Tâm Nhãn

Chương 1691



Trần Ngưỡng đang muốn nói chuyện, trong buồng vệ sinh truyền ra tiếng xả nước, làm suy nghĩ của anh đều bị xáo trộn.

"Ào ào--"

"Chi nha- "

Cửa buồng vệ sinh từ bên trong mở ra, trạng thái của Trương Kính Dương có vẻ tỉnh táo sảng khoái hẳn ra, hắn đi tới bồn rửa tay.

Chợt ý thức được nơi này là chỗ nào, động tác vặn vòi nước của Trương Kính Dương liền ngừng lại, hắn quyết định đi ra ngoài rửa bằng nước khoáng.

Trần Ngưỡng tùy ý hỏi: "Cậu Trương, thẻ thân phận của cậu không bị rớt trong toilet chứ?"

Trương Kính Dương khẩn trương sờ túi, vẫn ở, hắn lấy tấm thẻ màu trắng ra, dùng tay có sẹo lau sơ qua: "Cái thứ quỷ này, trông thực sự đáng sợ."

"Cất lâu bên người rồi cậu sẽ quen thôi." Trần Ngưỡng thực tự nhiên men theo đề tài này hỏi Phùng Sơ: "Còn của cậu thì sao?"
Chương 63(2)

Phùng Sơ sờ túi ni lông trong lòng bàn tay, "Tôi cũng cất nó đi rồi."

Đợi Trương Kính Dương rời khỏi nhà vệ sinh, Trần Ngưỡng nhân cơ hội dụ Phùng Sơ nói, hỏi hắn làm người duy nhất không phải là người Thanh Thành, trên thẻ thân phận có mấy vị số.

Giống như các anh, bảy vị số, Phùng Sơ nói.

.............

Bờ biển

Triệu Nguyên đang đào cát, linh tính của hắn mách bảo mình sắp đào được cánh tay phải của nữ thi rồi.

"Chúng ta phải nhanh lên, thẻ mở ngăn tủ không nhất định nằm trong cánh tay phải, nếu thật là vậy, chúng ta còn phải đi đào cánh tay trái của cô ta nữa đấy."

Hà Tường Duệ đầu tóc bù xù nói: "Đầu óc biết là phải nhanh lên rồi đó, nhưng tay lại theo không kịp ấy chứ."

Triệu Nguyên nhìn bắp thịt cường tráng của hắn: "Trông anh to con vậy mờ."

Hà Tường Duệ xắn một xẻng xuống cát: "Tôi đã hai ngày không ngủ rồi ok."
"Nơi này hai ngày cũng không phải thật hai ngày, tôi thấy nhiều lắm cũng chỉ mới một ngày thôi." Triệu Nguyên vô tình liếc mắt nhìn thấy cái gì đó, mở to mắt nhìn, "Cái gì kia?"

Hà Tường Duệ theo ánh mắt của hắn nhìn về phía mặt biển: "Hình như là có người........"

"Aaaa!" Hà Tường Duệ lại bùng nổ cảm xúc bất đầu la hét, Thật sự là người, có người ở dưới biển!

Thanh Phong và nhϊếp ảnh gia đều dừng động tác, quay đầu nhìn về phía biển rộng.

"Làm sao có thể có người được, nơi này chẳng phải chỉ có mỗi đám chúng ta thôi sao?"

Triệu Nguyên ổn định tinh thần đứng lên, đi vài bước tới bờ biển, đợi hắn nhìn rõ là thứ gì thì trợn to hai mắt lắp bắp nói: "Tiểu, tiểu đạo trưởng?"

Hà Tường Duệ đứng bên người Thanh Phong vội vàng né xa ra, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv