Nàng thậm chí có một loại ảo giác, Khương Tư Nam lấy đi một ngàn phần Linh Dược kia, chỉ sợ tất cả đều luyện chế thành Linh Đan Cực phẩm, đây chính là suốt 3000 viên!
Diệp Tích Quân cũng không có hỏi, nàng là nữ tử thông minh.
Trên người của nàng phảng phất như quanh năm đều là một thân quần đỏ, nóng bỏng không bị cản trở, xuất trần cao thượng, như tiên nữ như ma nữ, khí chất kỳ dị, tiên tư tuyệt thế, tản mát ra một loại khí tức để cho người mê muội, tuyệt sắc khuynh thành.
Nàng nói cho Khương Tư Nam, chuẩn bị bảy ngày sau dùng những Linh Đan này, tăng thêm một ít bảo vật khác, cử hành một hồi đấu giá hội.
Có thể tưởng tượng, dùng Tụ Khí Đan cùng Ngưng Chân Đan đoạt tay, trận đấu giá hội này nhất định sẽ rất nóng nảy, Khương Tư Nam cũng nhất định có thể đạt được tài phú khổng lồ.
Lúc này Khương Tư Nam từ chỗ Diệp Tích Quân cầm đi 100 phần Linh Dược luyện chế Hợp Nguyên Đan Tam phẩm, hơn nữa nhờ nàng tìm kiếm Linh Dược luyện Sinh Sinh Tạo Hóa Đan.
Hợp Nguyên Đan là hắn dùng để luyện tập, mà Linh Dược Sinh Sinh Tạo Hóa Đan, ngoại trừ Tử Diệp Huyết Sâm trân quý nhất, rất khó được ra, một ít Linh Dược Tam phẩm khác tuy giá trị xa xỉ, nhưng mà vẫn tương đối dễ tìm kiếm.
May mắn chính là, Tử Diệp Huyết Sâm trân quý nhất Khương Tư Nam đã có.
Giữa hai người phảng phất như chậm rãi tạo thành một loại ăn ý, như quân tử chi giao, tình nhạt như nước, sau khi hoàn thành, Khương Tư Nam phiêu nhiên ly khai.
Lão gia tử đã đáp ứng điều kiện của Đức Tông Hoàng Đế, đại quân chung quanh Võ Thành Vương phủ liền rút lui.
Trong Ngọc Kinh Thành một mảnh yên lặng.
Nhưng mà, âm thầm lại như Đại Hải mãnh liệt vô tận.
Trong hậu hoa viên Võ Thành Vương phủ.
Muôn hoa đua thắm khoe hồng, chồi bích lục phát ra linh quang, có sương mù nhàn nhạt chảy xuôi, kia là chân khí vô cùng nồng đậm, xuân quang óng ánh, sức sống tràn trề, hết thảy vô cùng mỹ hảo.
Khương Viễn Sơn, Lãnh Phi, Khương Vân Thiên, Khương Tư Nam, Khương Vũ Điệp, Phương Vũ cùng Phương Tình Tuyết đều ngồi ở trong đình viện, bên cạnh còn nằm sấp lấy một Tuyết Sư cùng Xích Diễm Tước bộ lông đỏ thẫm, lông vũ như kiếm, mọi người cười cười nói nói, trên mặt bàn bày đầy quỳnh tương ngọc dịch, linh quả hiếm quý.
Cái hậu hoa viên này là Khương Tư Nam lần thứ nhất vận chuyển Hồng Mông Tạo Hóa Kinh, trong cơ thể Tiên Thiên Thổ Chi Bản Nguyên phát ra tạo thành cảnh tượng kỳ dị, bị lão gia tử phái người một mực canh gác, thành vương phủ cấm địa, người bình thường không được ra vào.
Khương Tư Nam lấy Hầu Nhi tửu được từ Đại Hoang Sơn ra, rót cho mỗi người một ly, lập tức một mùi rượu nồng đậm xông vào mũi, mang theo một loại khí tức mát lạnh, để cho người tinh thần đại chấn.
Màu sắc Hầu Nhi tửu óng ánh, mờ mịt lấy linh quang nhàn nhạt, tựa như quỳnh tương ngọc dịch, nổi lên sáng bóng năm màu, trong đó càng ẩn chứa dược lực khổng lồ.
Đây là Đại Hoang Sơn Thủy Viên hao phí trên trăm loại Linh Dược chế thành, vô cùng trân quý, một chén Hầu Nhi tửu năng lượng thậm chí không thua một viên Linh Thạch, Khương Tư Nam dặn dò Khương Vũ Điệp cùng Phương Tình Tuyết còn không có đột phá Tiên Thiên cảnh chậm rãi uống.
