Tiêu Ngự buồn bực không thôi. Nhiệm vụ không nhận được thì thôi, còn tiêu diệt một người lương thiện NPC. Tự nhiên bị một điểm giá trị tội ác. Mặc dù Tiêu Ngự cũng không biết giá trị tội ác đối với bản thân có cái gì ảnh hưởng.
Một điểm giá trị tội ác này xem như mua một lần giáo huấn đi. Sau này lại gặp được chuyện tương tự. Tiêu Ngự sẽ không tái phạm sai lầm tương tự.
Tiêu Ngự ở trên thi thể Ốc Tư tìm tòi một phen. Tìm được một thanh búa lớn. Là lam trang búa chiến sĩ. Còn có thể bán một ít tiền. Sau khi thu dọn chiến lợi phẩm, Tiêu Ngự hướng Tuyết lan thảo đi đến. Ở bên cạnh Tuyết lan thảo ngồi chồm hổm xuống. Sau đó bắt đầu thu thập Tuyết lan thảo. Cẩn thận đem Tuyết lan thảo bỏ vào hành trang.
Tiêu Ngự nhìn một chút xác chết Ốc Tư bên cạnh. Không biết kế tiếp sau nhiệm vụ này nội dung kịch bản là cái gì. Ốc Tư chết rồi. Manh mối cũng đã chặt đứt.
Ngẫm lại hay là quên đi. Bây giờ hối hận cũng vô dụng. Tuyết lan thảo đã thu thập xong xuôi. Nên trở về giao nhiệm vụ.
Tiêu Ngự đang chuẩn bị trở về thành. Hướng đường hành lang lại truyền đến một số tiếng người. Chẳng lẽ có người nào đó đang hướng về bên này đi lại đây? Tiêu Ngự kinh nghi bất định. Nhìn chung quanh một chút. Đây là một mật thất khép kín chỉ có hướng hành lang có một cái cửa vào. Vách đá nham thạch bên cạnh có một tảng đá nhô ra. Tiêu Ngự liền núp phía sau tảng đá. Cũng mở ra Tiềm Hành.
"Ta muốn giết hắn."
Một cái âm thanh lạnh như băng từ hành lang truyền tới. Đúng là Ảnh Sa mới vừa rồi bị Tiêu Ngự tiêu diệt. Tiêu Ngự đột nhiên trầm xuống. Không nghĩ tới người này không ngờ muốn tìm mình tính sổ. Tiêu Ngự không phải là người có thể mặc cho người khác gây khó dễ. Nếu có người chọc tới hắn. Hắn tuyệt đối sẽ không chút do dự ra sức đánh một đòn phủ đầu.
Từ hành lang đi tới sáu người. Tiêu Ngự tránh ở phía sau tảng đá dò xét một lần. Những người này từng người vẻ mặt u ám. Lộ ra một cỗ lệ khí tàn bạo. Làm cho người ta nhìn rất không thoải mái. Trang bị trên người bọn họ lại là vô cùng tốt. Ít nhất đều là tử trang. Còn có một cái truyền thuyết cấp trang bị. Làm cho Tiêu Ngự rất là kinh ngạc. Những người kia là từ đâu đến.Bọn họ xem ra thật mạnh. Trong sáu người này tùy tiện rút ra một người. Đều là nhân vật không kém. Tạo thành một cái tiểu đội càng là không tưởng.
"Ta nói Ảnh Sa. Ngươi làm mặt mũi của chúng ta đều mất hết. Công bằng PK lại có thể bại bởi một mao đầu tiểu tử bình thường." Một người người trẻ tuổi hơn hai mươi giễu cợt nói. Người thanh niên này là một thuật sĩ. Ngũ quan vốn đoan chính, nhưng trên mặt một vết sẹo thật dài đem khuôn mặt mỹ cảm phá hỏng hầu như không còn. Ngược lại thêm vào một chút dữ tợn.
Ánh mắt Tiêu Ngự rơi xuống trên tay phải người thanh niên này. Người thanh niên này tay phải cực kỳ xấu xí. Giống như đã từng bị nướng qua.Vết thương trải rộng. Ngón tay cũng chỉ còn lại ba ngón.
