- Dừng tay!
Tròng mắt Quân Hạo đỏ hồng, rống lớn một tiếng với Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam nhìn Quân Hạo một cái, chỉ khẽ cười nhạt, giơ Vô Thượng Thiên Đế đan lên, nuốt xuống.
Lúc này thần sắc tất cả cường giả Tiên Vương đều ngưng trệ, trong mắt lập tức bốc lên lửa giận hừng hực.
Sao hắn dám cứ thế mà nuốt xuống Vô Thượng Thiên Đế đan?
Đây chính là vô thượng thần đan có thể giúp cường giả Tiên Vương chạm đến cảnh giới Tiên Đế, bây giờ lại bị một tên bán bộ Tiên Vương ngốn sạch, thật đúng là bạo điễn thiên vật.
Hơn nữa, loại thần đan vô thượng này căn bản không phải nuốt xuống đơn giản như thế, dù là cường giả Tiên Vương cũng không dám trực tiếp nuốt xuống, bằng không pháp tắc chi lực và năng lượng cuồng bạo cất chứa trong đan dược có thể triệt để xé vụn thân xác Tiên Vương.
Khương Tư Nam cứ thế lãnh phí một viên thần đan vô thượng đoạt tạo hóa thiên địa?
Đặc biệt là Quân Hạo, lúc này hắn đã không nhịn được nữa, trong mắt tràn ra lửa giận ngút trời, huýt dài một tiếng.
- A...
Hư không Hỗn Độn vô cùng vô tận chung quanh bất chợt nổ tung, loạn lưu bắn ra tứ phía, xuất hiện cảnh tượng vô số thế giới sinh diệt.
Quân Hạo hao phí tâm cơ, lấy huyết nhục nguyên thần của ngàn vạn đệ tử thiên tài mới luyện chế thành viên vô thượng thần đan này, bây giờ lại cứ thế bị Khương Tư Nam nuốt xuống, hắn hận muốn cuồng, trong lòng chất đầy sát cơ ngất trời.
Nếu có khả năng, hắn hận không thể đâm chết Khương Tư Nam ngàn vạn lần.
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, Khương Tư Nam đã nuốt xuống Vô Thượng Thiên Đế đan, khắp người bắt đầu phún trào ra thần mang vô tận, kim hà phủ quanh, lôi đình hừng hực, một cỗ khí tức khiến ức vạn sinh linh run rẩy tràn khắp giữa thiên địa.
- Không hay! Tiểu tử này sắp bị căng bạo! Dù là Tiên Vương cũng không dám trực tiếp nuốt xuống thần đan như thế, hắn đúng là đang tự sát!
- Ta nghe nói, thần đan vô thượng này căn bản không thể dùng bằng cách nuốt xuống, mà phải dùng nguyên thần tự thân luyện hóa ấn ký đại đạo trong đó, qua đó dựng dục đạo của bản thân trong tiểu thế giới, sau cùng mới đột phá bình cảnh Đế đạo, tiểu tử này lại trực tiếp nuốt vào, chết chắc rồi!
Lúc này đám cường giả Tiên Vương đã không cố được tiếp tục vây công Khương Tư Nam nữa, mà vội vã phi thân giật lùi ra sau, có thể tưởng tượng, nếu Khương Tư Nam tự bạo, nhất định sẽ kinh thiên động địa, dù là cường giả Tiên Vương cũng không dám để bị ba cập.
- Tư Nam huynh đệ?!
Long Hoàng cũng nhìn thấy cảnh này, vành mắt như muốn nứt, trong mắt chất đầy thần sắc lo âu.
Hắn rống lớn một tiếng, long khu vạn trượng bạo phát ra vĩ lực hạo hãn kinh thiên động địa, đột nhiên quét ngang mà đi, trực tiếp bức lui ba đại Tiên Vương đang vây công.
Sau đó hắn lập tức muốn bay tới chỗ Khương Tư Nam.
- Thiếu chủ, không thể! Hắn thôn phục Vô Thượng Thiên Đế đan, tất chết không nghi ngờ, tự bạo ở trình độ như thế còn đáng sợ hơn cả Tiên Vương tự bạo, quá nguy hiểm!
Mấy vị Tiên Vương của Tổ Long cung lập tức xông lên, sít sao ngăn trở Long Hoàng.
- Cái gì?! Hắn chọn cách thôn phục Vô Thượng Thiên Đế đan?
Hoàng Thiên Y chính đang đại chiến cùng Quân Chiến Thiên, vừa nhìn thấy cảnh này, thần tình hoảng hốt, bị Quân Chiến Thiên phách trúng một chưởng, khóe miệng dật ra vết máu đỏ tươi.
Nhưng nhìn thấy cảnh này, trong lòng nàng sớm đã đau đớn không nói được ra lời.
- Tư Nam!
Trong cơ thể Hoàng Thiên Y, một ý chí và linh hồn khác bắt đầu ba động kịch liệt, lúc này bộ dạng Hoàng Thiên Y cực kỳ kỳ dị, một nửa tóc đen, một nửa tóc đỏ, một nửa là áo trắng, một nửa là áo hồng.
Hơn nữa, từ trong người nàng còn tán phát ra một cỗ khí tức vô cùng khủng bố.
- Ta muốn các ngươi đều phải chết!
Hoàng Thiên Y rống giận một tiếng, toàn thân tán phát ra vạn đạo quang mang, trực tiếp hóa thành Phương Hoàng Thần Điểu, quanh thân bao phủ bởi hỏa diễm ngất trời,
Đột nhiên đánh tới Quân Chiến Thiên.
