Nói vừa rồi Dịch Phong còn tồn tại một chút tâm lý may mắn, bây giờ thì Tiêu Ngự đã hoàn toàn biểu hiện ra quyết đoán sát phạt, đem hi vọng của Dịch Phong hoàn toàn đánh tan thành mây khói, hắn căn bản không có khả năng đánh bại Tiêu Ngự, huống chi còn có hơn 30 tên quái đầu lĩnh xung quanh, cho dù Tiêu Ngự không có cách nào tiêu diệt hắn, 30 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh kia cũng có thể đem hắn chặt thành thịt vụn.
Tiêu Ngự một đòn Phản Thủ Bối Thứ cắm ngập vào lưng Dịch Phong.
Dịch Phong kinh hoàng lúng túng, không ngờ lại có thể là chém ngược. Chém ngược, cũng chính là cách gọi dùng Phản Thủ Bối Thứ phá Phản Thủ Bối Thứ, chỉ có số rất ít games thủ Đạo tặc mới có thể thi triển ra một chiêu này, chiêu tuyệt học này chỉ lưu truyền ở trong số ít cao tầng Đạo tặc. Bởi vì chiêu chém ngược này đối với Đạo tặc mà nói, quả là quá khó khăn, đối với nhãn lực, phản ứng của Đạo tặc đều có yêu cầu rất nghiêm khắc, thời gian chém ngược không thể hơn kém mảy may 1 giây, nếu không kỹ năng sẽ mất đi hiệu lực, Đạo tặc có kỹ thuật bình thường căn bản không có cách nào hoàn thành một chiêu chém ngược này được. Ở trên mạng, một chiêu này đã được bàn tán sôi nổi, được gọi là chiêu số trong Truyền Thuyết, hôm nay dùng bản thân mình thử nghiệm, rung động trong lòng Dịch Phong khó mà nói hết được, buồn cười hắn vừa rồi lại đem Tiêu Ngự cho rằng một trái hồng mềm có thể mặc cho người xoa nắn, cho đến sau khi Tiêu Ngự động thủ, hắn mới phát hiện, người kia không ngờ biến thái như vậy.
Dịch Phong quay người đánh trả Tiêu Ngự, biết rõ hy vọng sống sót chỉ còn rất nhỏ, hắn không cam lòng bó tay chịu trói.
3 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh khua chùy trong tay hướng về Tiêu Ngự và Dịch Phong vọt lên, 3 thanh chùy gào thét đánh xuống.
Tiêu Ngự chợt tách ra khỏi Dịch Phong, ở dưới bức bách của Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh, ung dung lùi về sau, tránh khỏi mấy cái công kích của Đại Nhĩ Quái, bước ổn định, không chút nào hỗn độn. Lại nhìn Dịch Phong, bị Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh bức bách liên tục lùi về sau, thảm hại kinh khủng, tránh né Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh tấn công.
2 người đánh nhau, cao thấp đã định.
Bên ngoài 30 tên quái đầu lĩnh đem nơi này vây đến con kiến chui không lọt, lại không có xông lên, thấy được Tiêu Ngự và Dịch Phong bị 3 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh bức lui, cao giơ chùy trong tay lên, hưng phấn cổ vũ ầm ĩ.
Ầm, Dịch Phong bị một chùy đánh trúng, cúi người, tránh thoát một chùy đang đánh đến meth, nhìn thoáng qua huyết lượng bản thân, còn lại hơn 500, sợ tới mức hồn bay phách lạc.
"Huynh đệ, chúng ta không cừu không oán, không cần thiết vì điểm nhỏ ấy mà gây chiến, nếu như 2 người đều chết, thì quá không đáng a, không bằng chúng ta cùng lao ra đi thế nào?" Dịch Phong đem ánh mắt tập trung đến trên người Tiêu Ngự, hắn còn có kỹ năng thuấn di có thể dùng, nếu như Tiêu Ngự chịu đáp ứng, có lẽ còn có thể lao được. ( thuấn di – dịch chuyển tức thời – di chuyển trong nháy mắt – thuộc dạng kỹ năng như Đào Thoát vậy đó )
Tiêu Ngự trong cười lạnh. Không cừu không oán? Nếu như hắn không đủ mạnh. Hắn còn có thể sống đến bây giờ? Sợ rằng đã sớm bị Dịch Phong đánh chết rồi! Đến lúc này mới nghĩ đến giảng hòa với người khác. Vậy có được coi là giác ngộ chăng!
