Vì thế, đoàn người Diệp Linh Lang lại bắt đầu một vòng chạy trốn sinh tử mới.
Béo Đầu củ cải ngồi xổm trên vai Diệp Linh Lang chỉ đường, bên này bên này, bên kia bên kia.
Nhưng dù bọn họ chạy như thế nào thì vẫn giống như một đám ruồi nhặng không đầu ở trong sương mù, nơi nơi chạy loạn.
Nhưng mà bọn họ lại không thể không chạy, bởi vì Liễu Nguyên Húc đuổi theo rất sát.
Không hổ là thủ tịch đại đệ tử của Ẩn Nguyệt Cung, thực lực thật không phải tầm thường, bọn họ dán bùa gia tốc mới miễn cưỡng không bị đuổi theo mà thôi, muốn cắt đuôi là chuyện không có khả năng.
“Chính là nơi này, nhảy vào phía trước, nhất định phải nhảy!”
Diệp Linh Lang thả người nhảy xuống, nhảy vào một đám sương mù, giây tiếp theo cảnh tượng trước mắt cũng toàn bộ thay đổi.
Nơi mà bọn họ rơi xuống là một sơn cốc vô cùng xinh đẹp, trong sơn cốc cỏ cây rậm rạp, hoa thơm chim hót, cực kỳ giống cảnh sắc của thế ngoại đào nguyên.
Chỉ là bọn họ còn không kịp thưởng thức phong cảnh đã nghe Béo Đầu củ cải kêu to: “Tiếp tục chạy, đừng dừng lại.”
“Nơi này không an toàn sao?”
“Nơi này không phải địa bàn của ta.”
……
Vì thế mấy người Diệp Linh Lang chỉ có thể tiếp tục chạy lên phía trước, chạy vội chạy vội một hồi bỗng nhiên nhìn thấy trên một thân cây cao có treo rất rất nhiều cái kén, những cái kén đó kích thước rất lớn, có thể chứa được một người trưởng thành.
Lúc bọn họ đi ngang thì cái kén còn động đậy vài cái, thoạt nhìn giống như có người đang giãy giụa.
“Béo Đầu, cái kén kia sao lại còn động đậy thế? Là do con bướm bên trong muốn phá kén bay ra sao?”
“Không phải, là người ở bên trong còn giãy giụa.”
Diệp Linh Lang sửng sốt.
“Bên trong chính là người? Là ai thế?”
Béo Đầu củ cải còn không kịp trả lời, phía sau liền truyền đến một đạo kiếm khí tàn nhẫn, nàng nhanh chóng nghiêng người né tránh kiếm khí công kích.
Nàng vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Liễu Nguyên Húc đã đuổi theo vào sơn cốc, đang đằng đằng sát khí nhìn bọn họ chằm chằm.
“Đại sư huynh! Cứu mạng! Chúng ta ở chỗ này! Mau tới cứu chúng ta đi!”
Nghe được âm thanh từ trong kén truyền ra, Diệp Linh Lang bọn họ đều sửng sốt một chút.
Nơi này lại nhốt đệ tử của Ẩn Nguyệt Cung?
Nói cách khác, sau khi bị Béo Đầu củ cải lừa vào thì có vài đệ tử Ẩn Nguyệt Cung bị nhốt trong kén rồi bị treo trên cây, mà một vài người có thực lực mạnh hơn may mắn chạy thoát ra khỏi ảo cảnh.
Nhưng vấn đề lúc này cũng tới, Liễu Nguyên Húc không muốn đi cứu đồng môn sao?
Diệp Linh Lang bọn họ chạy ngang qua thân cây đầy kén kia rồi tiếp tục đi về phía, mà Liễu Nguyên Húc vậy mà cũng trực tiếp đi ngang qua đó, không hề quan tâm mà tiếp tục đuổi theo bọn họ, căn bản mặc kệ chết sống của đồng môn sư đệ .
Đúng là đủ tàn nhẫn!
Mắt thấy Liễu Nguyên Húc sắp đuổi kịp bọn họ, Béo Đầu củ cải hô lớn: “Phía trước có một cây hoa tùng đó thấy không? Nhảy vào đi!”
Diệp Linh Lang không nghi ngờ trực tiếp nhảy vào bên trong bụi hoa, sau đó cảnh tượng lại lần nữa thay đổi, biến thành một sơn cốc có hoa tươi nở khắp núi đồi.
