Kỹ thuật càng tiến bộ, tâm tính của Tiêu Ngự cũng càng thành thục hơn hơn, nhờ đó có thể giúp cho Tiêu Ngự ở khi đối địch bình tĩnh hơn rất nhiêu, thi triển ra gấp mấy lần sức chiến đấu.
Tiêu Ngự thản nhiên đi dạo xung quanh, săn giết games thủ Thiên sứ liên minh, thu hoạch không giá trị vinh quang không ít, trang bị cũng đã muốn đầy hành trang, may là hành trang của hắn dung lượng khá lớn, tạm thời còn chưa có tới mức full.
Tiêu Ngự nhìn lướt qua bảng lever, trên bảng lever bài danh cao nhất là Tiêu Ngự, lever 53, thứ 2 là Triệu Lam Hinh. Triệu Lam Hinh thăng cấp cũng rất nhanh, cũng đã tới lever 52 rồi, người thứ 3 là lever 50, tổng cộng hơn 10 người, các games thủ bài danh phía sau cũng đang truy đuổi rất quyết liệt.
Tiêu Ngự đang tìm trêm bảng lever một người quen, Lưỡi Lê bài danh thứ 13, lever 50, tốc độ thăng cấp của hắn cũng không chậm.
"Ngươi đang ở đâu thăng cấp đó?" Tiêu Ngự hỏi, tốc độ thăng cấp của Triệu Lam Hinh nhanh vượt quá mức tưởng tượng, hắn hoàn thành nhiệm vụ ám sát An Đông Ni Khắc mới được khen thưởng nhiều kinh nghiệm như vậy, không ngờ lại có thể còn kém hơn tốc độ thăng cấp của Triệu Lam Hinh, cho nên Tiêu Ngự có phần tò mò.
"Ta ở dưới đáy biển." Triệu Lam Hinh nói.
Hải Tộc Thủy hệ Pháp sư ở dưới đáy biển thăng cấp so với ở trên lục địa nhanh chóng hơn nhiều, nhưng cũng không thể nhanh đến loại trình độ này được.
"Ta phát hiện ra 1 phương pháp có tốc độ thăng cấp rất nhanh." Triệu Lam Hinh đem phương pháp bản thân thăng cấp nói cho Tiêu Ngự.
Tiêu Ngự lúc này mới bừng tỉnh hiểu ra, nguyên lai tốc độ thăng cấp của Triệu Lam Hinh sở dĩ nhanh chóng như vậy, bí quyết là nằm ở kỹ năng Ác Mộng!
Kỹ năng Ác Mộng là một cái ma pháp quần công, thương tổn cũng rất cao, nếu như ở trên đất bằng, phạm vi công kích của kỹ năng Ác Mộng chỉ là một cái vòng tròn trong khu vực 25m mà thôi, mặc dù so với rất nhiều ma pháp công kích phạm vi còn lớn hơn, nhưng cũng vẫn là có hạn, ở trong biển lại bất đồng, bởi vì ở trong biển phạm vi công kích của kỹ năng Ác Mộng lại là một cái khu vực hình cầu! Trên dưới trái phải trước sau đều có thể công kích được, Triệu Lam Hinh trước tiên là tìm nơi quái vật sinh ra với tốc độ cực nhanh, sau đó núp ở trong dãy đá ngầm giết quái, trang bị của nàng rất tốt, giảm thời gian đóng băng của kỹ năng Ác Mộng rất nhiều, chỉ dùng nguyên một cái kỹ năng Ác Mộng này giết quái, tốc độ thăng cấp cũng đã nhanh chóng kinh người rồi. ( Tức là trên mặt đất thì Ác Mộng chỉ có tác dụng trong phạm vi hình tròn, vì bên dưới chân và trên đầu không có quái vật, còn dưới nước thì cứ bơi lơ lửng ở giữa đám quái vật, xung quanh trên dưới trái phải đều dính Ác Mộng hết, vì thế nên nó mới nói là luyện cấp nhanh hơn )
Dùng phương pháp này. Tốc độ giết quái của Triệu Lam Hinh so với bình thường nhanh hơn ít nhất 5-6 lần. Của điểm kinh nghiệm sinh vật biển so với sinh vật trên lục địa đã cao hơn 30-50% trở lên rồi. Thêm là chỉ có 1 mình nàng hưởng toàn bộ kinh nghiệm không phải chia sẻ. Coi như tốc độ thăng cấp đã là gấp 10 lần bình thường rồi! Cho nên lên lever nhanh cũng không phải chuyện gì khó hiểu.
Tiêu Ngự cũng không khỏi bội phục Triệu Lam Hinh huệ chất lan tâm*. Không ngờ lại có thể nghĩ ra một cái phương pháp thăng cấp như vậy.
