thời tiết lạnh hôm nay là ngày thứ sáu, nhiệt độ ngoài trời đang là -40 độ. Mọi người lương thực vẫn còn đủ chống đói thêm 1,2 hôm nữa. Lần trước khi phát đồ, Lăng Tú đã cho họ số lượng đồ ăn ít hơn một chút, nàng muốn xem bọn hắn có thể tính toán giữ được mức tiêu thụ lương thực hay không. Cũng may bọn hắn không phải lo khẩu phần của Chu Mộng Dao cùng Liễu Nguyệt Vân. Tạm thời cả hai bên đều không quá khả quan nhưng cũng không quá tệ. Tất cả vẫn trong phạm vi được kiểm soát.
“Thời tiết này tệ thật, chúng ta không thể làm gì cả, cũng không thể ra ngoài kiếm vật tư. (1)
Vì sợ tuyết lấp mất đường đi cùng gây ảnh hưởng, mỗi ngày đều có người được phân công đi dọn dẹp tuyết ở khu vực ba căn biệt thự. Hôm nay tới lượt Đường Thi cùng Đường Nghiên, hai tỉ muội họ Huỳnh run lập cập dưới cái lạnh xúc tuyết. Cũng đừng nghĩ Lăng Tú ác bắt họ dọn tuyết giữa sự lạnh lẽo giá rét này, nếu tuyết quá cao không được dọn sẽ gây ảnh hưởng cực lớn. (6)
Lúc này nhóm Long Ngạo Thiên đang trú tạm tại một căn cứ, đứng đầu là hai tên dị năng giả song sinh Hắc Xà cùng Hắc Ưng. Tất nhiên đây không phải tên thật, chẳng qua bọn hắn có hai hình xăm thật lớn ở lưng là một con rắn cùng một con chim ưng. Kiếp trước ở lần băng tuyết rơi -70 độ C, căn cứ của hai tên này đã thiệt hại không chịu nổi, dị năng của bọn hắn cũng là vô dụng. Hắc Xà sở hữu dị năng khống chế đất đá, Hắc Ưng có thể bay và nhìn một khoảng cách xa giống như một con chim thực sự, hạn chế là không được bay cao quá 20m. Khi ấy bọn hắn đã tự nguyện đầu quân gia nhập vào căn cứ của Lăng Tú, nàng thánh mẫu hiển nhiên đồng ý. Khi bị phản bội, hai tên này không phải đầu sỏ nhưng cũng chính là đi theo kiếm chén cơm. (3)
Lúc này đây, Hắc Xà nhìn những tên lính đầy đủ súng đạn ánh mắt ghen tỵ, căn cứ bọn hắn hơn bốn mươi nghìn, chủ yếu là đàn ông có duy nhất bảy người phụ nữ. Hai người xinh đẹp nhất hắn cùng Hắc Ưng mỗi người chia đôi chiếm làm của riêng. Còn lại năm người con gái kia nhan sắc không quá xinh đẹp để lại cho đám đàn em. Một đêm năm người phụ nữ cùng gần ba chục người đàn ông là cảm giác thế nào chắc chỉ bọn họ mới hiểu.“Căn cứ các ngươi thật tồi tàn.
Long Ngạo Thiên ngồi trên ghế sofa gác chân lên bàn rung đùi hút thuốc, bên cạnh hai nữ nhân xinh đẹp nũng nịu dựa vào người hắn. Hắc Ưng nghiện thuốc, hắn đã lâu chưa động tới thuốc lá, chỉ ngửi khói thôi cũng khiến hắn phát thèm. Hắc Xà da đen, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mặt lại càng thêm đen. Hai con khốn này thay đổi cũng thật nhanh, mới tối hôm trước còn uốn éo trên người hắn hô Xà ca đầy ngọt ngào. 49
“Thèm thuốc sao?”
Long Ngạo Thiên hỏi, Hắc Ưng gật đầu, trong ánh mắt khát vọng muốn hút thuốc không che giấu được.
