Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Chương 182





Chương 183

Lúc này, ngoài cửa truyền đến một tiếng răn dạy: “Có chuyện gì mà ầm ĩ như vậy?”

Bắc Khởi Hiên quay người lại, nhìn thấy mẹ mình Kiều Nhã, anh ta cắn răng một cái, đẩy Đỗ Thu Nghi ra: “Mẹ, con còn có việc, con phải đi ra ngoài một chuyến!”

“Con đang bị thương còn muốn đi đâu?” Kiều Nhã lạnh mặt, ngăn ở cửa: “Cũng không được đi, ngoan ngoãn nằm trên giường cho mẹ!”

Bắc Khởi Hiên hít sâu một hơi: “Mẹ, con muốn đi tìm cô ấy.” Nói xong, anh ta cầm lấy áo khoác liền đi ra ngoài.

“Bắc Khởi Hiên!” Kiều Nhã vô cùng tức giận, trừng mắt nhìn bóng lưng con trai đi cũng không quay đầu lại, lại xoay người hằm hằm nhìn Đỗ Thu Nghi: “Thu Nghi, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?”

Đỗ Thu Nghi ngơ ngác đứng ở đó, lẩm bẩm nói: “Anh ấy không yêu mình, anh ấy không yêu mình. . .”

Kiều Nhã nhướng mày, đối với kết quả này bà ta ngược lại lại cảm thấy vui.

Đỗ Thu Nghi che gương mặt ngồi sụp xuống đất khóc lên: “Anh ấy yêu Trương Bảo Ngọc, anh ấy yêu cô ta!”

Kiều Nhã khẽ giật mình, trong nháy mắt lông mày cau chặt: “Chính là con gái của Trương Hồng Khánh?”

“Là cô ta, là tiện nhân kia!” Nhắc tới cô, Đỗ Thu Nghi liền nghiến răng nghiến lợi hận không thể hung hăng xé nạt mặt nạ dối trá kia để Hiên có thể nhìn rõ một chút, thực chất bên trong cô ta dâm tiện đến cỡ nào!



Kiều Nhã nhíu lông mày lại, che đi sự thù hận trong mắt, sau đó đi tới hững hờ ngồi xuống, hai chân ưu nhã vắt qua: “Thu Nghi, dì nghĩ, nếu dì tìm cháu nói rõ sớm một chút, cũng sẽ không xuất hiện hiểu lầm lớn như thế.”

Đỗ Thu Nghi nghiêng đầu, đôi mắt sưng đỏ bình tĩnh nhìn về phía bà ta.

“Nếu Hiên có làm chuyện gì để cháu hiểu lầm thì người làm mẹ là dì có thể thay nó xin lỗi cháu.” Nói xong, Kiều Nhã mỉm cười: “Dì cũng là người từng trải nên rát hiểu người trẻ tuổi bọn cháu hay ngẫu nhiên xúc động. Nhưng tin tưởng dì, đây chẳng qua là xúc động nhất thời, căn bản cũng không đại biểu cái gì.”

Đỗ Thu Nghi bỗng nhiên đứng dậy, toàn thân run rẩy, hai tay chậm rãi nắm chặt: “Dì, chúng cháu không phải xúc động nhất thời, chúng cháu là thật lòng yêu nhau! Anh ấy yêu cháu! Anh ấy cũng từng nói muốn cưới cháu! !”

“Ha ha” Kiều Nhã cười, nhướng mày hỏi lại: “Kết quả là đây sao?”

Thấy Đỗ Thu Nghi cứng đờ, bà ta không nhanh không chậm mở miệng: “Nếu các cháu thật sự yêu đến mức anh chết em sống dì cũng sẽ không ngăn cản. Nhưng bây giờ thì sao? Con trai dì căn bản không hề yêu cháu, nếu như yêu sao lại có thể đi tìm một người phụ nữ khác?”

“Anh ấy. . . Anh ấy là. . .” Đỗ Thu Nghi thống khổ rủ mắt xuống: “Anh ấy chỉ là bị cô ta mê hoặc, sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ trở lại bên cạnh cháu!”

Kiều Nhã cười lạnh: “Người phụ nữ tin lời nói láo này mới là ngu xuẩn nhất! Thu Nghi, dì cũng coi như là nhìn cháu lớn lên, dì cũng muốn cháu được sống hạnh phúc, nhưng con trai dì tuyệt đối không phải hạnh phúc cháu muốn tìm! Cháu hẳn là nên tìm một người đàn ông môn đăng hộ đối với cháu, như thế mới có thể lâu dài.”

Đỗ Thu Nghi cắn đôi môi đến mức trắng bệch, ánh mắt nhìn về phía Kiều Nhã không che giấu hận ý nữa: “Bà vẫn luôn không thích tôi, bà luôn ở bên tai Hiên nói xấu tôi, cảm thấy tôi không xứng với anh ấy! Hừ, bà thì có chỗ nào tốt hơn chứ? Phản bội chồng yêu đương vụng trộm cùng người đàn ông đã có vợ, còn hại vợ của người ta phát điên phải vào bệnh viện tâm thần, bà thì có tư cách gì ghét bỏ tôi? !”

Ánh mắt Kiều Nhã lạnh lẽo, đột nhiên đứng dậy, vung tay chính là một cái cái tát hung hăng đánh vào mặt Đỗ Thu Nghi.

Đỗ Thu Nghi lảo đảo, bụm chặt gò má, nước mắt liều mạng chảy ra nhưng cô ta lại không cho phép nó rơi xuống.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv