Tâm Nhãn

Chương 1855



"Cậu nói cậu có phải thiếu đánh lắm không." Trần Ngưỡng vuốt ngực, tức giận nói.

Văn Thanh không ui đã nữa, hắn bắt đầu cười, nhẹ nhàng, hỗn loạn tiếng thở dài: "Tại nhàm chán mà."

Trần Ngưỡng: "......" Nhàm chán chạy tới trêu chọc một người bệnh không uống thuốc, thật sự là không sợ chết.

Nghĩ đến gì đó, Trần Ngưỡng chỉ chỉ: "Cậu lấy mất lọn tóc trên băng ghế rồi phải không?"

Văn Thanh bụm mặt ngẩng đầu, như oan uổng muốn chết nói: "Làm gì có, đừng có chuyện gì cũng đổ lên người tôi thế chứ, tôi mới vô đây lần đầu tiên thôi đó."

Trần Ngưỡng nhìn vết máu trên mặt cậu ta, miệng giật giật, thật thật giả giả, có hỏi cũng như không.

"Oa, thật là nhiều mảnh ghép." Văn Thanh liếc chiếc túi trong tay Trần Ngưỡng, "Có mảnh ghép hợp lại với nhau?"

"Mặc dù ghép không hoàn chỉnh, nhưng cũng có thể ghép thành một mảng lớn." Trần Ngưỡng thu đống thẻ mở tủ không dùng được nữa, "Cầm thứ này đến phòng thay đồ nữ thử xem, khả năng có tủ sẽ khớp."
Vẻ mặt Văn Thanh uể oải: "Tôi cũng chưa nghĩ tới còn có thể làm như vậy, tôi ngu chết đi được."

Trần Ngưỡng phớt lờ không thèm nhìn.

Không ai phối hợp diễn, Văn Thanh lập tức mất đi hứng thú diễn tiếp, hắn nâng khuôn mặt bị thương lên, khóe miệng xả ra nụ cười thiếu đánh: "Soái ca, cứu một mạng người như xây bảy tầng tháp Phật, anh đừng không để ý tới tôi mà, coi như đáng thương đáng thương tôi đi, để cho tôi có chút sức lực."

Trần Ngưỡng cũng cười, học giọng điệu của hắn nói: "Người trưởng thành thường cô đơn, tịch mịch, chúng ta phải học được trong cái khổ có cái vui, tự mình giải trí biết không."

Văn Thanh: "......"

Chậc.

Văn Thanh không biết sống chết tiến đến bên tai Triều Giản, dùng âm lượng chỉ mình hắn có thể nghe, nói: "Cậu đang huấn luyện cộng sự của mình trong thế giới nhiệm vụ đúng chứ, vất vả như vậy, tại sao không dứt khoát tìm một người xuất sắc hơn.... Như vậy vừa có hiệu xuất, cũng tránh được rất nhiều biến số."
Triều Giản lạnh lùng nhìn xuống hắn: "Liên quan cái mẹ gì đến ngươi."

Văn Thanh lắc đầu: "Thô tục."

"Còn không phải là cộng sự hơn cả cộng sự sao, yêu đơn phương chứ gì? Tôi biết, tình cảm thiếu niên luôn là ...... Hừ, lại đánh tôi, chúng ta là người văn minh, cậu bạo lực như thế thật sự sẽ không chiếm được...... Ui, đợi với đợi với, tôi cũng muốn đi!"

Vào phòng thay đồ nữ mở ra mười mấy hai mươi tủ, tất cả đều trống rỗng, không có thu hoạch.

Trần Ngưỡng kiểm tra đống thẻ mở tủ lại lần nữa, xác định chính mình không bỏ sót, trên mặt anh khó nén vẻ thất vọng.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv