Hắc phong biến ảo, sương mù lượn lờ, cuối cùng biến ảo thành một hình tượng đầu hổ, dữ tợn đáng sợ, hai mắt như máu, răng nanh sắc bén, có một cỗ gió tanh để cho người đầu váng mắt hoa đập vào mặt, phảng phất như là Thần Thú Bạch Hổ chân thật xuất hiện trên thế gian.
Khương Tư Nam biến sắc, cảm giác được thân thể phảng phất như cứng ngắc lại, một cỗ khí tức âm lãnh tuôn hướng tứ chi bách hải, thức hải cũng kịch liệt chấn động.
- Sát khí thật cường đại!
Thần sắc của Khương Tư Nam ngưng trọng, Thuần Dương Ngọc Hoàng Kinh vận chuyển, điều động Thuần Dương khí huyết quanh thân, lập tức xông lên trời, cả người như một thần dương sáng chói, quanh thân như băng tuyết tan rã, đầu hổ trong thức hải cũng trực tiếp tan vỡ ra.
Ảo giác tan vỡ, Khương Tư Nam phục hồi tinh thần lại, phát hiện quanh thân như trước bị hắc phong sương mù dày đặc bao phủ, hơn nữa từ trong hắc phong, truyền ra một loại khí tức cực kỳ âm lãnh, sát khí ngập trời, như núi thây biển máu, phảng phất như muốn để cho người lâm vào giết chóc khôn cùng.
- Dĩ nhiên là Bạch Hổ sát? Tiểu tử, không nghĩ tới ngươi vậy mà lầm xâm nhập trong Bạch Hổ sát, cũng không biết ngươi là gặp may mắn hay bất hạnh!
Long Hoàng có chút kinh ngạc, thanh âm lại hả hê truyền đến.
- Bạch Hổ sát? Cái gì là Bạch Hổ sát? Cổ hắc phong này không dễ chọc, thậm chí có sát khí cường đại như thế, ta cảm giác coi như là một nửa bước Vương giả vào, đều lập tức bị phai mờ Nguyên Thần, hút khô khí huyết, hóa thành thây khô, nếu không phải thân thể của ta có Thuần Dương Bản Nguyên, chỉ sợ cũng không có tỉnh lại dễ dàng như thế!
Khương Tư Nam thì thào tự nói, từ trong hư không rơi xuống.
Hắn phát hiện đây là núi rừng hoàn toàn yên tĩnh, chung quanh là ngọn núi cao vút trong mây, cổ thụ che trời, nhưng lại yên tĩnh quỷ dị.
Trong mảng lớn núi rừng vậy mà không có bất kỳ Yêu thú lạc ấn, thậm chí ngay cả sinh linh như xà trùng cũng không có, cực kỳ tĩnh mịch.
Ở trong Khương Tư Nam cảm giác, phiến núi rừng này không có chút sinh cơ nào, tràn ngập tử khí, hơn nữa có một loại sát khí làm cho không người nào có thể phát giác.
Trong ánh mắt Long Hoàng lộ ra một tia kỳ dị, chậm rãi nói:
- Bạch Hổ sát chính là Nguyên Thần sát khí của Thượng Cổ Thần Thú Bạch Hổ biến thành, chính là sát cơ thứ nhất trong thiên địa, trải qua hàng tỉ tuế nguyệt mà không tiêu tan, không nghĩ tới vậy mà xuất hiện ở trong Thập Vạn Đại Sơn, hơn nữa chôn vùi hết thảy sinh cơ, những núi rừng này đều là sát khí thúc đẩy sinh trưởng, ẩn chứa tử khí vô tận! Tại đây thật không đơn giản, là một tuyệt địa, may mắn ngươi dung hợp Dương chi bản nguyên, nếu không cũng rất phiền toái!
Khương Tư Nam nhìn địa đồ, gật đầu nói:
- Dựa theo phương vị Thụ Vương đưa cho, Thiên Yêu Cung ở chỗ sâu trong Bạch Hổ sát địa, tất cả mọi người biết rõ Bạch Hổ sát là một tuyệt địa, nhưng mà thật không ngờ nó cũng là bình chướng tự nhiên của Thiên Yêu Cung, ẩn chứa một Đại Thánh Địa của Yêu tộc!
Những hắc phong kia là Bạch Hổ sát khí biến thành, phiến Bạch Hổ sát địa này bao phủ phương viên nghìn dặm, coi như là Yêu Vương cũng sẽ không dễ dàng tiến vào, bởi vậy cũng đưa đến Bạch Hổ sát rất thần bí.
