Ngả Lâm là một đứa trẻ đáng thương. Từ nhỏ đã mồ côi bố, hay bị bạn bè bắt nạt. Thư Văn vì một lần xả thân cứu Ngả Lâm mà từ đó Ngả Lâm đem lòng mến mộ và luôn âm thầm dõi theo Thư Văn.
Năm Ngả Lâm mười tuổi thì Thư Văn thi vào đại học. Ngả Lâm hoàn toàn không rõ hắn đã đi đâu. Thư Văn cùng gia đình chuyển đến nơi khác. Ngả Lâm buồn bã trốn trong chăn, len lén khóc suốt đêm dài. Lúc Ngả Lâm mười lăm tuổi đang chuẩn bị cho kỳ thi cao trung quan trọng thì mẹ hắn đột ngột nhiễm bệnh nặng qua đời. Tâm trí hắn bị sự kiện đau xót ấy đả kích nặng nề. Vốn dĩ thừa năng lực thi đỗ các trường cao trung hàng đầu, thoáng cái đảo lộn tất thảy nên đành thi vào một trường phổ thông bình thường.
Ngả Lâm đỗ trung học song không được ai chu cấp chi phí, rốt cục đành phải đi bưng bê quét dọn cho mấy cửa hàng nhỏ, gom góp tiền lương cùng khoản phúc lợi xã hội eo hẹp và suất học bổng khan hiếm. Vượt qua bao nhiêu khó khăn, trắc trở cuối cùng cũng tốt nghiệp cao trung. Đợi lễ trao bằng tốt nghiệp kết thúc, Ngả Lâm sắp xếp thu dọn đám hành lý giản đơn, bán đi căn phòng chật hẹp. Vác vali hành lý nhẹ hẫng lên vai, hắn quyết tâm quay người, ngồi trên xe lửa tới Bắc Kinh. Ở Bắc Kinh, Ngả Lâm chăm chỉ đến lao lực để kiếm tiền mưu sinh và nuôi ước mơ học đại học.
Vào thời điểm Ngả Lâm tưởng chừng như đã quên đi hình bóng cũ thì lại bất ngờ gặp lại Thư Văn, mà lại trong tình huống anh ta đang nói chuyện yêu đương cùng bạn tốt của cậu, hoàn toàn không nhận ra cậu là cậu bé luôn lẽo đẽo theo anh mỗi khi tan trường và 10 năm về trước. Cũng từ đó mà cả hai bị cuốn vào vòng tròn tình yêu luẩn quẩn tìm mãi chẳng thấy lối thoát…
Bình luận truyện