Tâm Nhãn

Chương 2088



Trần Ngưỡng nhịn không được dùng chân cọ rớt mấy sợi tóc giúp hắn: "Được rồi, hết rồi."

Áp xuất thấp chung quanh Triều Giản lại tăng lên một chút.

Trần Ngưỡng đặt đôi chân có chút nhăn nheo dưới ánh mặt trời phơi nắng, anh đang muốn hỏi: "Tại sao trong tủ lại là nước và tóc?" Nhϊếp ảnh gia đã mở miệng hỏi trước.

"Tôi cứ tưởng bên trong sẽ là cuốn sổ nhỏ của nữ thi, không phải là một trang, mà là toàn bộ một cuốn sổ đầy đủ, bên trong sẽ ghi lại bối cảnh của nhiệm vụ chẳng hạn."

Nhϊếp ảnh gia hỏi xong liền nói ra phân tích bản thân: "Hoặc là đầu của một trong những người trong chúng ta......"

Lúc nói lời này, anh ta giả vờ gãi râu rồi lén lút liếc nhìn Phùng Sơ.

Ánh mắt này lộ ra suy nghĩ thật sự của nhϊếp ảnh gia, anh ta cho rằng khi mở tủ ra sẽ nhìn thấy đầu của Phùng Sơ.
Chuyện này thực khủng bố, nhưng hướng đi cũng rất có tính hợp lý.

Nhưng mà kết quả lại không phải là như thế.

Như cảm ứng, cái đầu đang rũ xuống của Phùng Sơ nâng lên một chút.

Nhϊếp ảnh gia lập tức thu hồi ánh mắt, anh ta đang cảm thấy may mắn vì mình thu hồi nhanh, không xảy ra trường hợp xấu hổ, lại chợt nghe thấy giọng điệu khiến người ta ứa gan của Văn Thanh vang lên: "Anh cứ nói thẳng ra là cậu ta là được mà."

Văn Thành vươn ngón tay chỉ thắng vào Phùng Sơ.

"......"

Trước mặt mọi người bị chọc thủng tâm tư, nhϊếp ảnh gia không xuống đài được, anh ta tức muốn hộc máu trừng Văn Thành: "Cậu đang nói nhảm gì vậy? Tôi không có ý đó!"

"Ai nha, không phải sao?" Văn Thanh chớp chớp mắt, "Tôi thấy anh cứ liếc mắt nhìn cậu ta nên tưởng ...... Xin lỗi he, xin lỗi thật luôn đó, là tôi nói bậy nói bạ rồi."
Nói xong thì quay ra nói với Phùng Sơ: "Cậu ngàn vạn lần đừng có hiểu lầm nhϊếp ảnh gia đại ca nhé, ảnh chả nghi ngờ đầu và cổ của cậu đã sớm chia nhà đâu, hiện tại cậu chỉ là một khối thi thể biết đi, trên cổ còn có vết may hay gì hết ớ."

Nhϊếp ảnh gia không thể tin được nhìn Văn Thanh, sao trong lòng hắn nghĩ gì, tên này đều biết hết vậy?

Cứ như bị nhìn thấu nỗi lòng, không có chỗ che giấu.

Văn Thanh xé mở giấy bạc bọc kẹo cao su, vô tội nói: "Đại ca, anh nhìn tôi làm gì? Nhìn người anh muốn nhìn đi chứ."

Nhϊếp ảnh gia vô thức nhìn Phùng Sơ.

Sau khi phản ứng lại, đã quá muộn để anh ta che đậy rồi.

Phùng Sơ cũng không giải thích, chỉ im lặng cởi cúc cổ áo sơ mi, kéo xuống, lộ ra cái cổ sạch sẽ trơn bóng.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv