Qua một phen cùng giao tranh, Tiêu Ngự chỉ mới xử dụng ra vài cái kỹ năng, khiến Dương rất tò mò. Hắn không nén nổi muốn hỏi, Tiêu Ngự rút cuộc mạnh tới mức nào, phải chăng tới cái loại đẳng cấp như Lưỡi Lê kia?
Nếu như Tiêu Ngự có thể đánh bại đám người Nha Nhận, vậy thực lực của hắn đã đủ để khiêu chiến Lưỡi Lê. Dương rất muốn biết kết quả.
Tiêu Ngự nhìn lướt qua người vừa đến, Nha Nhận bộ dáng hơn 30 tuổi, trên gương mặt có một vết sẹo tựa như con rết bám lên, trông tăng thêm một phần dữ tợn và khủng bố. Hiện tại kỹ thuật thẩm mỹ đã rất hiện đại, tùy tiện tốn chút tiền là có thể đem vết sẹo trên mặt bỏ đi, Nha Nhận lại không thèm bỏ, có thể là hắn đối với vết sẹo này đã rất quen thuộc không muốn bỏ đi.
"Lại gặp mặt, lão bằng hữu." Phong Dã và một games thủ hơn 30 tuổi dáng người có chút phúc hậu chào hỏi nói, hắn là gia chủ của Nha Nhận.
Phong Dã và người kia hàn huyên một hồi.
Không cần Phong Dã giới thiệu, Tiêu Ngự cũng có thể biết, người này cũng ít nhất là đẳng cấp đại lão, trong tay nếu như không có ít nhất mấy trăm triệu, hẳn cũng không muốn xấu hổ mà vào cá cược Đấu Trường Hắc Ám kia.
Những phú hào có thể gia nhập vào Đấu Trường Hắc Ám, đều là người có thân phận có địa vị, người ngoài căn bản không có biện pháp tiến vào cái nơi này. Những phú hào này là cùng đặt ra quy tắc của Đấu Trường Hắc Ám, tất cả mọi người đều dựa theo quy tắc này mà tham gia. Mà những người thi đấu kia, ví dụ như Lưỡi Lê, Nha Nhận, Tiêu Ngự…., muốn trở thành tuyển thủ, cũng là một cái không sự tình đơn giản. Tuyển thủ thi đấu trận đầu tiên sẽ phải tự chịu trách nhiệm lời lỗ, trường thi đấu tiếp theo mà thắng còn cần giao nộp 1 khoản tiền bảo đảm cho gia chủ, mới coi như thật sự được tiến vào cái nơi này. Đồng thời khi thi đấu là tuyệt đối không thể thừa nhận hành vi làm càn, nếu như gia chủ cảm thấy người dưới tay không có cố gắng thi đấu, có quyền tịch thu tiền bảo đảm, cũng có thể đem hắn vĩnh viễn trục xuất khỏi Đấu Trường Hắc Ám luôn. Với lại 1 khi trở thành tuyển thủ dưới tay người nào đó, bên trong Đấu Trường Hắc Ám sẽ có danh sách của hắn, sau khi tuyển thủ đã bắt đầu thi đấu thì tuyệt đối không thể thay người khác vào, cũng không có thể vượt qua gia chủ tự động vào đấu trường thi đấu.
Tiêu Ngự xem như là một cái trường hợp đặc biệt, Phong Dã xuất phát từ tín nhiệm đối với Tiêu Ngự, bỏ qua mấy cái quy tắc kia. Bởi vậy Tiêu Ngự mới được thuận lợi tiến vào Đấu Trường Hắc Ám.
Lần trước Triệu Lam Hinh cũng đặt cược cũng là không phù hợp quy củ, tuy nhiên cũng là Phong Dã không truy cứu mà thôi.
Vì 2 chuyện trên, Tiêu Ngự xem như là đã thiếu Phong Dã một cái nhân tình, tuy nhiên hắn giúp Phong Dã thắng nhiều tiền như vậy, phần nhân tình này coi như cũng đã trả đủ. Nếu như có thể luôn luôn chiến thắng, vậy 2 người đều cùng có lợi, tự nhiên là đều vui mừng lớn.
Tên Đạo tặc Nha Nhận kia ánh mắt nhìn lướt qua Tiêu Ngự. Tiêu Ngự vô thức sờ tay vào chủy thủ bên hông. Chỉ mới bị hắn nhìn lướt qua như vậy. Đã giống như là bị chim ưng rình mồi vậy. Làm cho người ta cảm thấy rất không thoải mái.