"Không cần quan tâm. Cho dù không có ngươi. Ta cũng sẽ không bị chết tại đây đâu. Ngươi trước hết nên nghĩ cách cứu chính mình đi." Tiêu Ngự thờ ơ trả lời. Nghiêng mình né qua một tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh đang công kích tới.
Dịch Phong do dự không ngừng nhìn thoáng qua Tiêu Ngự. Tiêu Ngự nắm chắc có thể ở trong vô số công kích của Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh như vậy thoát ra ngoài sao?
Lúc này Dịch Phong cũng không còn thời gian để mà suy nghĩ. Có 1 Đại Nhĩ Quái Thợ săn ở bên cạnh dòm ngó. Hắn tiến vào Tiềm Hành cũng không có tác dụng gì. Chắc là chạy không thoát được rồi. Xem ra Tiêu Ngự nhất định phải dồn hắn vào chỗ chết. Vẻ mặt hắn thất vọng. Oán độc nhìn thoáng qua Tiêu Ngự.
So sánh với Dịch Phong. Tiêu Ngự thì có vẻ thong thả hơn nhiều. Né công kích của Đại Nhĩ Quái đến mức thành thạo luôn rồi.
Bịch bịch. Dịch Phong trên lưng đã trúng thêm 2 nhát. Gian khổ lắc mình thoát ra. 2 mắt trợn lên. Đánh về phía Tiêu Ngự: "Đi tìm chết đi." Hắn hạ quyết tâm. Chết cũng muốn kéo thêm người đệm lưng!
Tiêu Ngự ánh mắt lạnh lẽo nhìn lướt qua Dịch Phong, thấy được Dịch Phong vọt lên, nhanh chóng lui về sau.
Chủy thủ trong tay Dịch Phong một cái Tạc Kích đâm xuống, từ trước người Tiêu Ngự đánh tới, sai 1 ly, lại không có đâm trúng Tiêu Ngự, Dịch Phong không cam lòng, chủy thủ trong tay biến đổi thành một chiêu Tấn Kích hướng về mặt của Tiêu Ngự đâm tới.
Ở dưới thế công mạnh mẽ của Dịch Phong bức bách, Tiêu Ngự vẫn như cũ bình tĩnh lui về sau, một chiêu Tật Phong Bộ né tránh khỏi Dịch Phong công kích.
Tật Phong Gia Tốc!
Tiêu Ngự giống như 1 cơn gió biến mất khỏi tầm công kích của Dịch Phong, hướng phía trước đảo vài bước, chủy thủ một chiêu Tấn Kích hướng về mặt Dịch Phong đâm tới.
Dịch Phong chỉ cảm thấy mắt hoa lên một cái, chủy thủ của Tiêu Ngự đã đâm tới trước mắt, khẩn trương lui lại phía sau, nhưng mà bên cạnh đều là Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh, hắn căn bản không có cách nào tránh né, hiện giờ đã cảm nhận được một loại cảm giác bị người nắm trong tay.
"Quá chậm!" Tiêu Ngự lạnh giọng nói, chủy thủ trong tay một đòn trúng đích, đem Dịch Phong kích hôn mê.
Người này gây tội thì phải chịu tội, Tiêu Ngự cũng sẽ không hạ thủ lưu tình, sau khi Tấn Kích đánh đích, mấy cái công kích cơ bản, sau đó một cái Dịch Cốt xuất ra, đem Dịch Phong giết chết.
Dịch Phong ngã xuống đất, vô số bảo rương rải rác ở trên mặt đất, các loại lever đều có, có hơn 20 cái liền a, người này so với hắn tiến vào bản đồ nhiệm vụ sớm hơn rất nhiều a, thu thập bảo rương so với Tiêu Ngự cũng hơn nhiều lắm.
Không nghĩ tới người này không ngờ lại có thể góp nhặt nhiều rương như vậy, làm cho Tiêu Ngự thoải mái lên không ít.
Mấy cái Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh thấy Dịch Phong đã chết, đấm đấm bộ ngực, hưng phấn rống lên một tiếng, hướng về Tiêu Ngự xông tới.
