Đối với việcnày Lý Lân không thể hiện gì nhiều, y hiện đang bận rộn với việc dùngnăng lực của cây sinh mệnh chữa thương cho binh sĩ trong quân đoàn BấtTử. Nếu như trước đó Lý Lân phải tốn rất nhiều công sức thì hiện nayviệc chữa trị đã dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng cho dù là như vậy thìtrong mấy trăm vạn quân không phải người nào cũng hoàn toàn hồi phụcđược, ước tính có khoảng một phần mười binh sĩ, chân linh thần hồn củahọ đã hoàn toàn bị vỡ nát mà hồn siêu phách lạc.
Với điều này thì Lý Lân cảm thấy vô cùng bất lực, linh hồn vốn đã rấtthần bí, mà chân linh lại là hạt nhân của linh hồn, càng khó tiếp xúctới. Theo sử sách ghi chép lại thì trong lịch sử của Nhân tộc chỉ có duy nhất một người từng tiếp xúc qua với chân linh, đó chính là lão tổ Sinh Mệnh của thượng cổ, còn về cái chết của y thì không một ai rõ được, mỗi người có một cách giải thích khác nhau.
Với việc quân đoàn Bất Tử được phục sinh thì người vui mừng nhất có lẽchính là quân đoàn trưởng của quân đoàn Bất Tử, Trần Trinh.
Trong ba quân đoàn trước mắt của Hỗn Loạn lĩnh thì quân đoàn Bất Tử cóthực lực mạnh nhất, chỉ là sau cuộc đại chiến thì vẫn còn có chút thuakém so với thời đỉnh cao; Quân đoàn Trường Sinh do các cường giả tuluyện độc lập liên kết lại với nhau thì vẫn còn như một cây cỏ mới nảymầm, tuy quân đoàn trưởng Quân Chiến Thiên có thực lực đến cảnh giới bán Thần cấp nhưng về tài thống lĩnh đại binh thì thật không ra gì cả, cảmột quân đoàn Trường Sinh cũng giống như là một đội quân ô hợp vậy; Cònvề quân đoàn Thần Bí mới thành lập thì trước mắt vẫn còn chưa xuất hiện, nhưng theo lí giải của mọi người thì quân đoàn này không tuyển chọnđược nhiều người, và đa số sĩ binh đều ở cấp Tiên Thiên, một quân đoànnhư vậy nếu đem so sánh với một đội quân Võ Hoàng, Võ Tôn thì nó thậtkhông đáng phải nhắc đến.
Khi giải quyết xong hết tất cả mọi việc thì thời gian một tháng cũng đãtrôi qua, trong thời gian một tháng đó, Lạc Khuynh Thành cũng đã khôngít lần đến quấy rối Lý Lân, lại thêm vào những vấn đề phía Châu ThiênBảo vẫn chưa giải quyết xong, Lý Lân phải bận rộn đến mức cả thời gianthân mật với Tần Tuyết Linh cũng không còn.
Cuối cùng Lý Lân cũng chịu không nổi mà vứt bỏ tất cả, trốn vào trong Lục Mang Tinh để tu luyện.
Từ trận chiến ngày ấy với Tà Tôn cho đến nay, tuy thời gian là không dài nhưng Lý Lân lại có thể nắm bắt được một số thứ, nhưng cụ thể là gì thì y vẫn chưa nghĩ ra được, lại thêm vào bận rộn công sự làm Lý Lân khôngcòn tâm trí để nghĩ đến nữa. Hiện nay khi nghĩ đến thì những thứ lĩnhngộ được khi đó e là có liên quan đến bước tiếp theo trong con đường tuluyện võ đạo của Lý Lân.
Ngưng tụ nhục thân một lần nữa, làm ma thân hóa thành ma khí bản nguồnmà chìm xuống trong thân thể Lý Lân, nếu muốn thì bất cứ lúc nào y cũngcó thể khôi phục lại tu vi của Thần Ma quyết, lần nữa ngưng tụ một mathân lớn mạnh hơn. Có điều là Lý Lân vẫn đang do dự, y do dự không chỉlà vì Thần Ma quyết trong tay mình chưa đầy đủ, và khả năng tìm kiếmđược đầy đủ là không nhiều, mà còn vì trạng thái hiện tại của ma hồn.