" Ảnh Ma ngươi lập lại lần nữa xem nào!" Ảnh Sa bên cạnh bắt lấy người trẻ tuổi. Ánh mắt hung ác tàn nhẫn nhìn chằm chằm người trẻ tuổi.
Kia người trẻ tuổi gọi Ảnh Ma lộ ra vẻ mặt khinh thường. Pháp trượng trên tay phải đụng vào trước bụng Ảnh Sa. Không một chút sợ hãi, lạnh lùng nói ra: "Nếu như là ở trong thực tế, để trên bụng ngươi cũng không là pháp trượng. Mà là bom."
" Ảnh Ma, Ảnh Sa. Các ngươi vẫn còn chơi đùa trò chơi của tiểu hài tử sao? Ông chủ nói. Muốn tiến vào thượng lưu xã hội. Phải học được thanh nhã và lễ phép."
Bên cạnh là một người trẻ tuổi hơn hai mươi khuôn mặt trắng nõn thong thả nói. Trên mặt mang dáng vẻ lạnh nhạt tươi cười. Tựa như một người thân sĩ. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua người nói chuyện. Người này hình dáng trái lại rất đẹp trai. Khuôn mặt tái nhợt trắng bệch tựa như cương thi. Làm cho người ta cảm giác cực kỳ không phối hợp. Không biết vì sao, Tiêu Ngự cảm giác người này so với Ảnh Ma, Ảnh Sa muốn nguy hiểm hơn nhiều. Cho hắn một cái điều tra.
Ảnh Yêu: hai mươi cấp ám mục. Lượng máu[..]
Nghe được Ảnh Yêu nói. Ảnh Sa căm giận thả Ảnh Ma xuống. Hai người đều không cãi lại. Hình như đối với Ảnh Yêu vô cùng e ngại.
"Nghìn vạn lần chớ chọc tới những người này." Tiêu Ngự ở trong lòng khuyên bảo chính mình. Đám người này là một ít phân tử nguy hiểm vô cùng. Cùng những người kia kết thù quả thực không phải chuyện tốt gì.
Ảnh Yêu dò xét một chút lân cận. Ánh mắt quét một vòng cái mật thất nhỏ hẹp này. Cuối cùng dừng ở trung tâm mật thất nơi có thi thể Ốc Tư.
"Người kia có khả năng đã đi." Ảnh Yêu nói ra. Như cười như không nhìn vào Ảnh Sa. "Ngươi tự chuốc lấy xui xẻo."
"Ta muốn giết hắn trở về linh cấp ( cấp 0)." Ảnh Sa hung dữ nói.
Con ngươi Ảnh Yêu chợt phát lãnh. Nhìn chăm chú Ảnh Sa nói ra: "Ngươi cảm thấy tổ chức sẽ cho phép ngươi càn rỡ hồ đồ như vậy sao? Đối phương là đạo tặc. Hơn nữa là một cái cao thủ. Ngươi hiểu cho rõ một chút!" Để cho liên minh đuổi giết, thù địch cùng một cao cấp đạo tặc. Loại chuyện này tốn thời gian mất công không nói. Càng không có khả năng thành công. Ảnh Sa một quyền tạc kích trên vách tường bên cạnh. Buồn bực chỉ có thể tiếp nhận sự thật này.
Đám người Ảnh Yêu thấy được xác chết Ốc Tư. Cho rằng Tiêu Ngự làm xong nhiệm vụ sử dụng hồi thành rời đi. Căn bản không nghĩ tới Tiêu Ngự còn ở tại chỗ này. Cũng không khiến cho Đức Lỗ Y bên cạnh biến thân tìm tòi Tiêu Ngự.
"Đám người này rốt cuộc là thứ người gì." Tiêu Ngự nhìn vào bóng lưng bọn họ rời đi. Dường như có suy nghĩ. Nghĩ lại quá trình nhiệm vụ vừa rồi. Tiêu Ngự xem như là hiểu đạo lý phúc họa tương y. Nếu như Tiêu Ngự không đem Ốc Tư tiêu diệt. Mà là tiếp nhận Ốc Tư nhiệm vụ. Chờ đám người này qua đây. Ốc Tư chắc chắn bị giết. Tuyết lan thảo cũng sẽ không rơi vào trong tay mình. Chính mình còn có thể bị những người này đuổi giết.
