Tao Ghét Mày

Chương 2: Khách sạn Hoàng Thư



Buổi lao động kết thúc khá là vui vẻ. Mọi người đã làm quen hết với nhau. Nó vui hơn khi có thêm vài người bạn gái khá dễ thương. Không ngờ nhìn bề ngoài có vẻ lạnh lùng mà bên trong họ lại rất ấm áp. Cuối buổi, Huy có công việc nên nó đành đi vè một mình. Nó đang đi chầm chậm, suy nghĩ về sáng nay. Chợt nó nhìn thấy Dương ở phía trước, nó liền chạy vội theo

_ Hey Dương!!! Sao về mà không nói tiếng nào zậy? Không đợi tao về chung gì hết. Tụi mình chung nhà mà._ Nó hớn hở, vui vẻ bắt chuyện

_ Ờ. _Dương đáp gọn lỏn, y như ngày đầu tiên nó gặp, khác xa với Dương của ngày hôm qua

_ Mày sao zậy? Mệt hả?_ Nó tỏ vẻ lo lắng, quan tâm

_ Tao không sao. Cảm ơn mày_ Dương lại cười thật tươi với nó. Thật khó hiểu. Nó ngơ ngác, nhìn Dương với vẻ dò xét

_ Không có gì đâu mà. Xin lỗi nhe. Lúc nãy tao đang suy nghĩ mấy điều. Mà mày đi dang nắng hoài zậy? Không chịu đội nón gì hết. Hôm qua cũng thế_ Dương lại tươi tỉnh trở lại làm nó khá ngạc nhiên. Thái độ quan tâm của cậu bạn làm nó thích thú cười hoài.

_ Hì hì. Tại tao chưa kịp mua nón mà. Ở nhà có đầy đấy chứ nhưng mà tao không đem đi

_ Đội của tao nè_ Nói rồi Dương đưa cái nón của mình cho nó. Thật giống Huy hôm qua. Chỉ có điều Huy tinh nghịch và có vẻ trẻ con hơn Dương. Nó đón lấy cái nón từ tay Dương bước đi cùng cậu bạn.

_Cảm ơn mày nhiều nhe!_ Nó cười như ánh mặt trời toả sáng làm Dương thấy chút gì đó xao xuyến. Nó ngạc nhiên sao Dương biết hôm qua nó cũng quên nón nhỉ?

Buổi trưa, nó đang chuẩn bị đi ăn cơm. Vừa xỏ đôi dép vào ngẩng đầu lên thì thấy Huy

_ Hi! Hồi sáng về có mệt không hả? Đói chưa? Đi ăn cơm với tao đi._ Vẫn là cái cử chỉ tận tình với bạn bè của Huy, vẫn là nụ cười thật tươi đó và vẫn cái kiểu gãi đầu ngố ngố của cậu bạn

_ Mệt chớ. Tao đang chuẩn bị xuống ăn cơm nè. Bộ không thấy tao đang khoá cửa hả?_ Nó cũng mỉm cười đáp lại

_ Thôi, đi ăn cơm trưa với bọn tao đi. Có cả Dương và Huyền nữa đó_ Huyền là một cô bạn mới của nó. Huyền khá cao, tóc ngắn và nói liến thoắng. Nó với Huyền cũng rất hợp nhau.

_ Ủa, mà sao Huyền cũng ở đây hả?

_ À chết quên. Huyền là em gái tao. Tao với nó sinh đôi._ Huy giải thích

_ Thật á? _ Nó mắt chữ A, mồm chữ O nhìn Huy rất ngạc nhiên

_ Ừ, thật. Đi đi nào. Mau vô sửa soạn gì đó đi rồi tụi mình đi. Mà nhanh lên nhe, Dương và Huyền đang đợi ngoài cổng đó.

Ở ngoài cổng, Huy, Huyền và Dương đang đợi nó với hai chiếc xe đạp. Nhìn ai cũng thật dễ thương

_ Giấu kĩ ghê nha. Giờ tao mới bik mày với Huy là anh em đó_ Nó nói, mắt nhìn vào cô bạn tóc ngắn

_ Hìhì. Cho mày bất ngờ chơi

_ Thôi đi nào hai quý cô nương._ Dương cười, buông lời châm chọc. Nó leo lên sau xe Dương, còn hai em em Huy-Huyền thì chở nhau. Con đường rộn rã tiếng cười của bốn đứa.

_ Tụi mình đi ăn ở đâu zậy?_ Nó chợt hỏi

_ Ở khách sạn Hoàng Thư_ Dương trả lời_Yên tâm đi. Tao không phải dân thành phố nhưng ở đây đủ lâu để không chở mày đi lạc đâu.

_ Sao đi ăn sang zậy? Chui zô khách sạn mà không sợ bị chặt đẹp hả?_ Nó chớp chớp mắt

_ Không có đâu. Khách sạn Hoàng Thư là nhà của Hoàng lớp mình đó_ Huyền nói_ Nó mời tụi mình qua chơi rồi ăn cơm. Mẹ nó năm nào cũng bắt nó mời một vài người bạn tới chơi.

_ Chi zậy? Mà sao mày biết?_ Nó lại thắc mắc

_ Nó học chung lớp học thêm với hai anh em tao ba năm rồi. Chơi thân mà. Năm nay tụi tao mới học chung lớp đó chớ_ Huyền giải thích

_ Uh đúng đó. Mẹ nó còn mún gặp bạn nó vì mẹ nó sợ nó giao du với những người bạn không tốt. Mẹ nó khó mấy cái chuyện đó lắm. Nhưng mà mẹ nó cũng vui tính lắm nhe._ Huy thêm vào

_ Mẹ nó kể cũng vui. Nhớ năm ngoái đi học thêm nó kể với tao. Nó dắt mấy đứa bạn về nhà trong đó có một đứa con gái dễ thương lắm. Học giỏi mà tính tình cũng tốt nữa. Mẹ nó còn dụ nó cưa cẩm con bé kia nữa chớ._ Dương đột ngột tham gia vào câu chuyện

_ À phải rồi. Nghe đâu con bé đó đi du học Úc rồi. _ Huy lên tiếng_ Tơí rồi kìa.

Trước mặt nó hiện giờ là một khách sạn rộng lớn. Bên cạnh còn có một nhà thuốc cũng lớn không kém đề tên Hoàng Thư. Nó quá ngạc nhiên với cái cơ ngơi đồ sộ này. Nó sững sờ khi bước vào trong. Quá đẹp! Nhìn như một toà lâu đài. Nó cùng với ba đứa kia bước vào trong. Nó đưa mắt nhìn quanh. Khung cảnh quá ư là tráng lệ. Hệt như đồ nhà quê mới bước vào lâu đài của hoàng tử vậy. Trên tường có treo một bức ảnh rất to. HÌnh của Hoàng và một cô gái khác. Hoàng quá ư là đẹp trai trong bức ảnh đó. Khuôn mặt baby kute của Hoàng thật nổi bật. Cô gái đứng trước Hoàng trong ảnh cũng rất xinh gái. Cô gái ôm con chó nhỏ màu trắng rất đẹp. Nét mặt của Hoàng và cô gái đó rất giống nhau. Có lẽ họ là anh em. Liếc lên trên bức ảnh, nó thấy cái bảng to đề chữ: Minh Hoàng _ Minh Thư. Chợt Hoàng bước tới chỗ tụi nó

_ Hi! Cảm ơn vì tụi mày đã đến._ Hoàng mặc áo thun, quần jeans thật giản dị. Khác xa với bộ complê trong hình.

_ Không có gì. Tụi tao cũng rảnh thôi mà_ Huy cười

_ Vô đây đi. Mẹ tao đang đợi tụi mày đó. _ Hoàng ngoắc ngoắc tay, quay lưng đi trước dẫn đường

Phòng ăn của nhà Hoàng rộng thật. Không biết nó dã thốt lên bao nhiêu lời trầm trò kinh ngạc về nhà Hoàng rồi.

_ Chào mấy đứa. Chà chà, lớn quá ha. Huy nè, Huyền nè, cả thằng Dương nữa kìa. Mấy đứa lớn nhanh quá cô nhận không ra. Ủa còn cô bé nào đây?_ Mẹ Hoàng nói giọng thật nhỏ nhẹ, chỉ tay vào nó

_ Dạ đó là Lệ Mai. Lớp trưởng mới của con đó mẹ

_ Chà, con gái mà giỏi ghê nha! À, mà con là cái đứa ngồi cạnh thằng Hoàng á hả?

_ Dạ vâng ạ_ Nó đỏ mặt rủa thầm không bik Hoàng kể gì nó với mẹ nó đây

_ Thôi ngồi vô bàn ăn cơm đi mấy con_ Mẹ Hoàng giục

Cả đám vừa ăn cơm với mẹ Hoàng vừa nói chuyện rôm rả, rất vui. Mẹ Hoàng rất vui tính. Bà cứ luôn miệng chọc nó với Huy. Vì những cử chỉ của Huy đối với nó tận tình quá mà. Cả Dương cũng quan tâm nó nữa. Nó thật sự rất vui. Vẻ rụt rè lúc mới vào của nó biến đâu hết. Thay vào đó là sự tự tin vốn có của một con bé hotgirl trường huyện như ngày nào. Cuối buổi, cả đám chở nhau đi chơi. Riêng Hoàng không đi, Hoàng ở lại nói chuyện với mẹ nó.

_ Hoàng nè, mẹ thấy con bé Mai bạn mới của con dễ thương ghê. Tính tình rất nhã nhặn, khuôn mặt cũng xinh nữa.

_ Dạ_ Hoàng chỉ cười trừ.

_ Mà mẹ thấy thằng Dương có vẻ thích nó hay sao ấy. Nó có vẻ quan tâm con bé lắm.

_ Ủa, vậy sao mẹ lại chọc nó với Huy?

_ Mẹ thấy thằng Huy với con Mai chỉ là bạn thôi, tuị nó thân nhau nhưng không phải thích.

_ Sao mẹ bik zậy? Quan sát tài tình quá ha!_ Hoàng chớp chớp mắt, tỏ vẻ khâm phục mẹ. Xưa nay bà đã đoán cái gì là chưa sai bao giờ.

_ Mẹ mà con. Con phải cố gắng lên nhe. Có con bé Mai ngồi cạnh nè, thằng Dương ngồi trên, thằng Huy với con Huyền ngồi dưới. Con sướng quá rồi còn gì nữa.

_ Dạ. Hì hì. Con xin phép mẹ. Con lên phòng nhe. Con đang có hứng với cây ghi ta_ Hoàng cười, từ từ bước lên lầu. Phòng Hoàng rất rộng. Sơn màu xanh nhạt rất sáng. Trên tường còn có những mảng màu phối rất đẹp. Nội thất bên trong thì chắc chắn 100% là hàng hiệu. Hoàng với tay lấy chiếc ghi ta rồi leo lên ghế. Vừa sáng tác tiếp bài hát còn dang dở vừa suy nghĩ về lời nói của mẹ. Hoàng chợt nghĩ đến nó. Ở nhà Huy, cụ thể là phòng B5, có một con bé đang nằm trên giường cười, suy nghĩ về một nụ cười của ai đó. Mà đến bây giờ nụ cười ấy vẫn rất toả nắng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv