"Gia hỏa này vẫn còn chưa xong sao." Tiêu Ngự có phần phát hỏa. Đã hơn 20 phút trôi qua, nhìn chủy thủ sáng loáng trên tay. Thật sự muốn tiến lên cho Hắc Long Câu 1 đao. Xem như là thay trời hành đạo. Oán giận một chút. Cuối cùng chỉ có thể hít 1 hơi cố bình tĩnh lại. Không tình nguyện tiếp tục chờ đợi.
Ban ngày ban mặt. Cưỡng gian dân nữ con nhà lành. Tên này thật không coi vương pháp ra gì. Chỉ là cùng Hắc Long Câu nói vương pháp. Có phần đàn gảy tai trâu a. Theo lý thuyết Độc Giác Thú cũng là sinh vật bậc cao. Thì công kích cũng phải rất mạnh mới đúng. Nhưng mà vì sao con Độc Giác Thú giống cái kia nhìn thấy Hắc Long Câu. Lại biểu hiện nhát gan như vậy. Một chút cũng không dám phản khác ngược lại đã bị Hắc Long Câu cưỡng gian?
Có lẽ là bởi vì Hắc Long Câu cấp bậc rất cao. Nghĩ lại cũng đúng. Hắc Long Câu bản thân là tọa kỵ của Thú Nhân Tiên Tri. Tự nhiên cũng sẽ có điểm không tầm thường.
Qua hồi lâu. Hắc Long Câu phát ra một tiếng hí dài. ( đúng là xxx như ngựa a =,.= )
Tiêu Ngự sắc mặt cổ quái. Têm này cuối cùng cũng kết thúc. Thật sự muốn 1 đao chém nó. Lại làm hại bản thân phải ở chỗ này chờ lâu như vậy.
1 lát sau. Hắc Long Câu khí phách ngẩng đầu hướng về Tiêu Ngự bên này đi tới.
Tiêu Ngự đang chuẩn bị cốc Hắc Long Câu 1 nhát. Lại phát hiện con Độc Giác Thú kia nhu thuận đi theo ở phía sau người Hắc Long Câu. Trong con ngươi còn ngấn lệ long lanh. Tựa như một tiểu tức phụ bị ủy khuất.
Hắc Long Câu dường như là cảm giác được sự phẫn nộ của Tiêu Ngự, dường như lấy lòng dùng đầu ở trên đùi Tiêu Ngự không ngừng kì kèo.
Ánh mắt Tiêu Ngự dừng ở trên người Độc Giác Thú. Độc Giác Thú bộ dáng nhu thuận. Làm hắn có chút giật mình. Không thể nào. Tên này đem đối phương " hấp diêm " trái lại. Kết quả lại đem con Độc Giác Thú này đem về theo?
Nếu như thật sự là như vậy. Dù là khiến cho Tiêu Ngự chờ thêm 20 phút nữa cũng vui vẻ nguyện ý.
Con Độc Giác Thú này mặc dù so với Hắc Long Câu hơi nhỏ hơn một chút. Nhưng so sánh với ngựa bình thường. Lại là lớn hơn không ít. Cũng xem như là 1 tọa kỵ tốt. Với lại con Độc Giác Thú này toàn thân trắng như tuyết. Tựa như bạch ngọc. Không có một chút tạp chất. Nhìn vô cùng xinh đẹp. Không trách được Hắc Long Câu đối với nó "1 mảnh chung tình".
Độc Giác Thú sợ hãi nhìn thoáng qua Tiêu Ngự. Cùng Tiêu Ngự vẫn duy trì 1 khoảng cách.
con Độc Giác Thú này thuộc tính tuyệt đối sẽ không quá kém, đúng lúc Triệu Lam Hinh thiếu hụt 1 tọa kỵ. Nàng cưỡi nó vẫn còn hơn dùng tọa kỵ bình thường mua từ cửa hàng NPC. Chỉ là không biết Hắc Long Câu đối với Độc Giác Thú có bao nhiêu lực khuất phục có thể khiến cho nó để nhân loại ngồi lên hay không.
Tiêu Ngự hướng về Độc Giác Thú đi đến. Độc Giác Thú khẩn trương lui lại mấy bước. 1 bộ dáng e ngại.
Hắc Long Câu ngoảnh đầu phát ra tiếng phì phì trong mũi. Rất táo bạo tiêu sái.
Độc Giác Thú thấy thế ủy khuất đi tới bên cạnh Tiêu Ngự. Bộ dáng làm cho người ta thương xót.
Tiêu Ngự đưa mắt nhìn Hắc Long Câu bên cạnh. Khá lắm. Bản lĩnh không nhỏ a. Hắc Long Câu làm như biết Tiêu Ngự đang suy nghĩ gì đắc ý lắc lư cái đầu.
Tiêu Ngự đem Độc Giác Thú thu vào không gian tọa kỵ.
Hệ Thống: ngươi thu phục Độc Giác Thú ( Chưa nhận chủ ).
Tiêu Ngự mở thuộc tính của Độc Giác Thú nhìn một chút.
Độc Giác Thú ( giống cái ) :
Loại hình: Tọa kỵ.
Phẩm chất : xxx. ( Dịch Giả : = = lỗi convert )
Trí tụê 35 ( hoặc là 3 – do lỗi thông cảm )
Năng lực thiên phú: Độc Giác Công. Công kích 136-150.
Sau khi cưỡi tốc độ di chuyển +xx%( lấy tốc độ di chuyển cơ bản làm mốc )
Sinh mệnh giá trị xxxx ( mịe đoạn này lỗi hết có gì anh em chịu khó đợi đoạn sau mà tìm hiểu thêm vậy =,.=)
Sinh mệnh khôi phục mỗi giây 5%. Sau khi chết có thể gọi về lần nữa. Nhưng sẽ ở vào trạng thái suy yếu.
Độc Giác Thú phẩm chất có chút vượt ra ngoài dự đoán của Tiêu Ngự. Tốc độ di chuyển thậm chí so với Hắc Long Câu còn phải nhanh hơn, mặc dù không giống Hắc Long Câu cố thể thăng cấp, nhưng cũng đã là vô cùng không tệ rồi. ( vớ vẩn sau này còn có siêu cấp ngựa con ý chứ )
Không thể không nói. Con Hắc Long Câu này thật là có chút vương khí không ngờ lại có thể thu phục được một sinh vật như Độc Giác Thú.
( Một bổng trong người đánh khắp thiên hạ )
Tiêu Ngự trong lúc vô ý đưa mắt nhìn thuộc tính của Hắc Long Câu. Phát hiện thuộc tính của Hắc Long Câu đã xảy ra biến hóa kinh người. Chẳng lẽ do "nam hài" biến thành " đàn ông" nên được cộng thêm thuộc tính? (2` vãi lúa )
Hắc Long Câu:
Loại hình: tọa kỵ.
Lever: lever 3. Cần nuôi nấng.
Loại người trí xx ( lại lỗi )
Năng lực học tập 10.
Năng lực thiên phú 10.
Thể lực 60
Sau khi cưỡi đi tốc độ di chuyển +xx% ( lấy tốc độ di chuyển cơ bản làm mốc )
Sinh mệnh xxxx
Sinh mệnh khôi phục mỗi giây 5%. Sau khi chết có thể triệu hồi ra lần nữa. Nhưng sẽ rơi vào trạng thái suy yếu.
Kỹ năng: Phi Tốc. Sau khi thi triển kỹ năng Phi Tốc. Tốc độ di chuyển tăng 50%. Cần thể lực tiêu hao. Duy trì thời gian nửa giờ đồng hồ. Kỹ năng đóng băng 2 ngày.
Thiên phú thuộc tính: Long Uy ( dâm uy mới đúng =,.= ). Đối với tất cả sinh vật hệ dã thú nảy sinh hiệu quả uy hiếp nhất định.
Phi Thiên : Có thể trong khoảng thời gian ngắn bay vọt lên. Có thể bay xa 10m.
Ngoài sau khi thăng cấp thuộc tính được cộng thêm ra. Còn thêm 2 hạng mục kỹ năng đặc biệt. một cái là Long Uy. Đối với tất cả sinh vật hệ dã thú nảy sinh uy hiếp nhất định. Xem ra tên này chính là dùng hạng mục thiên phú này chế ngự Độc Giác Thú. Còn đến tột cùng là chế ngự như thế nào. Cái này không cần phải tìm hiểu kĩ. Khi Hắc Long Câu thăng cấp. Tiêu Ngự còn đang khẩn trương PK. Không chú ý tới Hắc Long Câu thăng cấp khi nào.