(oh chắc là xinh đẹp lại còn thông minh a – 1 số truyện còn có câu là "băng tuyết thông minh" hay sao đó)
"Ngươi trước hết cứ ở bên đó thăng cấp đi. Nhiệm vụ của ta vẫn còn đang tiếp tục." Tiêu Ngự nói.
"Ân." Triệu Lam Hinh đáp không chừng chờ Tiêu Ngự làm xong nhiệm vụ. Lever của nàng khéo cũng muốn vượt qua Tiêu Ngự rồi. Dù sao cũng đều là người trong nhà. Tiêu Ngự sẽ không để ý tới việc lv Triệu Lam Hinh cao hơn mình. Lv càng cao thì bọn họ xông vào Ô Phục Nặc Tư cũng càng chắc chắn.
"Ta chuẩn bị cho ngươi 1 cây pháp trượng. Buổi tối về sẽ tặng cho ngươi." Tiêu Ngự nói. Phỏng đoán buổi tối nay sẽ có thể cho Triệu Lam Hinh 1 cái vui mừng kinh ngạc thật lớn.
Tiêu Ngự cúi đầu nhìn thoáng qua độ hoàn thành 3/10 nhiệm vụ. Bọn Chanh đã tiêu diệt được 3 người. Chờ một chút nữa nói không chừng cũng không cần hắn phải ra tay a.
Đúng lúc này, 2 cái Hệ Thống Nhắc Nhở làm cho Tiêu Ngự hơi sững sờ.
Hệ Thống: đồng đội Số Mệnh của ngươi đã bỏ mình.
Hệ Thống: đồng đội Yêu Nghiệt của ngươi đã bỏ mình.
Số Mệnh và Yêu Nghiệt là 1 tổ, 2 người bọn họ đi ám sát 1 Đạo tặc mà lại lần lượt bỏ mình, đây là một cái chuyện quá không hợp lẽ thường a, Tiêu Ngự không nén nổi nhíu mày một chút.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Tiêu Ngự hỏi.
"Yêu Nghiệt ở trước khi chết còn phát cho ta tin tức là bọn hắn gặp phải cao thủ." Tiểu Quỷ nói, trước khi họ PK, hắn và Yêu Nghiệt đang nói chuyện phiếm đến sau khi Yêu Nghiệt gặp phải đối thủ thông qua kênh nói chuyện phiếm, tình huống Yêu Nghiệt bên kia xảy ra chuyện gì hắn đều biết hết. Nguồn truyện: Truyện FULL
Kỹ thuật của Yêu Nghiệt và Số Mệnh bọn họ là đều hiểu khá rõ, 2 người đánh 1 không ngờ lại có thể còn chết như vậy, điều đó chứng tỏ rằng đối thủ của họ quả thật không phải hạng vừa, Tiêu Ngự không thể không thận trọng xử lý.
Tiêu Ngự nhìn một chút cột nhiệm vụ, Yêu Nghiệt và Số Mệnh đuổi giết games thủ tên là Nguyệt Sắc, là Tinh Linh Đạo tặc.
"Ta đi gặp hắn vậy." Tiêu Ngự nói.
"Ngươi cẩn thận một chút, đừng để lật thuyền trong mương."Chanh thảo luận trong kênh tổ đội nói.
"Chỗ này ta cũng đã giải quyết xong, có cần ta hỗ trợ không." Kẹo Sa Ngã hỏi.
"Không cần, một mình ta là đủ rồi, các ngươi giải quyết những người còn lại đi." Tiêu Ngự nói, hướng về phương hướng tên Đạo tặc Nguyệt Sắc kia lao đi.
"Đồ gia hỏa tự cho mình là đúng." Kẹo Sa Ngã bĩu môi, tìm mục tiêu kế tiếp.
Nghe được Kẹo Sa Ngã nói, toàn bộ các đội viên im hẳn, thực ra Kẹo Sa Ngã và Tiêu Ngự 2 người đều là 8 lạng đối với nửa cân.
Tiêu Ngự cười nhẹ, ngắm nghía chủy thủ trong tay, nếu như 1 vs 1 mà còn thất bại, hắn dứt khoát nghỉ đi ra chiến trường pk luôn, trận đối chiến vào buổi tối giữa hắn và Lưỡi Lê cũng khỏi phải đánh, nếu không quả thực là cúng tiền cho người ta a. Tiêu Ngự tự tin sẽ không thua kém bất luận kẻ nào, mà hơn nữa đối phương lại còn là 1 Đạo tặc nữa chứ.
Tại một bãi cỏ dại sum xuê trên sườn núi, một Tinh Linh Đạo tặc mặc vân giáp màu nâu bụi đang khom lưng đem trang bị 2 Đạo tặc rơi xuống trên mặt đất nhặt lên.