Sắc mặt Quân Chiến Thiên hơi biến, trực tiếp lùi ra sau, luồng hỏa diễm ngất trời kia hóa thành thiên ti vạn lũ trật tự thần liên, phảng phất như xuyên thủng Hỗn Độn, khiến thần sắc Quân Chiến Thiên không khỏi trở nên ngưng trọng.
- Ngươi điên rồi? Vì một tiểu tử, lại dám thiêu đốt Phượng Hoàng tinh huyết?
Quân Chiến Thiên vừa sợ vừa giận, đồng thời sắc mặt hắn cũng trở nên cực kỳ âm trầm.
Hắn căn bản không ngờ Khương Tư Nam lại cương liệt như thế, không tiếc đồng quy vu tận với mọi người, trực tiếp nuốt xuống Vô Thượng Thiên Đế đan.
Như thế, mọi người thành thế giỏ trúc múc nước, cuối cùng chẳng thu lại được gì, cái gì mà Lôi Đế Tiên Kinh, Tổ Long bảo thuật hay vô thượng thần đan, tất cả đều hóa thành bong bóng.
Chẳng qua lúc này ánh mắt năm đại Tiên Vương Thái Sơ Thánh Địa lại sáng rực lên, tinh quang lấp lánh, tùy thời chuẩn bị phát động một kích toàn lực.
Khương Tư Nam tất chết không nghi ngờ, nhưng Hồng Mông Tạo Hóa Tháp nhất định sẽ xuất hiện, đấy mới là điều quan trọng nhất.
Hiển nhiên, không chỉ bọn họ nghĩ đến điểm này, cường giả Tiên Vương khác cũng tương tự, ai nấy đều đứng ở nơi xa quan vọng, chưa người nào rời đi.
Ầm ầm!
Lúc này Khương Tư Nam đã như một vầng mặt trời sắp nổ tung, tán phát ra ánh sáng và nhiệt lượng vô tận, hơn nữa quanh thân có đủ loại dị tượng thần bí xuất hiện, lôi đình lấp lánh, hỏa diễm phần thiên.
Hiện tại Khương Tư Nam không dễ chịu, cả người đã thành một đoàn hỏa nhân, phảng phất như tùy thời đều có khả năng nổ tung, chính đang phải gánh chịu thống khổ cực ghê gớm.
Sở dĩ hắn chọn cách nuốt xuống Vô Thượng Thiên Đế đan, không hề là bởi xung động nhất thời.
Lấy cảnh giới hiện nay của Khương Tư Nam, dưới sự vây công của mười mấy tuyệt thế Tiên Vương, tuyệt đối không có cơ hội trốn thoát, đến sau cùng nếu Quân Chiến Thiên đánh bại Hoàng Thiên Y, hắn chắc chắn phải chết.
Mà lúc hắn được đến Vô Thượng Thiên Đế đan, Hồng Mông Tạo Hóa tháp trong cơ thể hắn liền truyền ra ba động khát vọng cực độ, hơn nữa Khương Tư Nam cũng có một cảm giác, phảng phất như sau khi mình nuốt xuống viên Vô Thượng Thiên Đế đan này liền có thể đột phá Sinh Tử chi kiếp, lĩnh ngộ lực lượng sinh tử, qua đó đánh phá bình chướng Thiên Đạo, phá nhập đến cảnh giới Thần Vương vô thượng.
Thế nên thông qua tổng hợp các loại nhân tố, Khương Tư Nam quyết định chọn cách nuốt xuống Vô Thượng Thiên Đế đan.
Chỉ là, nuốt xuống Vô Thượng Thiên Đế đan rồi, Khương Tư Nam mới phát hiện, mình vẫn quá xem thường viên thần đan này, thần đan có thể đột phá bình chướng Đế đạo há có thể tầm thường?
Càng huống hồ, Vô Thượng Thiên Đế đan này là do huyết nhục nguyên thần, nhân quả số mệnh của hơn ngàn vạn cường giả thiên tài ngưng tụ mà thành, ẩn chứa sinh cơ vô tận, nhưng cũng có tử khí vô tận.
Kỳ thực lúc Khương Tư Nam nuốt xuống Vô Thượng Thiên Đế đan, năng lượng hạo hãn bên trong đã bị tiểu thế giới của hắn và Hồng Mông Tạo Hóa tháp trực tiếp tiêu hóa.
Nhưng trong đó có cắn trả của nhân quả số mệnh từ ngàn vạn sinh linh, cái đó cần chính bản thân Khương Tư Nam gánh chịu.
Cho dù trước kia Vô Thượng Thiên Đế đan đã trải qua chín tầng đại đạo chi kiếp, có thể nói nhân quả lây dính trong đó đã bị tiêu trừ chín thành chín, nhưng vẫn sót lại một tia, một tia đó không phải là thứ mà bây giờ Khương Tư Nam có khả năng gánh chịu.
Thế nên, hắn chỉ biết trơ mắt đích nhìn thân xác vốn vô cùng kiên cố của mình bị vô số đạo tơ mỏng thần bí bao bọc, mỗi một sợi tơ phảng phất như đều là một đạo linh hồn mặt mày hung tợn.
Sợi tơ chi chi chít chít, toàn là số mệnh và nhân quả của những cường giả thiên tài để lại sau khi chết, đây là ấn ký đại đạo, dù lấy thế giới chi đỉnh luyện hóa cũng khó có thể luyện hóa sạch sẽ.