Tuy Khương Tư Nam không sợ những Bạch Hổ sát khí này, nhưng mà hắn bản năng cảm giác được, dưới phiến núi rừng này có cái gì không bình thường, để cho hắn cảm thấy kinh hồn táng đảm.
Hắn thi triển Già Thiên Bí Thuật, che đậy khí huyết cùng sinh cơ toàn thân mình, bay về phía trước.
- Oa!
Khương Tư Nam xuyên qua núi rừng, đột nhiên nghe được trong hư không truyền đến đạo thanh âm tê minh, chói tai mà lạnh như băng.
Hắn hơi sững sờ, tự nhủ:
- Bạch Hổ sát địa này làm sao có thể có Yêu thú khác xuất hiện?
Trong lòng hắn lập tức sinh ra vẻ tò mò, bay về phía nơi phát ra thanh âm.
Oanh!
Phía trước trong một sơn cốc, một khối núi đá cực lớn bị một đạo hắc quang bắn trúng, nổ thành nát bấy.
Một Ô Nha toàn thân đen kịt, tản ra sát khí màu đen lạnh như băng, lớn khoảng chừng vài chục trượng, hai cánh chớp động, nhấc lên trận trận cuồng phong, quanh thân bao phủ sát khí màu đen, trong ánh mắt tràn đầy lạnh như băng cùng khát máu.
Ở trước Hắc Nha, là một Tiểu Điểu lớn cỡ lòng bài tay hồng sắc, cánh chim trong suốt như ngọc, tản mát ra hỏa diễm xích sắc, giờ phút này lộ ra cực kỳ sốt ruột, trong ánh mắt linh động lộ ra một tia biểu lộ đã tức giận lại ủy khuất, có chút nhân tính hóa.
- Rầm rì!
Tiểu Điểu hồng sắc kêu một tiếng, thân hình như một đạo hào quang xích sắc, bay về phía trước, nhưng mà Hắc Nha đằng sau phảng phất như nhìn chằm chằm nó, cũng giương cánh đuổi theo, hơn nữa há miệng, một đạo hắc quang bắn ra, tản mát khí tức hủy diệt.
Phanh!
Hắc quang để cho Tiểu Hồng Điểu hoảng sợ, cực tốc chuyển dời, hắc quang lau thân thể của nó bắn lên trên vách núi đá xa xa, lập tức một tiếng ầm vang nổ mạnh, loạn thạch bay tứ tung, đất rung núi chuyển.
- Rầm rì!
Tiểu Hồng Điểu cực kỳ tức giận nhìn Hắc Nha, tiếp tục bay về phía trước, tuy tốc độ của nó rất nhanh, nhưng lại căn bản không cách nào thoát khỏi Hắc Nha, trong lúc nhất thời tràn đầy nguy cơ.
- Thật sự là kỳ quái, Hắc Nha một thân sát khí, thoạt nhìn ít nhất là một nửa bước Yêu Vương, rất cường đại, nhưng lại không có linh trí gì, phảng phất như một quái vật chỉ biết giết chóc, mà con Tiểu Hồng Điểu kia cũng rất kỳ quái, linh tính mười phần, nhưng mà khí tức yếu ớt, lại có thể có cực tốc như thế, tránh thoát Hắc Nha công kích, chúng như thế nào không bị phiến Bạch Hổ sát địa này ảnh hưởng?
Khương Tư Nam thì thào tự nói, cảm giác được hết sức kỳ quái.
- Cái này có gì kỳ quái!
Long Hoàng nhếch miệng nói:
- Hắc Nha kia không phải Yêu thú, mà là hung thú bị Bạch Hổ sát khí ăn mòn linh trí, chỉ có bản năng giết chóc, cừu thị hết thảy sinh linh có sinh cơ bàng bạc.
- Tiểu Hồng Điểu kia cũng rất kỳ quái, sinh cơ cường đại, nhưng mà hết lần này tới lần khác khí tức rất nhỏ yếu, phảng phất như là một Yêu thú vừa tấn chức, ta cũng có chút nhìn không thấu!
Long Hoàng nhìn về phía Tiểu Hồng Điểu, trong ánh mắt lộ ra một tia kỳ dị.
- Rầm rì!
Vừa lúc đó, Tiểu Hồng Điểu cũng nhìn thấy Khương Tư Nam, trong ánh mắt vậy mà lộ ra một tia mừng rỡ, cực tốc bay tới.
Hắc Nha kia cũng đột nhiên theo dõi Khương Tư Nam, trong con ngươi băng lãnh hiện ra một cỗ sát cơ ngập trời.
Trên người khí huyết Khương Tư Nam quá cường đại, ở trong ánh mắt Hắc Nha tuyệt đối là vượt qua Tiểu Hồng Điểu.