Lý Lân vốn cho rằng ma hồn là một hồn ma bị động do ma khí bản nguồn của bản thân dẫn dụ mà đến, y có thể khống chế được nó chỉ là vì nó khôngcó ý thức. Sau khi ngưng tụ nhục thân, nhất là việc tu luyện Kim cangbất động Minh Vương kinh và Tiên Thiên nhất khí quyết làm Lý Lân pháthiện ra một điều, đó là hoàng kim chân khí được sinh ra từ sự khổ luyệnTiên Thiên thuần dương chân khí và Kim Cang chân khí của y không cáchnào khởi động được ma hồn. Ma hồn gần như chỉ có ma khí bản nguồn mới có thể khởi động được. Qua nhiều lần thử nghiệm thì Lý Lân nhận ra được cứ mỗi lần dùng ma khí bản nguồn khởi động ma hồn thì ma khí như có mộtphần nhỏ bị tiêu biến đi đâu mất. Trước đó do chinh chiến triền miên nên Lý Lân không có tâm trí mà nghĩ đến nó, hiện nay bình tâm mà nghĩ lạithì e là con ma hồn này căn bản vốn không phải một hồn ma bị động đơngiản đến như vậy.
Đối mặt với tình huống này, Lý Lân vô cùng thận trọng mà suy nghĩ, cuốicùng y quyết định bỏ đi ma hồn, triệt để tiêu trừ nó ra khỏi thân thểmình. Ý nghĩ trong nhất thời này của Lý Lân đã không thể thực hiện được, ma hồn căn bản không cách nào tiêu trừ được. Thậm chí vào lúc Lý Lândùng chân khí bao trùm lấy ma hồn với ý định tiêu trừ nó thì trongkhoảng khắc đó ma hồn đã chủ động hành động, giống như lúc đầu chủ độngphản kháng lại với nguyên tố chi tổ vậy. Nó nhanh chóng nuốt chửng chânkhí mà Lý Lân phát ra dưới ánh mắt kinh ngạc của Lý Lân, sau đó còntriệt để luyện hóa luồng hoàng kim chân khí của Lý Lân thành sắc đen của ma khí bản nguồn.
Lý Lân hiếu kì thử thêm vài lần nữa, nhưng trừ việc chân khí của y cànglúc càng bị nuốt chửng càng nhiều ra thì không hề có được một thu hoạchnào khác. Lý Lân lúc này rất lo âu, nhưng kết quả sau đó lại làm cho sựkhẩn trương trong lòng y lại tiếp tục gia tăng. Đó là sau khi nuốt chửng chân khí của mình thì khí tức của ma hồn không hề có chút thay đổi nào, căn cứ vào quan sát của Lý Lân thì khí tức của nó không tăng lên vàcũng không giảm đi tí nào cả. Điều làm Lý Lân muộn phiền hơn nữa chínhlà không biết chân khí đó của y đã biến đi đâu mất rồi.
Việc không lí giải được ma hồn đã làm cho Lý Lân không yên tâm chút nàovề nó, cuối cùng y phải lợi dụng trận pháp để phong ấn nó vào một góccủa Lục Mang Tinh, nếu chưa làm rõ được sự thật về ma hồn thì Lý Lânquyết định sẽ không sử dụng nó thêm một lần nào nữa.
Châu Thiên Bảo tìm không được Lý Lân thì vô cùng phẫn nộ, có điều saukhi nổi giận xong thì y cũng phải tất bật mà đi xử lí các văn kiện. Cũng vừa lúc Châu Thiên Bảo rời đi không lâu thì Lạc Khuynh Thành hối hảchạy đến.
Lạc Khuynh Thành đi vào trong phòng Lý Lân hét lớn :
- Lý Lân, Lý Lân, mau ra đây gặp muội!
Lạc Khuynh Thành biết là Lý Lân sẽ nghe được nên lại hét lên lần nữa :
- Muội biết huynh đang trốn trong nội thế giới của mình, muội cũng vừamới nhận được tin tức từ Bích Lạc hoàng triều, cửu ca đã đồng ý chohuynh đến Bích Lạc hoàng triều, muội có chút lo lắng, chúng ta mau khởihành thôi!