Không đem những Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh này giết hết, Tiêu Ngự căn bản không có biện pháp thu thập toàn bộ số rương kia! Tay phải Tiêu Ngự nâng lên, U Linh Bỉ Mông được triệu hồi ra.
Gấu gấu! U Linh Bỉ Mông gầm gừ một tiếng, móng vuốt giương lên, một cái Bạo Phong Nhất Kích xuất ra, 7 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh trong có 5 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh bị trúng phải, ào ào bay ngược ra ngoài, trên đầu phiêu khởi từng cái hơn 200 giá trị thương tổn.
Tiêu Ngự một cái Đột Thứ, đánh trúng Đại Nhĩ Quái Thợ săn, đem Đại Nhĩ Quái Thợ săn kích hôn mê, dùng Cốt Long Nha ăn 5 cái nguyền rủa, sau đó một chiêu Phá Cốt Thuật liền tay thêm một chiêu Bối Thứ. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Sau khi Tiêu diệt Đại Nhĩ Quái Thợ săn, Tiêu Ngự giúp đỡ U Linh Bỉ Mông dọn sạch Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh lân cận. U Linh Bỉ Mông huyết lượng tuy nhiều, nhưng cũng không đỡ nổi nhiều công kích của Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh như vậy, chẳng qua có Tiêu Ngự ở bên cạnh nên sẽ khác rất nhiều, U Linh Bỉ Mông nhận phải áp lực cũng không lớn.
Tiêu Ngự một chiêu Thâu Tập đem một tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh kích hôn mê, U Linh Bỉ Mông 1 móng vuốt chụp được, đem chút hơi tàn của Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh đập thành thịt nát. Tiêu Ngự lại vòng đến sau lưng một tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh, một chiêu Muộn Côn đem gõ hôn mê.
Tiêu Ngự huyết lượng mặc dù hơi MaBư còm ( tức là ít máu í mà – 7vienngoctrai ), nhưng dù sao trang bị thuộc tính trên người rất mạnh, nhất là hiệu quả hút máu, bình thường khi đánh giáp lá cà không có tác dụng gì quá lớn, nhưng sau khi tiến vào trạng thái giằng co, hiệu quả hút máu đã nổi bật hẳn lên, cho dù đã trúng rất nhiều lần công kích, nhưng đáng ngạc nhiên là máu Tiêu Ngự được liên tục phục hồi trở lại.
Tiêu Ngự uống xong 1 bình Cuồng Bạo Dược Hoàn, sau khi mở ra Huyết Chi Kích Phát và Thuộc Tính Cuồng Bạo ( chắc là Hấp Huyết Quỷ Cuong Nhiệt =.= ), công kích gần như lật qua lần, liên tiếp xuất hiện hiệu quả công kích dữ dội, từng cái kỹ năng thương tổn rất nặng xuất ra, lại đem thêm 2 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh đánh gục xuống đất.
Còn sót lại dưới 20 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh, những Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh kia thấy tình thế không ổn, như ong vỡ tổ vọt lên.
Va Chạm!
U Linh Bỉ Mông liền xông ra ngoài, đem 5-6 Đại Nhĩ Quái lĩnh đụng ngã lăn, Tiêu Ngự một cái kỹ năng Bạo Liệt, đầy năng lượng Bạo Liệt, một đòn tạo thành hơn 5.000 giá trị thương tổn, đem một tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh đầy máu oanh chết.
Chiến đấu rất kịch liệt, lấy năng lực của Tiêu Ngự, tiêu diệt những Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh này cũng không phải quá khó khăn, ở dưới công kích phối hợp của Tiêu Ngự và U Linh Bỉ Mông, số lượng Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh nhanh chóng giảm xuống.
Tiêu Ngự kỹ năng đều đã dùng hết, tuy nhiên cho dù không có kỹ năng, năng lực chiến đấu của Tiêu Ngự vẫn như cũ không hề suy giảm, công kích hồi máu tương đối nhanh. Rất nhanh, xung quanh chỉ còn lại có 5-6 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh ở đau khổ chống đỡ.
Nếu như Dịch Phong còn không chết, sợ hắn thế nào cũng không tin nổi, Tiêu Ngự không ngờ lại có thể nhờ vào sức bản thân thịt luộc hết hơn 30 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh.