"Một cái Truyền Thuyết, Một cái Sử Thi, 2 người kia cũng không tệ a." Tinh Linh Đạo tặc thì thào nói, vừa rồi sau khi nhiệm vụ thất bại, bọn họ cũng không có giải tán đội ngũ mà chỉ tản ra, trong đội ngũ liên tiếp truyền đến tin tức đội viên bị tiêu diệt làm cho hắn cảnh giác, tựa như có người đang nhằm vào bọn họ, quả nhiên, hắn cũng gặp phải 2 tên Đạo tặc đuổi giết, 2 Đạo tặc này kỹ thuật cũng không tệ, hắn có chút may mắn mới tiêu diệt được Số Mệnh và Yêu Nghiệt, không biết có nhóm thứ 2 đến nữa hay không.
Dã Thú và Điểu Nhân là đồng thời bị giết, nói cách khác chính là đối phương không chỉ có 1 nhóm người, Nguyệt Sắc hiểu, hắn nhất định phải chuẩn bị tốt để chiến đấu bất cứ lúc nào.
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua tọa độ, đã đến gần mục tiêu, lại có 2 tiếng Hệ Thống Nhắc Nhở truyền đến, đám người Chanh vừa tiêu diệt thêm 2 người nữa, độ hoàn thành nhiệm vụ đã đạt tới 6/10, người khác hẵn cũng không khó đối phó, người Tiêu Ngự sắp đối mặt kia hẳn là tên khó ứng phó nhất trong đội ngũ đối phương.
Ở trên thảm cỏ lao vút đi, thấy khoảng cách tới tọa độ không còn xa, Tiêu Ngự tiến vào trạng thái tiềm hành, chậm rãi lần mò đi qua.
Đi tới tọa độ kia, Tiêu Ngự nhìn quanh một lượt, không có phát hiện ra đối phương, chẳng lẽ Vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ cho sai tọa độ?
Hẳn là không tồn tại khả năng này, nghiền ngẫm một chút, rất có thể là đối phương biết đám người Tiêu Ngự muốn đuổi giết hắn, cho nên sớm đã dùng kỹ năng ẩn hình núp đi, hơn nữa đã trốn ở lân cận!
Tiêu Ngự lướt xa ra 1 khoảng, đem U Linh Bỉ Mông triệu hồi ra, khóe miệng cười, ngươi có Trương Lương kế, ta có quá Tường Thê. ( = = nghe giải thích ở đâu đó hình như là 1 cái điển tích của trung quốc, nói chung nghĩa đại khái là dùng kế trong kế a)
Tiêu Ngự để cho U Linh Bỉ Mông cũng tiến vào trạng thái tiềm hành, cùng U Linh Bỉ Mông quay người hướng về gần nơi tên Tinh Linh Đạo tặc tên là Nguyệt Sắc kia ẩn núp tiềm hành qua.
Tiêu Ngự có thể cùng hưởng tầm nhìn của U Linh Bỉ Mông, U Linh Bỉ Mông có thể thăm dò ẩn hình, sau khi đem U Linh Bỉ Mông triệu hồi ra, tương đương với Tiêu Ngự có năng lực thăm dò ẩn hình rồi, mà Nguyệt Sắc lại không có! Tiêu Ngự có thể chiếm cứ tiên cơ này, lại còn có U Linh Bỉ Mông có thể tấn công trợ giúp nữa chứ, cứ để cho U Linh Bỉ Mông luôn luôn Tiềm Hành cũng ổn rồi.
Thử nghĩ một chút, 2 Đạo tặc quyết đấu, hai phương đều có kỹ năng ẩn hình, nhưng một bên có thể phá ẩn hình của đối phương, mà bên còn lại lại không thể, Đạo tặc có thể phá ẩn hình kia đã chiếm cứ ưu thế tuyệt đối rồi.
Tiêu Ngự lúc ra tay mà nói, có thể tiến lùi tự nhiên, mà Nguyệt Sắc thì lại là đừng có nghĩ tới việc chạy trốn được!
Quả nhiên, mượn tầm nhìn của U Linh Bỉ Mông, Tiêu Ngự đã tìm được chỗ Nguyệt Sắc, Nguyệt Sắc đang thu mình, ẩn nấp ở bên cạnh một thân cây, hết sức chăm chú chú ý nhất cử nhất động xung quanh, hiển nhiên là muốn mai phục người truy kích hắn, tuy nhiên tính toán của hắn lại là tính lộn số rồi. Tiêu Ngự so với hắn còn muốn giảo hoạt hơn.
Tiêu Ngự tiến vào trạng thái tiềm hành, từ phía sau người Nguyệt Sắc, hướng về Nguyệt Sắc chậm rãi lần mò đi qua.