Tiêu Ngự tiêu diệt Ốc Tư làm xong nhiệm vụ chỉ có thể nói vận mệnh Tiêu Ngự rất tốt.
Xem chừng những thằng cha kia đã đi xa. Tiêu Ngự lấy ra hồi thành quyển trục. Bắt đầu sử dụng hồi thành. Ở địa phương hắc ám này sử dụng hồi thành. Khả năng có thể đưa tới đám người Ảnh Sa vừa rời đi không lâu.
Tuy nhiên Tiêu Ngự đã không lo lắng. Bởi vì hồi thành quyển trục thời gian sử dụng chỉ có ba giây. Cho dù đám người kia truy đuổi trở lại. Cũng không kịp cắt ngang Tiêu Ngự.
Ảnh Sa trong vô ý quay đầu lại nhìn thoáng qua mật thất. Phương hướng mật thất truyền đến một ít ánh sáng màu trắng. Hơi sửng sốt. Lập tức kịp phản ứng. Đây là ánh sáng của hồi thành quyển trục.
"Tên kia chưa đi!" Ảnh Sa giọng căm hận nói ra. Nhanh chóng đánh về phía mật thất. Bọn người Ảnh Yêu bên cạnh theo đi tới.
Khi bọn hắn đến. Bạch quang đã biến mất. Trơ mắt nhìn vào Tiêu Ngự trốn đi trước mắt bọn họ.
"Mẹ kiếp." Ảnh Sa chửi to một tiếng. Nhìn thoáng qua vách đá nham thạch nhô ra. Vừa rồi Tiêu Ngự luôn luôn ẩn nấp ở nơi này! Ngay cả bọn họ nói chuyện đều nghe hết!
Đám người Ảnh Sa vẻ mặt rất khó coi. Vừa rồi nếu để cho Đức Lỗ Y biến thân tìm tòi một lần. Sẽ không bỏ qua một con ô long lớn như vậy.
Tay Ảnh Yêu buông lỏng, khoé miệng cười cười nói: "Chúng ta chậm." Vẻ mặt không có uể oải và buồn bực. Với hắn mà nói. Có thể không bắt được Tiêu Ngự cũng không sao cả. Cho tới lúc này hắn cũng giống như một kẻ đứng xem.
Mặt Ảnh Sa tức giật xanh mét. Nhưng hắn cũng không oán được ai. Bọn họ thấy được xác chết Ốc Tư. Tự nhiên mà cho rằng Tiêu Ngự đã đi. Căn bản không thể tưởng được Tiêu Ngự còn có thể ở tại chỗ này. Nghĩ tới kia kiện áo choàng cấp truyền thuyết. Ảnh Sa bực mình không thôi. Đây chính là hắn mất rất lớn sức lực làm một cái nhiệm vụ rất khó mới lấy được. Hắn tưởng rằng tiêu diệt Tiêu Ngự là một sự tình cực kỳ đơn giản. Mới cùng Tiêu Ngự đánh cuộc. Lại không nghĩ rằng lại lật thuyền trong mương.
Tiêu Ngự về tới trong thành. Thở dài một hơi. Hắn chỉ là một game thủ bình thường. Lấy kiếm tiền làm chủ. Không muốn nhiễm phải thị phi. Nhưng nếu như đám người Ảnh Sa không buông tha chính mình. Tiêu Ngự tùy thời phụng bồi. Tuy nhiên bất kể thực lực đối phương có nhiều hơn. Muốn trong biển người mênh mông tìm người để trả thù, hơn nữa đối phương còn là một đạo tặc. Quả thực không phải một chuyện đơn giản. Quả thực là lãng phí sức người. Dù sao hành tung Tiêu Ngự là phiêu bạt bất định. Sẽ không vĩnh viễn ở lại một địa phương nào.
Sau khi trở lại trong thành. Tiêu Ngự hướng đạo tặc công hội đi đến. Nhiệm vụ làm xong. Hắn có thể lĩnh nhiệm vụ khen thưởng. Đến đạo tặc công hội. Tiêu Ngự đem Tuyết lan thảo giao cho đạo tặc công hội một nữ NPC xinh xắn.
"Đây là khen thưởng của ngài. Mời ngài thu lấy." Nữ NPC dùng âm thanh vô cùng ngọt nói ra.
"Cám ơn." Tiêu Ngự tiếp nhận thứ gì đó trong tay nữ NPC. Nhìn một chút nhiệm vụ khen thưởng. Trong đó một cái là đạo tặc kỹ năng - Đột Tiến. Hơi chút nhìn nhìn giới thiệu về Đột Tiến kỹ năng. Tiêu Ngự đối với Đột Tiến kỹ năng có đại khái hiểu rõ. Này Đột Tiến kỹ năng và Mị Ảnh Thiểm Hiện có một ít tương tự. Nhưng có tính giới hạn nhất định. Chỉ có thể tuyển định mục tiêu sau khi đột nhiên đến gần đối thủ. Dường như so với Mị Ảnh Thiểm Hiện muốn kém hơn một ít. Tiêu Ngự đúng lúc muốn đổi lại hết Minh U sáo trang trên người. Dùng Đột Tiến kỹ năng thay thế Mị Ảnh Thiểm Hiện cũng không tệ lắm.
Lại nhìn thoáng qua một cái khen thưởng khác: Tử trang Phong Tốc Ngọa.
Phong Tốc Ngọa: phẩm cấp Tử trang. Phòng ngự 27-29. Nhanh nhẹn +20. Tốc độ di động +5. Tật Phong Bộ kỹ năng cấp bậc +1. Tiềm Hành khi di động tốc độ +10%. Yêu cầu cấp bậc 20 cấp.
Coi như không tệ. Tiêu Ngự muốn đem lục sắc sáo trang thay thế. Hiện nay không có trang bị thay đổi. Đúng lúc có thể dùng cái trang bị này. Tốc độ Giày Phong Tốc và áo choàng cấp truyền thuyết hai cái trang bị thuộc tính có thể có thuộc tính tương đương với Minh U sáo trang.Tiêu Ngự tùy tiện tìm một ít lam trang mặc vào trước. Đem Minh U sáo trang thay đổi.
Bộ Minh U sáo trang thuộc tính vẫn còn rất cao. So với hiện nay mà nói không tính quá lạc hậu. Hẳn là có thể bán được giá tiền rất cao. Tiêu Ngự đối với lợi nhuận sắp đến tay không nén nổi có một ít mong đợi. Hỏi Ảnh tử một chút. Ảnh tử trả lời nói hắn vừa dùng tiền mua một kiện truyền thuyết cấp trang bị. Nếu như mua Minh U sáo trang của Tiêu Ngự nữa thì quá nặng.
Đã Ảnh tử không cần. Tiêu Ngự chuẩn bị đem lên trên sàn giao dịch. Sáo trang này thuộc tính rất tốt. Không cần lo lắng không ai muốn mua.
Tiêu Ngự đến Dong Binh Công Hội đi một chuyến. Lĩnh điểm kinh nghiệm. Tiêu Ngự lên tới hai mươi cấp. Đúng lúc có thể đi đạo tặc đạo sư học tập mới kỹ năng hai mươi cấp. Ngoài ra còn tăng lên một chút các hạng mục kỹ năng cấp bậc. Học tập kỹ năng và tăng lên kỹ năng cấp bậc hao tốn gần một nghìn kim tệ. May mắn Tiêu Ngự thu hoạch lam trang cũng bán gần một nghìn kim tệ. Đúng lúc vừa đủ chi phí.
Từ trong Dong Binh Công Hội đi ra. Tiêu Ngự nhìn nhìn cột kỹ năng. Trên cột Kỹ năng nhiều hơn ba cái kỹ năng.
Trí Mệnh Bạo Phá
Huyết Chi Kích Phát
Tấn Kích
Ba cái kỹ năng này Tiêu Ngự cũng đã từng thấy qua. Thi triển ra không vấn đề gì. Đương nhiên trước còn làm quen một chút mới có thể làm độ hoàn thành đạt tới tương đối cao. Ngoại trừ kỹ năng vừa học, kỹ năng Tiêu Ngự Giảo Sát, Tạc Kích cũng lên tới cấp năm.