đang chế luyện.
Ở trung tâm chỗ chín cái chuông cổ có bóng dáng một người thanh niên ngồi xếp bằng. Hắn mặc trường bào đơn giản màu trắng, lại không giấu nổi vẻ tao nhã, lúc này, bàn tay hắn run lên, bên trong chín cái chuông cổ có vô số ánh sáng tiến vào thần binh trường thương trong hư không, trong phút chốc, có tiên quang phun ra nuốt vào, lao thẳng lên bầu trời.
- Lại chế luyện ra một món tiên giai thần binh, không hổ danh là đệ tử của đế quân, giành hạng nhất trong Tiên yến của Đông Thánh Tiên môn.
Xung quanh Phiêu Tuyết thành cổ, không ít người chăm chú nhìn người thanh niên, trong mắt lộ ra vẻ kinh diễm. Người thanh niên áo trắng này chính là Tần Vấn Thiên.
- Tự luyện Tiên binh, tuy là đệ tử của đế quân nhưng hắn lại tự mình chế luyện Tiên binh ở Phiêu Tuyết thành cổ, dường như không muốn dựa vào sư tôn.
Rất nhiều cường giả âm thầm suy đoán nói. Thấy Tần Vấn Thiên chế luyện ra Tiên binh, mọi người xung quanh đều cảm thán tư chất Tần Vấn Thiên, nhớ tới tình cảnh năm đó ở Phiêu Tuyết thành cổ, mọi người đều không ngừng thổn thức.
Khi Tần Vấn Thiên ở Phiêu Tuyết thành cổ đã bị các thế lực lớn bao vây tiêu diệt, không ngừng có thế lực mạnh mẽ xông đến đánh hắn, muốn giết chết Tần Vấn Thiên, muốn chiếm Phiêu Tuyết thành cổ huyền bí làm của riêng. Hắn mượn lực lượng của Phiêu Tuyết thành cổ giết chết không ít người, khi đó, e rằng không ai nghĩ tới Tần Vấn Thiên có thể có thành tựu như hôm nay.
Hiện tại, Tần Vấn Thiên luyện khí ở Phiêu Tuyết thành cổ, những thế lực kia đã không dám trêu chọc hắn, nơi này đất của Vân Châu, là địa bàn của Thiên Biến đế quân, ai dám động vào đệ tử trong truyền thuyết của Thiên Biến đế quân?
Thân thể Tần Vấn Thiên bay lên không trung, thu hồi lại thần binh, bóng dáng của hắn lóe lên, đi tới bên cạnh một nữ tử xinh đẹp, bất ngờ rằng đây chính là người trước đây thích lâu chủ Phiêu Tuyết cố nhân Bùi Vũ.
- Ngươi không đi sao?
Tần Vấn Thiên hỏi. Bùi Vũ này có chấp niệm rất sâu, trước đây hắn cũng không nghĩ tới Bùi Vũ vì tình yêu với Phiêu Tuyết lâu chủ Hòa Quỳnh Tiên, cuối cùng sẽ thích Phiêu Tuyết lâu chủ.
- Không, ở đây rất tốt.
Bùi Vũ lắc đầu, đưa tay vuốt ve bông tuyết không ngừng bay xuống.
- Được rồi, Phiêu Tuyết lâu chủ dù sao cũng đã là cố nhân, đừng nên rơi vào quá sâu.
Tần Vấn Thiên nhỏ giọng nói.
- Ta biết.
Bùi Vũ nhìn Tần Vấn Thiên thản nhiên cười. Trong lòng Tần Vấn Thiên âm thầm lắc đầu, xoay người rời đi, không ít bóng người đuổi kịp bóng người Tần Vấn Thiên, chỉ thấy tay hắn lập tức lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật, nhìn người bên cạnh, nói:
- Giao dịch những tiên giai thần binh này, giúp ta đổi lấy Thiên Ma giáp xương cùng với một ít sao băng thạch chống đỡ tu hành.
- Dạ vâng.
Một vị cường giả tu vi tiên đài cảnh ở bên cạnh gật đầu, nhận lấy chiếc nhẫn trữ vật, đoàn người ngự không rời đi, trực tiếp rời khỏi Phiêu Tuyết thành.
Tần Vấn Thiên không quay đầu lại, Phiêu Tuyết thành này chính là thành di chuyển, tất cả tòa thành trì đều là bảo vật, nhưng trước mắt, hắn còn chưa có đủ thực lực để mang cả tòa Phiêu Tuyết thành này đi.
