Sau khi load save, Hạ Dật lại đi tới trước cửa tầng hầm, dùng chìa khóa mở cửa. Ngay khi cánh cửa hé ra một khe nhỏ, cậu ta lập tức nhảy sang bên cạnh.
Lần này cậu ta không chết.
Hạ Dật đứng nguyên tại chỗ đợi 10 phút rồi mở cửa đi xuống tầng hầm.
Tầng hầm tối mịt nên Hạ Dật phải lấy điện thoại ra, bật đèn pin lên.
Một cầu thang đi xuống dưới xuất hiện trước mặt cậu ta.
Cùng lúc đó, một cảm giác rét lạnh thấu xương xộc thẳng vào trong người Hạ Dật.
Hạ Dật rùng mình một cái, sau đó men theo cầu thang đi xuống.
Trên những bức tường hai bên cầu thang vẽ đầy những ký hiệu kỳ lạ màu đỏ tươi.
Càng đi xuống dưới thì lại càng lạnh lẽo, nếu không phải Hạ Dật có ý chí hơn người nhờ chết quá nhiều lần thì cậu ta đã không chịu nổi rồi.
Cuối cùng cũng đi tới điểm cuối cùng của cầu thang, Hạ Dật hạ chân xuống, nhận ra phần nền bên dưới không phải xi măng mà là bùn lầy.
Hạ Dật huơ điện thoại để quan sát tầng hầm. Nơi này này không lớn lắm, chỉ rộng khoảng mười mấy mét vuông, trống trơn không có bất cứ thứ gì. Bốn bức tường xung quanh đầy những ký hiệu đỏ tươi.
Hạ Dật nhìn chằm chằm vào các ký hiệu trên tường, những ký hiệu này cứ như đang chuyển động, hàng nghìn hàng vạn ký hiệu tập trung lại thành một vùng đỏ tươi, phần tường màu đỏ này rục rịch, biến thành biển máu.
Biển máu tuôn trào về phía Hạ Dật, mùi máu tươi tanh nồng cũng theo đó mà xộc vào mũi cậu.
Hạ Dật cảm thấy đầu óc bắt đầu mơ màng.
“Nếu nhìn lâu sẽ bị mất khống chế đấy!”
Lúc này, đột nhiên có một giọng nói vang lên.
Hạ Dật bừng tỉnh, cậu ta dõi mắt quanh mình, biển máu đã biến mất, các ký hiệu đỏ tươi vẫn nằm im trên tường.
“U U, tại sao lại nhắc nhở anh ta thế, để anh ta phát điên chẳng phải sẽ vui hơn sao?”
Lại thêm một giọng nói khác vang lên.
Hạ Dật lần theo giọng nói, nhìn vào một góc trong tầng hầm, nơi vốn dĩ trống rỗng không có bất kỳ thứ gì đột nhiên xuất hiện hai thiếu nữ.
Đó là hai thiếu nữ trông giống hệt nhau, chỉ khác là một người tóc đen mắt đen, người kia tóc vàng mắt vàng mà thôi, trên người hai thiếu nữ gần như không có một mảnh quần áo nào.
Thân thể trắng nõn của họ khiến mặt mày của Hạ Dật nóng bừng cả lên.
Người lên tiếng nhắc nhở Hạ Dật là thiếu nữ mắt đen.
Thiếu nữ này khoảng mười lăm mười sáu tuổi, ngoại hình đáng yêu, dáng người đầy đặn.
Hai người ngồi trên đất, cổ tay và cổ chân của họ đều bị xiềng xích khóa lại.
“U U, tên đó đang nhìn chúng ta đấy!”
“Chắc hẳn là thấy chúng ta bị xích, muốn nhân cơ hội làm chuyện xấu xa gì đó!”
“Thế thì đáng sợ thật!”
“Đúng thế Minh Minh, thật là đáng sợ!”
Nhìn hai thiếu nữ đang tò mò nhìn chằm chằm mình, miệng nói đáng sợ nhưng lại chẳng có chút sợ hãi nào, Hạ Dật bỗng thở phào nhẹ nhõm.
Rõ ràng, họ chính là cứu tinh của Hạ Dật, cậu ta có thể sống sót khi Tô Tuyết mất khống chế hay không đều phải dựa hết vào hai thiếu nữ này.
[Phát hiện nữ chính cấp S – Hạ U, Hạ Minh]
Họ cũng họ Hạ ư?
[Phát hiện hai nữ chính, mở cửa hàng]
Tiếng thông báo xua tan sợ hãi của Hạ Dật, cậu ta lại nhìn hai thiếu nữ:
“Hai người có biết làm thế nào để áp chế một người mất khống chế hay không?”
Hai thiếu nữ kéo lấy tay đối phương, ra vẻ thì thầm:
“U U, mục đích của anh ta không phải là bọn mình!”
“Đúng thế Minh Minh, anh ta thích một cô gái bị mất khống chế, muốn chúng ta giữ cô gái đó cho anh ta ra tay đấy!”
Lại đổi vấn đề, Hạ Dật không nhận được câu trả lời thì không hỏi nữa, cậu ta lấy di động ra, bây giờ đã là 8 giờ 7 phút tối, chỉ còn một tiếng nữa Tô Tuyết sẽ tới tấn công mình.
Cậu ta cũng không đi tới gần hai thiếu nữ kia mà đứng ở một góc cách xa hai cô để nghịch điện thoại.