Quả nhiên từ trong hư không xuất hiện một cánh cửa, Lý Lân và Tần Tuyết Linh từ trong sánh bước đi ra.
- Ca ca của muội không ngờ lại đồng ý rồi, xem ra Bích Lạc hoàng triềunhững ngày tháng này đã vô cùng khó khăn. Chúng ta đi thôi, lần này tamuốn xem dáng vẻ của Lạc Tinh Thần sẽ như thế nào đây.
Cũng trong lúc này, bên ngoài sảnh lớn của phủ lĩnh chủ thì Châu Thiên Bảo cũng nghe được truyền âm của Lý Lân.
- Châu trưởng sử, Hỗn Loạn lĩnh này phiền ngươi thay ta quản lí! Ta tin tưởng ngươi, người có tài thì phải vất vả thôi mà!
Lời của Lý Lân làm Châu Thiên Bảo sửng sốt, sau đó y nổi giận mà lậtngược cả bàn làm việc. Điều này làm cho quan chủ quản của phủ lĩnh chủvô cùng hốt hoảng, không biết chuyện gì mà lại làm cho Châu trưởng sử nộ hỏa xung thiên như vậy.
Lần này đến Trung Châu thành, Lý Lân không chỉ dẫn theo Lạc Khuynh Thành và Tần Tuyết Linh mà còn đem cả quân đoàn thần bí nhất Hỗn Loạn lĩnh là Thần Uy pháo đoàn. Dựa vào sự nắm bắt dần dần năng lượng thời giankhông gian bên trong không gian của Lục Mang Tinh mà Lý Lân đã lợi dụngnó để kiến lập ra một không gian mới. Nhờ vào cây sinh mệnh khổng lồ nên trong Lục Mang Tinh mà năng lượng trong Lục Mang Tinh không bao giờ bịthiếu cả, y cũng theo đó mà có thể tùy ý sử dụng, kiến lập một khônggian vô cùng lớn. Cũng ở nơi đây, một ngàn cao thủ cấp Võ Tôn cũng đangkề cận bên cạnh của Thần Uy đại pháo.
Thần Uy đại pháo này sau khi được cải tiến thì uy lực của nó còn lớnmạnh hơn rất nhiều so với trước kia, trước đó Thần Uy đại pháo chỉ dừnglại ở mức khí vật, còn hiện tại thì nó đã trở thành linh khí, khôngnhững vậy mà chỉ còn một chút nữa là nó trở thành linh khí chi đỉnh rồi. Loại đại pháo cải tiến này không chỉ dễ sử dụng mà còn tiện lợi trongviệc di chuyển nó nữa.
Thần Uy pháo đoàn không giống với những quân đoàn khác, nhánh pháo đoànnày có vị trí cũng giống như những pháo đoàn trong kiếp trước của Lý Lân vậy, bọn họ chủ yếu là dựa vào kĩ năng, thực lực chỉ cần đủ để điềukhiển đại pháo một cách thuần thục là được. Do đó mục đích lần này LýLân đem theo pháo đoàn ngoài việc để tăng thêm lực lượng cho mình ra thì còn là để tránh việc bị các thế lực bên ngoài đến thăm dò bí mật trongnó.
Lạc Khuynh Thành vừa vào trong Lục Mang Tinh một lúc thì lại rất nhanh mà thoát ra ngoài, hai mắt nàng như đỏ cả lên.
Lý Lân cảm thấy khó hiểu nên hỏi :
- Muội sao vậy?
Tần Tuyết Linh thở dài nói :
- Là Ngao Vô Không, Khuynh Thành muội muội không nhẫn tâm mà nhìn thấy bộ dạng hiện tại của Ngao Vô Không.
Lý Lân an ủi nói :
- Yên tâm đi, gã đó mạng lớn lắm, không chết dễ đến như vậy đâu. Lần này hắn bị ả Dung Dung đó hút cạn long huyết, nuốt chửng phân nửa thần hồnthì nguyên khí nhất định sẽ bị tổn thương lớn. Có điều cảnh giới của hắn vẫn còn, chỉ cần hồn lực hồi phục thì việc khôi phục thực lực là điềukhông khó.