Đoàn người dùng phi thuyền đi về phía trước, lấy tốc độ kinh người quay về Vân Châu thành.
Tốc độ của bọn họ cực nhanh, không bao lâu sau đã đến bên ngoài Phiêu Tuyết thành. Chỉ thấy phía trước có bóng dáng nhóm người đang chậm rãi bước đến, trên người lộ ra cảm giác lạnh lẽo.
- Các ngươi còn không dừng tay?
Ánh mắt Tần Vấn Thiên ngưng trọng nhìn phía trước, giọng nói lạnh như băng. Gần nửa năm qua, hắn có ít nhất hơn mười lần bị cường giả ám sát, lần đầu tiên cũng là lần nguy hiểm nhất, cho nên sau này mỗi khi xuất hành, bên cạnh hắn đều phái cường giả của Thiên Biến đế quân bảo vệ xung quanh hắn.
- Giết.
Cường giả phía trước không nói lời nào, thân thể hắn lập tức phóng ra tiên quang vô cùng mạnh mẽ, bay về phía Tần Vấn Thiên bao vây tiêu diệt.
Cường giả bên cạnh Tần Vấn Thiên đều lao ra, xông lên phía trước, một bóng người đứng bên cạnh Tần Vấn Thiên, dùng tiên quang bảo vệ thân thể của Tần Vấn Thiên.
- Đúng là âm hồn không tan, bọn họ mỗi lần đều phái ra không nhiều cường giả, bọn họ rốt cuộc có ý gì?
Trong thần sắc của Tần Vấn Thiên lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, người đến đây ám sát hắn, thậm chí chưa từng để lộ mình là người phe nào, nhưng người dám ở tây bộ sáu châu ám sát hắn, không cần hỏi nhiều tất nhiên là người của Đông Thánh Tiên môn.
Về phần là ai ra lệnh nhất định phải giết hắn, đương nhiên hắn không đoán ra.
Có thể là Đông Thánh Đình, cũng có thể là Diễm Uyên Tiên Vương, hoặc người khác ở Đông Thánh Tiên môn muốn mạng hắn.
Phía trước lập tức bạo phát ra va chạm mãnh liệt, Tần Vấn Thiên dường như chỉ là một quần chúng, như thể chuyện này không có quan hệ gì với hắn vậy.
Đúng lúc này, trong hư không đột nhiên xuất hiện ấn bàn tay vô hình, phóng ra bất chợt, che khuất bầu trời, chụp thẳng xuống thân thể Tần Vấn Thiên, căn bản không thể chống lại.
- Cẩn thận.
Cường giả bên cạnh Tần Vấn Thiên quát to, hắn không chống lại mà lôi kéo thân thể Tần Vấn Thiên lui về phía sau, nhưng bàn tay ấn này tuy còn chưa hạ xuống, nhưng đã phong kín không gian, Tần Vấn Thiên cuối cùng lại cảm giác thân thể mình không có cách nào nhúc nhích, ánh sáng che chắn trên người hắn trực tiếp bị nghiền nát.
- Oong.
Một tiên quang mãnh liệt phóng ra, mắt thấy uy áp này nếu rơi xuống sẽ có thể giết chết Tần Vấn Thiên, ở trên người Tần Vấn Thiên đột nhiên xuất hiện một bóng người, bất ngờ đây chính là bóng người của Thiên Biến đế quân.
- Cút.
Thiên Biến đế quân phun ra một chữ, giọng nói của hắn dường như có thể chui vào giữa hư không, không gian phía trước điên cuồng chuyển động, dường như bị nghiền nát, một bóng người ở phía xa dường như xuất hiện từ trong hư vô, toàn thân hắn đều biến mất ở trong hư không như ẩn như hiện.
- Không nghĩ tới Thiên Biến đế quân lại bảo vệ vị đệ tử này như vậy.
Cường giả phía trước mở miệng nói có chút kinh hãi, Thiên Biến đế quân lại để lại tiên ấn cường đại trên người Tần Vấn Thiên, như vậy căn bản là không thể giết được Tần Vấn Thiên.
- Ta vốn nghĩ các ngươi chỉ là đánh nhỏ, tranh cãi nhỏ, lần này không ngờ lại xuất động cường giả Tiên Vương am hiểu lực lượng không gian ra ám sát hắn, đây thật sự là nhắm vào tính mạng của hắn mà tới, ngay cả Đông Thánh Tiên môn cũng không kiêng nể gì như vậy?