Vốn đối với Khương Tư Nam mà nói, Tâm Ma Kiếp hẳn nên tính là kiếp nạn gian nan nhất, bởi vì Tâm Ma Kiếp là khảo nghiệm đạo tâm, ở vào lúc này cũng là thời điểm Khương Tư Nam hư nhược nhất.
Nhưng mà, khi Khương Tư Nam đột phá đến Chí Tôn cảnh, biến thứ ba của Hồng Mông Tạo Hóa biến Thiên Kiếp biến chính là một sự đột phá về chất, phàm là Chư Thiên kiếp nạn, chẳng những sẽ không trở thành trở ngại cho Khương Tư Nam, ngược lại còn trở thành năng lượng đề thăng bản thân hắn.
Thế nên dù là Tâm Ma Kiếp, cũng chỉ nháy mắt liền bị Khương Tư Nam dễ dàng hấp thu hoàn toàn.
Ông!
Trong ánh mắt Khương Tư Nam có hai đạo kim quang lộng lẫy, xuyên thủng hư không, tán phát ra một cỗ khí chất thần bí mà uy nghiêm.
Hắn chậm rãi đứng lên.
Lúc này Khương Tư Nam vẫn cứ một thân áo trắng, da thịt như ngọc, nét mặt vô cùng thanh tú, tóc dài đen bóng tùy ý phi tán sau gáy, nhìn cực kỳ phiêu miểu xuất trần.
Nhưng trên người hắn lại có một loại khí chất khó mà diễn tả bằng lời, tuy Khương Tư Nam tịnh không phóng thích ra uy áp Chí Tôn, nhưng cả người hắn giống như là trung tâm thiên địa, không cai có thể lơ là sự tồn tại của hắn.
Đặc biệt là đôi mắt Khương Tư Nam, trong đó phảng phất có thiểm điện vàng óng bốc lên hừng hực, đan chéo giữa bảy khối mặt trời, hình thành một cỗ tuyền qua (lốc xoáy) khiến người không khỏi kinh động.
- Khương Tư Nam?!
Vừa lúc đó, vô số Chí Tôn cũng là chú ý tới Khương Tư Nam, trong ánh mắt đều toát ra vẻ kinh ngạc.
Bọn họ không ngờ rằng, Khương Tư Nam cánh nhiên lại vượt qua Tâm Ma Kiếp nhanh như thế, trong lòng bất giác sinh ra dự cảm không hay.
- Giết hắn, Hồng Mông Tạo Hóa tháp sẽ là của chúng ta!
Trong mắt thanh niên Chí Tôn yêu dị đầu đầy tóc trắng toát ra một tia sát cơ mãnh liệt, kêu hô tráng hán bên người, ngang trời đánh tới Khương Tư Nam.
Trong tay thanh niên yêu dị là một chuôi tiên kiếm mảnh dài, nhìn qua phảng phất như làm bằng thủy tinh, trong suốt không chút tì vết, phù văn thần bí vạch qua hư không, hư không lập tức hiện ra từng tia vết rách.
Trong khi tên tráng hán kia khắp người tán ra khí tức cường đại không ai sánh nổi, thần sắc dữ tợn, khát máu và tàn nhẫn. Tay cầm hai thanh cự chùy, cũng có tiên quang thần bí bạo phát ra, hiển nhiên hai thanh cự chùy trong tay hắn đều không phải phàm phẩm.
- Cánh nhiên là Hắc Phong Song Sát? Hắc Thiết La và Phong Ngân Hồn, hai tên độc hành đạo tặc xú danh viễn dương này, không ngờ giờ đã thành thượng vị Chí Tôn, lại còn có hai kiện bán tiên khí, lần này e là Khương Tư Nam chết chắc!
Nơi xa, ánh mắt không ít cường giả Chí Tôn chợt lóe, chậm rãi nói.
Cường giả Chí Tôn vây công Khương Tư Nam rất nhiều, cho dù đám người Liễu Phàm tôn giả và Long Hoàng đã kiệt lực ngăn cản, nhưng vẫn khó miễn có người xông vào được, Hắc Phong Song Sát chính là một trong những kẻ đã tìm được khe hở xông vào.
Nhưng mà, thần sắc Khương Tư Nam vẫn vô cùng bình tĩnh, ánh mắt u thâm nêhư hồ sâu, nhìn về phía Hắc Phong Song Sát đang vọt tới, trên mặt hiện ra một tia ý lạnh.
- Tưởng muốn Hồng Mông Tạo Hóa tháp? Vậy hãy sẵn sàng chuẩn bị đón nhận tử vong!
Oanh!
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, như lưu tinh tức tốc bắn lên, mặt đất bị một cước của hắn đạp thành khe rãnh cự đại, cả người tung trời mà lên, uy áp Chí Tôn hạo đãng tràn khắp tứ phương.
Ầm ầm!
Thiên địa chấn rung, đại đạo tranh minh, thần hà vàng óng quấn quanh thân Khương Tư Nam, phảng phất pháp tắc chung quanh đều đang ẩn ẩn kính chào hắn, đây là một loại cảnh giới vô cùng huyền hoặc, dẫn động tiếng cộng minh từ Chư Thiên đại đạo.
Phanh!
Một quyền của Khương Tư Nam oanh tới, quang mang vàng rực tràn ngập ra, nháy mắt không khí liền bị áp súc, tán phát ra một cỗ khí bạo hạo hãn!