Ngoài Long Uy ra. Còn có kỹ năng Phi Thiên. Đó là lúc Tiêu Ngự lần đầu thấy Hắc Long Câu. Nó là 1 con siêu cấp tinh anh. Có thể bay trên trời. Cho nên đối với việc sau khi Hắc Long Câu thăng cấp lấy được hạng mục kỹ năng thiên phú này. Tiêu Ngự thật không có cảm thấy bất ngờ lắm.
Hắc Long Câu. Tên như ý nghĩa. Tọa kỵ này đã có một ít thiên phú của rồng. Cũng đã có một ít thiên phú của ngựa. Mà Hắc Long Câu khi đối phó với Độc Giác Thú. Bộ phận thiên phú của rồng kia cuối cùng cũng thức tỉnh a. Sử dụng Long Uy mới đưa Độc Giác Thú chế ngự được. Đã ngay cả Tiêu Ngự cũng phải phục con sắc ngựa này. Bản thân nó thăng cấp không nói. Còn đưa tới thêm 1 cực phẩm tọa kỵ.
Cứ nghĩ đến bộ dáng nhu thuận của Độc Giác Thú. Tiêu Ngự lại cảm thấy buồn cười. Chuyện này quả thực quá kỳ diệu. Nhịn không được muốn cười to lên mấy tiếng.
"Tiểu Nhị. Đi thôi." Tiêu Ngự ngồi trên lưng Hắc Long Câu. Vỗ lưng nó một cái. Hắc Long Câu giống như tên rời cung. Bắn ra ngoài như gió.
Tiêu Ngự cưỡi Hắc Long Câu ở bên hồ chạy như bay.
"Là con ngựa ô vừa rồi!"
"Vây lấy nó!"
"Lập tức gọi người!"
"Là tiểu tử vừa rồi kia. Con ngựa ô này là của tiểu tử kia!"
1 đám các games thủ Thiên sứ liên minh thấy được Tiêu Ngự thúc ngựa xông đi. Ồn ào la lên. Tiêu Ngự phóng đi với tốc độ quá nhanh, mắt thấy Tiêu Ngự đã lao đến. Mấy Chiến sĩ phía trước 1 bên cử thuẫn. 1 bên liên tục lui về sau.
"Lúc này cũng biết sợ rồi hả." Tiêu Ngự trêu ghẹo Hắc Long Câu nói. con sắc ngựa này vừa rồi còn công tác hơn 20 phút cơ mà.
Hắc Long Câu lắc đầu một cái phát ra tiếng phì phì trong mũi. Làm như bày tỏ thái độ không cam lòng. Nó có trí tuệ không thấp. Đã có thể nghe hiểu lời Tiêu Ngự nói. Nhìn thấy đã muốn đụng vào những games thủ kia. Chân sau đạp mạnh. Phi Thiên!.
Tiêu Ngự chỉ cảm thấy thân thể nhẹ bẫng. Hắc Long Câu bay lên giữa trời từ đỉnh đầu mấy games thủ Thiên sứ liên minh bay qua. Sau khi bay hơn 10m mới vững vàng rơi xuống. Trong sơn đạo quanh co lướt gió mà đi.
Các games thủ Thiên sứ liên minh sững sờ nhìn vào phương hướng Tiêu Ngự tan biến. Từng người há to miệng vẻ mặt khó tin.
"Cái loại ngựa gì vậy?"
"Nhìn tốc độ di chuyển này. Ít nhất gia tăng 80% rồi. Còn bay được nữa."
Mấy games thủ Thiên sứ liên minh giữa lúc thất thần. Tiêu Ngự đã tan biến ở tầm nhìn của bọn họ.
Bởi vì khoảng cách tới Minh Dạ Thành quá xa Tiêu Ngự không có biện pháp sử dụng hồi thành quyển trục lại không dám ở ranh giới Thiên sứ liên minh thúc ngựa chạy như điên. Nên đem Hắc Long Câu thu vào. Dùng Tật Phong Bộ chạy trở về Minh Dạ Thành.Chờ Tiêu Ngự chạy trở về đến Minh Dạ Thành thì trời đã tối rồi.
"Các ngươi bên kia thế nào rồi?" Tiêu Ngự phát tin nhắn cho Chanh hỏi.
"Tác La Thành tạm thời vẫn còn bảo vệ được. Nhưng quân đội giứ thành cũng rất bi thảm còn phải cố gắng sống sót đến ngày mai chờ viện quân đến." Chanh căm phẫn nói. Sớm biết cái nhiệm vụ này lãng phí thời gian như vậy. Nàng cũng sẽ không làm.
" Trong Tác La Thành còn bao nhiêu games thủ sống sót?"
"Còn lại mấy trăm người."
"Kiên trì tới cùng. Vị tất đã không được khen thưởng tốt." Tiêu nói.
"Ngươi đây không phải đang an ủi ta đấy chứ?" Chanh sửng sốt. Hỏi.
"Ngươi thấy ta đang an ui sao?" Tiêu Ngự buồn cười nói.
"Vậy thì tốt rồi." Chanh tinh thần rung lên. Lấy sự mẫn cảm của Tiêu Ngự đối với nhiệm vụ. Hắn nói có khen thưởng không tệ. Thì tuyệt đối sẽ không sai được.
Tiêu Ngự mở bảng xếp hạng lever. Trên bảng lever nhóm người Phong Dã đã lên tới lv 40. Bọn họ vẫn còn ở bên kia thăng cấp. Hôm nay cũng đã muộn,Tiêu Ngự vừa lúc có thể đi tăng điểm kinh nghiệm.
Hốc xong cơm sáng. Tiêu Ngự đến dong binh Công hội lĩnh khen thưởng nhiệm vụ. Ngoài điểm kinh nghiệm,công trạng và giá trị vinh quang ra.
Nhiệm vụ còn khen thưởng 2 cuốn sách kỹ năng.
Tiêu Ngự nhìn một chút 2 sách kỹ năng này.
Sách kỹ năng: không biết. kỹ năng cấp Truyền Thuyết. Yêu cầu lever 50.
Sách kỹ năng: không biết. kỹ năng cấp Truyền Thuyết. Cần lever 60.
Không biết rốt cuộc là cái kỹ năng gì. Bây giờ còn chưa dùng được. Tiêu Ngự chỉ có thể trước hết thu vào. Hướng Phong Ma Cốc lướt đi như gió. Lấy năng lực của hắn. Ban đêm tiến vào Phong Ma Cốc cũng không có bất cứ vấn đề gì.
"Ta đến Phong Ma Cốc rồi. 1 lát nữa sẽ tới chỗ các ngươi." Tiêu Ngự truyền âm cho Phong Dã nói.
"Nhiệm vụ làm xong rồi sao?" Phong Dã hỏi
"Hoàn thành 2 vòng. Lấy được phần thưởng không tệ." Tiêu Ngự nói.
"Cái khen thưởng gì thế?"
"100.000 vinh quang. Vừa thăng lên Chuẩn tướng. Sắp thăng cấp Tướng quân." Tiêu nói.
"Di. Nhiệm vụ nào khen thưởng 100.000 vinh quang?" Phong Dã giật mình hỏi.
"Giúp đỡ Tà ác liên minh dẹp xong 1 tòa trung cấp thành thị." Tiêu Ngự trả lời.
"Nguyên lai là nhiệm vụ công thành. Khó trách. Thăng cấp Chuẩn tướng có cái khen thưởng gì thêm vào không?"
"500 huyết lượng. Còn có điểm giá trị thể lực. Coi như không tệ."
Đang khi nói chuyện. Tiêu Ngự đã tiến vào nơi hình dáng như cái miệng bình kia. Các games thủ xung quanh vẫn còn đang tiếp tục giết quái.
Tiêu Ngự cùng đám người Phong Dã tổ đội. Ngồi ở trên tảng đá bên cạnh nghỉ ngơi.
"Ngươi hôm nay không đi làm sao? Tiêu Ngự nhìn về phía Triệu Lam Hinh. Hỏi.
"Trong bệnh viện vừa chuyển tới 2 bác sĩ. Rất chán ghét. Ta đã từ chức rồi. Sau này ta nhờ vào ngươi nuôi đó." Triệu Lam Hinh cười mỉm nhìn về phía tiêu.
Triệu Lam Hinh chỉ là nói đùa. Nếu như là luận bàn tiền tài. Tiền trong tay Triệu Lam Hinh có lẽ nàng tiêu vài đời cũng xài không hết.
"Rất vinh hạnh. Bằng lòng vì Triệu nữ sĩ cống hiến sức lực." Tiêu Ngự cười.
Triệu Lam Hinh mím môi cười cười.
"Vừa kiếm được 1 tọa kỵ. Là con Độc Giác Thú. Phỏng đoán ngươi sẽ thích đó." Tiêu Ngự đem Độc Giác Thú giao dịch cho Triệu Lam Hinh.
Triệu Lam Hinh điểm xác nhận giao dịch. Thấy được bộ dáng con Độc Giác Thú này. Mừng rỡ vô cùng. Hỏi: " Độc Giác Thú này là như thế nào kiếm được thế?"
Độc Giác Thú dáng người xinh đẹp lại thuộc tính cao. Triệu Lam Hinh thích con Độc Giác Thú này cũng là hợp lẽ. Nghe được Triệu Lam Hinh hỏi vấn đề này. Tiêu Ngự đầu đầy mồ hôi: "Cái …này cái này… nói ra không tốt lắm." Nét mặt có chút nóng lên. Cũng không thể đem chuyện Hắc Long Câu "hấp diêm" Độc Giác Thú nói cho Triệu Lam Hinh nghe được.
"Cướp được? Trộm được?" Triệu Lam Hinh nghi hoặc nhìn về phía Tiêu Ngự. Ở trong trò chơi những phương thức này cũng rất phổ biến. Vì sao Tiêu Ngự không chịu nói Độc Giác Thú này là từ đâu ra.
Tiêu Ngự vẻ mặt xấu hổ.
"Là bắt ở Ai Lạp Tây Á bên cạnh Thánh Thủy Thiên Trì." Tiêu Ngự chần chờ một chút. Nói. Cái giải thích này xem như là tương đối gần với sự thật nhất.
Triệu Lam Hinh nghi hoặc nhìn thoáng qua Tiêu Ngự. Trực giác của nàng cảm giác ra được Tiêu Ngự còn che giấu 1 thứ gì đó. Đã Tiêu Ngự không nói. Cũng sẽ không hỏi tới nữa.
"Ta rất thích." Triệu Lam Hinh nhìn vào Độc Giác Thú trong sủng vật không gian. Ngọt ngào cười nói.
Thấy Triệu Lam Hinh không có hỏi tới nữa. Tiêu Ngự thầm thở ra 1 hơi nghĩ lại lai lịch Độc Giác Thú. Lại cảm thấy đến là buồn cười.
Các Pháp sư liên tục giết quái.1 lát sau. Tiêu Ngự cũng đã lên tới lv 40.
" Tìm 1 địa phương giết quái lever cao đi." Tiêu Ngự đối với Phong Dã nói.
"Ta cũng rất muốn a. Tuy nhiên địa phương nào có quái vật nhiều như nơi này đây. Cho dù những con quái này cho kinh nghiệm so với quái lever cao ít hơn chút. Nhưng tốc độ thăng cấp vẫn so với địa phương khác nhanh hơn rất nhiều." Phong Dã nói.
Điều này cũng đúng, xem ra không lên tới lever 43 trở lên. Phong Dã hẳn sẽ không ly khai. Cho dù Phong Dã có rời đi nơi này. Tìm được địa phương thăng cấp thì chỗ này cũng sẽ kín đáo bảo vệ lại cho các thành viên trong Công hội dùng để thăng cấp.
"Ta ngày mai còn phải đi làm nhiệm vụ. Ta mang tiểu Lam đi theo." Tiêu Ngự nói.
"Được rồi. Nếu như ta cứ nhất định đem tiểu Lam lưu lại. Há không phải ngăn trở các ngươi sao?" Phong Dã cười nói,Triệu Lam Hinh công kích thương tổn còn nhiều hơn gấp 2 lần Pháp sư mạnh nhất tại đây. Đồng thời tổn hao kim tệ cũng nhỏ nhất. Tiêu Ngự đem Triệu Lam Hinh đi. Đã có nghĩa là tốc độ thăng cấp sẽ chậm đi không ít.
Sau khi cùng Phong Dã nói qua. Tiêu Ngự đi đến bên cạnh Triệu Lam Hinh. Hỏi: "Ngươi có thể hay không tìm được vị trí của đảo Phỉ Thủy?"
"Đảo Phỉ Thủy? Nằm ở ngay chỗ chủ thành của Hải Tộc chúng ta đó." Triệu Lam Hinh nói.
"Vậy ta có thể đi qua không?" Tiêu Ngự hỏi. Chủ thành Hải Tộc ở chỗ sâu dưới đáy biển. Nếu như ở dưới nước dừng lại thời gian quá dài. Thì hắn sẽ bị chết đuối. Hắn không thể không suy nghĩ đến vấn đề này. Đồng thời Tiêu Ngự cũng chỉ có thể đi qua chủ thành của Hải Tộc tới đảo Phỉ Thủy. Đảo Phỉ Thủy chỉ có chuyến tàu duy nhất chỉ theo 1 hướng ra khỏi đảo. Muốn vào đảo Phỉ Thủy là quá khó khăn.
"Đến cửa hàng của Hải Tộc mua thêm vài bình cao cấp dược hoàn hô hấp dưới nước. Mỗi 1 bình có thể ở dưới nước duy trì hít thở nửa giờ đồng hồ. Nếu như ngồi truyền tống trận. Trong nửa giờ đồng hồ là có thể tới chủ thành của Hải Tộc." Triệu Lam Hinh nói. Nàng đã từng ở cửa hàng của Hải Tộc xem qua một ít cao cấp dược hoàn hô hấp dưới nước. Có rất nhiều games thủ chính là sau khi mua sắm loại dược hoàn này. Mới vào thành thị của Hải Tộc được. Mỗi 1 bình dược hoàn cần 50.000 kim tệ. Quý đến mức biến thái, tuy nhiên ở phương diện kim tệ. Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh cũng không phải không đủ sức.
"Vậy là tốt rồi." Tiêu Ngự đem truyền tống môn trên đảo phỉ thúy cùng với phụ bản miêu tả một chút. Hắn chuẩn bị để cho Triệu Lam Hinh cùng bản thân cùng tiến vào Mộng Yểm Động. Ở trong đó. Pháp hệ so với cận chiến còn có ưu thế hơn nữa. Càn cho nhiệm vụ xác xuất thành công cao lên rất nhiều. ( còn có cái phụ bản khi tiêu ngự rơi xuống dưới đáy vực sâu mà tác giả quên từ lâu rồi a )
Sau khi lên kế hoạch một chút. Tiêu Ngự an tâm ăn kinh nghiệm. Đến khi hừng đông. Kinh nghiệm của hắn giá trị đã lên tới lv 40 35%. Tốc độ thăng cấp so sánh với trước kia quả nhiên chậm hơn rất nhiều. Nơi này thăng cấp mặc dù vẫn còn so với địa phương nhanh chóng hơn. Nhưng tiêu hao quá lớn. Đốt tiền quá nhanh. Có phần không có lời.
Chân trời dần dần chuyển sang màu trắng. Tiêu và Triệu Lam Hinh rời khỏi trò chơi. Chuẩn bị ăn cơm tối xong đi làm nhiệm vụ tiếp. ( hok cần ngủ chỉ chơi game không mà vẫn khỏe, sướng nhỉ =,= )
Triệu Lam Hinh đi nấu cơm. Tiêu Ngự thì quét dọn một chút phòng khách. 1 lát sau. Tiểu Vũ đã về. Bộ dáng tức giận. Đem tút sách đặt ở trên bàn. Nặng nề ngồi ở trên sô pha.
Tiêu Ngự có chút buồn cười nhéo nhéo cái mũi của Tiểu Vũ. Nói: "Sao vậy. Ai dám chọc giận Tiểu Vũ của chúng ta vậy?"
"Tức chết ta. Ta gặp được Yến Lâm. Còn mặt mũi hỏi chúng ta ở đâu. Còn hướng ta xin số điện thoại của ngươi." Tiểu Vũ không cam lòng trừng mắt liếc Tiêu Ngự.
Tiêu Ngự hướng về phòng bếp nhìn thoáng qua. Lam Hinh vẫn còn trong phòng bếp bận rộn. Dường như là không có nghe thấy. Mới thở dài 1 hơi. Tiêu Ngự xem ra. Hắn và Yến Lâm đã sớm kết thúc. Cảm tình còn sót lại trong lòng đều đã tiêu hao hết. Càng huống chi Tiêu Ngự bây giờ đã có Triệu Lam Hinh. Càng không có thể quay đầu lại.
"Ca. Ngươi sẽ không đối với Yến Lâm còn có cảm tình đấy chứ? Nếu như ngươi dám chân đạp 2 chiếc thuyền. Hừ hừ. Cẩn thận ta cắn ngươi." Tiểu Vũ oán hận nói.
Tiêu Ngự véo má tiểu Vũ nói: "Ngươi nói cái gì đấy. Anh của ngươi là loại người này sao?"
