Dịch: VoMenh
Nhóm dịch: Vô Sĩ
Trong ruộng ngô đen kịt, ba người đang chạy nhanh. Nghe Ứng Tư Tuyết vừa phân tích, Dương Húc Minh suy nghĩ một lát rồi nói:
- “Hiện tại, điều quan trọng không phải là lo lắng sẽ gặp quỷ trong ruộng ngô này, mà là đoán xem vì sao Lâm Tông Lễ lại dịch chuyển chúng ta đến bàn cờ này để làm gì?”
Dương Húc Minh nói tiếp: - “Anh ấy nói chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình, lúc đó anh còn tưởng ý anh ấy bảo là để tự thân chúng ta đánh ra khỏi cái sân ấy. Thế nhưng bây giờ lại ném chúng ta vào trong ván cờ này là sao? Chuyện này quá kỳ lạ rồi.”
Dương Húc Minh nói: - “Chẳng lẽ đường ra cũng nằm trong bàn cờ ư? Mà nếu không phải, vậy lý do gì mà anh ấy ném chúng ta vào bàn cờ này?”
Câu hỏi của Dương Húc Minh làm Ứng Tư Tuyết trợn tròn hai mắt: - “Đại sư kỳ quái, anh phát hiện ra điểm kỳ quái rồi kìa.”
Cô nàng bèn trêu chọc: - “Kẻ luôn dùng cơ bắp để giải quyết vấn đề như anh mà giờ biết động não rồi đó, đúng thật là kỳ tích của y học nha.”
Dương Húc Minh im lặng nhìn cô ta, bèn nói: - “Giờ là lúc nào mà em còn nói móc anh? Em thử phân tích tình huống này xem nào.”
Ứng Tư Tuyết cười hì hì, vừa chạy vừa nói: - “Dù gì đi nữa thì chúng ta cũng đang chạy về hướng âm thanh của Lâm Tông Lễ.
Nếu đúng thật chúng ta đang ở trên bàn cờ, nhưng vậy nơi phát ra âm thanh của Lâm Tông Lễ cũng chính là nơi mà anh ấy đang ngồi, đồng thời cũng là nơi ở gần với vị trí quân [Tướng].
Nơi đó là trọng điểm của cả thế cục, liên quan trực tiếp đến khả năng thắng thua của Lâm Tông Lễ, cho nên, đó cũng là địa phương được bảo vệ chặt chẽ nhất.
Do đó, phương hướng mà chúng ta đang chạy đến có thể được xem là an toàn nhất tại nơi này.”
Ứng Tư Tuyết tiếp tục phân tích: - “Về bản chất của ván cờ này, em tạm thời khó mà nhìn nhận rõ ràng, nhưng chắc chắn chuyện này có liên quan đến chuyện nữ thi không đầu mà ông Sáu của Lâm Thu từng nhắc đến.
Hoặc là nói, nhà họ Vương chết sạch, nhà họ Lâm bỏ trốn, tất cả những chuyện ấy đều do nữ thi không đầu gây ra.
Chiếc quan tài được chôn sâu trong hang động kia đang trấn áp một con Lệ quỷ cực kỳ kinh khủng.
Nhà họ Vương lấy vòng, vàng bồi táng, nhà họ Lâm trộm nắp quan tài mang đi, hai hành động ấy đã dẫn đến họa sát thân cho hai gia đình.
Chỉ là, nhà họ Vương gánh lấy hậu quả thê thảm hơn một chút vì bọn họ trở thành mục tiêu đầu tiên, trực tiếp bị thảm sát cả một dòng tộc. Thế còn chưa xong, tất cả những người bị giết lại biến thành Lệ quỷ sau khi chết, bị nô dịch dưới tay nữ thi không đầu.
Theo cách nói của anh Minh thì gọi là trành quỷ.