"Ngươi chính là đối thủ của ta?" Nha Nhận hỏi. Âm thanh có chút khàn khàn, trầm thấp.
"Phải." Tiêu Ngự vẫn tự nhiên ánh mắt nhìn vào Nha Nhận. Hờ hững nói.
"Rất tốt. Lên đây đi." Nha Nhận nhảy lên đấu trường. Nói.
Games thủ kia đang cùng Phong Dã nói chuyện phiếm có chút tò mò nhìn thoáng qua Nha Nhận. Khó có khi thấy được Nha Nhận hưng phấn như vậy.
Những dạng cao thủ này phần lớn là tính cách quái gở, là loại người âm thầm làm việc. Không thích nói nhảm quá nhiều. Người hay nói nhảm thường hay là cái loại thùng rỗng kêu to mà thôi. Dạng đó chỉ luôn tự cho mình là nhất.
Phương pháp cụ thể nhất vẫn là dùng kết quả thi đấu để nói chuyện.
Tiêu Ngự cũng xoay người lên đấu trường.
"Nha Nhận và Lưỡi Lê mới đấu lại lần thứ hai à?" Phong Dã làm bộ không chú ý nhìn về phía games thủ kia nói.
"Ừ."
"Kết quả thế nào?"
"Thua." Games thủ kia cười khổ một chút nói, cái này dường như là không cần phải suy nghĩ nhiều.
"Lưỡi Lê đã ra kỹ năng Ảnh Chiến Sĩ chưa?"
"Ra rồi."
Phong Dã rõ ràng gật đầu, kỹ năng Ảnh Chiến Sĩ của Lưỡi Lê quả thật rất mạnh, rất nhiều cao thủ đều có khi chỉ thua ở một cái kia kỹ năng mà thôi, Tiêu Ngự nếu như có thể ở dưới tình huống không triệu hồi U Linh Bỉ Mông mà tiêu diệt được Nha Nhận, vậy có lẽ sẽ có thể cùng Lưỡi Lê liều mạng một lần, nếu như làm không được, vậy sẽ rất khó. Mà dù có U Linh Bỉ Mông thì Tiêu Ngự cũng không chắc có thể liều mạng thắng được Ảnh Chiến sĩ của Lưỡi Lê.
"Bắt đầu đi." Tiêu Ngự nói, tăng tốc độ hướng về Nha Nhận nhào tới, chủy thủ tay phải hướng về mặt Nha Nhận ra sức đâm xuống.
Nha Nhận thân thể hơi nghiêng một chút, chủy thủ đâm vòng ra.
Đinh 1 âm thanh thanh thúy vang lên, 2 thanh chủy thủ va chạm cùng một chỗ.
Thân ảnh liên tục hoán đổi, trong nháy mắt 2 người đã đánh nhau được mấy lần, hai thân ảnh chợt tách ra. 2 người không dùng kỹ năng đã đánh nhau mấy hiệp, càng là cao thủ đối chiến thì càng ít phung phí sử dụng kỹ năng. Ai cũng không chiếm được tiện nghi, cái này chỉ là giai đoạn thăm dò mà thôi, 2 người đều vẫn còn đang bảo lưu thực lực.
Nhìn vào Tiêu Ngự, Nha Nhận hơi hoảng hốt, thời điểm giao thủ vừa rồi, hắn gần như đã coi đối thủ trước mắt chính là Lưỡi Lê, loại cảm giác này quá giống! Chỉ có một chút khác biệt là, Lưỡi Lê công kích ngoan độc xảo quyệt hơn, vừa ra tay liền dùng ngay chiêu số trí mạng, gần như muốn lưỡng bại câu thương, khiến cho người ta phát lạnh, mà Tiêu Ngự công kích lại chú ý tiến lui có căn cứ, lưu lại cho mình đường rút lui, tăng cường phòng ngự thì tính công kích sẽ giảm đi không ít. Có thể nhìn ra được, động tác của Tiêu Ngự có điểm khá giống động tác của Lưỡi Lê.
Ngoài lần gặp phải Lưỡi Lê kia, Phong Dã cũng đã gửi cho Tiêu Ngự không ít clip Lưỡi Lê đối chiến, để cho Tiêu Ngự nghiên cứu, Tiêu Ngự cũng thừa nhận, hắn có rất nhiều động tác học theo Lưỡi Lê, Lưỡi Lê thân kinh bách chiến, năng lực chiến đấu quả thật không tầm thường, nhất là cái loại tấn công ào ạt kia. Khi xem clip, tổng kết tinh hoa từ nó giúp cho Tiêu Ngự tiến bộ rất nhiều.
