- Hả?
Vừa lúc đó, ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, đột nhiên nhìn thấy trên phiến đại lục rách nát phía trước mặt có quang mang chớp lên, xuất hiện một quần thân ảnh khí tức cường đại.
Đó là sáu lão giả, nam có nữ có, mỗi người ăn mặc mỗi khác, nhưng khí tức đều vô cùng cường đại, toàn là cảnh giới Tiên Vương.
Chẳng qua, điều khiến Khương Tư Nam cả kinh nhất không phải tu vi sáu người bọn họ, mà từ trên người bọn họ, Khương Tư Nam cảm giác được một cỗ khí tức cực kỳ quen thuộc.
Thiên Đế Sơn!
Trong mắt Khương Tư Nam lộ ra một tia lãnh mang, khí tức mà sáu lão giả này tán phát ra không ngờ chính là khí tức của sáu gia tộc còn lại trên Thiên Đế Sơn, chỉ trừ mỗi Khương Tộc.
Tiên Vương sáu tộc Thiên Đế Sơn xuất hiện ở nơi này, khiến trong lòng Khương Tư Nam ẩn ẩn sinh ra một dự cảm chẳng lành.
- Chúng ta đi qua xem xem!
Khương Tư Nam truyền âm nói với Hoàng Thiên Y cùng Long Hoàng, hai người đều biết ý gật gật đầu, tiềm hành về phía phiến đại lục rách nát kia.
Hồng Mông Tạo Hóa kinh và Tổ Long bảo thuật đều có được pháp môn ẩn giấu thần diệu khó lường, đặc biệt là sau khi Khương Tư Nam tu luyện đến biến thứ bảy Sinh Tử biến, cả người như dung làm một thể với hư không, dù Hoàng Thiên Y và Long Hoàng có đứng ở trước mặt cũng không phát hiện ra được.
Trong khi đó Hoàng Thiên Y có Chân Hoàng sáo trang, Long Hoàng có Tổ Long sáo trang, cả hai đều là tiên thiên chí bảo, là bảo vật vô thượng chỉ Tiên Đế mới có thể chưởng khống, cũng vô cùng huyền diệu.
Thế nên, lúc ba người Khương Tư Nam đã tiến sát sáu đại Tiên Vương hơn mười dặm, bọn họ lại vẫn chưa hề phát giác.
- Đại ca, chúng ta đã hại chết lão thất, bây giờ lại cầm tộc nhân lão thất đến Thiên Hương Thánh Địa đổi lấy Tạo Hóa Đoạt Mệnh đan, làm thế liệu có quá đáng? Rốt cuộc năm đó nếu không nhờ Ngọc Hoàng đại đế, Thiên Đế Sơn chúng ta e là sớm đã bị người hủy diệt!
Một lão giả nét mặt nho nhã, râu tóc bạc trắng, nhìn lão giả uy nghiêm cầm đầu nói.
- Thế này đã tính là gì? Lão lục, ta không muốn trách ngươi, nhưng nếu không phải ngươi, chúng ta liền bắt được Khương Tử Hiên rồi, khăng khăng lại bị Khương Tử Hiên chạy thoát, bây giờ sợ rằng Thánh nữ chưa chắc đã giao Tạo Hóa Đoạt Mệnh đan cho chúng ta! Đáng tiếc a đáng tiếc, trong người Khương Tử Hiên có được truyền thừa Thần Tiêu Thiên đế, nếu được đến nó, chúng ta nhất định có thể đột phá bình cảnh, thành tựu bán bộ Tiên Đế, đến lúc đó cần gì phải nhìn sắc mặt ai nữa?
Lão giả nét mặt uy nghiêm nhìn lão giả bộ dạng nho nhã kia một cái, nói.
- Đại ca, không phải là ta không tận lực! Ngươi biết rồi đấy, Tử Hiên hiền điệt lòng ngực thao lược, duệ trí vô cùng, hắn sớm đã nhìn ra không đúng, kịp thời trốn ra được!
Lão giả bộ dạng nho nhã thở dài một hơi nói.
- Được rồi được rồi, đại ca, lục đệ, đừng tranh cãi nữa! Hiện nay tộc nhân Khương Tộc đều ở trong tay chúng ta, mà đạo lữ của Khương Tử Hiên Nam Ngưng Vân cũng ở trong Thiên Hương Thánh Địa, lấy tính cách Khương Tử Hiên, hắn nhất định sẽ tự đâm đầu vào lưới, đến lúc đó Thánh nữ điện hạ tự nhiên sẽ đối phó hắn, hiện giờ chúng ta cần làm là lấy được Tạo Hóa Đoạt Mệnh đan, cái đó mới quan trọng!
Một lão giả mập mạp trên mặt treo lên ý cười hiền lành vô hại khuyên bảo nói.
- Được! Chúng ta đi!
Lão giả nét mặt uy nghiêm gật gật đầu, sáu người đang định vọt người bay lên, tiến thẳng về phía Thanh Khư.
Lúc ấy Khương Tư Nam sớm đã lửa giận ngất trời.
Hắn không ngờ được rằng, Khương Tộc lại đã xảy ra biến cố lớn như thế.
Theo như lời nghe được từ lão giả kia, toàn bộ tộc nhân Khương Tộc đều đã bị bọn họ bắt lại, hơn nữa ngay cả một vị lão tổ Khương Tộc đều bị giết.
Chẳng qua điều vạn hạnh là, phụ thân Khương Tử Hiên hình như đã kịp đào tẩu!
Có điều Hoàng Thiên Y chẳng phải nói phụ thân và mẫu thân mình đều bị Thiên Hương Thánh Địa bắt đi ư?
Khương Tư Nam có phần nghi hoặc quay sang nhìn Hoàng Thiên Y một cái.