"Nhưng mà ai biết chính xác được." Tiểu Vũ hì hì cười nói. Hơi yên tâm một ít. Nàng bây giờ chỉ sợ Tiêu Ngự còn lưu luyến tình cũ. Tiêu Ngự trong nóng ngoài lạnh. Là cái loại người rất nhớ ân tình bạn cũ. Nếu như Yến Lâm đòi sống đòi chết. Nói không chừng hắn sẽ mềm lòng cũng nên.
"Nha đầu chết tiệt. Xem ta thu thập ngươi thế nào." Tiêu Ngự "Xấu hổ thành phẫn nộ đuổi theo Tiểu Vũ.
Triệu Lam Hinh quay đầu lại. Nhìn Tiêu Ngự và Tiểu Vũ trêu đùa trong phòng khách. Mỉm cười. Ánh mắt thoáng qua một chút lo lắng.
Sau khi ăn cơm xong. Tiểu Vũ lên lầu học bài. Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh thì lần nữa tiến vào trò chơi.
Trời đã sáng choang. Đám người Phong Dã cũng đã đều login tiếp tục giết quái. ( login – đăng nhập – đăng nhập vào game, logout – thoát ra ngoài – thoát khỏi game )
Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh tạm biệt Phong Dã. Mở ra hồi thành quyển trục. Về tới Minh Dạ Thành.
"Trước tiên truyền tống đến Thú Nhân Vương thành đi." Tiêu Ngự nói. Từ Minh Dạ Thành cưỡi ngựa đến Thú Nhân Vương thành. Ít nhất cũng gần 3 tiếng, có khi còn không bằng tốn một ít kim tệ ngồi truyền tống a.
Ngồi truyền tống 1 lần tiêu hao trên vạn kim tệ. Có phần lãng phí nhưng tính toán một chút. 3 giờ. Lấy thực lực của Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh hiện tại. Kiếm trở về mấy chục ngàn kim tệ cũng không phải việc khó.
2 người hướng về quảng trường Minh Dạ Thành đi đến.
Trên đường tiếng cười nói ồn ào từ cửa hàng 2 bên phi thường náo nhiệt.
Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh tận lực ẩn đi ánh sáng trên trang bị. Trang bị của bọn họ bề ngoài xem ra rất là không tệ. Nhưng tuyệt không thể phân biệt phẩm chất trang bị. Mếu như 2 người bọn họ một người mặc 1 đống trang bị Sử Thi, một người khác mặc đủ bộ sáo trang cấp Truyền Thuyết ở trên đường cái đi lại quả thực có phần quá rêu rao.
Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh theo con phố đi thẳng về phía trước. Phía trước vây quanh một ít games thủ. Rộn ràng nhốn nháo không biết đang làm cái gì.
"Thật là quá đáng giận mà" Một người Đạo tặc mặc giáp da màu bạch ngân phẫn nộ nói. Từ bên cạnh Tiêu Ngự đi qua.
"Huynh đệ phía trước đã xảy ra chuyện gì thế?" Tiêu Ngự gọi lại Đạo tặc kia hỏi.
Đạo tặc kia dò xét một chút Tiêu Ngự. thấy Tiêu Ngự cũng là 1 Đạo tặc. Nói: "Phía trước có một người Chiến sĩ cấp Chuẩn tướng. Khiêu khích nói Đạo tặc đều là phế vật. Đứng ở tại chỗ để cho Đạo tặc công kích 30 giây. Có ai có khả năng hết hắn. Sẽ đưa cho người đó 50.000 kim tệ." ( thay đổi dung mạo múc luôn chứ còn sao nữa 50k chứ ít gì)
"Kết quả ra sao?" Tiêu Ngự nổi lên hứng thú. Không nghĩ tới ở trên đường cái Minh Dạ Thành không ngờ lại có thể gặp được một người cao thủ lv Chuẩn tướng. Tuy nhiên người kia cũng quả thật quá trương. Để cho người ta công kích 30 giây. Phải biết ở trong chiến đấu bình thường. Chỉ cần 10 giây đã có thể quyết định thắng bại. Dù là phòng ngự cao tới đâu. Có thể ở dưới công kích của Đạo tặc kiên trì 20 giây đã là rất không tệ.
Tiêu Ngự tiếp xúc với Đạo tặc cũng không nhiều. Nhưng tiếp xúc đều là cao thủ. Nảy sinh suy nghĩ theo quán tính nhất định. Trên thực tế games thủ Đạo tặc bình thường phát ra công kích cũng không phải rất mạnh. Có Đạo tặc thực lực yếu thậm chí ngay cả Phản Thủ Bối Thứ thi triển cũng không được. Ở trong Minh Dạ Thành dân số mấy chục triệu thậm chí trên trăm triệu. Cũng không có khả năng tùy tùy tiện đã gặp được 1 cao thủ, nhất lại là một cao thủ lv Chuẩn tướng. Quả thật có tư cách kiêu ngạo.
"Kết quả? Có mấy người thử qua. Không ai có thể ở trong vòng 30 giây tiêu diệt Chiến sĩ lv Chuẩn tướng kia." Đạo tặc kia mặt dày đỏ lên. Uể oải nói. Hẳn trong đó cũng kể cả hắn.
"Hả?" Tiêu Ngự rất kinh ngạc. Xem ra kia Chiến sĩ kia phòng ngự quả thật rất cao. Tuy nhiên hắn cũng quá kiêu ngạo một chút a. Đứng ở trên đường cái mắng tất cả Đạo tặc là phế vật. Đừng nói. Thật đúng là có rất ít games thủ có loại khí phách này.
Triệu Lam Hinh nhìn vào bộ dáng rục rịch của Tiêu Ngự. Cười khẽ nói: "Có phải cũng muốn tham gia một chút náo nhiệt phải không?"
"Ha ha." Tiêu Ngự xấu hổ cười cười. Rất kích động. Không biết gia hỏa kia có thể ở dưới công kích của mình kiên trì bao nhiêu thời gian.
Tiêu Ngự ngón tay khều một cái. Theo thói quen xoay tròn chủy thủ trên các ngón tay. Đối với Triệu Lam Hinh nói: "Chúng ta đi xem một chút."
Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh hướng người kia đi đến.
Đạo tặc kia bị động tác xoay chủy thủ trên tay của Tiêu Ngự làm cho lóa mắt. Sững sờ nhìn vào bóng lưng Tiêu Ngự. Trong đầu toát ra 1 ý nghĩ. Người này tuyệt đối là 1 cao thủ. Không ngờ lại có thể đem chủy thủ vui đùa có thứ tự như vậy. Đạo tặc kia ma đưa lối quỷ dẫn đường thế nào lại đi theo sau mới chết chứ. Hắn bị Chiến sĩ kia đả kích quá sâu nên đối với Class Đạo tặc đã có phần không tin tưởng. Nhưng bây giờ. Trong lòng không hiểu sao lại có chút mong đợi.
Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh chen vào đám người. Giữa đám người đứng 1 Chiến sĩ còn có 1 Mục sư. Kia Chiến sĩ mặc 1 bộ sáo trang Chuẩn tướng cấp Truyền Thuyết. Toàn thân trọng giáp bằng kim loại. Phản xạ ánh kim đen lộng lẫy. Trên đầu đeo mũ sắt kín đáo bảo vệ lại. Quả thực vũ trang đến tận răng. Mục sư kia toàn thân cao thấp cũng đều là trang bị cấp Truyền Thuyết.
"Như thế nào? Không ai dám lên sao? Ta đã nói rồi. Đạo tặc đều là đám vứt đi. Lão tử ở trên chiến trường giết chết Đạo tặc không tới một ngàn thì cũng tới 800..." Chiến sĩ châm biếm nói.
Chiến sĩ kiêu ngạo nói lập tức dẫn tới các Đạo tặc quan sát ở xung quanh trợn mắt nhìn. 1 games thủ sau khi chơi một cái class thời gian lâu dài. Đối với class đó sẽ nảy sinh chuyên tâm với class đó. Đây là một loại cảm giác vinh dự chức nghiệp không để cho khiêu khích. Nghe được Chiến sĩ chửi bới class mình như vậy. Tất cả Đạo tặc đều nổi giận.
Trong ánh mắt của Tiêu Ngự hiện lên 1 đạo tinh quang. Cho Chiến sĩ kia một cái [ Kỹ Năng Dò Xét ].
Tê Ngưu: 35 sĩ. Huyết lượng 12.390.
" Huyết lượng thật cao. Không trách được người này hung hăng như vậy." Tiêu Ngự cũng bị kinh hãi. Người này huyết lượng lại hơn chục ngàn liền. Sau khi chuyển chức. Chiến sĩ huyết lượng được cộng thêm có thể có tăng lên tới 7-8.000 cũng không phải chuyện gì lạ. Xem ra người này trên người còn có trang bị cộng thêm huyết lượng. Thêm Chiến sĩ bản thân phòng ngự đã cao sẵn. Lại mặc vào toàn thân trang bị chiến trường xem ra khó trách dám buông lời ngông cuồng như vậy. Không có bất luận cái Đạo tặc nào có thể ở bên trong 30 giây tiêu diệt hắn.
