" Trần ca " Trần Văn luôn luôn nghe lời, tuân theo mọi mệnh lệnh của Trần Binh, cộng thêm việc Trần Binh đang bị thương hắn lại càng thêm nghe lời, mặc dù trong lòng rất bất mãn với Chu Lạc
" Mấy viên đạn còn lại này ngươi giữ lại đi, còn khẩu súng ngắn này, không phải trước đây ngươi rất muốn sao, cầm lấy đi " Trần Binh đưa đồ cho Trần Văn, lại đứng dậy đi phân chia đồ cho hai người còn lại, cuối cùng dừng lại trước mặt cậu, cúi người đem ba lô đưa cho cậu
" Ta nhìn ra ngươi rất thích khẩu súng trường, những viên đạn này cũng cầm lấy đi, mặc dù không có tác dụng gì, nhưng những lúc quan trọng hẳn là vẫn có tác dụng "
Thật sự là có phần của cậu, Chu Lạc chỉ cười cũng không nhận lấy ba lô mà hỏi lại Trần Binh
" Được rồi, nói đi ngươi có điều kiện gì "
". Thật thông minh " Trong mắt Trần Binh hiện lên một tia tán thưởng, Trần Binh cười một tiếng
" Ta nếu… nếu như biến thành tang thi, phiền ngươi giết chết ta, nếu có thể đem những đồng đội này của ta an toàn rời khỏi đây "
" Nói di ngôn sao " Chu Lạc nhìn chằm chằm đạn trong tay Trần Binh, cậu không do dự cầm lấy, rồi từ trong ba lô của mình lấy ra hộp sơ cứu, kéo cánh tay bị thương của Trần Binh lại băng bó vết thương
" Đạn ta lấy, còn việc bảo vệ bọn hắn vẫn là ngươi đến làm, ta chỉ phụ trách băng bó vết thương cho ngươi "
Thấy Trần Binh muốn nói gì đó, Chu Lạc không muốn nghe hắn lải nhải, trực tiếp ngắt lời hắn
" Tận thế vừa mới bắt đầu, ngươi nếu là người đầu tiên chết vì mất nhiều máu, sẽ rất mất mặt "
" Đời người ai cũng đều phải chết, chỉ là chết sớm hay chết muộn, các ngươi đừng quá bi quan "
Trần Binh muốn an ủi mọi người, cũng rất vui mừng, trước khi chết còn có thể có mấy người tiễn đưa hắn, lúc ra đu cũng không phải ở một mình
Chu Lạc băng bó xong, nhìn Trần Binh làm cậu nhớ lại, kiếp trước Trần Binh là một người ít nói, trầm tính, kiếp này thì lại như hai người khác nhau, Trần Binh bây giờ nhìn trông vẫn rất tình cảm
" Yên tâm đi, anh chưa chết được " Chu Lạc mở miệng, thuần thục băng bó vết thương, cuối cùng còn thắt một cái nơ xinh đẹp
Ba người bên cạnh lúc này cũng chỉ nghĩ, là Chu Lạc đang trấn an bọn họ
Biết bọn họ không tin Chu Lạc nói tiếp " Nếu như Trần ca của các ngươi sảy ra chuyện, ta liền đi theo làm bạn với hắn, như vậy các ngươi đã tin chưa "
Trần Binh đầu óc ong ong, lời tên nhóc này nói là có ý gì
Mình đã chết, tên này liền đi theo là không còn muốn sống nữa à
Ba người kia nhìn nhau trên mặt mang theo một tia hy vọng, nhưng họ cũng không dám tin tưởng, chỉ sợ tin tưởng càng nhiều, thất vọng sẽ càng lớn
" Ngươi cái tên ngốc này, chúng ta chẳng qua là người xa lạ bèo nước gặp nhau, ngươi cũng không cần hy sinh luôn cả mạng của mình chứ " Trần Binh nói lớn " Nếu cảm thấy không thể mang bọn họ ra ngoài, ngươi cũng không cần phải bỏ mạng lại, đây dù sao cũng là yêu cầu cá của ta, không ép buộc ngươi phải làm theo "
Chu Lạc chỉ là muốn bọn họ tin tưởng mới lấy bản thân làm tiền đặt cược, cũng xác định 100% Trần Binh sẽ biến thành tang thi, mới quyết định như vậy, cậu cũng không nghĩ tới Trần Binh sẽ kích động như vậy
" Ngươi đừng nghĩ nhiều, chúng ta mới là lần đầu gặp mặt, ta sẽ không vì các ngươi mà tự đi tìm đường chết đâu " Chu Lạc nói tiếp " Ta đã từng nhìn thấy, những ai bị tang thi cào vết thương sẽ bưng mủ và thối rữa sau đó biến thành tang thi, nhưng cũng có một ít người, sau khi bị tang thi cào sẽ phát sốt,đau đớn toàn thân nhưng khi hết sốt liền sẽ không việc gì, nhìn vết thương đội trưởng các ngươi xem, đã trôi qua bao lâu cũng không có dấu hiệu bưng mủ, chỉ phát sốt, cho nên ngươi sẽ không chết "
" Ngươi nói là, Trần ca sẽ không sao " Trần Văn hỏi, khoé miệng không khỏi cao lên, cậu biết đội trưởng sẽ không sao rồi
Thành Hạo đột nhiên reo lên " Ta biết, Tống Giao trước kia cũng từng bị tang thi cào qua, chỉ là cô ta sợ để người khác biết được sẽ ném cô ta ra khỏi căn cứ, sau đó cô ta luôn che dấu việc này, sau này cô ta không có việc gì trên người còn có những tia tím kìa lạ, chuyện này cũng có nhiều người đồn đoán, các ngươi hẳn còn nhớ đi "
Bọn họ vốn luôn ở khu trung tâm, chuyện này cũng chỉ nghĩ là do vận khí của cô ta quá tốt thôi
Hiện tại nghe Chu Lạc giải thích, trong lòng đã hiểu rõ mọi chuyện