Đến 9 giờ 10 phút, Tô Tuyết mắt đỏ ngầu đúng giờ xuất hiện. Dưới ánh nhìn mong chờ của Hạ Dật, hai thiếu nữ đang bị nhốt kia bị Tô Tuyết đâm chết một cách dễ dàng, cậu ta cũng bị móc mất tim.
Tại sao các ngươi lại yếu như thế chứ!
Sau khi load save xong, Hạ Dật nằm trong tòa nhà của nhà họ Tô, đau hết cả đầu.
Khi quyết định phải tìm cách sinh tồn ở nhà họ Tô, Hạ Dật lập tức save mốc, như thế cậu ta không cần phải chạy tới chạy lui nữa.
Sau khi nghỉ ngơi chốc lát, Hạ Dật lại đi xuống tầng hầm.
Đợi khi hai thiếu nữ kia xuất hiện, Hạ Dật lập tức tới gần các cô.
Bị giết bao nhiêu lần như thế, cho dù tính tình Hạ Dật có tốt hơn nữa cũng sẽ sinh ra vài phần bạo lực, nhìn hai thiếu nữ xinh đẹp trần như nhộng trước mặt, Hạ Dật không khỏi nảy ra vài suy nghĩ.
Dù sao lát nữa cũng phải chết, làm vài chuyện trước khi chết cũng được chứ nhỉ?
Nghĩ tới đây, Hạ Dật vươn tay về phía thiếu nữ mắt đen tóc đen.
Sau đó…
Cậu ta bị giết chết, bị thiếu nữ còn lại dùng tay đâm xuyên qua ngực.
Chẳng phải mấy cô yếu nhớt lắm à? Khi đối mặt với Tô Tuyết thì đơ ra như cây cơ, tại sao lại hung tàn với tôi như thế chứ!
Sau khi load save lần nữa, Hạ Dật lại đi tới tầng hầm. Lần này cậu ta không tiếp xúc với hai thiếu nữ mà ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh đợi Tô Tuyết tới.
9 giờ 10 phút, Tô Tuyết lại tới, giải quyết từng người một.
Hạ Dật đã xác định được một chuyện, đó là Yuno và Yuna (*) chỉ giết chết mỗi mình cậu ta mà thôi.
Hạ Dật chưa nản lòng mà tiếp tục load save lần nữa, cậu ta đổi vô số cách chết, không chết trong tay hai thiếu nữ thì mất mạng bởi Tô Tuyết.
Load save xong, Hạ Dật ném mạnh di động lên giường.
“Trò chơi rác rưởi! Tổ phí thời gian của bố!”
Lúc này, lại có một thông báo vang lên.
[Đạt được huyết mạch – Hạ]
Tính năng ‘chuyên gia tự tìm đường chết’ có tác dụng rồi à?
Lấy được một huyết mạch luôn á? Nó rơi từ chỗ Hạ U và Hạ Minh ư?
Hạ Dật nhấn vào [Huyết mạch – Hạ].
[Huyết mạch – Hạ: huyết mạch của quỷ trảm dịch viễn cổ (**), ẩn chứa sức mạnh cường đại. Nhưng vẫn chưa được mở.]
Trong mấy bộ tiểu thuyết mạng thời kỳ đầu, thứ như huyết mạch này đủ để trở thành tồn tại bàn tay vàng của nhân vật chính rồi, không ngờ tự nhiên mình lại có được nó.
Hơn nữa huyết mạch sẽ không bị rơi.
Tâm trạng của Hạ Dật bắt đầu tốt lên.
Tất cả những kẻ giết chết ta đều khiến ta mạnh hơn!
Sau khi bình tĩnh lại, cậu ta phát hiện ra mình đã bỏ qua một chuyện.
Cậu ta còn có cửa hàng trong game, lúc trước bị giết đến chầm kảm nên không chú ý tới.
Hạ Dật nhấn mở cửa hàng, trước mặt lập tức xuất hiện một giá hàng hóa.
[Camera: 10]
[Đại đao: 10]
[Bánh bao: 100]
Camera và đại đao thì còn hiểu được, nhưng sao bánh bao còn đắt hơn camera và đại đao những 9 lần thế!
[Bánh bao: Có thể giữ mạng cho người bị trọng thương, đồng thời từ từ chữa lành vết thương]
Là thuốc chữa thương ư?
Hạ Dật tắt giao diện giới thiệu bánh bao, tiếp tục xem phần còn lại.
[Tinh thông đối kháng: 300]
[Tinh thông nấu nướng: 100]
[Đao võ sĩ thập nhân trảm: 500]
[Cầu thủy tinh xem bói: 1000]
[Chìa khóa vạn năng: 1000]
Trên giao diện chỉ có những thứ này. Hạ Dật xoa trán, xem lần lượt phần giới thiệu của từng món, tất cả những thứ này đều không thể trực tiếp giúp cậu ta vượt quả ải khó này.
Tóm lại, cứ thử tiếp thôi.
Cậu ta đi xuống tầng hầm, gặp được hai thiếu nữ nhưng họ lại nói những lời thoại khác với lúc trước:
“Cậu là ai? Tại sao lại có huyết mạch của nhà chúng tôi!”
Hóa ra điểm đột phá nằm ở đây!
(*) Tên diễn viên 18+ - Tiên sư thằng dâm tặc, chết là đáng.
(**) Qủy Trảm Dịch thập nhị gia xuất phát từ manga anime Omamori Himari, là 12 gia tộc khu ma sư được thành lập để bảo vệ con người và giết yêu quái thành lập ở cổ đại.
Tsuchimikado
Amakawa
Jingūji
Kagamimori
Mikari
Yakōin
...