"Làm người không nên quá kiêu ngạo." 1 Đạo tặc đi ra. Nói. ( mặt rất là uy phong lẫm liệt – tí nó đánh cho cúp đuôi cho mà xem ) Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://thegioitruyen.com
Tên Chiến sĩ bĩu môi không nói: "Muốn dạy bảo ta. Ngươi còn chưa đủ tư cách."
Đạo tặc kia sắc mặt rất khó coi ném cho Mục sư bên cạnh một ít kim tệ. Nói: "Đây là 300 kim tệ."
Các games thủ ở xung quanh quan sát 2 games thủ này, tránh ra một khoảng trống. Nhỏ giọng thảo luận.
Tiêu Ngự bật cười khanh khách. Nguyên lai cái tên Tê Ngưu Chiến sĩ này là đi ra kiếm thêm khoản thu nhập không trách được ngoài miệng nói lời độc như vậy. Làm nổi giận càng nhiều người. Hắn sẽ càng có thể kiếm được nhiều tiền.
Điều này cùng vinh quang của class dường như không có quan hệ gì. Có nên chơi đùa một chút hay không đây, Tiêu Ngự khóe miệng nhếch lên 1 chút ý cười như có như không, chủy thủ trên các ngón tay nhẹ nhàng huy vũ.
Mục sư tiếp nhận tiền của Đạo tặc vào trong tay. Cười nhạt. Hướng về phía sau thối lui 1 khoảng, ánh mắt ở trong đám người đảo qua dừng ở trên người Tiêu Ngự. Hơi bị sững sờ cho Chiến sĩ Tê Ngưu phát truyền âm nói: "Đánh xong trận này khẩn trương rút lui."
"Vì sao?" Chiến sĩ Tê Ngưu khó hiểu. Hắn trước sau tất cả mới kiếm được hơn 60.000 kim tệ. Như vậy đã chạy. Dường như có phần quá đáng tiếc.
"Có cao thủ đến." Mục sư đánh tiếng nói.
"Cao thủ?" Chiến sĩ Tê Ngưu ánh mắt nhìn quanh người. Cũng cùng Mục sư như nhau. Tập trung ở trên người Tiêu Ngự. Tiêu Ngự và games thủ Đạo tặc bình thường bên cạnh khí chất hoàn toàn bất đồng. Tại chiến trường đã lâu. Tê Ngưu đối với điểm ấy vẫn phải có. Tuy nhiên cao thủ thì sao? Hắn có tận 12.000 huyết lượng. Cho dù gặp được cao thủ. Cũng có thể liên trụ vững ở trong 30 giây."May mắn của chúng ta hẳn sẽ không kém như vậy đâu. Làm sao gặp phải cao thủ tuyệt đỉnh được."
Chiến sĩ tiếp nhận rồi Đạo tặc kia khiêu chiến.
Chiến sĩ Tê Ngưu 2 tay trống trơn. Nhưng mà vẫn đứng im tại chỗ.
Đạo tặc kia hướng về Chiến sĩ đi lên. Chủy thủ tay phải một cái Tạc Kích kiên quyết chuẩn xác trúng Chiến sĩ. Sau đó tiếp một cái Phản Thủ Bối Thứ.
"Cái tên Đạo tặc này so với người trước đó thì tốt hơn nhiều. Phản Thủ Bối Thứ cũng xuất ra được rồi."
"Ta nhìn hắn cũng không được." Bên cạnh một người Đạo tặc nói.
"Vì sao?"
"Phản Thủ Bối Thứ dùng xiêu xiêu vẹo vẹo. Cũng không phải cái cao thủ gì."
Tiêu Ngự lắc lắc đầu. Cái tên Đạo tặc này độ hoàn thành kỹ năng Tạc Kích tuyệt đối sẽ không cao hơn 70%. Độ hoàn thành kỹ năng Phản Thủ Bối Thứ tuyệt đối sẽ không cao hơn 60%. Công kích như vậy. Cho dù cho hắn 50 giây cũng không hẳn có thể đem Chiến sĩ kia tiêu diệt.
Liên tục công kích 30 giây. Đạo tặc kia vật vã. Dùng hết tài cán mới đánh rớt được hơn 6.000 huyết lượng của Chiến sĩ kia. Chiến sĩ Tê Ngưu phòng ngự quả thực quá mạnh mẽ. Đạo tặc mỗi 1 lần kích chỉ có thể đối Chiến sĩ Tê Ngưu tạo thành mấy chục thương tổn. Có khi thậm chí chỉ có hơn 10 điểm.
30 giây qua đi. Đạo tặc kia kỹ năng toàn bộ dùng hết. Vẫn không thể nào đem Chiến sĩ Tê Ngưu tiêu diệt. Chiến sĩ Tê Ngưu tỉnh lại. Khinh thường nhìn Đạo tặc kia nói: "30 giây đã hết."
Chiến sĩ Tê Ngưu đột nhiên tăng tốc độ. 1 cái xông tới đánh vào trên người cái tên Đạo tặc này. Đại kiếm trong tay 1 kiếm hướng về Đạo tặc kia chém xuống. Một cái hơn 600 giá trị thương tổn từ trên đầu Đạo tặc kia bay lên.
Toàn Phong Trảm!
Đại kiếm trong tay Chiến sĩ huyễn hóa ra từng đạo kiếm ảnh bao trùm Đạo tặc kia. Đem Đạo tặc chém bay ra ngoài.
Đạo tặc té rớt ở trên mặt đất. Trên đầu phiêu khởi một cái hơn 1.600 giá trị thương tổn. Trực tiếp bị mất mạng.
Chiến sĩ Tê Ngưu thu kiếm. Hướng về xác Đạo tặc kia phun 1 ngụm nước miếng : "Vứt đi."
Nghe được Chiến sĩ Tê Ngưu nói. Games thủ Đạo tặc ở xung quanh quan sát xúc động phẫn nộ.
"Không cần khinh người quá đáng."
Chiến sĩ Tê Ngưu khinh thường nhìn lướt qua các games thủ Đạo tặc xung quanh. Nói: "Còn có ai không phục?"
Những Đạo tặc kia âm thanh ngưng bặt. Vẻ mặt đau buồn phẫn nộ. Nhưng mà tài nghệ không bằng người. Đành chịu.
Mục sư kia hồi sinh Đạo tặc đã chết. Đạo tặc kia buông tay ủ rũ tiến vào trong dòng người.
Tiêu Ngự khẽ nhíu mày. Cái tên tên là Tê Ngưu này làm hơi quá rồi. Nếu như hắn chỉ là muốn kiếm một ít tiền. Tiêu Ngự sẽ không ra tay. Nhưng là hắn làm nhục người khác như vậy. Làm cho Tiêu Ngự có phần chướng nhiên mắt. Bồ Tát hãy còn có 3 phần tức giận huống chi là người.
Tiêu Ngự hướng phía trước mặt đi đến.
"Lại có người đến."
Ánh mắt Các Đạo tặc tụ tập ở trên người Tiêu Ngự.
"Không biết hắn có thể làm được gì hay không." Tuy nhiên lúc này. Các Đạo tặc đã không còn ôm bất cứ hy vọng nào nữa.
Thấy được Tiêu Ngự vào sân. Chiến sĩ Tê Ngưu rùng mình. Thu hồi vẻ mặt kiêu ngạo vừa rồi. Hắn đã sớm chú ý tới Tiêu Ngự trong đám người. Nếu như là khác Đạo tặc. Hắn căn bản sẽ không coi trọng. Nhưng nếu như Tiêu Ngự vào sân. Hắn cũng không thể không đề phòng, dù sao cũng là ở trên chiến đấu mà đi ra. Nếu như là không có một chút suy nghĩ tinh tế tuyệt đối sẽ không đạt đến được thành tựu như bây giờ.
Tiêu Ngự hờ hững cười. Nói: "Chúng ta sửa chữa một chút quy tắc được chứ?"
" Sửa chữa như thế nào?" Chiến sĩ Tê Ngưu nhìn chăm chú Tiêu Ngự nói.
"30 giây quá ức hiếp ngươi rồi. Ngươi đứng im không động. Ta cá là ta trong vòng 10 giây có khả năng giết ngươi. Nếu như ta thắng ngươi cho ta 100.000 kim tệ. Nếu như ta thua. Ta cho ngươi 20 kim tệ." Tiêu Ngự mỉm cười rồi nói.
