- Đa tạ Thiên Y tỷ tỷ!
Bốn người Diệp Tích Quân, Phương Tình Tuyết, Long Ngưng Tuyết cùng Long Thu Nguyệt được hắc bạch Tiên Vương giao cho Hoàng Thiên Y, thần sắc bốn người đều cực kỳ phức tạp, đồng thời khom lưng hành lễ với Hoàng Thiên Y.
Lúc ở hạ giới, các nàng đã cảm thấy thân phận Hoàng Thiên Y bất phàm, rất là thần bí, nhưng không ngờ lại là Thánh nữa Phượng Hoàng nhất tộc.
Sợ rằng chuyện nàng đáp cứu bốn người Diệp Tích Quân cũng là bởi nguyên nhân Khương Tư Nam.
Nghĩ tới đây, nội tâm bốn người Diệp Tích Quân càng thêm phần đắng chát.
Nhiều năm như vậy qua đi, các nàng càng lúc càng phát hiện trong lòng đã in sâu hình bóng một người, người đó chính là Khương Tư Nam.
Nhưng các nàng cũng biết, người Khương Tư Nam yêu nhất chính là Hoàng Thiên Y trước mắt.
- Không cần cảm ơn! Ta chỉ tiện tay mà làm thôi, lần này hắn cũng tới! Ngay trong đám người tham gia tỷ võ chiêu thân!
Lụa mỏng trên mặt Hoàng Thiên Y rơi xuống, lộ ra một dung nhan tuyệt thế, thần sắc thanh lãnh, nhàn nhạt nói.
- Cái gì?!
Thần sắc bốn người Diệp Tích Quân đều đột nhiên khẽ chấn, lộ ra vẻ kinh hỉ không bút nào diễn tả.
Các nàng khó mà tin tưởng, Khương Tư Nam thật đến cứu các nàng!
Phải biết, giờ mới qua mấy năm, Khương Tư Nam đã trưởng thành đến cảnh giới chí ít là Đại La Kim Tiên, loại thiên phú như thế thực sự quá yêu nghiệt.
- Hắn... Không có gì nguy hiểm chứ?
Diệp Tích Quân tâm tình kích đãng, sau cùng vẫn nhịn không được hỏi.
- Yên tâm đi! Mạng hắn cứng lắm, không chết được! Huống hồ... Có ta ở đây, ai dám giết hắn?
Ngữ khí Hoàng Thiên Y rất nhẹ, nhưng lại tự mang một loại bá khí tuyệt thế, khiến thâm tâm ai nấy đều chấn đãng không thôi.
- Hắn tới! Hắn thật đã tới!
Bốn người Diệp Tích Quân cực vui mà khóc, trong mắt chớp qua vẻ vui sướng khó mà diễn tả.
- Ta nói này đệ muội, sao mặt ngươi vẫn cứ lạnh tanh thế, ngươi không biết ngươi cười lên mới dễ nhìn ư? Tiểu tử Tư Nam kia thích nhất là dáng cười của ngươi!
Long Hoàng không biết sáp lại từ lúc nào, vui cười nói.
Toàn thân Hoàng Thiên Y khẽ chấn, trong ánh mắt lộ ra một tia thần sắc không biết là than thở hay là tiu nghỉu, cuối cùng lại chợt trầm mặc.
- Ngươi lại động tâm!
Một thanh âm đột nhiên vang lên trong đầu Hoàng Thiên Y.
- Ta không hề!
Nội tâm Hoàng Thiên Y khẽ chấn, ngấm ngầm nói:
- Ngươi yên tâm! Chỉ cần lần này cứu được hắn, ta đáp ứng sẽ dung làm một thể với ngươi!
- Hì hì, sớm quyết định thế có phải tốt không! Ngươi ta vốn là một thể, chẳng qua ai ngờ sau khi ta chuyển thế, ngươi có được ý thức tự chủ của riêng mình, đúng là tạo hóa trêu người, lại còn động tâm với một tiểu tử Nhân tộc, thật mất mặt.
Vì tiểu tử kia, ngươi mới chịu đáp ứng dung hợp cùng ta, quả thật khiến ta thương tâm muốn chết, muội muội của ta!
Hoàng Thiên Y khẽ nhíu mày, trong lòng nói:
- Ngươi yên tâm, đây là một lần sau cùng! Chỉ cần hắn bình an rời khỏi chỗ thị phi này, sau khi trở về ta liền dung hợp cùng ngươi!
- Ta tự nhiên tin tưởng ngươi, hì hì! Ta nhất định sẽ giúp ngươi cứu hắn ra!
Hoàng Thiên Y khẽ gật đầu, trong mắt chớp qua một tia quyết tuyệt.
...
Ầm ầm!
Hồng Mông Tạo Hóa tháp đại phóng quang mang, tàn hồn Yêu Đế trực tiếp bị cắn nuốt, hơn nữa bị ma diệt hết thảy linh hồn ấn ký, năng lượng linh hồn vô cùng tinh thuần bắt đầu dung hợp với thần hồn Khương Tư Nam.
Ông!
Khương Tư Nam bàn tọa giữa tinh không, khắp người bao phủ bởi một tầng quang mang thần bí đen nhánh, lực lượng linh hồn cường đại tràn ngập ra, phủ đầy quanh thân hắn.
Nhìn biến hóa phát sinh trên người Khương Tư Nam, đám người Liễu Côn Lôi đều lộ ra thần sắc tuyệt vọng.
- Xong rồi! Khương Tư Nam đã bị tàn hồn Yêu Đế đoạt xá, sợ rằng không bao lâu nữa, chúng ta cũng phải chết!
