- Mẫu thân, thế chuyện Hồng Mông Tạo Hóa tháp kia là thế nào?
Khương Tư Nam có phần nghi hoặc hỏi, Hồng Mông Tạo Hóa tháp là do Nam Ngưng Vân lưu lại cho hắn, nhưng tựa hồ chính Nam Ngưng Vân đều không phát hiện Hồng Mông Tạo Hóa tháp là một kiện chí bảo.
- Điều này ngay cả ta cũng không nghĩ ra, bảy tầng tháp ngọc kia không ngờ lại là Hồng Mông Tạo Hóa tháp trong truyền thuyết!
Nam Ngưng Vân hơi có chút kinh thán nói:
- Bảy tầng tháp ngọc là thứ ta và phụ thân ngươi phát hiện ra trong Đại Hoang sơn, đương thời cảm thấy chất liệu ôn nhuận, hẳn là một kiện ngọc thạch cực tốt, nhưng không ngờ đó lại là Hồng Mông Tạo Hóa tháp! Năm đó Thái Sơ Thiên đế vẫn lạc, Hồng Mông Tạo Hóa tháp không biết tung tích, đã từng dẫn lên rất nhiều cường giả tìm kiếm tranh đoạt trong Chư Thiên vạn giới, không ngờ cuối cùng lại rơi trong Chân Cương Giới, không thể không nói đây là sự kỳ diệu của cơ duyên!
Khương Tư Nam gật gật đầu, thì ra Hồng Mông Tạo Hóa tháp là do đó mà có.
Ở chung cùng phụ mẫu, kể cho nhau nghe chặng đường trải qua, chút oán hận nho nhỏ với phụ mẫu trong lòng Khương Tư Nam cũng đã biến mất, hắn biết Khương Tử Hiên và Nam Ngưng Vân đều không dễ dàng, hơn nữa có thể gặp lại nhau đã là hạnh phúc lớn lắm rồi.
Khương Tư Nam cảm thấy đạo tâm mình bắt đầu trở nên vô cùng bình hòa, nơi sâu trong linh hồn có một loại cảm giác viên dung rộng lượng, cả người phảng phất như vừa được tẩy luyện, đạo tâm dần dần viên mãn.
- Phụ thân, ngươi đã nghĩ qua nên đối mặt Tử di thế nào chưa?
Sau cùng, Khương Tư Nam nhìn Tử Mặc Nhiên nơi xa một cái, quay sang cười nói với Khương Tử Hiên.
Khương Tử Hiên nghe vậy, sắc mặt chợt biến, hung hăng trừng Khương Tư Nam một cái, sau đó mới nghiêm túc nói:
- Đừng nói hươu nói vượn, giữa ta và Tử di không có quan hệ gì cả, ta... Ta sẽ tìm nàng nói rõ ràng!
Đến sau cùng, Khương Tử Hiên chỉ khẽ thở dài một hơi.
Tử Mặc Nhiên một đường từ Kiền Nguyên vực đuổi tới Cửu Trọng Thiên Tiên giới, trên đường chịu không biết bao nhiêu đau khổ, ái tình thật sự quá nặng, khiến Khương Tử Hiên đều không biết nên đối mặt thế nào.
- Ta tin tưởng ngươi sẽ xử lý tốt! Nàng theo đuổi nhiều năm như vậy, điều mong muốn chẳng qua là một đáp án thôi!
Nam Ngưng Vân khẽ cười nói.
Khương Tử Hiên gật gật đầu.
Sau một hồi tâm sự thật lâu với phụ mẫu, Khương Tư Nam mới nhớ tới đám người Long Hoàng, bèn quay sang gọi bọn họ tới.
- Đại ca!
Tiểu hòa thượng, Đoan Mộc Hàn cùng Vương Vũ Thần gặp lại Khương Tư Nam, trong mắt ai nấy đều lộ ra thần sắc vô cùng kích động, bốn huynh đệ một đường đi lên từ Thái Sơ đại thế giới, hiện nay cuối cùng đã trùng phùng trong Cửu Trọng Thiên Tiên giới này.
Lập tức, ngay trên phiến tinh cầu hoang vu, mọi người bắt đầu lấy ra linh tửu tiên quả, trân tu mỹ vị, bày đầy một mảng bàn đá, chúng nhân quang trù giao thác, vui vẻ hòa thuận.
Riêng sáu đại Tiên Vương Thiên Đế Sơn, theo ý Khương Tư Nam vốn là muốn giết hết, nhưng Khương Tử Hiên còn niệm cựu tình, sau khi để bọn họ thả ra đệ tử Khương Tộc, hơn nữa còn phát thệ vĩnh thế không được gây chuyện bất lợi với đệ tử Khương Tộc, mới để bọn họ rời đi.
- Phụ thân, Ngọc Hoàng lão tổ đã vẫn lạc thật rồi ư?
Khương Tư Nam có phần nghi hoặc hỏi, hắn cảm thấy chuyện Ngọc Hoàng lão tổ vẫn lạc thực sự có phần kỳ quặc.
- Điểm này ta cũng không dám xác định, chẳng qua ta cảm thấy Ngọc Hoàng lão tổ hẳn chưa vẫn lạc, mà là tiến vào trong Hỗn Độn vực hải!
