Thấy phía dưới của Lưu An An đổ máu, người đang có mặt trong studio đều hốt hoảng tay chân luống cuống, đặc biệt là ông Dũng, ông ta chỉ muốn làm khó cô thôi, thật sự không có ý định lấy mạng người.
“Còn đứng đó làm gì? Mau gọi cứu thương đi.” Chị Huệ Lan hét lớn.
Một nhân viên vội vàng lấy điện thoại gọi xe cấp cứu tới đưa Lưu An An đi.
Thấy cô bị khiêng vào xe, nhân viên tụ họp lại bàn tán xôn xao:
“Không phải có có thai rồi đó chứ?”
“Chắc chắn rồi, hừ, tốt nhất là hư thai đi, như vậy cô ta cô ta sẽ không thể dùng nó để uy hiếp anh Bắc Minh rồi.”
Ông Dũng đứng bên cạnh nghe xong hừ một tiếng, nói:
“Đồ xúi quẩy.”
Sau đó ông ta gấp rút rời khỏi studio.
Lúc này tin tức Lưu An An nhập viện cũng nhanh chóng truyền khắp các trang mạng, đa số đều là những bình luận rủa cô mau chết, thậm chí còn cầu cho cô tuyệt tự tuyệt tôn nhanh chóng ly hôn với Diệp Bắc Minh, mặc dù cũng có fan nói giúp cô nhưng số lượng quá ít ỏi nhanh chóng bị nhấn chìm trong biển nước bọt của những người khác.
Bên trong bệnh viện, lúc Lưu An An đang được bác sĩ thăm khám thì Huệ Lan gọi điện thoại cho Diệp Bắc Minh, sau mười mấy cuộc gọi liên tục anh cũng chịu bắt máy.
“Chuyện gì?” Giọng nói lạnh nhạt vô tình vang lên từ đầu dây bên kia.
Huệ Lan vội nói:
“An An nhập viện rồi, cậu vào thăm con bé một chút...”
Tút tút tút...
Huệ Lan chưa nói xong Diệp Bắc Minh đã cúp máy, cô ấy tức giận chửi thầm một tiếng, đúng lúc này bác sĩ gọi cô ấy vào, thông báo Lưu An An đã khám xong.
Huệ Lan bước vào phòng khám thấy Lưu An An cười tươi bèn hỏi:
“Em không sao chứ?”
Lưu An An lắc đầu cười đáp:
“Em không sao, bác sĩ nói em chỉ bị động thai nhẹ thôi, mặc dù chảy máu nhưng không quá nguy hiểm.”
“Mang thai?” Huệ Lan kinh ngạc hỏi.
Nhìn biểu cảm vui mừng hạnh phúc của Lưu An An, cô ấy không biết có nên nói ra chuyện mình vừa gọi cho Diệp Bắc Minh lại bị anh cắt điện thoại hay không.
Nào ngờ Lưu An An hớn hở nói:
“Chị giúp em gọi điện cho Bắc Minh nhé. Em muốn báo tin tức này cho anh ấy nghe, chắc anh ấy sẽ vui lắm.”
Lưu An An nghĩ trước đó anh nói không yêu cô thậm chí coi cô là thế thân, nhưng có con rồi sẽ khác, xuất phát từ trách nhiệm chắc chắn anh sẽ chấp nhận xây dựng tổ ấm với cô.
Huệ Lan thấy vậy càng thêm do dự, sau cùng lựa lời nói:
“Vừa rồi chị có gọi cho cậu ấy, nhưng có vẻ cậu ấy đang bận nên không nghe máy được.”
Lưu An An mỉm cười.
“Nếu thế thì em về nhà chờ anh ấy.”
Huệ Lan thở dài một hơi rồi đưa Lưu An An về nhà, trước khi rời đi cô ấy dặn dò:
“Thời gian này em đừng lên mạng xem tin tức, cố gắng dưỡng thai cho tốt.”
Cô ấy vốn còn muốn khuyên cô rời khỏi giới giải trí, tính cách của cô quá cứng nhắt lại cố chấp, sớm muộn gì cũng bị cái nghề diễn viên này làm tổn thương không thể vãn hồi, nhưng cuối cùng cô ấy vẫn không nói nên lời, thôi thì thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng vậy.
Tiễn Huệ Lan về xong, Lưu An An cong cong môi trở về phòng nghỉ ngơi, cô vuốt ve cái bụng bằng phẳng của mình, trong lòng như có dòng nước ngọt ngào chảy qua, bên trong này là kết tinh tình yêu của cô dành cho Diệp Bắc Minh.
Rầm!
Đột nhiên một tiếng động lớn vang lên khiến Lưu An An giật thót mình, cô quay đầu nhìn qua thì thấy Diệp Bắc Minh đang hùng hổ xông tới trước mặt mình, anh quát lớn:
“Ai cho phép cô mang thai hả?”