Nghe được Tiêu Ngự mà nói. Tiếng bàn tán xung quanh trong phút chốc biến đổi thành 1 mảnh yên tĩnh, những Đạo tặc kia có chút kinh dị nhìn vào Tiêu Ngự, từ trong miệng Đạo tặc vừa rồi thất bại. Bọn họ đã biết. Chiến sĩ Tê Ngưu có hơn 12.000 huyết lượng. 10 giây đồng hồ tiêu diệt Chiến sĩ Tê Ngưu? Có khả năng này sao!
sau khi im lặng 1 lát,các Đạo tặc rối loạn cả lên. Thảo luận sôi nổi.
"Người kia là đang nói đùa sao?"
"Không giống là giả đâu, bộ dáng người này là cao thủ đấy." một người Đạo tặc hơn 30 tuổi nhìn Tiêu Ngự trên sân nói. Trên người Tiêu Ngự có một loại khí chất lãnh đạm ung dung. Tiêu Ngự hẳn đã sớm tính trước kỹ càng. Nếu không sẽ không nói dạng lời ngông cuồng như vậy.
Chiến sĩ Tê Ngưu nhìn chăm chú vào mắt Tiêu Ngự. Muốn từ trong ánh mắt của Tiêu Ngự nhìn ra thứ gì đó. Nhưng mà hắn đã thất bại. Vẻ mặt Tiêu Ngự yên lặng. Tựa như đang nói một cái chuyện bình thường vậy. Cho dù là cao thủ tuyệt đỉnh. Bọn họ cũng không dám nói có thể ở bên trong 10 giây làm thịt được một người Chiến sĩ máu trâu phòng ngự cường hãn. Tiêu Ngự dựa vào cái gì để khoác loác như vậy?
"Ta tiếp nhận." Chiến sĩ Tê Ngưu do dự hồi lâu nói."Nếu như thua. Ta cũng sẽ không làm ra việc xấu hổ."
Mục sư bên cạnh suy nghĩ so với Chiến sĩ Tê Ngưu còn muốn âm trầm hơn một ít. Mặc dù hắn hiểu Tiêu Ngự là có điểm nắm chắc mới dám nói khoác như vậy. Nhưng mà hắn vẫn cứ nhẫn nại, trong lòng tò mò không thôi. Muốn nhìn một chút Tiêu Ngự rốt cuộc là như thế nào ở trong vòng 10 giây làm thịt một người Chiến sĩ lv Chuẩn tướng phòng ngự + máu trâu.
Hệ Thống: ngươi phải chăng tiếp nhận sĩ Tê Ngưu khiêu chiến.
Tiếp nhận!
Hệ Thống: ngươi đã tiếp nhận Tê Ngưu khiêu chiến.
"Phía dưới có 10 giây đồng hồ. Khi mở tính thời gian qua 10 giây, sẽ kết thúc tỉ thí!" Mục sư nói.
Chiến sĩ Tê Ngưu trầm mặc 1 lát. Từ trong hành trang lấy ra 1 mặt thuẫn. Giữ ở trước ngực.
"Mẹ kiếp. Không biết xấu hổ. 10 giây đồng hồ không ngờ lại có thể còn chơi thuẫn."
"Chính là quá hèn hạ a."
Các Đạo tặc chửi ầm lên. Chiến sĩ Tê Ngưu vẫn cứ mặt không đổi sắc. Bình tĩnh nhìn vào Tiêu Ngự. Đôi khi. Mặt mũi thật sự không tính là gì cả.
Thuẫn thì sao? Tiêu Ngự cũng không có quy định không thể cầm thuẫn mà!
Tiêu Ngự cười cười. Không xem trọng. Thong thả ở trên Cốt Long Nha bôi lên dược hoàn thi độc cùng với dược hoàn Cực Hiệu Ăn Mòn.
Thấy Tiêu Ngự không phản đối. Những games thủ Đạo tặc này toàn bộ cũng đều im lặng xuống. Muốn nhìn xem Tiêu Ngự rốt cuộc là như thế nào ở bên trong 10 giây giết chết một người Thuẫn Chiến sĩ.
"Đó là cái chất độc gì?"
"Không biết. Hiệu quả hẳn rất mạnh!"
Trên sân yên tĩnh trở lại. Chỉ còn tiếng người xem hít thở. Ngay cả 1 cây kim rơi xuống cũng đều có thể nghe thấy được. Tất cả games thủ dường như có thể nghe được tiếng tim đập của bản thân mình.thịch.thịch..thịch...thịch. Từng người mở to 2 mắt nhìn. Rất sợ sẽ bỏ qua bất luận một cái chi tiết gì trong 10 giây này.
Tiêu Ngự mở ra thuộc tính Huyết Chi Kích Phát, Hấp Huyết Quỷ Cuồng Nhiệt,Cuồng Bạo …
" Bắt đầu tính thời gian!"
Long Tường Thuật!
Tiêu Ngự đột nhiên ở tại chỗ tan biến. 1 cước tới Chiến sĩ Tê Ngưu.
Mọi người 1 bên quan sát chiến đấu con ngươi chợt phóng đại. Hành gia vừa xuất ra. Liền biết có tốt hay không. Tiêu Ngự một chiêu kỹ năng Long Tường Thuật này. Tấn công sắc bén. Nếu như ở gặp phải trong chiến đấu. Quả thực chẳng thể đề phòng.
" Tốc độ công kích quá nhanh!"
Động tác của Tiêu Ngự cực nhanh. Làm cho mọi người thấy không kịp động tác của hắn.
Công kích một cái bia thịt đứng ở tại chỗ không động. Tiêu Ngự trong nháy mắt bộc phát thương tổn công kích là cực kỳ khủng bố. Vượt qua tưởng tượng của những games thủ này.
Tiêu Ngự dùng Cốt Long Nha cho Chiến sĩ Tê Ngưu ăn 5 cái nguyền rủa. Một cái xuất huyết thi độc. Còn có một cái cực hiệu ăn mòn. Chiến sĩ Tê Ngưu chỉ cảm thấy thân thể hư thoát. Thuộc tính giảm xuống 1 mảng lớn. Trong lòng mọc lên một loại cảm giác bối rối. Lúc này. Hắn đã không còn nghi ngờ mình sẽ thua.
Tốc độ công kích của Tiêu Ngự cực nhanh. Mới dùng Cốt Long Nha cấp nguyền rủa hoàn toàn và chất độc. Tay phải đã một cái Tạc Kích chuẩn xác trúng Chiến sĩ Tê Ngưu.
Công Kích Tà Ác!
Hệ Thống: Công Kích Tà Ác độ hoàn thành kỹ năng 100%. Tạo thành 100% thương tổn kỹ năng. Lấy được 2 điểm điểm liên kích.
Công Kích Tà Ác xen lẫn kỹ năng nhanh chóng. Nhanh chóng tích lũy 10 điểm liên kích. Thân thể hơi nghiêng. một chiêu Phản Thủ Bối Thứ - Bối Thứ xuất ra. Sau đó một cái Phá Cốt Thuật oanh kích ở trên xương bả vai Chiến sĩ Tê Ngưu. Sau đó lại là liên tiếp Công Kích Tà Ác.
"Tỉ lệ bạo kích quá cao!"
"Cái thương tổn này là sao ta? "
10% hoàn thành
100% hoàn thành
Đối với cái bia thịt cố định. công kích của Tiêu Ngự tuyệt đối sẽ không nảy sinh bất luận cái độ lệch gì. Sau khi tích lũy 10 điểm liên kích. Tiêu Ngự lại một cái Mạt Hầu xuất ra.
-109-101. -250-139. -139
Từng cái giá trị thương tổn từ trên đầu Chiến sĩ Tê Ngưu bay lên. Những giá trị thương tổn này làm cho Chiến sĩ Tê Ngưu sợ hãi không thôi. Chưa bao giờ 1 Đạo tặc có thể đối với hắn tạo thành thương tổn cao như vậy. Ngoài kỹ năng mạnh mẽ ra công kích cơ bản của Tiêu Ngự cũng không kém.
Mạt Hầu đối Chiến sĩ Tê Ngưu tạo thành 209 giá trị thương tổn. Cứ như vậy Tiêu Ngự đã xoá sạch của Chiến sĩ Tê Ngưu hơn 8.000 huyết lượng. Năng lượng đầy cột. Tiêu Ngự một cái Bạo Liệt xuất ra đem Chiến sĩ Tê Ngưu oanh bay ra ngoài.
Chiến sĩ Tê Ngưu trực tiếp bị mất mạng.
