Dịch: BsChien
Nhóm dịch: Vô Sĩ
Khi Dương Húc Minh đến biệt thự của Ứng Tư Tuyết, việc đầu tiên hắn muốn làm là đem hết đồ đạc trong nhà dọn ra ngoài.
Hắn không muốn trong lúc đang chém giết lệ quỷ, vừa đánh được một hồi thì đối phương đột nhiên xuất chiêu Vạn kiếm quy tông.
Trong biệt thự bỏ hoang Bạch Vân Sơn Trang, khung cảnh chiến đấu của Lý Từ cùng nữ quỷ kia vẫn còn ám ảnh trong đầu Dương Húc Minh. Dao phay, dao gọt trái cây, nĩa sắt, đũa thép bay đầy trời, cắm khắp tường nhà bàn ghế.
Mặc dù không biết là Lý tử làm hay là nữ quỷ kia làm, nhưng có thể khẳng định là Lệ quỷ có thể điều khiễn những đồ vật này để phi tới. Trước hết cứ đem đồ đạc dư thừa dọn ra ngoài cho chắc ăn đã.
Đến lúc này, kẻ có tiền thì có quyền được dịp thể hiện. Ứng Tư Tuyết gọi điện một câu, nguyên một đội dọn dẹp xuất hiện khuân vác hết đồ đạc bỏ ra sân. Dương Húc Minh hoàn toàn khoanh tay đứng xem.
Rất nhanh, toàn bộ đồ trong nhà đã bị dọn sạch ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại một chiếc ghế sopha. Cùng lúc đó, Ứng Tư Tuyết gọi điện đến mấy nơi, hỏi thăm những sự tình liên quan đến ông thầy phong thủy. May mà chuyện này cũng không có gì là bí mật, cô thuận lợi thăm dò được danh tính cũng như số điện thoại của thầy phong thủy kia.
Thầy phong thủy này họ Ngũ, tên đầy đủ Ngũ Hưng Lượng, hiện tại cũng đang cư ngụ ở Lục Bàn Thủy. Bất quá những thông tin Ứng Tư Tuyết tìm hiểu được cũng không có nhiều tác dụng cho lắm.
Chỉ nghe nói ông thầy này có chút danh tiếng, cho nên hai đứa cháu làm đám tang cho chú mình đều tin tưởng và nghe theo răm rắp, cứ thế chôn ông chú vừa chết cùng với con mèo đen của lão.
- Đúng rồi, liên quan đến gia đình lão già bị chết, em có tìm hiểu rõ một chút. Đại khái lão ấy là người sống một mình - Ứng Tư Tuyết nói.
- Lúc lão còn trẻ thì đã có vợ, nhưng sau khi cưới thì lại không hòa hợp với mẹ chồng. Bà mẹ chồng vốn khó tính và keo kiệt, con dâu nấu cơm bỏ nhiều thêm một bát gạo mà chửi mắng sỉ nhục rồi đuổi về bên ngoại. Bà vợ ông ta bỏ về bên ngoại luôn không quay lại nữa.
Lời nói của Ứng Tư Tuyết khiến Dương Húc Minh kinh ngạc.
- Một bát gạo thôi mà đuổi con dâu ra khỏi nhà?
- Quý Châu thời trước rất nghèo, mà khu Lục Bàn Thủy này toàn núi non, thực phẩm chủ yếu là ngô khoai sắn. Đối với người mấy thập kỷ trước thì gạo là thứ rất quý hiếm. - Ứng Tư Tuyết giải thích.
- Sau khi cô vợ bị đuổi về, không còn ai muốn gả cho ông ta nữa? - Dương Húc Minh hỏi.
- Cũng không phải dạng này - Ứng Tư Tuyết lắc đầu – Ông lão tính tình ương ngạnh, vì chuyện của vợ mà cãi nhau với mẹ suốt mấy tháng liền. Mẹ lão vẫn kiên quyết không chấp nhận cô con dâu, cuối cùng lão ở vậy luôn chứ không chịu lấy vợ khác.
Bất luận người lớn trong tộc hay bà mẹ khuyên bảo, lão vẫn tuyệt đối không chịu cưới vợ khác. Về sau bà mẹ qua đời, ông ta cũng lớn tuổi nên càng không muốn cưới vợ.
Lão kiếm tiền, xây một căn nhà lớn ở trong thôn, có vườn có ao. Lão ta ngày ngày nuôi cá và trồng rau, sống thanh đạm một mình. Con mèo đen lão nuôi hơn hai mươi năm, là thành viên duy nhất trong nhà.
Dương Húc Minh nghe câu chuyện xong cảm thấy nhức đầu.
- Một lão già bướng bỉnh cô độc như vậy, đúng là khó chơi! Lệ quỷ chính là những chấp niệm cùng cừu hận của người chết biến thành. Lão già còn sống cố chấp như vậy, chết đi thành lệ quỷ, đoán chừng sẽ càng kinh khủng.