Tất cả bọn ác quỷ tại nơi này, dù là bóng quỷ màu trắng của nhà họ Lâm, hay những quỷ hồn của nhà họ Vương tại nơi này đều chính là trành quỷ bị nô dịch bởi ả nữ thi không đầu kia.
Đáng tiếc là ông Sáu của Lâm Thu chưa kể xong là bị chen ngang, chúng ta vẫn chưa nắm rõ mọi việc mà tổ tiên nhà họ Lâm từng trải qua năm đó.
Hiện tại có thể khẳng định là, mặc dù các đời tổ tiên nhà họ Lâm tổ chức di cư khỏi Vương Quan doanh, sống rải rác khắp nơi, nhưng vẫn không thể nào thoát khỏi sự ảnh hưởng của nữ thi không đầu kia.
Ả ác quỷ kinh khủng đó sẽ ra tay chơi chết một người con cháu ngẫu nhiên nào đó thuộc dòng họ Lâm, sau đó mang về nơi này. Tuy vậy, ngoại trừ mối nguy rình rập đó thì nhà họ Lâm cũng chưa hẳn là an toàn tuyệt đối/
Ví dụ như, bọn quỷ hồn nhà họ Vương vẫn kiên quyết bám đuổi con cháu nhà họ Lâm gắt gao, một khi phát hiện tung tích là tổ chức truy sát cho đến chết.
Trái lại, một điểm kỳ quái khác là những bóng quỷ màu trắng sau lưng mỗi người con cháu của dòng họ Lâm. Bọn chúng có nhiệm vụ bảo vệ người nhà họ Lâm, đồng thời nếu bóng quỷ màu trắng đó biến mất, người nhà họ Lâm sẽ bị oán linh của nhà họ Vương ám lên người ngay tức thời.
Cho nên, những bóng quỷ màu trắng này chẳng những bảo vệ con cháu nhà họ Lâm, mà còn có tác dụng ngăn cản sự điều tra, dò xét của các oan hồn nhà họ Vương nữa.
Vì thế, những bóng quỷ màu trắng này...”
Ứng Tư Tuyết chần chờ, sau đó mới nói: - “Em nghi ngờ tổ tiên nhà họ Lâm đã dùng một phương pháp nào đó, để sau khi bản thân mình chết đi sẽ có thể biến thành bóng quỷ bám vào người con cháu, từ đó bảo vệ đám con cháu này tránh khỏi sự quấy nhiễu của những oan hồn nhà họ Vương.
Như vậy thì mọi manh mối mới có thể ăn khớp lẫn nhau.”
Ứng Tư Tuyết tỉnh táo phân tích: - “Năm đó, sau khi tổ tiên nhà họ Lâm đánh giá được tình hình trở nên nguy cấp, bèn lập tức mang trả nắp quan tài quay lại vị trí sâu trong hang động ấy.
Cỗ quan tài kia có lẽ là một vật phong ấn nào đó, dùng để trấn áp nữ thi không đầu ở bên trong.
Người nhà họ Lâm vác nắp quan tài đi mới khiến cho nữ thi không đầu có thể leo ra ngoài tàn sát cả nhà họ Vương.
Thế nhưng mà, sau khi nắp quan tài được trả về, nữ thi không đầu đó lại không thể tiếp tục giết người được nữa. Vì thế, cứ mười năm một lần, nó chỉ có thể tìm ngẫu nhiên một người con cháu nhà họ Lâm để bắt hồn về nơi đây.
Có thể thấy rõ, nếu ả ta đủ sức diệt sạch nhà họ Lâm cùng một lúc thì đã không phải tốn chu kỳ mười năm lâu như vậy.
Bên cạnh đó, vì sao những oan hồn nhà họ Vương lại căm hận nhà họ Lâm sâu nặng đến thế, em đoán là có hai nguyên nhân:
Một, nhà họ Lâm vác nắp quan tài đi, thả nữ quỷ không đầu ra, xem như là hung thủ gián tiếp hại chết nhà họ Vương.
