Kỷ Sơ xoa xoa con mắt, đem cằm rơi xuống nhặt gắn lên lại.
Tổng người nghe là 300, nữ vương được 196, Sở Vãn Nguyệt nhưng là 104, Lãnh nữ vương một cái lư sơn thăng long bá mạnh mẽ KO Sở Nhị tiểu thư.
Đồng dạng không thể tin tưởng còn có Sở Vãn Nguyệt, nàng nhiều lần xác nhận quá trình bỏ phiếu công bằng công chính, cuối cùng rốt cục tiếp nhận kết quả này. Nàng tà lên một bên khóe môi, chậm rãi vỗ lông mi bao hàm thâm ý nhìn chằm chằm nữ vương "Ta bái phục chịu thua, mời Lãnh tiểu thư nghĩ kỹ yêu cầu sau tới tìm ta." Dứt lời liền xoay người rời đi.
Kỷ Sơ nghĩ mãi mà không ra, nàng vẫn ở phía sau đài quan sát quần chúng phản ứng, xác thực bọn họ là càng yêu thích khúv dương cầm Sở thiên kim, nhưng tại sao lại đem phiếu bầu cho nữ vương a, nếu như Lãnh Hoài An ló mặt thì còn nói được, dù sao tướng mạo của nàng liền đủ để làm người khác thần hồn điên đảo.
Nữ vương liếc nhìn một chút đang đứng ngây ra Kỷ Sơ, hướng lòng bàn tay bởi vì ma sát dây đàn mà có chút ửng hồng thổi thổi "Đứng đó ngốc để phòng khách đem ngươi đi làm điêu khắc a?"
Kỷ Sơ lắc lắc đầu, ngoan ngoãn chạy đến bên người nữ vương, âm thanh điệu điệu nói: "Nhanh nói cho nhân gia biết nữ vương đại nhân dùng ma pháp gì a, ma trượng giấu ở chỗ nào, nhanh cho người ta xem nga~."
Lãnh Hoài An chậm rãi giơ tay lên, Kỷ Sơ mở to hai mắt cẩn thận nhìn kỹ tay nữ vương, đầy cõi lòng chờ mong gậy phép thuật sẽ xuất hiện, sau đó liền bị nữ vương mạnh mẽ ở cái trán búng một phát tan nát mặt nhiều chuyện.
"Đau đau đau đau!" Kỷ Sơ che cái trán, trong mắt chứa lệ quang oan ức xẹp miệng.
"Ngươi hẳn phải biết đến nói a, thời xa xưa phù thủy có thể thông qua ngôn ngữ miệng đến thao túng linh hồn người khác. Âm nhạc đồng dạng cũng vậy, tựa như linh hồn trên đường hoàng tuyền, lợi dụng tiếng chuông đến chỉ dẫn quỷ hồn đi đến Hoàng Tuyền. Thứ tuyệt kỹ này đến hôm nay đã muốn thất truyền, hơn nữa hiệu dụng cũng chậm yếu bớt."
Nữ vương ngón tay ở trong không khí làm ra động tác đánh đàn khinh long chậm niệp "Ta khi còn nhỏ từng ở Tây Vực cùng một vị ẩn thế cao nhân học nhiếp âm thuật, vừa nãy trong quá trình khảy đàn phần lớn khán giả dưới đài đều bị cầm ảnh hưởng, vô ý thức bị mê hoặc."
Năm đó khi đàn tỳ bà nàng cũng dùng tiếng nhạc để nhiếp hồn đoạt phách, bằng không chỉ bằng một mình nàng, sao có thể ám sát đi một thủ lĩnh có lòng cảnh giác cao, thân thủ tuyệt đỉnh.
Kỷ Sơ sau khi nghe xong giải thích, đầu tiên là hoài nghi sau đó có chút e ngại nhảy qua một bên "Ngươi sau này sẽ cũng dùng cái này đem ta biến thành Khôi Lỗi* đi."
*khôi lỗi: người gỗ (ý là đem nàng làm con rối)
Nữ vương vẻ mặt rất là xem thường "Nhiếp âm thuật sử dụng một lần rất là mất sức lực, hơn nữa nhiều nhất chỉ là quấy rầy tâm thần người nghe, làm gì có thể đem người biến thành Khôi Lỗi."
Kỷ Sơ thở phào nhẹ nhõm, lại bắt đầu quan tâm tiền đặt cược thắng được "Ngươi chuẩn bị cùng Sở nhị thiên kim nói yêu cầu gì a?"
Nữ vương: "Muốn biết liền đến cầu ta."