- Không hay!
Hai tên Hắc Phong Song Sát vốn cho là đồng thời ra tay, đối phó một mình Khương Tư Nam mới vừa đột phá, thực sự là dễ như trở bàn tay, nhưng đến khi quyền của Khương Tư Nam oanh ra, sắc mặt bọn hắn tức thì đại biến.
Bởi vì, bọn hắn cảm giác được, quanh thân Khương Tư Nam tán phát ra uy áp Chí Tôn hạo hãn, vô cùng khủng bố, hai người giống như đang đứng trên đỉnh núi, đối mặt với tinh không bao la vô ngần, cảm giác nhỏ bé và vô lực tuôn lên tâm đầu.
Tranh!
Tiên kiếm mảnh dài của Phong Ngân Hồn trực tiếp trảm lên nắm tay Khương Tư Nam, chỉ thấy hỏa tinh tóe lên vô tận, song cánh tay Khương Tư Nam vẫn không tổn hao chút nào, thế đi không giảm trực tiếp cùng cự chùy trong tay Hắc Thiết La khôi ngô.
Oanh!
Lấy hai người làm trung tâm, lập tức một cỗ thần quang phong bạo quét ngang bốn phía, cự chùy tranh minh một tiếng trực tiếp bay ngang mà đi, nện cho một tòa núi nhỏ nơi xa thành vụn phấn.
Mặt đất nứt nẻ giống như mạng nhện, cát đá bay ngang tứ tung, cổ thụ che trời sụp đổ, mà ở trong thần quang kia, một đạo thân ảnh khôi ngô trực tiếp bay ngang mà ra, hổ khẩu nứt vỡ, cánh tay đầm đìa máu tươi.
Đạo thân ảnh kia chính là Hắc Thiết La, lúc này ánh mắt hắn như đang gặp quỷ, tràn đầy thần sắc khó mà tin tưởng.
- Ngươi... Ngươi... Lực lượng nhục thân của ngươi sao có thể cường đại như thế? Ngay cả bán tiên khí của ta đều không làm gì được?
Trong lòng Hắc Thiết La dâng lên cảm giác bất lực thật sâu.
Bán tiên khí cự chùy của hắn đã bị một quyền của Khương Tư Nam oanh bay, hơn nữa cỗ lực lượng hạo hãn không gì sánh nổi kia còn trực tiếp thông qua cánh tay hắn truyền vào trong tạng phủ, nháy mắt liền khiến hắn tao thụ thương nặng.
Trong khi phía đối diện thần sắc Khương Tư Nam vẫn không biến, một bước đều không thấy lui, trên quyền mang vẫn lộng lẫy kim quang, phảng phất có một mảnh thế giới hỗn độn thần bí đang tuôn hiện, khiến Hắc Thiết La không rét mà run.
Oanh!
Khương Tư Nam căn bản không đáp lời hắn, mà hóa thành một đạo kim quang lộng lẫy, một chân quét ngang, lập tức một đạo kiếm quang đen trắng cường đại đan chéo mà ra, ẩn chứa khí tức phá diệt và tử vong, chém tới đương đầu Hắc Thiết La.
Đồng thời, lôi đình vô tận bạo phát ra từ trong người Khương Tư Nam, hừng hực như hải dương thiểm điện, gầm gào tuôn tới Phong Ngân Hồn.
Cùng hai đại Chí Tôn giao thủ, gần gần chỉ mới giây phút, Khương Tư Nam đã bức cho hai đại thượng vị Chí Tôn khổ không thể tả.
- Vừa mới đột phá Chí Tôn cảnh, cảnh giới chẳng qua là hạ vị Chí Tôn, cánh nhiên đã có chiến lực khủng bố như thế! Xem ra, Khương Tư Nam tất đã giành được truyền thừa vô thượng của Hồng Mông Tạo Hóa tháp!
Không biết là ai chợt kinh hô lên một tiếng, ánh mắt vô số Chí Tôn lập tức trở nên vô cùng chấn kinh và tham lam.
Hạ vị Chí Tôn đã có được lực lượng nghiền áp thượng vị Chí Tôn thậm chí là viên mãn Chí Tôn, loại truyền thừa tiên đạo vô thượng như thế, nhất định là ở trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp, vừa nghĩ đến đây, toàn bộ đám cường giả Chí Tôn đều nhịn không được nữa, dồn dập gầm gào xông tới Khương Tư Nam.
- Giết!
Từng vị cường giả Chí Tôn xông lên chín tầng trời, uy áp Chí Tôn ngập tràn thiên địa, thần thông cường đại và linh khí pháp bảo hóa thành một mảnh phong bạo, ẩn chứa khí tức hủy diệt hết thảy, tưởng muốn trực tiếp ma diệt Khương Tư Nam.
Oanh!
Trên hư không, một bình ngọc màu tím tán phát ra phù văn tiên đạo vô tận, từ trong đó bay ra một mảnh thần phong màu tím, cuốn ra từng đạo khe nứt ngay giữa hư không, từ ngang trời tuôn thẳng về phía Khương Tư Nam.
Đồng thời, còn có một gốc cây nhỏ màu vàng, cũng ngập tràn tiên quang, mặt trên có phù văn hình sói kỳ dị, cành lá kết lại, hạ xuống từng đạo thần liên, xoắn về phía Khương Tư Nam.