Năng lực học tập của Tiêu Ngự cũng rất kinh người, phải biết rằng rất nhiều người muốn mà cũng học theo không được kỹ thuật của Lưỡi Lê, tính cả Nha Nhận ở trong đó, games thủ bình thường bắt chước chỉ là học theo ngựa chạy như con lừa, căn bản không đạt được cái loại hiệu quả kia. Tiêu Ngự lại học được phải đến 8 phần. Nha Nhận kinh hãi không đơn giản chỉ có cái này, Tiêu Ngự ngoài bắt chước được rất nhiều động tác kinh điển của Lưỡi Lê ra, còn tự tạo ra một phong cách chiến đấu đặc biệt cho riêng bản thân.
2 người thu liễm tâm thần, kế tiếp là sử dụng kỹ năng khốc chiến, mới là phần chính thức.
Bên ngoài, Dương há to miệng đứng xem, nhìn vào Tiêu Ngự và Nha Nhận trên sân, hắn không rõ, Nha Nhận từ khi nào đã trở nên mạnh như vậy, hơi nghiền ngẫm một chút, liền suy nghĩ cẩn thận lại, khi Nha Nhận cùng hắn PK, hẳn căn bản là không thi triển ra toàn lực! Mấy trận thi đấu kia đều là Nha Nhận tận lực khống chế kết quả thi đấu, mà buồn cười hắn lại cho rằng mình có thể cùng Nha Nhận liều mạng một trận, đánh thêm mất mấy trận, thua không ít tiền. Mà bây giờ, chống lại Tiêu Ngự, Nha Nhận tự nhiên là phải thi triển ra toàn lực.
"Đáng chết vô lại, lừa đảo." Dương nhịn không được chửi mắng một trận, nếu như Nha Nhận làm giống Lưỡi Lê, quyết đoán dứt khoát tiêu diệt hắn, hắn cũng không sẽ không bị thua nhiều tiền như vậy. Nghĩ đến Nha Nhận đem mình vui đùa. hắn tức giận đến xanh mặt, nhưng cũng đành chịu, là chính hắn tự lao đầu vào cạm bẫy của người khác thì còn trách ai đây.
Tiêu Ngự chân phải hơi hơi lui về sau, bày ra một cái tư thế gia tốc, chuẩn bị bất cứ lúc nào công kích.
"Ngươi là một trong số ít người rất mạnh mà ta đã thấy qua ngoài Lưỡi Lê." Nha Nhận trịnh trọng nói, Tiêu Ngự dùng kỹ thuật dành được sự tôn kính của hắn, đối thủ như vậy là đáng tôn kính.
"Ta chưa từng cùng Lưỡi Lê đánh qua, ngươi cũng là 1 trong vài Đạo tặc rất mạnh mà ta từng gặp được." Tiêu Ngự nói, hắn nghĩ tới Ảnh Sa, Ốc Sên…những người này, Nha Nhận là cùng một đẳng cấp với bọn họ.
Cường giả dùng thắng bại nói chuyện.
Tiêu Ngự tích góp lực lượng, chuẩn bị động thủ.
"Đến đây đi, để cho ta kiến thức thực lực chân chính của ngươi." Nha Nhận hướng về Tiêu Ngự vọt lên.
Tiêu Ngự tăng tốc độ xông tới.
Tạc Kích!
Nha Nhận dùng chủy thủ hướng về trán của Tiêu Ngự đâm xuống, chủy thủ phá không mà đến.
Tiêu Ngự một cái Đón Đỡ, đem công kích của Nha Nhận cản lại, thân thể hơi nghiêng một chút, chủy thủ tay phải một cái Tấn Kích đâm tới mặt Nha Nhận.
Phản Thủ Bối Thứ!
Nha Nhận một cái Phản Thủ Bối Thứ tránh hết công kích của Tiêu Ngự, hướng về lưng Tiêu Ngự đâm tới, động tác cùng Lưỡi Lê như nhau, động tác có góc độ rất nhỏ, rất nhanh.
Tiêu Ngự muốn thi triển Phản Thủ Bối Thứ đã không còn kịp nữa rồi, một cái Độn Hình ngăn cản Phản Thủ Bối Thứ của Nha Nhận.