Khương Tử Hiên có phần khẳng định nói:
- Ngọc Hoàng lão tổ kiến lập Ngọc Hoàng Thiên Đình, chẳng qua là muốn cho Khương Tộc ta một nơi dung thân thôi, chỉ là đến sau bởi vì Thiên Đạo minh ước, nên ta đoán lão nhân gia đã bị những cường giả Tiên Đế tạo áp lực, tiến vào trong Hỗn Độn vực hải!
- Hỗn Độn vực hải ư?
Khương Tư Nam gật gật đầu, cảm thấy chỉ như vậy mới giải thích thông.
Nếu vậy, Ngọc Hoàng lão tổ hẳn còn chưa chết, chỉ là không biết, huyết mạch cầm cố trong người lão nhân gia rốt cục đã giải khai mấy tầng?
Khương Tư Nam thoáng trầm ngâm, rất nhiều chuyện đã lộ ra một ít manh mối, nhưng còn cần phải tự mình đi nghiệm chứng thêm mới có thể tìm được đáp án.
- Đại ca, hiện nay huynh đệ chúng ta đều đi tới chín tầng Tiên giới, đám nhãi nhép Thái Sơ Thánh Địa chẳng phải khi trước hại ngươi đến khổ ư? Không bằng chúng ta cùng nhau đánh tới cửa chúng một phen, thế nào?
Tiểu hòa thượng bưng chén rượu lên, mặt nhỏ đỏ bừng bừng, tròng mắt to đảo quanh, quẹt đến bên người Khương Tư Nam kiến nghị nói.
- Không sai! Năm đó đại ca thiếu chút thì chết trong tay bảy đại Huyền Tiên kia, cục tức này nói cái gì cũng không thể nuốt trôi, nhất định phải hung hăng giết một trận cho hả giận mới được!
Đoan Mộc Hàn từ sau khi Nguyên Thủy ma thể thức tỉnh, sát khí càng lúc càng nặng.
- Đánh trả một trận là điều nhất định phải làm! Chẳng qua chúng ta còn cần phải bàn bạc kỹ hơn, phải biết bảy đại thế lực này không phải đối tượng dễ chọc, đặc biệt là Thái Sơ Thánh Địa, nghe nói vị cường giả Tiên Đế kia rất nhanh liền sẽ trở về từ Hỗn Độn vực hải, đến lúc đó nếu bị hắn biết được, e rằng chúng ta sẽ lành ít dữ nhiều!
Vương Vũ Thần ôm Đinh Đương miêu đi tới, Đinh Đương miêu vẫn bộ dạng lười nhác trước kia, lúc này đang ôm lấy một bầu rượu uống đến bất diệt nhạc hồ.
Chẳng qua Khương Tư Nam phát hiện, trong cơ thể Đinh Đương miêu dường như có một đoàn năng lượng thần bí lộng lẫy đến cực điểm, còn lộng lẫy hơn cả vầng thái dương trên chín tầng trời.
- Tiên Đế Thái Sơ Thánh Địa sắp trở về ư? Bọn họ không phải đều ở trong Hỗn Độn vực hải, không thể phản hồi được sao?
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, hỏi.
Vương Vũ Thần gật gật đầu, đáp:
- Ngươi nói không sai, bởi vì uy hiếp từ Hỗn Độn nguyên thú, toàn bộ cường giả Tiên Đế trong Cửu Trọng Thiên Tiên giới ký kết Thiên Đạo minh ước, tất phải đến trong Hỗn Độn vực hải kháng cự Hỗn Độn nguyên thú, bảo hộ phương vũ trụ này! Nhưng Thiên Đạo minh ước cũng không thể ước thúc tất cả mọi người, tỷ như có một ít Tiên Đế tán tu lánh đời, bọn họ không nguyện ký kết minh ước kia.
Mà một ít Tiên Đế đại Thánh Địa thỉnh thoảng cũng sẽ tìm cách phái phân thân trở về, đối với điều này đa phần Tiên Đế cũng là mở một con mắt nhắm một con mắt! Vị Tiên Đế Thái Sơ Thánh Địa kia cũng ký kết Thiên Đạo minh ước, chân thân của hắn hẳn không dám trở về, nhưng không chừng sẽ phái ra phân thân!
Tiểu hòa thượng cũng gật gật đầu nói:
- Hiện nay trong Hỗn Độn vực hải càng lúc càng không bình tĩnh, nếu Hỗn Độn nguyên thú đại cử lai tập, sợ rằng không chủ thế giới vũ trụ chúng ta, mà rất nhiều vũ trụ trong Hỗn Độn vực hải đều sẽ tao thụ kiếp nạn kinh khủng! Không phải tất cả cường giả cấp Đế đều vô tư, rất nhiều Tiên Đế cũng có tư tâm, để phân thân trở về, nói không chừng có thể tránh được một lần sát kiếp!
- Vị Tiên Đế Thái Sơ Thánh Địa kia tên là gì?
Trong lòng Khương Tư Nam tuôn ra một tia lãnh ý, đây chính là tên khi sư diệt tổ, hại khiến Thái Sơ Thiên đế vẫn lạc, nếu mình đã kế tục y bát Thái Sơ Thiên đế, tự nhiên cũng gánh lấy nhân quả của lão nhân gia, nhất định phải báo thù cho hắn.
Nguyên do, giữa hắn và vị Tiên Đế Thái Sơ Thánh Địa kia tất phải có một người sẽ chết, không cách nào cùng tồn tại.
- Nếu thế, vậy chúng ta chọn luôn trạm thứ nhất là Thái Sơ Thánh Địa đi!
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, từ trong mắt chớp qua một tia phong mang, gằn giọng nói