Nếu không phải hắn vừa rồi xem thời cơ nhanh, chỉ sợ đã nhiễm lên U Minh Quỷ Hỏa, hậu quả kia để cho hắn ngẫm lại cũng cảm giác được da đầu run lên.
- Người Ngũ Hành Thánh Tông cũng tới!
Có người kinh hô một tiếng, thấy được Chu Lam cùng với đám người Ngũ Đức Chân Nhân.
Trong ánh mắt mọi người nhìn Chu Lam đều lộ ra một tia e ngại cùng chán ghét, hiển nhiên sự tình Chu Lam tu luyện tà công, đã là tiếng xấu lan xa.
Nhưng mà thời điểm nhìn đến Ngũ Đức Chân Nhân, coi như là Thanh Ngưu Đại Yêu, Kim Điêu Đại Yêu cùng Ngân Giao Đại Yêu, trong ánh mắt cũng lộ ra kiêng kị.
Ngũ Đức Chân Nhân ở trong Ngũ Hành Thánh Tông cũng là tiếng tăm lừng lẫy, nhất là năm người bọn hắn, mỗi người tu luyện một loại thần thông chỉ một thuộc tính, đều đạt đến cực hạn, vô cùng cường đại.
Mặc dù Ngũ Đức Chân Nhân không có đạt tới nửa bước Vương Thiên cảnh, nhưng mà liên thủ không chỉ chém giết qua một vị nửa bước Vương giả, thậm chí nghe nói năm người bọn hắn từng vào thế giới dưới lòng đất, ở trong tay Ma tộc Vương giả đào tẩu qua.
Loại chiến tích huy hoàng này, cũng làm cho năm người bọn hắn ở Thông Thiên Cảnh, thanh danh hiển hách.
Ngay thời điểm Chu Lam muốn phát tác với ma nữ, trên chín tầng trời, đạo thiên kiếp thứ tám tích lũy thật lâu rốt cục rơi xuống.
Ầm ầm!
Phảng phất như Thiên Địa nổ tung, trong biển lôi trên chín tầng trời, một lôi cầu cực lớn thai nghén ra, hào quang sáng chói, thậm chí đã vượt qua ánh sáng mặt trời, trong khoảng thời gian ngắn, trên hư không, hai mặt trời đồng huy, có một loại khí tức khủng bố mà áp lực tràn ngập ra.
Hoàng Kim lôi cầu từ trên lôi hải rơi xuống, chiếu sáng thập phương, để cho con mắt mọi người đều không thể mở ra, hơn nữa ở trong lôi cầu, một thân ảnh mờ ảo Hỗn Độn ngồi xếp bằng, quan sát bát hoang lục hợp, phảng phất như có Tinh Không thế giới vô tận vờn quanh lấy hắn, tuy thấy không rõ khuôn mặt, nhưng lại có một loại khí tức khí nuốt bát hoang.
Cái kia phảng phất như là một Chân Tiên thân ảnh, chỉ là căn bản nhìn không rõ.
Hoàng Kim lôi cầu rơi xuống, khắp sơn cốc đều bị bao phủ, tất cả mọi người toàn thân run rẩy, vội vàng lui về phía sau mấy vạn trượng, mới khó khăn lắm né qua phạm vi đạo thiên kiếp thứ tám này bao phủ.
Đại địa lập tức sụp đổ, sơn cốc nghiền nát, tiểu hồ lập tức bị bốc hơi, coi như là Thuần Dương chi khí ngưng tụ sơn động chắc chắn, cũng ầm ầm bạo toái.
Hoàng Kim lôi cầu lớn cỡ vạn trượng, ở thời điểm Khương Tư Nam còn không có kịp phản ứng, lập tức bao phủ lấy hắn.
Đối mặt thân ảnh mờ ảo kia, lập tức để cho hắn cảm thấy sởn hết cả gai ốc.
- Lục Như Thương Long Quyết, gấp trăm lần chiến lực, giết!
Khương Tư Nam không cần suy nghĩ, lực lượng Lục Như Thương Long Quyết lập tức phát động, sáu đạo lực lượng thiên địa bá tuyệt tràn ngập toàn thân của hắn, nhắm về phía thân ảnh kia oanh một quyền.
Oanh!
Thân ảnh kia không chút sứt mẻ, chỉ đưa tay bắn ra một đạo kim quang, lập tức liền trực tiếp nổ tung, chấn động khủng bố, để cho thân hình Khương Tư Nam rách nát hơn phân nửa.
- Thiên kiếp thì như thế nào, giết giết giết!