Tiêu Ngự giương tay lên cao một chiêu Tạc Kích hướng về Nha Nhận đâm xuống, Nha Nhận thân thể hơi nghiêng, chủy thủ tay phải một cái Tấn Kích hướng về mặt của Tiêu Ngự đâm tới. Loại kỹ năng khống chế dùng lúc này là rất liều mạng, rất dễ tạo thành lưỡng bại câu thương, 2 người đồng thời rơi vào hôn mê, ai cũng kiếm không được chỗ tốt, nhưng Tiêu Ngự cũng không dám cùng hắn liều mạng, chỉ sợ trong đó có hư chiêu, bởi vì kỹ năng rất nhiều, các games thủ có một vài kỹ năng đã trải qua cường hóa, nếu như Nha Nhận cùng kỹ năng của hắn đồng thời chuẩn xác đánh trúng đối thủ, Tạc Kích của hắn hôn mê 2 giây, Tấn Kích của Nha Nhận bất ngờ lại hôn mê 3 giây, đây chẳng phải là bị chết rất oan uổng sao.
Đã Nha Nhận muốn lưỡng bại câu thương, thì bản thân tránh ra là được, thân thể hơi nghiêng, một chiêu Phản Thủ Bối Thứ vòng ra sau, cùng Nha Nhận như nhau, động tác nhanh chóng như sấm vang chớp giật, thân hình uốn lượn đánh tới.
Nha Nhận cũng dùng Độn Hình tránh thoát kỹ năng của Tiêu Ngự, thừa dịp thời gian vô địch tránh ra vài bước. T.r.u.y.ệthegioitruyen.com
Tiêu Ngự cũng không có buông tha Nha Nhận, một chiêu Đột Thứ, chủy thủ tay phải hướng về lưng Nha Nhận đâm tới.
Chủy thủ Tiêu Ngự giống như giòi bám vào xương, bám sát theo, Nha Nhận cảm thấy không ổn, quay người một cái Chống Đỡ, đón đỡ công kích của Tiêu Ngự, bỗng thấy chủy thủ Tiêu Ngự đột nhiên biến đổi hướng, 1 đạo vật thể hình dáng gai nhọn màu trắng từ giữa phòng tuyến chủy thủ của Nha Nhận xuyên qua, hướng về hắn bắn tới.
Ma pháp? Chiến đấu kỹ năng? Đạo tặc làm sao có thể có thứ này a!
Đây là kỹ năng Năng Lượng Nha Thứ của Tiêu Ngự, dùng với khoảng cách ngắn có hiệu quả vô cùng tốt, khi cận chiến đánh bất ngờ, chỉ cần trúng mục tiêu liền có thể khống chế đối thủ.
Một cái Năng Lượng Nha Thứ này của Tiêu Ngự rất là âm hiểm, dùng động tác tứ chi là tuyệt đối ngăn cản không được, games thủ bình thường dưới tình huống bất ngờ không kịp đề phòng, gặp phải kỹ năng đặc biệt đến như vậy, quá nửa có thể sẽ bởi vì phản ứng không kịp mà toi mạng.
Nha Nhận đã không còn kịp suy xét nữa, thấy được Năng Lượng Nha Thứ gần ngay trước mắt, bản năng cảm giác được nguy hiểm, phản xạ có điều kiện thi triển kỹ năng Tật Phong Bộ.
Đinh một tiếng, Tật Phong Bộ vừa chuẩn xác ngăn cản được Năng Lượng Nha Thứ, nếu như chỉ cần muộn 1 bước, phản ứng chậm hơn chút như vậy Nha Nhận đã mất mạng rồi.
Sau đó Nha Nhận mới cảm giác được tình huống vừa rồi là hung hiểm đến dường nào, kinh hồn bất định thở ra 1 hơi.
Thấy được Nha Nhận ngăn cản hết Năng Lượng Nha Thứ, Tiêu Ngự thầm nghĩ đáng tiếc, một chiêu này chỉ còn thiếu chút nữa đã tiếp cận được. Bây giờ không phải lúc để nghiên cứu vấn đề này, hắn hiểu, công kích nhẹ nhàng là không thắng được, chỉ có như cuồng phong bạo vũ mới có thể tiêu diệt đối thủ. Công kích vẫn không có dấu hiệu dừng lại, Tiêu Ngự hướng về Nha Nhận nhào tới.
Nha Nhận vừa ngẩng đầu, đã phát hiện Tiêu Ngự vọt tới, thế như mãnh hổ xuống núi, cắn răng một cái, lao ra nghênh đón, không thể buông bỏ hi vọng được.