Lôi Hồng có phần thất hồn lạc phách nói, thanh âm vô cùng trầm thấp.
Răng rắc!
Vừa lúc đó, trong hư không đột nhiên phù hiện ra một mảnh tuyền qua, từ giữa hiện ra một đạo bóng đen cự đại, tán phát khí tức băng lãnh, tà ác, dục niệm và tịch diệt.
- Đáng chết! Tiểu tử này có Hồng Mông Tạo Hóa tháp, chẳng lẽ hắn là đệ tử của lão gia hỏa Thái Sơ kia? Không được! Có Hồng Mông Tạo Hóa tháp, ta căn bản không phải đối thủ của hắn, chỉ có thể mượn tay Quân Hạo đối phó hắn! Thật là càng lúc càng khiến ta chấn kinh, két két, chỉ cần giết ngươi, đến lúc đó ta chẳng những có được một bộ nhục thân hoàn mỹ, hơn nữa còn lấy được chí bảo vô thượng như Hồng Mông Tạo Hóa tháp, ha ha ha...
Bóng đen truyền ra một trận ba động, sau đó cả người lập tức xé nứt hư không, rời khỏi nơi đây.
Chỉ sợ ngay cả Khương Tư Nam cũng không ngờ được rằng, tàn hồn Yêu Đế này lại giảo hoạt như thế, trong lúc đoạt xá Khương Tư Nam không hề ra tay toàn lực, ngược lại còn lưu một bộ phận thần hồn, kết quả mới may mắn thoát được một mạng.
Sau khi bóng đen kia rời đi, đám người Liễu Côn Lôi vẫn không cảm giác được gì, chỉ thấy trật tự thần liên trói quanh người nháy mắt liền nứt vụn ra.
- Cái gì?!
Thân hình đám người Liễu Côn Lôi đều khẽ chấn, lập tức lộ ra thần tình kinh hỉ không thể hơn được nữa.
- Tàn hồn Yêu Đế sao lại thả chúng ta ra? Chẳng lẽ trong lúc nó đoạt xá đã xuất hiện vấn đề gì rồi ư?
Ánh mắt Liễu Côn Lôi chợt lóe, âm thầm nghĩ nói.
- Liễu đạo hữu, không bằng chúng ta nhân cơ hội này giết Khương Tư Nam đi, đồng thời diệt luôn cả tàn hồn Yêu Đế, thế nào?
Yêu Không Dạ sát khí đằng đằng nói.
- Không thỏa!
Liễu Côn Lôi vội ngăn hắn lại:
- Tàn hồn Yêu Đế sâu không lường được, ta hoài nghi hiện tại hắn đang trong quá trình đoạt xá, cho nên mới tạm thời buông bỏ cầm cố chúng ta, một khi đợi hắn hồi thần lại, chúng ta tất chết không nghi ngờ! Nếu mạo nhiên động thủ, kinh động tàn hồn Yêu Đế, sợ rằng chúng ta sẽ lập tức chết ở chỗ này!
Nơi này không thể ở lâu, chúng ta tất phải lập tức rời đi, cứ để mặc Khương Tư Nam và tàn hồn Yêu Đế kia sống thêm một lát, đợi Tiên Vương của năm đại Thánh Địa chúng ta hàng lâm, toàn bộ bọn chúng đều phải chết!
- Được! Nghe Liễu đạo hữu!
Số người còn lại sau thoáng chốc tìm tòi thì cũng đều gật đầu đáp ứng.
Oanh!
Bọn họ lập tức xé nứt hư không, rời khỏi tiểu thế giới Yêu Đế.
- Tư Nam, dù ngươi đã bị đoạt xá, ta cũng sẽ không để tàn hồn Yêu Đế dễ qua, chịu chết đi!
Chỉ còn mỗi Ngao Huyên Huyên là không rời đi, trong tay nàng hiện ra một thanh Chân Long cổ kiếm kim quang lộng lẫy, từ ngang trời chém thẳng xuống đầu Khương Tư Nam.
Ngao Huyên Huyên cũng cho là Khương Tư Nam đã bị tàn hồn Yêu Đế đoạt xá, thế nên mới tính trực tiếp ra tay giết Khương Tư Nam, diệt luôn cả tàn hồn Yêu Đế trong cơ thể hắn.
Răng rắc!
Ngay sát na khi một kiếm sắp đáp xuống trên đầu Khương Tư Nam, Khương Tư Nam phảng phất như có điều sát giác, một đạo điện mang đen ngòm, ẩn chứa năng lượng thần hồn bao la toát ra bắn vào trong mi tâm Ngao Huyên Huyên.
Ngao Huyên Huyên kêu lên một tiếng đau đớn, nháy mắt nguyên thần bị một cỗ lực lượng cường đại kích trúng, cả người mềm nhũn, trực tiếp té xỉu xuống đất.
Mà hết thảy điều này, Khương Tư Nam vẫn hồn nhiên chưa phát giác.
Chỉ bởi tàn hồn Yêu Đế quá cường đại, dù Khương Tư Nam đã toàn lực thúc giục Hồng Mông Tạo Hóa tháp, song chỉ có thể miễn cưỡng trấn áp nó, sau đó dần dần luyện hóa.
Năng lượng thần hồn cường đại mà tinh thuần bắt đầu tan vào trong thần hồn Khương Tư Nam, hơn nữa một ít tin tức trong tàn hồn Yêu Đế cũng bắt đầu bị Khương Tư Nam giành được.