Hoàng Thiên Y đỏ mặt lên, truyền âm nói:
- Ta cũng không biết tin tức chuẩn xác! Chẳng qua như thế đối với ngươi mà nói cũng tính là chuyện tốt,
Ngươi chỉ cần nghĩ cách cứu ra mẫu thân là được! Mấy lão gia hỏa này không ngờ lại không muốn mặt như thế, chúng ta có cần động thủ?
Long Hoàng cũng sáp lại gần, truyền âm nói:
- Tư Nam, lên đi! Thịt luôn đám nhãi nhép này, một quần vong ân phụ nghĩa!
Ngay lúc Khương Tư Nam chuẩn bị đưa ra quyết định, đột nhiên một tiếng chuông kinh thiên động địa vang lên.
Quang!
Âm ba cường đại tràn ngập ra, thần quang quét ngang bốn phía, trên đỉnh đầu sáu đại Thần Vương đột nhiên xuất hiện một chiếc chuông lớn cổ phác mà thần bí, bất chợt trấn áp xuống sáu người.
Thần sắc sáu đại Tiên Vương đều đại biến, trong đó lão giả uy nghiêm kia phảng phất như nhớ tới cái gì, đột nhiên rống lớn một tiếng:
- Khương Tử Hiên, là ngươi!
Ầm ầm!
Một đạo bạch quang chợt rơi xuống từ trên chín tầng trời, hóa thành một nam tử áo trắng nho nhã, chân đạp trên chuông lớn, trấn áp về phía sáu đại Tiên Vương.
Phốc!
Sáu đại Tiên Vương trong lúc đột nhiên không kịp đề phòng, nháy mắt liền bị chuông lớn này oanh ở trên người, ai nấy đều phun ra một búng máu tươi, lảo đảo hạ xuống đại lục dưới chân.
- Thần Tiêu chung!
Trong mắt lão giả nét mặt uy nghiêm lộ ra thần sắc vừa sợ vừa giận, sau cùng nhìn thấy chiếc chuông lớn kia, lại hóa thành vẻ tham lam nồng đậm.
Đây chính là tiên thiên chí bảo của Thần Tiêu Thiên đế, Thần Tiêu chung, lúc Thiên Hương Thánh Địa đuổi giết Khương Tử Hiên, Khương Tử Hiên trong cơn cửu tử nhất sinh đi lạc vào phần mộ Thần Tiêu Thiên đế, ở trong đó trải qua sinh tử khảo hạch, mới được đến chiếc Thần Tiêu chung này.
Thần Tiêu chung vang, cửu thiên tịch diệt!
Mà lúc ánh mắt Khương Tư Nam rơi ở trên thân nam tử áo trắng kia, lập tức liền dời không ra.
- Phụ thân!
Miệng Khương Tư Nam thì thào thổ ra hai chữ, tròng mắt lập tức đỏ hồng.
Nam tử áo trắng kia, tóc dài phất phới, anh khí bức nhân, trong mắt lấp lánh quang mang duệ trí, lúc này hắn chân đạp Thần Tiêu chung, lưng đeo một thanh cổ kiếm, giống như một vị tuyệt đại Tiên Đế.
Chẳng qua thứ Khương Tư Nam nhìn thấy lại là nét mặt quen thuộc của nam tử áo trắng, tóc mai pha sương, cùng với vẻ tang thương trong ánh mắt.
Đây là Khương Tử Hiên, Bạch Mã tướng quân uy chấn thiên hạ của Đại Kiền vương triều, phụ thân Khương Tư Nam, người mà hắn tìm khắp Chư Thiên vạn giới, chín tầng Tiên giới.
Hoàng Thiên Y phảng phất cảm nhận được tình tự ba động kịch liệt trong lòng Khương Tư Nam, nhịn không được khe khẽ bắt lấy tay hắn.
Khương Tư Nam nhìn nàng một cái, Hoàng Thiên Y lập tức như chạm điện rụt tay về, sắc mặt đỏ lên nói:
- Ngươi đừng lo lắng, phụ thân ngươi đều đã xuất hiện, chúng ta có ra tay luôn không, chỉ sợ hắn không phải đối thủ của sáu lão gia hỏa kia!
Khương Tư Nam hít sâu một hơi, thần sắc khôi phục bình tĩnh.
Hắn biết lúc này tâm không thể loạn, đặc biệt là từ cảnh đối đầu trước mắt hắn ngửi được một tia khí tức khác với tầm thường, khiến hắn đè nén tâm tư muốn động thủ xuống.
Ám! Ma! Ni! Bát! Nị! Hồng!
Vừa lúc đó, sáu tiếng Phật âm cổ phác mà to lớn vang lên trong thiên địa, sáu đại Tiên Vương kia vừa rơi xuống đất liền bị một mảnh Phật quang vàng rực bao phủ lại.
Trên cả vùng đất, đột nhiên xuất hiện 108 đạo phù chữ Vạn, mỗi một đạo đều sáng lên quang mang, hiện ra một cổ tăng làn da toàn thân màu cổ đồng, khí tức cường đại, hơn nữa những cổ tăng này đều có tu vi bán bộ Tiên Vương.
108 bán bộ Tiên Vương, hợp thành một mảnh đại trận thần bí, bao phủ quanh sáu đại Tiên Vương, tự nhiên mang đến một loại áp bách kinh thiên động địa, khiến sáu đại Tiên Vương lập tức biến sắc.
- Chu Thiên La Hán đại trận?! Các ngươi là người Vạn Phật Thánh Địa?
Thần sắc lão giả uy nghiêm cầm đầu thoáng chốc trở nên âm trầm.
Hắn không ngờ rằng, Khương Tử Hiên căn bản không một thân một mình tiến đến, mà còn có trợ thủ!&