"Còn chưa đã nghiền a." Tiêu Ngự bĩu môi nói. Chiến sĩ Tê Ngưu này huyết lượng cao. Cũng không bằng một ít tinh anh Tiêu Ngự đã từng gặp phải,mới luân phiên kỹ năng một chút mà Chiến sĩ Tê Ngưu đã chống đỡ không nổi. Tiêu Ngự không hề là cái loại người kiêu ngạo kia,sở dĩ nói loại lời làm nhục này. Nguyên nhân chỉ có 1: Nhục nhân giả nhân hằng nhục chi. ( chịu )
1 mảnh yên tĩnh. Chúng Đạo tặc sững sờ nhìn vào Chiến sĩ Tê Ngưu. một Chiến sĩ siêu cấp máu trâu. Cao thủ lever Chuẩn tướng. Cứ như vậy đã bị đánh chết?
"Có vượt quá 10 giây không '" Tiêu Ngự quay đầu hỏi Mục sư vẫn còn đờ đẫn kia.
Hồi lâu. Mục sư kia mới kịp phản ứng. Lắc lắc đầu: "8,76 giây. Không đến 10 giây."
Cùng với Tiêu Ngự dự tính cũng không hơn kém là bao.
Lúc này. Các games thủ quan sát xung quanh mới kịp phản ứng. Bộc phát 1 trận âm thanh tán thưởng.
"Quá xuất sắc "
Khi Tiêu Ngự thi triển kỹ năng thì vô cùng lưu loát. Tất cả kỹ năng hoàn toàn nối liền cùng một chỗ. Chính giữa không có một chút trì trệ nào. Thêm vào Tiêu Ngự tốc độ công kích cực nhanh. Sát phạt sắc bén. Khiến cho Tiêu Ngự thi triển kỹ năng không chỉ có tính hiệu quả thực tế rất mạnh mà còn có tính thẩm mỹ rất không tệ. Rất nhiều games thủ còn đang đắm chìm ở trong động tác công kích vừa rồi của Tiêu Ngự. Không ngừng nghiền ngẫm. Muốn đem động tác của Tiêu Ngự khắc sâu vào trong đầu.
Tiêu Ngự cho các Đạo tặc rất nhiều chỉ dạy. Có một chút trong đó. Cũng đã đủ để làm bọn hắn hưởng thụ cả đời.
Mục sư đem Chiến sĩ Tê Ngưu hồi sinh.
Chiến sĩ Tê Ngưu nhìn về phía Tiêu Ngự. Cúi đầu nói: "Ta thua. Tâm phục khẩu phục."
Mục sư giao dịch cho Tiêu Ngự 100.000 kim tệ.
Tiêu Ngự đi đến bên cạnh Triệu Lam Hinh. Nói: "Chúng ta đi thôi."
các games thủ ở xung quanh tự mình tránh ra 1 con đường. Coi trọng Tiêu Ngự. Đối với Tiêu Ngự. Bọn họ lòng tràn đầy bái phục.
Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh đi ra. Hướng về cuối ngã tư đường nhìn lại.
Mục sư cười cười. Vỗ vỗ bả vai Chiến sĩ Tê Ngưu. Nói: "Hôm nay xem như là công toi rồi. Chúng ta đi thôi."
Chiến sĩ Tê Ngưu im lặng gật đầu. Cho tới nay. Hắn chưa từng gặp phải cái đối thủ nàp. Mặc dù chưa tới mức ngạo thị thiên hạ. Nhưng ít ra gặp phải tuyệt đại bộ phận games thủ cũng sẽ không bị thua. Tuyệt đối sẽ không bị bất luận kẻ nào chèn ép. Hôm nay hắn mới biết được. Thiên ngoại hữu thiên. Nhân ngoại hữu nhân a. Nếu như hắn và Tiêu Ngự PK. Thất bại vẫn sẽ là hắn. Cho nên hắn căn bản không có dũng khí hướng Tiêu Ngự đưa ra yêu cầu PK.
"Lúc nãy làm náo động quá đi." Triệu Lam Hinh cười nhìn về phía Tiêu Ngự nói.
Tiêu Ngự cười cười. Hắn không hề muốn làm náo động. Vừa rồi chỉ là 1 khi máu nóng dâng lên. Vui đùa một thoáng mà thôi. Bất luận một class games thủ đều có danh dự. Tuyệt đối không cho phép người khác không kiêng nể chửi bới class mà mình lựa chọn. Đây là 1 trong những thứ hấp dẫn của trò chơi. Nếu như Tiêu Ngự ở nơi nơi chửi bới class khác. Chắc chắn cũng sẽ có 1 đám người xông lên cùng mình liều mạng.
Cũng giống như Thợ săn và Đạo tặc vì tranh làm vua nơi hoang dã.
Thường xuyên ở nơi hoang dã đánh tới ngươi chết ta sống. Không chết không thôi.
Các games thủ đưa mắt nhìn Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh rời đi. Hưng phấn thảo luận sôi nổi. Chiến sĩ Tê Ngưu và Mục sư kia không còn mặt mũi mà tiếp tục ở lại. Đều lấy hồi thành phù ra đọc.
"Tiêu Ngự."
Tiêu Ngự sau khi nghe được có người gọi hắn. Quay người trở lại lại gặp được người quen. Người đến là Hầu Tử.
Hầu Tử và Tiêu Ngự đánh giá nhau. Đi tới.liếc mắt Triệu Lam Hinh bên cạnh. Hỏi: "Vị này chính là?"
"Nữ nhân của ta." Tiêu Ngự giới thiệu nói.
"Chị dâu ạ." Hầu Tử và Triệu Lam Hinh chào hỏi.
Xưng hô chị dâu làm Triệu Lam Hinh ngại ngù đỏ lên tới tận mang tai. Mắt liếc Tiêu Ngự. Lại không hề giải thích: "Chào ngươi."
Tiêu Ngự dò xét một chút Hầu Tử. Người này so với trước kia tinh thần tốt lên rất nhiều. Trên người không ngờ lại có thể mặc toàn thân trang bị cấp Truyền Thuyết. Nhìn một chút lever. Cũng đã lv 33. Xem ra hắn ở trong trò chơi đánh đấm cũng không tệ. Lever truy đuổi rất nhanh. Làm côn đồ ở trên đường lâu như vậy. Tính dẻo và nghị lực đều so với các games thủ có lẽ tốt hơn rất nhiều, Hầu Tử nếu như có thể chạm được đến bí quyết. Lever cùng thực lực có thể sẽ rất nhanh tăng lên như dự kiến.
"Toàn thân trang bị cấp Truyền Thuyết. Rất không tệ nha" Tiêu Ngự cười mỉm nói.
Hầu Tử cảm kích nhìn thoáng qua Tiêu Ngự. Nói: "Nhờ phúc của ngươi cả." Nếu như không phải Tiêu Ngự đem trò chơi tiến cử cho hắn. Hắn có lẽ vẫn còn đang lang thang ở đầu đường không có lý tưởng cuộc sống, mà bây giờ hắn đã có thể dựa vào trò chơi nuôi mình và người trong nhà. Thêm ân cứu mạng trước kia. Hầu Tử cũng không biết làm cách nào để báo đáp được Tiêu Ngự nữa. Giữa đàn ông không nên nói quá nhiều lời cảm kích mà Hầu Tử sẽ luôn luôn đem phần ân tình này nhớ ở trong lòng. Hắn luôn luôn đem Tiêu Ngự cho là bằng hữu có thể dùng cả sinh mệnh để đánh đổi.
"Đó là do chính ngươi nỗ lực cần cù luyện cấp." Tiêu Ngự nói.
"Được rồi. Các ngươi chuẩn bị đi làm nhiệm vụ hả '" Hầu Tử hỏi.
"Đúng vậy có đi cùng không?" Tiêu hỏi.
Hầu Tử cười cười. Nói: "Không quấy rầy thế giới của 2 người các ngươi nữa, ta cũng đi làm nhiệm vụ đây."
Hầu Tử đi. Hắn và Tiêu Ngự như nhau. Không bao giờ nói lời dư thừa.
Nhìn bóng lưng Hầu Tử. Triệu Lam Hinh nhìn về phía Tiêu Ngự. Hỏi:
"Bằng hữu của ngươi à?"
Hầu Tử có tính là bằng hữu của mình hay không? Hẳn nên coi là thế.
Tiêu Ngự gật đầu: "Ân."
Nếu như Hầu Tử nghe được Tiêu Ngự trả lời. Không biết sẽ làm nên cái dạng gì nữa. Hắn chờ những lời này đã lâu lắm rồi.
Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh đi tới truyền tống trận. Truyền tống đi Thú Nhân Vương thành. Sau khi ra khỏi Thú Nhân Vương thành. Triệu hồi ra tọa kỵ của từng người. Hướng bờ biển phía tây phóng đi.
1 đen 1 trắng. 2 con tọa kỵ thần tuấn ở trên đường phóng như bay. Dẫn theo các games thủ trên đường ào ào liếc mắt.
Hắc Long Câu ở trên đường. Không ngừng chạm vành tai vào Độc Giác Thú. Độc Giác Thú bên cạnh lại không dám phản kháng. Vô cùng ngoan ngoãn. Làm 2 tọa kỵ tốc độ giảm xuống rõ rệt.
Tiêu Ngự thẹn quá hóa giận vỗ Hắc Long Câu một nhát : " Cái tên gia hỏa này tinh trùng lên não hả!"
Hắc Long Câu không vừa lòng quẫy đầu phát ra tiếng phì phì trong mũi.
Triệu Lam Hinh che miệng cười khẽ.
"Con Độc Giác Thú này chính là tên gia hỏa kia kiếm trở về đó." Tiêu Ngự giải thích nói.
"Ta cũng đoán được rồi." Triệu Lam Hinh thản nhiên cười nói.
Bởi vì Hắc Long Câu sau khi thăng cấp. Thuộc tính tăng lên rất nhiều. Cho dù không có di chuyển với tốc độ lớn nhất. Nhưng so với trước kia vẫn phải nhanh hơn nhiều.
2 người tới bờ biển phía tây. Phía xa là mặt biển vô tận. Trên bờ cát gió biển khẽ thổi qua. Xung quanh 1 mảng an tĩnh.
2 người từ lập tức nhảy xuống. Hắc Long Câu và Độc Giác Thú cuối cùng cũng được giải phóng. Ở trên bờ cát tát hoan.
"Ở bên cạnh đáy biển có 1 thành thị của Hải Tộc. Ta đi mua một ít cao cấp Dược Hoàn Hô Hấp Dưới Nước." Triệu Lam Hinh nói.
"Ân." Tiêu Ngự đáp.
Phía xa truyền đến một ít tiếng động khác thường. Triệu Lam Hinh cùng Tiêu Ngự xấu hổ đưa mắt nhìn nhau.
"Tên kia và ngươi đều hư hỏng như nhau." Triệu Lam Hinh mặt ửng đỏ mắt liếc. Chui đầu vào trong nước.
Tiêu Ngự sờ sờ cái mũi. Bị Đúng là oan lớn bằng trời a. Quay đầu lại nhìn thoáng qua Hắc Long Câu phía xa. Thật sự muốn 1 chủy thủ cắt tuyệt đi cái tai họa của nó.
Qua hơn 10 phút. Triệu Lam Hinh nổi lên mặt biển. Đưa cho Tiêu Ngự 3 bình dược hoàn màu lam. Nói: "Đây là cao cấp Dược Hoàn Hô Hấp Dưới Nước đó."
Tiêu Ngự tiếp nhận mấy bình dược hoàn kia. Đem dược hoàn bỏ vào hành trang. Hắc Long Câu bên cạnh vẫn còn chưa xong. Bọn họ vẫn chưa thể đi.
"Như thế nào vẫn chưa xong vậy." Triệu Lam Hinh xấu hổ tức giận nói.
"Chờ một chút vậy." Tiêu Ngự buồn bực nói. Sau này kiên quyết không thể để cho Hắc Long Câu có cơ hội. Cái tên này đúng là không biết nể mặt ai mà.
2 người đều không nói lời nào. Bầu không khí trong lúc nhất thời biến đổi có phần hương diễm. Tiêu Ngự lôi kéo Triệu Lam Hinh ngồi xuống trên bờ cát. Phía xa biển trời nối liền. 1 mảnh xanh thẳm. Làm cho người ta an bình thoải mái hẳn.
Qua 1 lúc lâu. Hắc Long Câu và Độc Giác Thú mới chạy qua.
Tiêu Ngự ở bên tai Triệu Lam Hinh khẽ nói: "Ngày mai buổi tối ta đi qua phòng ngươi." ( thú tính đã thú nuôi bị kích phát )
Triệu Lam Hinh tét một cái lên bàn tay đang vuốt ve lộn xộn của Tiêu Ngự. Liếc mắt nhìn Tiêu Ngự. Khóe miệng hơi nhếch lên: "Đừng có tưởng bở." Lấy tay chống lên bãi cát đứng lên.
Tiêu Ngự ha ha cười. Đứng lên. Đem Hắc Long Câu thu trở về. Triệu Lam Hinh cũng thu về Độc Giác Thú.
Tiêu Ngự lấy ra 1 bình cao cấp Dược Hoàn Hô Hấp Dưới Nước. Hốc vào.
2 người lặn vào trong màn nước. Hướng đáy biển bơi đi. Càng lúc càng tiến sâu. Đến khi cách mặt biển ước chừng trên dưới 200m. Một tòa thành thị loại nhỏ xuất hiện trong tầm nhìn của Tiêu Ngự.
Đây là 1 tòa thành thị dưới đáy biển. Kiến trúc ở chính giữa dãy san hô. Hoàn toàn do cự thạch màu vàng xây nên. Hùng vĩ đồ sộ, thành thị trên mặt đất không thể so sánh được. Các loại kiến trúc hình tháp lần lượt nhau hiện ra. Vô cùng kì quặc. Rất nhiều loại cá và các loại sinh vật đáy biển ở trong đó di động qua lại. Trong đó có rất nhiều mỹ nhân ngư cầm đinh ba. Đây là những Nhân Ngư Chiến sĩ trong truyền thuyết Hải Tộc a.
Tiêu Ngự tò mò dò xét 1 một Nhân Ngư Chiến sĩ. Nửa trên rất giống nhân loại. Nhưng lại có nửa dưới người là giống cá a.
"Vì sao không có Nhân Ngư Chiến sĩ nam nhỉ? " Tiêu Ngự nhịn không được hỏi. Những Nhân Ngư Chiến sĩ này đều không ngoại lệ. Tất cả đều là phái nữ. Tướng mạo cũng vô cùng mỹ lệ. Chỉ đeo một cái vỏ trai ngọc dùng để che ngực. Da thịt lộ ra một mảng trần trụi trắng như tuyết. Tựa bạch ngọc không tỳ vết. Mức độ gợi cảm có thể so sánh ngang bằng với Điệp nữ.
"Tròng mắt không cho phép liếc loạn." Thấy được Tiêu Ngự nhìn quanh khắp nơi. Triệu Lam Hinh trong lòng nổi lên 1 trận ghen tuông. Nói.
"Tuân lệnh." Tiêu Ngự cảm thấy buồn cười thu ánh mắt lại.
"Hải Tộc tất cả đều là phái nữ. Cũng không biết là nguyên nhân gì nữa." Triệu Lam Hinh nói.
Tất cả đều là phái nữ? Phỏng đoán cùng bộ tộc Điệp nữ như nhau. Tiêu Ngự gật gật đầu.
2 người tiếp tục lặn xuống. Tiếng Hệ Thống Nhắc Nhở vang lên.
Hệ Thống: ngươi phát hiện thành thị của Hải Tộc Da Lỗ Đức.
Tiêu Ngự đi theo Triệu Lam Hinh. Bơi vào tòa thành thị này. Qua lại ở trong rất nhiều kiến trúc vô cùng kì quặc. Tiếp tục hướng về trung tâm bơi đi. Hướng tới truyền tống trận của Hải Tộc ở trong trung tâm thành.
Các loại sinh vật kỳ quái dưới đáy biển. Rất hấp dẫn ánh mắt của Tiêu Ngự. Hướng về 1 tòa trên kiến trúc nổi bật nhất ở trung tâm thành nhìn lại. Đỉnh tòa kiến trúc này có 1 con sinh vật to lớn chiếm cứ. Thân thể so với Long tộc còn muốn lớn hơn. Trên thân thể có 9 cái đầu rắn.
"Cửu Đầu Hải Xà?" Tiêu giật mình nói. Trong huyền thoại của Ân Trạch Tư. Đây chính là sinh vật cùng một cấp bậc với rồng a. Không nghĩ tới lại ở chỗ này mà thấy được nó.
"Đúng vậy. Hải Tộc Hộ Thần. Cửu Đầu Hải Xà." Triệu Lam Hinh gật đầu nói.
Sau khi tiến vào Da Lỗ Đức. Kiến trúc xung quanh có rất nhiều cửa hàng của Hải Tộc. Là do một ít mỹ nhân ngư mở ra. Bán ra các loại vật phẩm đặc biệt chỉ có ở Hải Tộc. Trong đó tuyệt đại bộ phận là vật phẩm gia tăng thuộc tính cho Thủy hệ Pháp sư. Rất không tệ. Đương nhiên giá cả cũng tương đối không thấp.
Sau khi ở tòa thành thị này bơi ước chừng hơn 10 phút. Truyền tống trận ở trung tâm cuối cùng cũng xa xa hiện lên trong tầm mắt.