Khương Tư Nam phảng phất như điên cuồng, lực lượng cuồng bạo của Thuần Dương linh mạch như nuốt trôi biển hấp bị hắn hấp thu, tất cả thần thông đỉnh cấp toàn bộ bộc phát ra, tiến hành tuyệt sát về phía thân ảnh kia!
Tất cả mọi người nhìn không tới thân ảnh trong Hoàng Kim lôi cầu, chỉ có thể nhìn đến trong đó kim quang kích bắn tứ phương, lực lượng bàng bạc thậm chí vượt qua Vương giả.
Gấp trăm lần lực lượng, chiến lực của Khương Tư Nam cơ hồ đã đạt đến Vương Thiên cảnh đại thành, quyền phá núi sông, chân liệt mười phương thiên địa, cùng thân ảnh kia triển khai sinh tử chém giết.
Khương Tư Nam biết rõ, nếu mình không cách nào vượt qua đạo thiên kiếp này, vậy hắn tuyệt đối sẽ bị đạo thiên kiếp này phai mờ, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Đây là tử chiến đến cùng, cũng là trận chiến kích phát tiềm năng!
Coi như là đạo thân ảnh này cường thịnh trở lại, hắn cũng muốn chém giết.
Thân ảnh trước mặt hắn, quanh thân tất cả đều là cảnh tượng phi tiên kỳ dị, tràn ngập Hỗn Độn Khí, có một loại khí tượng làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động, tùy ý đánh ra tiên quang, cũng có thể để cho toàn thân Khương Tư Nam nghiền nát.
- Thất Chuyển Kim Đan!
- Tất cả Linh Đan Vương phẩm!
- Bản Nguyên Chi Hỏa, luyện!
Tất cả Linh Đan đều bị Khương Tư Nam nuốt xuống, quanh thân hắn ba vạn sáu ngàn không gian huyệt khiếu phảng phất như trôi nổi, ở trên người hắn hiển hóa làm một bộ Tinh Đồ kỳ diệu, cực kỳ rườm rà cùng thần bí.
Hơn nữa thân ảnh kia đánh ra tiên quang tuy khủng bố, nhưng mà vẫn có một tia bị hắn hấp thu vào trong cơ thể, pháp lực kim sắc giống như muốn sôi trào.
- Rầm rầm rầm...
Không gian huyệt khiếu trong cơ thể hắn như rang đậu, đùng đùng trực tiếp nổ tung, Thuần Dương chi khí cuồng bạo cùng lực lượng Thất Chuyển Kim Đan dũng mãnh tràn vào, không ngừng mở ra từng đạo không gian huyệt khiếu.
Ba vạn bảy ngàn, ba vạn tám ngàn, ba vạn chín ngàn...
Bốn vạn năm ngàn... Bốn vạn tám ngàn...
Đến cuối cùng, toàn bộ bốn vạn chín ngàn không gian huyệt khiếu ầm ầm phun trào, Khương Tư Nam cảm giác được thân thể của mình ở trong nháy mắt lại trở nên mạnh mẽ rất nhiều lần.
Nhưng mà hắn không rảnh đi cảm thụ những biến hóa này, chỉ thi triển ra thần thông cường đại, công giết về phía thân ảnh giống như Chân Tiên kia.
Trận chiến này cực kỳ thảm thiết, đến cuối cùng cơ hồ toàn bộ thân hình hắn đều muốn báo hỏng, huyết nhục rơi vãi, nhưng mà ánh mắt của hắn lại càng sáng ngời, như tinh thần sáng lạn.
Một quyền cuối cùng, Khương Tư Nam cảm giác được Thiên Địa chung quanh đều yên tĩnh lại, trong lòng của hắn hiểu ra, tất cả đều hóa thành một quyền này, hoảng hốt tầm đó, hắn lại lâm vào trạng thái vô niệm vô tưởng.
Một nắm đấm kim sắc, phảng phất như từ trong tuyên cổ bất hủ đi đến, lưu động lấy ngàn vạn đạo thần mang huyền ảo, lập tức xuyên thủng thân ảnh trước mắt kia.
- Tạo Hóa Thần Quyền!
Trong nội tâm Khương Tư Nam hiện lên một tia hiểu ra, thân ảnh thần bí trước mắt chậm rãi tiêu tán, Hỗn Độn Khí tản ra, vậy mà lộ ra một khuôn mặt cùng hắn giống như đúc.
- Cái gì?
Toàn thân Khương Tư Nam rung mạnh, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc không dám tin, nhưng mà giờ phút này “mình” trước mắt thần sắc rất nhạt, chậm rãi biến mất ở trong không khí.