“Điếu cuối cùng mất rồi, hay ngươi hút lại còn thừa của ta?”
Hắn cười nhếch môi, lấy ra một bao thuốc rỗng rồi thả một làn khói vào mặt Hắc Ưng. Hắc Xà nhìn hắn thái độ với anh trai mình liền nổi gân xanh, quá mất mặt, quá nhục nhã. So với Hắc Xà thì Hắc Ưng tuy là anh trai lại có vẻ ngu ngốc hơn nhiều, không thể suy nghĩ quá sâu xa.
“Được được, Long thiếu, nửa điếu hút dở cũng được.”
“Haha tốt, cho ngươi.”
Nửa điếu thuốc còn dính nước bọt lại bị Hắc Ưng hút đến ngon lành, Hắc Xà lắc đầu có chút cảm giác hận sắt bất thành thép. (1)
“Hắc Xà huynh đệ lắc đầu có ý gì?”
“Ta chỉ nghĩ tới đợt lạnh kéo dài, người sống sót đã ít lại càng hiếm hơn.
Để sống tới tận bây giờ, ngoại trừ may mắn vẫn là phải thật cáo già, đôi lúc lòng người còn đáng sợ hơn lũ xác sống ngoài kia.
“Không ngờ Hắc Xà huynh đệ tấm lòng lại trượng nghĩa đến vậy.”
Long Ngạo Thiên cười mỉm, hệ thống chó chết này bắt hắn phải thực hiện nhiệm vụ làm người tốt cứu giúp nhân loại. Nếu không sao hắn phải hạ mình vào bên quân đội, tự lập một căn cứ không phải hương hơn sao. Nhưng ít nhất nhờ có nó thì so với Long Ngạo Thiên trước kia bây giờ hắn mạnh nhiều lắm, đoán chừng dị năng giả cấp S chưa phải đối thủ của hắn. Huống hồ chỉ cần giết xác sống hắn sẽ được điểm để đổi đồ trong thương thành, hắn có lòng tin chả mấy chốc bản thân sẽ trở thành thần ở thế giới này. (29
Cả hai ngầm giằng co nhau trong bóng tối, hơn hai chục người tình nguyện đi theo quân đội, nhất là những nữ nhân kia. Bọn họ đã chịu đủ sự nhục nhã tới mức đã từng có người muốn tự tử mà bất thành. Nay được giải thoát khỏi địa ngục, ai mà không muốn. Nam nhân nghĩ đơn giản hơn, bọn hắn muốn an toàn, còn nơi nào an toàn hơn quân đội cơ chứ.
Hắc Xà xiết nắm đấm thật chặt, Long Ngạo Thiên con bài này quả khiến hắn không thể chống đỡ. Hắc Ưng như cũ không dùng não suy nghĩ bị Long Ngạo Thiên coi như đồ đần. Hắc Xà chịu không nổi nữa khi chỉ còn hai người liền quát lên.
“Ưng, huynh làm sao vậy? Hắn ý đồ không tốt sao huynh một mực theo hắn xưng huynh gọi đệ.”
“Có chuyện gì sao? Ta thấy tên họ Long này cũng đâu tệ”
Hắc Xà trước giờ luôn có tiểu thông minh, hắn rất biết cách để thu được lợi nhỏ về phía mình.
“Ưng, hắn đang lợi dụng huynh, hạ thấp huynh.”
“Được rồi, ta biết đệ luôn muốn tốt cho ta, ta sẽ không giao du cùng hắn nữa.“Nhớ kỹ, đừng để hắn nắm thóp được chúng ta, tên Long Ngạo Thiên này không đơn giản.” (2)
Hắc Ưng từ nhỏ tới lớn người mà hắn nghe đời là đệ đệ Hắc Xà của hắn, thậm chí cha mẹ cũng không bằng. Lúc này Hắc Xà mới hài lòng, nếu không phải huynh đệ, hắn mới không muốn gánh cục tạ này đâu.