Kỷ Sơ dứt khoát nói: "Cầu ngươi."
Dù là nữ vương đã sớm hiểu rõ trình độ không biết trinh tiết của Kỷ Sơ, nhưng không biết vô liêm sỉ như vậy vẫn để cho nàng run lên một hồi mới nói: "Quỳ xuống để van cầu ta."
Kỷ Sơ: "Quỳ xuống để van cầu ngươi." [Edit: cưng có biết mất mặt không Sơ, ta không có quen biết ngươi đâu nhaaa *che mặt*]
Nữ vương: "Hai đầu gối quỳ xuống, bày ra đúng tư thế."
Kỷ Sơ: "Khinh người quá đáng, không nói thì quên đi." Nàng căm phẫn sôi sục dùng ánh mắt khiển trách trừng nữ vương, nỗ lực kêu gọi nội tâm lương tri của nàng.
Nữ vương khí định thần nhàn: "Không cần làm ra vẻ mặt ngu xuẩn như thế."
Nội tâm Kỷ Sơ lại đang phát điên, ta IQ 180, vượt qua Newton, qua cả Einstein, đè lên Archimedes, rõ ràng là tầm nhìn, vẻ mặt thông minh!
Đối mặt cường quyền, đối mặt cường giả, nàng dứt khoát lựa chọn nuốt giận vào bụng, đem mặt nhăn lại thành một cái bánh bao nói: "Vậy hôm nay có thu ca khúc chủ đề nữa hay không a, hiện tại đi trường quay, khách sạn vẫn là phòng thu âm?"
"Trường quay, cách thời gian phát hành ca khúc chủ đề còn sớm, trước tiên đi quay phim." Nữ vương đi tới bên xe do đoàn phim cung cấp, mở cửa ngồi vào.
Kỷ Sơ theo sát phía sau, sát bên nữ vương ngồi xuống "Ca khúc kia đến cùng do ai hát?"
Nữ vương: "Đương nhiên là trẫm, đến lúc đó ngươi đến quay MV là được."
Kỷ Sơ bỏ lại khóe miệng "Vậy thì tốt, ngược lại ta cũng không thích hát."
Nữ vương: "Ngươi không tham dự hát tạm thời không nên để cho những người khác biết."
Kỷ Sơ: "Làm sao vậy, ngược lại mọi người sớm muộn gì cũng sẽ biết."
Nữ vương đem đầu tựa ở trên cửa sổ xe, bóng tối đem ánh mắt của nàng sấn đến có chút đen tối: "Có người đang mơ ước vị trí này, không thể cho nàng có cơ hội." Lại tự giễu cười cười "Giới giải trí này cũng cùng hoàng cung không khác biệt gì, minh tranh ám đấu vĩnh viễn không ngớt."
"Là ai vậy? Trong đoàn phim cũng chưa thấy ngườ có lai lịch lớn hay người có bối cảnh hậu trường, lại nói một bộ phim có tiền đồ khó lường này, có ai lại muốn dành a." Kỷ Sơ nhíu mày suy nghĩ.
Nữ vương quay đầu biểu hiện ý vị không rõ mà nhìn Kỷ Sơ.
Rất nhanh Kỷ Sơ liền phát hiện đến một đạo 'Rát' ánh mắt, nàng không được tự nhiên nhìn chung quanh một vòng, sau đó lết đến góc tối nghểnh đầu nói: "Đừng dùng ánh mắt sắc mị mị hèn mọn đó dòm ta."
Quả nhiên không thể hi vọng đồ ngốc này rõ ràng cái gì, nữ vương nhắm mắt lại bắt đầu dưỡng thần. [Edit: được rồi, nguyên văn là *ngu* đó nhưng ta đổi lại thành *ngốc* đi, để giảm bớt trình độ ngơ đến mức Không Còn Gì Để Nói của ẻm]
Kỷ Sơ làm mặt thỏ khinh bỉ nhìn quét qua nữ vương, cũng nghiêng đầu chợp mắt.
Đến trường quay, các nàng cùng đạo diễn lên tiếng chào hỏi liền đi thay quần áo bắt đầu quay phim, quay thẳng đến sắc trời đen không thấy rõ năm ngón tay mới thu công.
Hai người trở lại khách sạn tắm rửa xong xuôi nằm ở trên giường chuẩn bị ngủ, nữ vương giơ chân đá đá người bên cạnh "Qua mấy ngày sẽ có truyền thông đến đây tham ban, chúng ta có thể chờ xem kịch vui."