1 thân ảnh ở phía xa trong rừng cây xẹt qua, tránh ở phía sau cây.
Khả Nhạc là 1 Đạo tặc Ma Vực, nếu như là luận bàn thực lực, ở toàn bộ Tà ác liên minh cho dù không đứng đầu, cũng có thể được xếp hạng nhất cấp độ ( hẳn là tính trong Đạo tặc Ma Vực thôi ). Games thủ thực lực đứng đầu thường tinh lực chưa hẳn đã đặt toàn bộ ở việc luyện cấp, cho nên hắn kỹ thuật mặc dù không có đạt mức đứng đầu, nhưng lại là nhóm games thủ đầu tiên tiến vào bản đồ chuyển chức, hắn từ nơi này đi qua, lại phát hiện một màn kinh người, trên mặt đất nằm hơn 20 xác chết Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh, 1 Đạo tặc thoải mái mà đem từng tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh tiêu diệt, bên cạnh còn theo 1 con sinh vật triệu hồi dáng người to lớn, nếu như hắn không có hoa mắt, con sinh vật triệu hồi kia hẳn là 1 con U Linh Bỉ Mông a!
Tên quái thai, hắn tránh ở phía sau cây, không dám thở mạnh, mặc dù phía trước khắp nơi đều có bảo rương, hắn cũng không dám đi lên nhặt, nguyên nhân rất đơn giản, Đạo tặc phía trước kia làm sao có thể khoan dung để cho người khác tranh miếng ăn từ miệng hổ? Nếu như bị cái tên kia truy tung, hắn có lẽ ngay cả cơ hội giữ mạng cũng không có. Rất khó tưởng tượng, người trước mắt này không ngờ lại có thể tiêu diệt hơn 30 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh, hắn xem ra, Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh mặc dù thua kém những tên quái tinh anh kia, nhưng cũng là sinh vật cực kỳ khó chơi, huống chi số lượng nhiều như vậy,ít nhất cũng phải hơn 30 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh.
Khả Nhạc nhìn Tiêu Ngự đem Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh giết chết còn lại, sát phạt dứt khoát lưu loát làm cho Khả Nhạc không nén nổi đáy lòng lạnh buốt, chỉ riêng nhìn động tác này, kỹ thuật người này một chút cũng không thể kém hơn lão đại Thứ Đao được.
Tiêu Ngự đem Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh tiêu diệt toàn bộ, 1 cước đá văng ra xác chết Dịch Phong, bắt đầu thu dọn bảo rương trên mặt đất, tất cả bảo rương đều đã thu xong, trong đó không ngờ lại có 3 cái bảo rương C cấp, một cái bảo rương B cấp.
Thu hoạch cũng không tệ lắm a, Tiêu Ngự đem bảo rương bị vào hành trang, ngoài bảo rương ra, còn có một cái trang bị cấp Truyền Thuyết vứt đi. Thu thập xong mọi thứ, Tiêu Ngự bỗng nhiên cảm giác được cái gì, hướng về bụi cây phía xa nhìn thoáng qua.
Khả Nhạc ẩn nấp ở trong bụi cây quá sợ hãi, hốc vào bình Gia Tốc Hoàn, mất mạng hướng ra bên ngoài chạy như điên, nếu như bị Tiêu Ngự đuổi theo, hắn quá nửa không thoát được, bảo rương cũng sẽ bị lấy đi.
Tên kia chuồn mất rất nhanh, trong nháy mắt tan biến ở phía cuối rừng cây.
Thấy được 1 thân ảnh rất nhanh chạy mất tích, rất sợ bị đuổi theo, 1 lát cũng không dám dừng lại, Tiêu Ngự sờ sờ cái mũi, hắn có đáng sợ như vậy sao? Đã đối phương chạy mất, Tiêu Ngự cũng không có hứng thú đuổi theo.
Nhìn thoáng qua huyết lượng U Linh Bỉ Mông, chỉ còn lại hơn 300, Tiêu Ngự mang U Linh Bỉ Mông ở trong rừng cây nghỉ ngơi 1 lát, chờ huyết lượng của U Linh Bỉ Mông phục hồi, các hạng mục kỹ năng của hắn cũng đều đã tan băng, lúc này mới tiếp tục tiến lên.