Dương Húc Minh nghĩ ngợi một hồi, bảo Ứng Tư Tuyết lấy ra số điện thoại của thầy phong thủy.
- Anh Minh định tìm ông thầy hỏi trực tiếp sao?
- Không - Dương Húc Minh lắc đầu – Gã phong thủy này chín phần mười có vấn đề, trực tiếp lật bài cùng gã coi chừng sẽ nguy hiểm. Chúng ta nghĩ biện pháp lừa gã đến nơi này, cho gã gặp oan hồn của lão già kia, có khi lão quỷ nhìn thấy kẻ thù mà vui vẻ bỏ qua cho em.
Ứng Tư Tuyết thì có chút hoang mang, lừa gã đến đây? Làm sao mà lừa được? Dương Húc Minh nháy mắt với cô nàng:
- Em nhiều tiền như vậy, lừa một tên thầy phong thủy đến nhà không phải là đơn giản sao? Lấy xe Porsche chạy đến nhà gã, mời gã đến nhà em trừ tà đuổi quỷ.
Em cứ bảo gần đây em chọc phải mấy đồ vật không sạch sẽ, cần cao nhân như gã hỗ trợ cứu giúp. Thù lao cứ hét cao vào, nếu gã nghi ngờ thì em cứ đập cho nó vài cục tiền đặt cọc, kích thích lòng tham của gã.
Chỉ cần gã dám bước qua cửa căn biệt thự này, có mà chạy đằng trời!
Dương Húc Minh cười gằn, lạnh giọng nói:
- Trừ phi gã cao to hơn anh, và có học võ, chứ nếu không đêm nay gã nhất định mười phần là nằm lại nơi đây.
Kế hoạch của Dương Húc Minh khiến Ứng Tư Tuyết do dự.
- Giữ người phi pháp kiểu này, có khi nào..;.
- Sợ cái gì? - Dương Húc Minh nhún vai – Nếu như sự thật là gã cố tình tạo ra lệ quỷ, như vậy gã còn quỳ xuống xin chúng ta bỏ qua còn không kịp, làm sao có thể báo cảnh sát chuyện ta giam người?
Còn nếu gã thật sự không liên quan chuyện này, kẻ thù chính chủ của lão quỷ kia không phải Ngũ Hưng Lượng thì em cho gã ít tiền bịt miệng là được! Em hẳn là nhiều tiền?
... Ứng Tư Tuyết trầm ngâm một chút, nói
- Em mấy hôm trước vừa mua xe mới, gần đây tiền tiêu vặt chẳng còn bao nhiêu, đại khái chỉ có tầm chín trăm ngàn tệ*… (*Khoảng gần 3 tỉ VND)
… Đại tiểu thư ơi, có phải cô dùng sai nghĩa của từ “chẳng còn bao nhiêu” hay không? Chín trăm ngàn tệ mà bảo “chẳng còn bao nhiêu” thì tiền tiêu hàng tháng của ta đây hẳn là số âm cmnr! Gần đây Bạch Ngoc Sách đang áp thuế 5% tài sản, rõ ràng chỉ khổ người nghèo chứ dân giàu có như tiểu thư thì chỉ là mất sợi lông trên chín con trâu mà thôi!
Dương Húc Minh lắc đầu, nói:
- Chín trăm ngàn là dư xài rồi, đối với người bình thường, em nhốt một đêm sau đó đền bù một trăm ngàn là đủ bịt miệng gã cả đời. Chín trăm ngàn thì em có thể nhốt được cả đội bóng rổ!
Dương Húc Minh nhìn cô gái, nói:
- Em gọi điện cho gã đi. Nhớ là đừng có nhắc gì đến lão già. Chỉ cần nói gần đây em hay gặp ác mộng, mơ thấy một nữ quỷ đến giết em. Mời gã đến biệt thự trừ tà, hoặc là xem phong thủy trong nhà…
Giá cả thì trả cao cũng được nhưng đừng trả cao quá. Em cứ mở miệng ra là mấy trăm ngàn, rất dễ khiến người ta ngất xỉu!
Anh sẽ ở chỗ này chờ gã. Dù sao hình dáng của anh cũng hơi dọa người, nếu để tên thầy bà này cảnh giác thì không hay!
Nhìn em thân gái liễu yếu đào tơ, đối phương sẽ ít nghi ngờ.
Kế sách này của Dương Húc Minh đúng là không tệ, mặc dù có hơi chút trái với luật pháp. Nhưng Ứng Tư Tuyết nghĩ kĩ, đại nạn rơi trúng đầu mình, cũng không lo lắng được nhiều như vậy. Cùng lắm thì nghe theo Dương Húc Minh bỏ thêm ít tiền bịt miệng.
Cô nàng hạ quyết tâm, mặt nghiêm túc nói:
- OK, em sẽ gọi điện thoại ngay cho thầy phong thủy ấy.