Kỷ Sơ bỉu môi nói: "Mỗi lần ngươi tìm ta nói chuyện đều nhất định phải đánh ta một chút mới chịu sao, không thể thay cái phương thức, tỷ như, xưng hô tên một tiếng à?"
Nữ vương: "Trẫm nói chuyện với thần tử, bọn họ đều sẽ trước tiên quỳ lạy một phen nói Ngô hoàng vạn tuế rồi phải nói bình thân, ngươi thấy phương thức này như thế nào?"
Kỷ Sơ lý sự, nghĩ đến muốn ăn miếng trả miếng, kết quả bị mắt đao lạnh lẽo của nữ vương sợ đến rút tay trở về, sau này chính mình phài học động tác đánh võ nhiều một chút a, học thành công sẽ là võ học tông sư!
Suy nghĩ tào lao xong, tâm tư nàng trở lại vấn đề nữ vương vừa nói "Ý của ngươi là ngày đó đoàn phim muốn làm chút mánh lới hấp dẫn truyền thông sao?"
Nữ vương: "Không kém bao nhiêu đâu, chờ có người trước tiên mở đường, đường phía sau là có thể đi."
Nắm tóc, phát hiện mình hoàn toàn không biết nữ vương đang nói cái gì, Kỷ Sơ ngạo khí nghiêng người: "Chuyên môn nói cái gì cao thâm khó dò giả bộ trâu bò, chẳng muốn nói chuyện cùng ngươi." [Edit =_='"]
Nữ vương lạnh lùng quay lưng qua chỗ khác hướng Kỷ Sơ nói: "Vậy tốt nhất không nên nói nữa" Nói chuyện cùng ngươi cũng làm thấp đi thông minh của trẫm.
Trong phòng ngủ rơi vào một mảnh quỷ dị mà trầm mặc, Kỷ Sơ đạp đạp chân, động động cái cổ có chút ngủ không được, nàng liền lăn tới bên người nữ vương, ở trên lưng đối phương sờ tới sờ lui.
Nữ vương quay đầu lại lẳng lặng ngóng nhìn Kỷ Sơ.
Kỷ Sơ cười hì hì: "Cảm nhận được ta yêu hận âu yếm sao?"
Nữ vương: "..."
Kỷ Sơ gia tăng cường độ: "Hiện tại là ngược tình yêu sâu, sắc tình mà thô bạo xoa xoa."
Nữ vương: "..."
Rất nhanh trong phòng ngủ liền truyền đến người nào đó kêu khóc "Đau quá, đạp ta làm gì, nhân gia không muốn ngủ trên sàn nhà nha, sàn nhà lạnh quá, cứng quá a."
Thực sự là đêm xuân nùng tình không nói hết, từ đây quân vương không lâm triều a ~~
Mấy ngày sau đoàn phim dời trận chuẩn bị tiến hành quay chụp ngoại cảnh, gà con cùng nữ vương cũng bắt đầu lữ trình mạo hiểm nơi rừng cây.
Hai đóa hoa nở, các biểu một chi, nữ vương cùng gà con trên đường đóng phim ngọt tình mật ý, ngươi nông ta nông, mà Hạ Di cùng Tống Thư Niên nhưng là rơi vào bối cục tràn ngập giương cung bạt kiếm.
Trong đại trạch Hạ gia, Tống Thư Niên cầm lấy một cái chén nhỏ, có ý riêng nói: "Quả nhiên vẫn là đồ cổ chính tông nhìn hợp mắt, những thứ hàng nhái kia coi như thợ làm tinh xảo đến đâu cũng che lấp không được bản chất giả tạo của nó, nếu là không cẩn thận thu gom đến chỉ có thể đem vứt."
Hạ Di bưng lên chén trà tử bùn, thiển xuyết một cái "Hàng thật cùng hàng nhái cũng là một loại phân chia, nếu là do người thợ có tiếng hàng nhái làm ra hàng nhái thì giá trị bao nhiêu đây, sách quý Vương Hi Chi Lan Đình Tự mất đi, đời sau hàng nhái giá cả vẫn như thường, tự thành một cách."
Nàng duy trì độ cong hoàn mỹ nhất mỉm cười: "Lại nói, hàng nhái cũng chưa chắc sẽ trở thành chính phẩm, còn không phải bị người ham mê lợi ích mà mê muội bức bách làm ra, nên thế gian mới có nhiều đồ vật giả tạo như vậy."
Tống Thư Niên sắc mặt đen như đáy nồi, rất nhanh đã ngược lại nở nụ cười, "Đây chính là thái độ ngươi cầu người nên có sao?"