Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước

Chương 770: Có nhà mới



Hạ Nhược Tâm đi tới, ngồi xuống, đem tay con gái đặt vào trong chăn.

“Ngủ đi.” Cô đứng lên hôn con gái một cái rồi chuẩn bị đi nấu ăn, trời đã tối, Tiểu Vũ Điểm dậy sẽ muốn ăn cơm. Khi cô ra phòng khách, không biết vì cái gì lại đi tới cửa sổ, nhẹ nhàng vén rèm sang một bên, bên ngoài đã không thấy xe đâu.

Đi rồi. Đi rồi thì tốt.

Cô thở dài nhẹ nhõm một hơi, kỳ thật cũng không biết mình thấy phiền cái gì, có khi thật sự cảm thấy ở ông tổng giám đốc này có ấm hồn không tan. Nhưng mà Vệ Lan nói rất đúng, dù sao cũng là ba đẻ của Tiểu Vũ Điểm, tuy rằng anh ta không có tư cách nhưng cái huyết thống kia không cách nào bỏ được.

***

“Thật làm phiền cô quá.” Hạ Nhược Tâm nắm tay cô giáo.

“Không cần khách khí.” Cô giáo cười một chút. Hóa ra vẫn là người quen, chính là cô giáo Tiểu Manh ở nhà trẻ trước kia.

Cô giáo Tiểu Manh cầm chặt tay Tiểu Vũ Điểm chỉ kém ôm vào ngực đảm bảo.

“Hạ Tiểu Thư, cô yên tâm, Tiểu Vũ Điểm giao cho tôi sẽ không sao, bé rất ngoan, một chút cũng không phiền toái.”

Hạ Nhược tâm mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô ngồi xổm xuống dặn dò tiểu nha đầu.

“Con nhớ phải nghe lời cô giáo.”

“Dạ.” Tiểu Vũ Điểm đồng ý.

“Phải ngoan ngoãn ăn cơm.”

“Dạ.”

“Lúc tan học mẹ sẽ đến đón con.” Cô chỉnh lại hai bím tóc nho nhỏ của con gái, rồi hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ rồi rời đi. Cô muốn cố gắng nhiều hơn, các cô sẽ sớm có thể có một ngôi nhà lớn hơn, có thể mỗi ngày tắm rửa, mùa đông cũng sẽ không quá lạnh.

Trường học này cô tìm hiểu nhiều nơi mới quyết định. Trường này tuy nhỏ nhưng danh tiếng không tồi, một ngày ba bữa cơm ngon rất có lương tâm. Cái chính là cô không nghĩ tới, thế nhưng gặp được người quen, chính là cô giáo Tiểu Manh, mà như vậy cô càng thêm yên tâm.

Ngày hôm qua cô vừa mua ở phòng tin bất động sản, vừa mới gửi đi liền có người liên hệ. Cô hỏi tình hình đại khái, các phương diện đều phù hợp với yêu cầu của cô, cái chính nhất là ở rất gần nhà trẻ, đến lúc đưa đón con sẽ rất thuận tiện.

Cô cũng không dám trì hoãn sợ rằng mỡ đến miệng mèo lại mất. Nhà ở là chuyện lớn, các cô lúc đầu không có chỗ ở chỉ thuê được một phòng nhỏ, hiện tại cuối cùng đã có cho mình một căn nhà lớn chính cô mua được, chân chính thuộc về các cô.

Cô liên hệ với bên kia rất tốt, cũng rất nhanh.

Đại khái tới nhìn một chút, quả thật đây là cái cô muốn. Ở tầng trệt không cao, trang hoàng tốt, có năm phòng ở, chủ nhân vì muốn cả nhà dọn đi nơi khác cho nên mới đem căn hộ như vậy bán rẻ.

Bên trong còn có sẵn đồ đạc cô đều có thể giữ lại, hơn nữa dường như đồ còn rất mới.

Bởi vì cần chuyển đi gấp nên giá nhà rất ưu đãi, Hạ Nhược Tâm liếc mắt một cái liền đồng ý. Chính là có chút ngượng ngùng, người nhà muốn một lần thanh toán hết tiền cho nên cô cũng chỉ có thể đi vay ngân hàng.

Cũng may cô có biết một chút về thủ tục vay. Cô mang theo rất nhiều giấy tờ, đương nhiên không thể thiếu giấy chứng minh thu nhập hàng tháng. Vất vả một chút mỗi tháng liền có một vạn (35tr), khoảng bốn năm năm liền có thể trả hết. Mà cô cùng công ty kia đã ký hợp đồng mười năm, cho nên cô cũng không lo lắng chính mình không có tiền đi trả vay ngân hàng.