Hai là, sau khi nhà họ Vương chết sạch liền bị biến thành trành quỷ của nữ thi không đầu. Dưới tình huống ả ta không thể nào ra khỏi cỗ quan tài đó giết người, thì những con trành quỷ do ả không chế sẽ phải thực hiện nhiệm vụ đó thay cho ả.
Nắp quan tài có thể trấn áp nữ thi không đầu kia, nhưng lại không thể trấn áp bầy trành quỷ.
Do người của nhà họ Lâm đã rời khỏi Vương Quan doanh, đồng thời tìm ra biện pháp để tự vệ, nên số lượng con, cháu bị biến thành trành quỷ cũng không nhiều. Vậy nên, bọn oan hồn của nhà họ Vương sẽ chiếm ưu thế hơn hẳn tại khu vực này.
Anh trai của Lâm Thu đánh cờ với lão quỷ nhà họ Vương, đại khái là để tranh đoạt một loại quyền chủ đạo nào đó, hoặc có thể là một đồ vật nào đó tượng trưng cho quyền sinh tồn.
Lâm Tông Lễ nói tất cả Lệ quỷ nhà họ Vương phải chết, hiển nhiên anh ấy đã có biện pháp chơi chết tất cả bọn ác quỷ nhà họ Vương.
Mà cái biện pháp này chắc chắn có quan hệ với ván cờ và cả nữ thi không đầu nữa.
Theo em nghĩ, bởi vì tất cả bọn quỷ hồn nơi đây đều là trành quỷ của nữ thi không đầu, thậm chí ngay cả bàn cờ mà chúng ta đang đứng cũng có thể là một loại sức mạnh nào đó của ả ta vươn đến tận đây. Lâm Tông Lễ lại biết rõ cách vận dụng loại sức mạnh này bằng một cách nào đó, nhờ vào nó để giết chết tất cả oan hồn của nhà họ Vương.
Đó là lý do anh ấy dám một thân một mình đi đến Vương Quan doanh, đối mặt với lão quỷ nhà họ Vương như vậy.
Anh ấy đến đây không phải để tìm kiếm cảm giác mạnh, cũng không phải rãnh rỗi chơi đùa, mà mục đích của anh ấy là diệt sạch bọn oan hồn nhà họ Vương.
Chỉ cần toàn bộ oan hồn nhà họ Vương biến mất, như vậy con cháu nhà họ Lâm sẽ không bị bọn oan hồn kia quấy nhiễu nữa, xui lắm là mỗi mười năm thì bị ả nữ thi không đầu kia bắt đi một người mà thôi.
Tỷ lệ chết này, so với lời nguyền mà nhà họ Lâm mắc phải, đã là kết quả tốt nhất.”
Ứng Tư Tuyết lại nói: - “Trong khi đó, con Quỷ gõ cửa bị anh giết trước kia, lại là điểm quan trọng để gỡ rối tình hình.
Theo lời Lâm Tông Lễ và lão quỷ trò chuyện lẫn nhau, hiển nhiên lão quỷ nhà họ Vương đã dùng con quỷ gõ cửa kia để gian lận. Rõ ràng Lâm Tông Lễ đã thắng rất nhiều ván, nhưng lại bị năng lực [cửa] của quỷ gõ cửa khóa chặt [cửa thắng], từ đó dẫn đến tình trạng Lâm Tông Lễ không thể lấy được đồ vật sau khi chiến thắng, mà chỉ có thể ngồi mãi nói đó đánh cờ cùng lão quỷ kia.
Trong khi đó, lão quỷ đó lại ho sa mấy cục máu, nó lại biến thành bầy vòi, bọ thân mềm hút lấy máu thịt của Lâm Tông Lễ, chẳng những quấy nhiễu tư duy phán đoán của anh ấy, mà có lẽ định dùng cách đó để nuốt chửng luôn anh ấy, biến anh ấy thành con rối hoặc giết chết triệt để.”