Khương lão gia tử một ngụm ẩm xuống, cảm giác nhiệt lưu khổng lồ lao đi tứ chi bách hải, sảng khoái phiêu dật nói không nên lời, hơn nữa Hầu Nhi tửu dược tính ôn hòa, có thể tẩm bổ kinh mạch toàn thân, vào miệng thuần hậu, để cho người phiêu nhiên dục tiên.
- Hảo tửu!
Lão gia tử ánh mắt sáng ngời, vỗ bàn cười to nói.
Lãnh Phi cũng cười tủm tỉm uống xong, thở phào nhẹ nhỏm, sau đó lại không chút do dự thay mình rót một ly.
Tuy trên người Khương Vân Thiên cùng Phương Vũ có thương tích, nhưng mà ở dưới Hầu Nhi tửu tẩm bổ, sắc mặt đều đỏ bừng, toàn thân sáng lên, như hà thụy, khí lành bốc hơi, hiển nhiên đã nhận được không ít chỗ tốt.
Khương Vũ Điệp cũng mặt mày hớn hở, lôi kéo Phương Tình Tuyết vụng trộm nhấp một ngụm nhỏ, lập tức ánh mắt sáng ngời, cũng mặc kệ Khương Tư Nam dặn dò, một ngụm uống vào.
Lập tức toàn thân nàng như phóng hỏa, phát ra hào quang xích sắc, dược lực khổng lồ nhảy vào tứ chi bách hải, nhanh chóng tẩm bổ lấy kinh mạch toàn thân.
Khương Vũ Điệp quái kêu một tiếng, xoay người phóng lên trời, rơi vào trong bụi hoa, âm thanh long ngâm hổ khiếu trận trận, nàng bắt đầu mượn nhờ Giáng Long Phục Hổ Quyền đến luyện hóa dược lực trong cơ thể.
Mọi người thấy nàng như vậy đều cười một tiếng, về sự tình Xuân Tâm Đan tất cả mọi người không có nói cho nàng biết, chứng kiến Khương Vũ Điệp một bộ ngây thơ rực rỡ, mỗi người đều phát ra vui vẻ từ nội tâm.
Hôm nay tâm tình cuối cùng lão gia tử đặc biệt tốt, uống liền mấy chén Hầu Nhi tửu, đầy mặt ánh sáng màu đỏ, sợi tóc phiêu tán, nếp nhăn trên mặt đều bằng phẳng không ít, hắn quét mọi người một vòng mỉm cười.
- Vừa rồi Trân Bảo Các truyền đến tin tức, bảy ngày sau có một hồi đấu giá hội, nghe nói lúc này đây sẽ có một ngàn Tụ Khí Đan cùng một ngàn Ngưng Chân Đan xuất hiện!
- Cái gì?
Lãnh Phi có chút kinh ngạc, thanh âm biến lớn thêm không ít.
- Vương gia, nếu chúng ta có thể được đến những Linh Đan này, như vậy Huyền Vũ Doanh cùng Thanh Long vệ đều có thể đạt được tăng lên rất lớn, đến lúc đó 3000 Huyền Vũ Doanh tất cả đều đột phá Tiên Thiên cảnh, chúng ta nắm chắc lớn hơn rất nhiều!
Lãnh Phi có chút kích động, thanh âm phát run.
Lão gia tử khe khẽ thở dài.
- Phải, nhưng mà 2000 viên linh đan này giá trị ngươi cũng biết, giá trị không thể đo lường, đừng nói chúng ta không có năng lực nuốt vào, dù chúng ta có năng lực, chỉ sợ có người cũng sẽ không đáp ứng!
Lãnh Phi nghĩ nghĩ, trong ánh mắt hiện lên một tia ảm đạm.
Khương Vân Thiên lại hơi có nhận thấy, liếc nhìn Khương Tư Nam, khóe miệng lộ ra một tia ý vị thâm trường.
Khương Tư Nam không nói gì, chỉ yên lặng từ trong Túi Trữ Vật lấy ra hai bình ngọc màu trắng, đặt ở trước mặt lão gia tử cùng Lãnh Phi.
Hai lão đầu đều có chút nghi hoặc, nhẹ nhàng mở ra, chứng kiến đồ vật bên trong, hô hấp lập tức dồn dập, hai mắt trợn tròn xoe.
- Tụ Khí Đan Cực phẩm?
- Ngưng Chân Đan Cực phẩm?
Hai người đồng thời lên tiếng, sau đó nhìn nhau, không hẹn mà cùng đem ánh mắt tập trung vào trên người Khương Tư Nam, như xem quái vật.
Lão gia tử không bình tĩnh rồi, lên tiếng hỏi:
- Hai loại Linh Đan này...
- Ta luyện chế!
Trong nội tâm Lão gia tử kích động.
- Ngày đó... Băng Tâm Đan cùng Băng Linh Đan...
Lão gia tử thiếu chút nữa nói lỡ miệng, nhìn thoáng qua Khương Vũ Điệp còn ở bên cạnh luyện quyền, thanh âm giảm thấp xuống rất nhiều.