Lúc này, bà cụ đang nghiêm túc nhìn Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng, thoạt nhìn khiến người ta cảm thấy bà lão này không dễ kết thân!
Bà lão này không ai khác chính là Lam Văn Anh, vợ của ông cụ Trương!
Chiều hôm qua, khi từ nhà mẹ đẻ trở về bà ấy cũng được biết cháu trai của mình đã được tìm thấy, điều khiến bà cụ ngạc nhiên hơn nữa là cháu dâu của bà cụ hiện tại đang mang thai!
Khi biết được tin vui này, bà cụ không muốn ở nhà một giây phút nào nữa, muốn gặp cháu nội và cháu dâu ngay lập tức.
Nhưng ông cụ đã nói với bà cụ rằng cô con dâu kia đã đắc tội với cháu nội và cháu dâu của mình, suýt nữa đã làm bà cụ ngất đi bởi vì quá tức giận.
Cũng may bà cụ còn chút lý trí nên cố nén cơn giận vào trong bụng.
Mới sáng sớm thế này, bà cụ đã nghĩ đến việc đi cửa hàng bách hóa xem ở đó có món gì ngon, trước tiên mua một ít gửi cho cháu dâu bồi bổ cơ thể.
Không ngờ từ xa bà cụ nhìn thấy đôi vợ chồng trẻ này có chút quen thuộc, nhìn kỹ thì trong lòng vô cùng phấn khích, tuy chưa từng gặp Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng nhưng bà cụ đã đọc qua thông tin của bọn họ, đặc biệt là những bức ảnh mà hai người bọn họ chụp chung với nhau, sớm đã khắc sâu vào trong xương tủy.
Tuy nhiên, Lam Văn Anh cũng không vừa nhìn thấy mặt đã đi lên nhận thân ngay, mà muốn cùng hai người bọn họ tiếp xúc một chút rồi nói sau.
Thấy sắp đi ngang qua, bà cụ vô thức đứng chắn trước mặt hai người, ngăn bọn họ lại.
Tuy nhiên, sau khi ngăn cản, bà cụ vẫn chưa nghĩ ra nên nói cái gì, vẻ mặt bình tĩnh nhưng thực ra trong lòng lại cảm thấy đang rất bối rối.
“Cái kia, hai người đừng căng thẳng như vậy, bà chỉ muốn hỏi một chút đường để đến cửa hàng bách hóa đi như thế nào thôi.” Thấy cơ thể của Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng căng thẳng, vẻ mặt của bọn họ tràn đầy cảnh giác, Lam Văn Anh lập tức khẳng định mình không phải người xấu.
Mặc dù Lam Văn Anh nói rằng mình chính là hỏi đường đi đến cửa hàng bách hóa mà thôi, nhưng Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng vẫn không xua tan sự nghi ngờ đối với bà cụ, lý do vẫn là do bà cụ xuất hiện không đúng lúc. . Truyện Việt Nam
Nhưng nhiều một chuyện không bằng thiếu một chuyện, sau khi anh chỉ đường cho Lam Văn Anh đến cửa hàng bách hóa, anh đã từ chối yêu cầu mua một thứ gì đó để cảm ơn của Lam Văn Anh rồi rời đi.
Nhìn bóng dáng hai người sóng vai đi bên nhau, Lam Văn Anh mặc dù tiếc nuối mình với cháu nội và cháu dâu đã tiếp xúc thời gian quá ít ỏi, nhưng cũng không khỏi cảm thán, hai người quá đẹp đôi, từ mặt ngoài xem, hai người bọn họ không giống như đã từng sống ở nông thôn.
Ngay cả cô cháu dâu kia, nhìn qua trông có chút hơi gầy, sức khỏe không được tốt, làm sao có thể vượt qua lần sinh nở sau khi mang thai hơn mười tháng đây.
Không được, bà cụ phải về nhà suy nghĩ kỹ xem nên chăm sóc thân thể cho cháu dâu như thế nào.
Nghĩ đến đây, Lam Văn Anh cũng không đi đến cửa hàng bách hóa nữa, quay người rẽ sang một con đường khác và vội vã về nhà.
Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng không biết rằng Lam Văn Anh đã trở về nhà, lúc này bọn họ đang đi dạo trên phố, vừa nói vừa cười làm quen với phong cảnh xung quanh, thật sự rất thoải mái.
Hai người đều là lần đầu tiên tới đây, đi ngang qua một con đường đất tương đối rộng rãi, cảnh tượng bên trong khiến cả hai đồng loạt dừng bước.
Trên khoảng đất trống hai bên đường có nhiều người dựng sạp, bày bán đồ vật ở trên đó. Ở một số gian hàng, thỉnh thoảng có một hai người mua đồ đang hỏi giá hoặc mua hàng.
Mọi thứ đều ổn, xem biểu hiện quen thuộc của những người bán hàng rong kia, đây có vẻ là một khu chợ.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, bình tĩnh hòa vào đám đông và nghiêng tai lắng nghe cuộc trò chuyện của bọn họ.
Cuối cùng, lời thì thầm đối thoại giữa hai người kia cũng lọt vào tai bọn họ, khiến họ vô cùng kinh ngạc đồng thời cũng có chút ý tưởng trong lòng.