Tiêu Ngự dần dần đến gần Nguyệt Sắc, Nguyệt Sắc đột nhiên quay đầu, hướng về chỗ Tiêu Ngự nhìn quét qua hồi lâu, đôi mắt hắn trông tựa như chim ưng, làm cho tim của Tiêu Ngự không tự giác đập nhanh hơn chút.
Bị phát hiện sao? Tiêu Ngự thầm kinh hãi, Nguyệt Sắc muốn phát hiện ra Tiêu Ngự, trừ khi hắn có kỹ năng, trang bị đặc biệt để thăm dò ẩn hình, hoặc là cùng phương thức với Tiêu Ngự, có 1 con sủng vật có thể thăm dò ẩn hình.
1 lát sau, Nguyệt Sắc không có phát hiện được cái gì, quay đầu lại.
Thấy được Nguyệt Sắc quay đầu, Tiêu Ngự thở ra một hơi, hoàn hảo là không bị phát hiện, tuy nhiên hắn không thể không cẩn thận hơn, Nguyệt Sắc cho dù không phát hiện ra hắn, cũng đã dự cảm được cái gì đó rồi, tự nhiên sẽ trở nên cực kỳ cảnh giác, Tiêu Ngự muốn Thâu Tập thành công thật đúng là không phải một cái sự tình đơn giản.
Nhưng lúc này mà gián đoạn còn không bằng tiếp tục tiếp, Tiêu Ngự hướng phía trước đi vài bước, đến phía sau người Nguyệt Sắc.
Khoảng cách Tiêu Ngự tới Nguyệt Sắc chỉ còn hơn 2 bước, nếu như đến quá gần, Nguyệt Sắc có thể sẽ nhận ra. Thành công hay không nằm ở 1 lần hành động này, Tiêu Ngự vung tay bên phải lên, đột nhiên dữ dội lao tới, chủy thủ trong tay hướng về cái ót Nguyệt Sắc đâm xuống. ( ngu nhỉ cho u linh bỉ mông ra phía trước hiện hình cho nó mất cảnh giác cũng đc mà, không thì người với thú mỗi đứa rình 1 bên )
Tật Phong Bộ!
Nguyệt Sắc sớm đã có chuẩn bị, một chiêu Tật Phong Bộ tránh thoát công kích của Tiêu Ngự, sau khi lui lại mấy bước, hướng về Tiêu Ngự phản công đi.
Quả nhiên đã bị đối phương phát hiện, Tiêu Ngự cũng không trông chờ có thể một đòn đã khống chế được Nguyệt Sắc đem hắn giết chết, thấy được Nguyệt Sắc vọt lên, lập tức giơ chủy thủ lên nghênh chiến.
Đinh 1 âm thanh thanh thúy vang lên, 2 thanh chủy thủ va chạm cùng một chỗ, Tiêu Ngự dùng kỹ năng Đón Đỡ đỡ một đòn này của Nguyệt Sắc.
2 cái thân ảnh chợt tách ra, Nguyệt Sắc ổn định thân hình dò xét một chút Tiêu Ngự, phát hiện người đánh lén là 1 Đạo tặc, trang bị trên người coi như không tệ, làm cho Nguyệt Sắc có chút buồn bực là, Tiêu Ngự là như thế nào phát hiện được hắn, dù sao hắn cũng đã mở ra trạng thái ẩn tàng đứng ở tại chỗ không động, chẳng lẽ Tiêu Ngự có kỹ năng hoặc là trang bị thăm dò ẩn hình? Nguyệt Sắc không thể không cẩn thận đề phòng.
Tiêu Ngự dò xét một chút tên games thủ trước mắt này, bộ dáng ước chừng 23-24 tuổi, 2 má tái nhợt không có 1 tia huyết sắc, tướng mạo trái lại cũng đã từng thấy qua, tai nhọn hẳn là tiêu chuẩn đặc trưng của Tinh Linh. Tiêu Ngự và Tinh Linh Đạo tặc cũng không phải là lần đầu tiên tiếp xúc, Tinh Linh Đạo tặc chết ở trên tay Tiêu Ngự không có mấy trăm, cũng có mấy chục rồi.
Tiêu Ngự cho đối phương một cái [ Kỹ Năng Dò Xét ].
Nguyệt Sắc, lv 51, Đạo tặc, quân hàm, Tướng quân.
Là 1 cao thủ cấp Tướng quân a, lại liên hệ tới việc Số Mệnh và Yêu Nghiệt chết ở trên tay hắn, người này tuyệt đối không phải dạng hiền lành gì.
Ở trước khi tấn công, Tiêu Ngự không thể không thận trọng.