Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 280





Chương 282

Lập tức, tiếng súng vang trời.

Bữa tối, tâm trạng Chu Nại Diên rất tệ, sức tay Ngọc Diệp rất lớn, đánh không lưu tình, lúc này nửa bên má cô ta còn sưng. Đinh Khiên tìm đá đến cho cô ta đắp, cũng không có hiệu quả.

Chu Nại Diên cúi đầu, ăn rất ít, nước mắt rơi trong bát. Nhìn thấy cô ta như vậy, Thạch nhíu mày: “Cô không quản cô thích ăn hay không, chỉ cần đứa bé trong bụng cô cần, cô phải ăn!”

Chu Nại Diên cắn môi, lắc lắc đầu: “Tôi ăn không nổi, thật sự ăn không nổi…” Cô ta đặt đũa xuống muốn đứng dậy, vai bị người ta đè xuống.

Ngọc Diệp bưng bát cơm lên: “Muốn tự mình ăn, hay muốn tôi giúp?”

Nửa bên má còn mơ hồ đau, Chu Nại Diên hận chết cô nhóc này, trừng mắt Ngọc Diệp, cô ta khóc càng tủi thân: “Cô…”

Thạch và Đinh Khiên nhìn bên này một cái, hai người ai cũng không nói chuyện. Thỉnh thoảng, phương pháp trực tiếp nhất, là phương pháp hiệu quả nhất, họ không có thời gian đi suy nghĩ cảm nhận của người phụ nữ này.

Ngọc Diệp đẩy cơm qua: “Ăn.”

Nước mắt Chu Nại Diên ướt cả khuôn mặt, cúi đầu, run rẩy cầm đũa lên, ăn từng miếng từng miếng, ăn đến cuối cùng, còn nghẹn ngào khó nuốt.

Cô ta quá ngây thơ rồi, cô ta sao có thể chờ đợi có được hảo cảm của những người này? Nhìn thái độ Đinh Khiên đối với người phụ nữ ở dưới, lại nhìn sự thô bạo của Ngọc Diệp đối với mình, những người này căn bản không có tâm! Cho dù cô bỏ ra nhiều hơn nữa, cũng sẽ không có được hồi báo của họ!

Căn răng, ăn hết cơm, cô ta đứng dậy, đi một mạch về phòng.



Ngẩng đầu nhìn một cái, sắc mặt Đinh Khiên nghiêm túc: “Chuyện hay ngày nay, tra được chưa?”

Ánh mắt Thạch không thay đổi: “Là Mãnh Hổ.”

Đinh Khiên nhíu mày: “Tên biến thái này thật sự không an phận! Chúng ta bây giờ làm thế nào?”

“Thế lực của hắn hiện tại bao phủ sau tỉnh xung quanh tỉnh L, chúng ta chính là thịt trước miệng hổ, hắn đã mở miệng, lúc nào cũng có thể nuốt vào. Mấy ngày nay, hắn chỉ đang khiêu khích, ý muốn làm chúng ta tức giận. Nếu không phải có hiệp định tuyệt đối sẽ không vượt giới hạn với Hồng Môn, hắn sớm đã giết tới rồi.”

Đinh Khiên nhìn phía phòng ngủ một cái, bất đắc dĩ lắc đầu: “Đường chủ rốt cuộc còn phải tự tra tấn mình đến lúc nào!”

Thạch trầm giọng: “Tôi đã liên hệ với tam đường Bạch Trạch, Đảo Ngột và Kỳ Lân, lúc cần thiết, tiếp ứng bất cứ lúc nào. Nhưng mà, họ phân tán quá xa, e rằng cuối cùng chúng ta vẫn phải dựa vào chính mình.”

Đinh Khiên nghiêm mặt nói: “Bây giờ muốn kêu những anh em khác đều về sao?”

Thạch suy nghĩ cẩn thận, lắc đầu: “Nhiệm vụ của họ là bảo vệ Hồng Môn, phiền phức còn lại, thì chúng ta tự đến giải quyết đi.”

Sắc mặt Đinh Khiên ngưng trọng gật đầu, Ngọc Diệp ngẩng đầu, lạnh lùng thêm một câu: “Tiểu Hải Tử không thể bị thương.”

Đinh Khiên phì cười, không nhìn được muốn chọc cô nhóc: “Gặp vài phát súng làm học phí, anh em ai trên người không có vài vết sẹo!”

Ngọc Diệp nhìn lại: “Vậy tôi dùng anh làm bia đỡ đạn cho nó.”

“…” Đinh Khiên chửi thầm trong lòng, con nhóc này quá hung dữ rồi!

Sau bữa tối, Ngọc Diệp về phòng gọi điện thoại cho Trương Thịnh Hải, Thạch mặc áo khoác hoa lệ lại rời đi, chỉ còn Đinh Khiên, nhàm chán lại đi tiến hành thử nghiệm cực hạn của anh ta.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv