Chương 495
Buổi tối, âm thanh trên đỉnh đầu điên cuồng, mà Nghê Thư đang ở trong phòng tầng hầm tiếp tục nghiên cứu của cô. Lúc này, thiết bị nói chuyện trên tường vang lên: “Bà chủ, có người đến làm loạn!”
Nghê Thư vừa nghe, đột nhiên nhíu chặt mày, lập tức đặt xuống công việc trong tay, đứng dậy đẩy cửa ra ngoài, đi cầu thang đá lên. Lúc tới tầng một, quản lý quán bar ông Vương đã đợi ở đó: “Bà chủ, lai lịch của đối phương có lẽ không nhỏ, kêu tên muốn gặp bà, cho dù tôi nói gì cũng không chịu nghe, còn đánh Tiểu Triệu bị thương.”
Hai tay Nghê Thư nhét vào túi quần tây, khuôn mặt không vui: “Dẫn tôi đi nhìn đám tôn tử đó.”
Trong quán bar, sóng ngầm cuồn cuộn, Nghê Thư và ông Vương, đến một phòng bao, giơ chân đạp mở cửa, sầm mặt đi vào. Ông Vương ở phía sau, trong lòng khổ thấu trời, làm ở đây tốt, kỵ nhất gây thù hằn, hắc bạch lưỡng đạo đều không thể đắc tội. Nhưng tính tình bà chủ quả thực quá táo bạo, làm không tốt lát nữa lại phải đánh nhau!
Nghê Thư đi vào, liếc mắt nhìn người đang ngồi bên trong, sau người đàn ông bộ dạng thô kệch, trên mặt hung thần ác sát. Ánh mắt rơi trên giày chiến binh trên chân họ, Nghê Thư không chút dấu vết nhếch miệng.
Nghê Thư híp cặp mắt lạnh lùng: “Ông Vương, các người ra ngoài trước.”
Ông Vương trì trệ, lo lắng nhìn cô: “Bà chủ…”
Nghê Thư cười lạnh: “Không sao, tôi không chết được, nếu tôi có chuyện, từng người họ cũng đừng mong thoát.”
Cơn tức của sáu người đối diện lại gia tăng vài phần.
Ông Vương bất đắc dĩ, dẫn người rời đi.
Giây phút đóng cửa, Nghê Thư đi tới, một chân đạp lên bàn trà thủy tinh màu nâu, cười lạnh nói: “Người của Quần Ma điện, không ngoan ngoan ở trong tổ của các người, chạy tới chỗ tôi làm gì?”
Đại quỷ đột nhiên vỗ bàn: “Đại ca của chúng tôi đâu?”
Nhị quỷ cũng tức giận hét lên: “Không sai, cô làm gì đại ca của chúng tôi rồi?”
Nhìn thấy sáu quỷ ở trước mặt giống như bị cô quật tổ mộ, Nghê Thư nhếch môi: “Các người không có năng lực làm mất người, còn chạy tới chỗ tôi muốn người, cũng không xấu hổ! Không phải nói, lục quỷ của Quần Ma điện thần thông quảng đại sao? Sao không dùng được nữa?”
Lục quỷ bị cô nói đến thẹn quá hóa giận: “Cô đừng ngụy biện! Đều là tên không ra nam không ra nữ như cô câu dẫn đại ca chúng tôi!”
Không ra nam không ra nữ?
Nghê Thư cười, cô bình thường thích nhất người ta nói mình không ra nam không ra nữ, mỗi lần nói cô, cô đều rất vui, rất hưng phấn!!
“Ha ha.” Cô phát ra nụ cười sặc sụa, giọng nói đó trầm đến làm người ta bỡ ngỡ. Nhưng chính giây phút rút hai tay ra khỏi túi quần, một đám bột trắng bay đi.
Sáu người không hổ là tinh anh của Quần Ma điện, phát hiện dị thường liền nhanh chóng phản ứng che mũi, đồng thời nhào tới tấn công Nghê Thư. Nhưng họ lại xem thường đặc tính của bột đó, cho rằng không hít vào thì không có vấn đề, kết quả, sau khi bột dính vào da, da liền trở nên vô cùng ngứa ngáy, càng gãi càng ngứa, hơn nữa, còn có tính truyền nhiễm, càng gãi diện tích ngứa càng lớn.
Sau người không ngừng gãi, biểu cảm trên mặt đau khổ lại phẫn nộ, nào còn quan tâm tới Nghê Thư, chỉ có thể thấp giọng hét lên với cô: “Đáng chết, cô làm gì?!”
Nghê Thư đứng cách mấy người không xa, thổi bay bột phấn còn trong lòng bàn tay, phủi tay: “Phấn sảng khoái làm từ xác bọ chét mà thôi.”
“Mẹ nó! Đồ tiện nhân này…”
Lập tức, tiếng mắng chửi tức giận, toàn bộ xông lên não.