Nơi này có nhiều loài hoa rất lớn, mỗi một đóa đều đủ để cho một người đứng ở trên, lung lay cũng sẽ không rớt xuống.
“Béo Đầu, kế tiếp chúng ta muốn chạy đi đâu?”
“Đã tới rồi, không cần chạy nữa.”
“Hả? Ý ngươi là bọn họ vào không được?”
“Không phải, ngươi cảm nhận thân thể của mình một chút xem có thay đổi gì không.”
Diệp Linh Lang nghiêm túc cảm thụ toàn thân một chút, sau đó lộ ra biểu tình kinh ngạc .
“Béo Đầu, thân thể của ta không có bất luận thay đổi gì hết.”
“……”
Béo Đầu củ cải trầm mặc một chút, sau đó hỏi: “Ngươi không phải chỉ mới Trúc Cơ kỳ đó chứ?”
“Thu lại chữ mới kia của ngươi đi, Trúc Cơ kỳ chẳng lẽ không mạnh sao?”
“……”
Béo Đầu củ cải lại trầm mặc một chút, Trúc Cơ kỳ rất mạnh sao?
Nàng rốt cuộc lấy từ đâu ra tự tin mà kiêu ngạo như vậy chứ?
Lúc này, Quý Tử Trạc bỗng nhiên kêu lên một tiếng.
“Tiểu sư muội, ta có thay đổi! Tu vi của ta bị áp chế rồi, hiện tại chỉ có Trúc Cơ thôi.”
Hắn vừa dứt lời, Kha Tâm Lan cùng Đông Phương Tẫn tỏ vẻ bọn họ cũng giống như vậy.
Vì thế, ba Kim Đan ba Trúc Cơ lập tức biến thành sáu Trúc Cơ.
Diệp Linh Lang ánh mắt sáng lên, cả người vô cùng hưng phấn.
“Việc này, muội rất rành!”
Khi những người khác đều mang theo dấu chấm hỏi đầy đầu thì Quý Tử Trạc đã lộ ra biểu tình rất khϊếp sợ.
Việc này tiểu sư muội đúng thật là người rất rành nghề.
Đánh không lại đối phương liền đem đối phương kéo xuống đến trình độ giống như mình, lại dùng kinh nghiệm phong phú ở Trúc Cơ kỳ của mình đánh bại đối phương.
Lúc trước hắn cùng Đại sư huynh và Lục sư huynh chính là bị ngược như vậy.
Bây giờ thì hay rồi, kỹ xảo độc hại ba vị đồng môn cũng rốt cuộc có ngày rơi xuống trên người địch nhân, hắn quả thật vô cùng mong đợi, hắn đặc biệt muốn nhìn thấy biểu tình của Liễu Nguyên Húc sau đó, nhất định có thể cảm nhận được thống khổ mà bọn họ ngay lúc đó trải qua.
Không chỉ có hắn chờ mong, ngay cả Diệp Linh Lang cũng đã xoa tay hầm hè, chờ được biểu diễn quyền cước, nàng lấy ra Huyền Ảnh, chọn một đóa hoa mà nàng thích, đứng ở trên đó bày ra một tư thế uy phong chờ Liễu Nguyên Húc xông tới.
Khi đám người Liễu Nguyên Húc đi vào sơn cốc, thì lập tức nhìn thấy Diệp Linh Lang một người đứng ở phía trước chờ hắn.
Có kinh nghiệm lần trước, hắn đã không tin Diệp Linh Lang dám động thủ với hắn, nàng khẳng định lại muốn ra vẻ để chạy trốn.
Vì thế hắn ngay cả kiếm đều không thèm rút ra mà trực tiếp xông lên.
Ai ngờ, lúc này Diệp Linh Lang không né không tránh không chạy trốn, mà cầm theo thanh kiếm kia xông lên công kích hắn.
Liễu Nguyên Húc sửng sốt, nàng sao lại bỗng nhiên dũng cảm như vậy?
Thẳng đến khi Diệp Linh Lang đã vung kiếm đến trước mặt, hắn giơ tay chắn lại rồi bị kiếm cắt qua cánh tay, máu tươi không ngừng chảy ra hắn mới phát hiện tình huống không đúng.
Hắn tu vi vậy mà bị áp chế, hiện tại cũng biến thành Trúc Cơ kỳ!
“Liễu Nguyên Húc thật là lớn mật, ngươi chỉ là một Trúc Cơ nho nhỏ lại lấy dũng khí từ đâu ra mà tay không đánh với ta chứ? Rút kiếm đi, ngươi hiện tại đã có được tư cách khiêu
chiến ta!”
“……”
Liễu Nguyên Húc bị bộ dáng tiểu nhân đắc chí của Diệp Linh Lang làm tức giận đến biểu tình đều vặn vẹo, hắn tức giận rút kiếm.
Hắn dù là Trúc Cơ thì cũng là một Nguyên Anh áp chế xuống Trúc Cơ, bất luận là kinh nghiệm chiến đấu hay là pháp quyết mà hắn sử dụng đều không phải một Trúc Cơ kỳ nho nhỏ có thể thắng được, thu thập nàng cũng là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi!
“Tìm chết!”
Nhìn thấy Liễu Nguyên Húc rút kiếm vọt lên, những người khác của Thanh Huyền Tông lo lắng không thôi, chỉ có Quý Tử Trạc vẻ mặt chờ mong.
Là thời điểm làm cho những kẻ tự tin kia gặp một chút đòn hiểm của tiểu sư muội rồi.
Ở cấp bậc tu vi này, nàng cũng không phải là biếи ŧɦái bình thường đâu.
Chỉ thấy trường kiếm của hai người chạm nhau, phát ra tiếng vang rất lớn, Diệp Linh Lang chiến ý tràn đầy, kiếm chiêu lưu sướиɠ, trước mặt là Liễu Nguyên Húc nhưng nàng lại càng đánh càng hăng, càng đánh càng hung.
Chiêu Thiên Thần Kiếm Quyết triển khai, Huyền Ảnh biến đổi thành năm thanh, điên cuồng chém gϊếŧ Liễu Nguyên Húc.
Nó còn chưa quên mối thù vừa rồi thiếu chút nữa bị Liễu Nguyên Húc sờ soạng đâu, lúc chém xuống cũng đặc biệt tàn nhẫn đặc biệt hung hăng.
Liễu Nguyên Húc trăm triệu lần không nghĩ tới Diệp Linh Lang lại dũng mãnh như vậy, chẳng những khí thế dọa người, kiếm thế cũng rất cường hãn, đặc biệt là kiếm pháp kia hoàn toàn không thua kiếm quyết mạnh nhất của Ẩn Nguyệt Cung, hơn nữa còn đang có xu hướng áp chế kiếm quyết của Ẩn Nguyệt Cung rồi.
Đúng lúc này, bỗng nhiên một ánh kiếm lóe lên, kiếm khí mạnh mẽ trút xuống, Liễu Nguyên Húc vậy mà không thể tránh thoát!
Bị một kiếm đâm thủng bả vai, Liễu Nguyên Húc lập tức lui về sau, lảo đảo vài bước rồi ngừng lại.
Đám đệ tử Ẩn Nguyệt Cung hoàn toàn không nghĩ tới Liễu Nguyên Húc vậy mà sẽ thua, sắc mặt bọn họ lập tức đều thay đổi.
“Đại sư huynh!”
“Kêu la cái gì? Chỉ biết kêu có ích lợi gì? Tới hỗ trợ đi!”
Diệp Linh Lang kiêu ngạo ưỡn ngực.
“Ngươi ngươi ngươi, các ngươi mấy người cùng nhau lên đi! Cho các ngươi kiến thức một chút như thế nào là đệ nhất Trúc Cơ của Tu Tiên giới!”
Nghe được lời này, đám người Ẩn Nguyệt Cung thiếu chút nữa tức đến nôn ra máu, nàng chỉ là tu vi Trúc Cơ kỳ lại kêu lên khí thế cứ như Hóa Thần kỳ, chỉ một kẻ yếu như gà lại có thái độ kiêu ngạo bễ nghễ, cứ như kẻ vừa mới bị đuổi đến chạy vắt giò lên cổ kia không phải là nàng vậy.
Nhưng cố tình bây giờ bọn họ thật không có biện pháp nào, rốt cuộc ở tu vi Trúc Cơ kỳ này, nàng thật sự rất mạnh!
“Đại sư huynh, bây giờ làm sao đây? Chúng ta thật sự muốn cùng nhau đánh sao?”
Thật sự để nhiều đệ tử Ẩn Nguyệt Cung như vậy, còn có thủ tịch đại đệ tử cùng nhau vây công một Trúc Cơ kỳ sao? Thật vậy chăng? Mất mặt đến mức này sao?
Liễu Nguyên Húc cũng tức giận đến mặt đều tím tái.