Cô vốn dĩ cho rằng khả năng sẽ phải đợi thật lâu mới được nhận tiền, vậy mà ngân hàng ngay lập tức phê duyệt. Lúc cô từ bên trong ngân hàng đi ra còn có chút mơ màng như lọt vào sương mù.

Đây là sự thật à, cô có chút không tin bèn nhéo một chút vào cánh tay. Cứ vậy đã làm xong có phải là quá thuận lợi không, nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, cô còn cần thêm vài thủ tục. Chỉ sợ hôm nay chạy tới chạy lui sẽ khiến cô mệt chết.

Đến khi cô xong hết thủ tục thì trời đã tối, Hạ Nhược Tâm mệt tới mức không nói nổi.

Tiểu Vũ Điểm ngồi ở bậc thang đang chờ mẹ tới đây đón bé.

“Mẹ…” Tiểu Vũ Điểm vừa thấy Hạ Nhược Tâm đôi mắt bèn sáng ngời, từ bậc thang đứng lên nhào tới Hạ Nhược Tâm, ôm chặt lấy hai chân cô.

“Xin lỗi con, mẹ đến muộn.” Hạ Nhược Tâm xoa đầu con gái, quay sáng xin lỗi cô giáo Tiểu Manh. Cô rất ngượng, mới ngày đầu tiên đã khiến cô giáo mất thời gian tới tận giờ.

“Không có gì, còn sớm.” Cô giáo Tiểu Manh chỉ trẻ em ở xung quanh: “Còn rất nhiều trẻ chưa được đón, nên cũng không phải muộn.”

“Cảm ơn cô.” Hạ Nhược Tâm cầm tay con gái, lại cầm thêm cặp sách trên người của con.

Tiểu Vũ Điểm quay đầu nhìn cô giáo Tiểu Manh vẫy vẫy tay.

“Con chào cô.”

“Chào con.” Cô giáo Tiểu Manh cũng vẫy tay chào Tiểu Vũ Điểm. Ài. Thật xinh đẹp, đã thắng ngay từ vạch xuất phát, càng đừng nói tính tình lại ngoan, biết nghe lời, có lễ phép, còn thật thông minh.

“Ông trời,” cô giáo Tiểu Manh ngẩng mặt lên trời, “trên đời này sao lại có đứa trẻ hoàn mỹ như vậy?”

Hạ Nhược Tâm đưa Tiểu Vũ Điểm về tới nhà, ngày mai cô sẽ đi dọn dẹp nhà mới cho tốt là có thể ở. Vừa nghĩ tới việc các cô sắp có nhà mới cả người cô đều có một loại hưng phấn như hoa nở.

Giống như bùm một tiếng, pháo hoa nở rộ. Cái cảm giác này khiến người sẽ dễ nhoẻn miệng cười hưng phấn.

“Hôm nay mẹ rất vui sao?” Tiểu Vũ Điểm ngẩng mặt, tay nghịch tóc Hạ Nhược Tâm hỏi.

“Sao con lại biết được?” Hạ Nhược Tâm để sát mặt mình vào mặt con gái, thật sự muốn chia sẻ sự vui sướng lúc này với con gái dù Tiểu Vũ Điểm bây giờ còn nhỏ.

“Bởi vì mẹ như vầy.” Tiểu Vũ Điểm nhe miệng cười, đôi mắt cũng híp lại lộ ra bộ dáng thoải mái. “Mà trước kia mẹ đều như này.” Bé lại thay đổi một loạt biểu cảm. “Trước nay cũng chưa từng giống như vậy.” Bé lại đổi một bộ dáng khác. Biểu cảm biến hóa khiến Hạ Nhược Tâm nhìn mà muốn than, tài năng biểu diễn như vậy có thể làm ngôi sao nhí đi, Tiểu Vũ Điểm nhà cô chỉ cần đưa khuôn mặt này là đủ rồi, so với các ngôi sao nhí trên TV còn đẹp hơn rất nhiều.

Nhưng đây cũng chỉ là ý nghĩ lóe qua trong cô mà thôi, cô còn chưa đến nỗi đem con gái đi bán.

Cô áp vui sướng trong lòng xuống, hai mẹ con đều ăn một bữa rất ngon, sau đó cô vẽ tranh, Tiểu Vũ Điểm làm bài tập.

Tiểu Vũ Điểm rất ngoan, hơn nữa cũng tự mình tập viết, bé hiện tại đã biết viết tới mức nào rồi Hạ Nhược Tâm cũng không biết, nhưng dường như chữ viết không làm khó được bé nữa.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv