Đáng tiếc lúc đó loạn lạc, có thư giới thiệu cũng rất khó đi tìm, bọn họ chỉ ra ngoài vài lần đã bị bách chỉ có thể ở lại Kinh Thành, bọn họ chỉ có thể tìm một phòng nhỏ sống chậm rãi chờ đợi thời cơ, ai biết một chờ đợi đã trải qua rất nhiều năm như vậy.
Mãi cho đến khi gia đình ông cụ Trương người một nhà trở về, bọn họ mới quay lại và tiếp tục đi theo gia đình ông cụ Trương.
Và sáng nay khi vừa ăn sáng xong, trước khi cha Trương mẹ Trương ra ngoài thì có người đến thăm, nghe nói khách đến là bác cả và em trai của mẹ Tề, chính là ông cụ nhà họ Tề và Tề Lôi, ông cụ Trương vội vàng bảo dì Lục mời bọn họ vào trong.
Tối hôm qua Tề Lôi đã vội vã trở về Kinh Thành, ông ấy cũng không có nghỉ ngơi, trước hết đem tin tức điều tra được tổng hợp lại, chờ sau khi tổng hợp xong đã là rạng sáng.
Hiện tại tâm trạng của Tề Lôi rất phấn khích, đến mức không thể ngủ được, ông cụ Trương đối với Tề Lôi là ân nhân cứu mạng, hai nhà là quan hệ thông gia. Năm đó nhà của ông cụ Trương xảy ra chuyện, bọn họ cũng không thể giúp đỡ được gì nhiều, chỉ có thể giúp tìm lại cháu trai cho ông cụ Trương.
Kể từ khi nhìn thấy vết bớt trên lưng Trương Hùng vào lần đó, Tề Lôi không thể chờ đợi nổi mà phải ra tay để bắt đầu điều tra, cuộc điều tra này thực sự đã cho ông ta tra được một ít đồ vật.
Này không, vì chuyện này, ông ta trực tiếp xin nghỉ phép, vội vã quay trở lại Kinh Thành.
Ngay khi thức dậy vào buổi sáng, Tề Lôi đã lấy thông tin đã điều tra được, đi tìm ông cụ Tề trước.
Ông cụ Tề đã xem qua tư liệu, trước tiên cùng Tề Lôi đến nhà họ Trương, nên đã nhanh chóng giải quyết bữa sáng, sau đó mang theo tư liệu đến thẳng nhà họ Trương.
“Ha ha ha ông bạn già sao lại đến đây sớm như vậy, có phải hay không nhớ tôi!”
Ông cụ Trương nhìn thấy dì Lục dẫn người đến liền nghênh đón vào nhà, ông đứng dậy cười ha hả chào hỏi, miệng còn không quên nói vài câu trêu đùa. Cha Trương mẹ Trương cũng đứng dậy cười và chào hỏi, “Bác cả, Tề Lôi!” Mấy người bọn họ vừa định ngồi xuống nói chuyện, thì lúc này dì Lục bưng nước trà đến trước mặt cho mỗi người một ly, thấy bọn họ có chuyện muốn nói, ngay lập tức liền đi ra ngoài.
Sau khi nhấp một ngụm trà để làm dịu cổ họng, ông cụ Trương thấy hai người sắc mặt có vẻ kỳ lạ nên ho nhẹ một tiếng rồi mở miệng lên tiếng trước.
“Tề lão đệ, sáng sớm các người tìm đến chỗ tôi đây là có chuyện gì sao?”
Quen biết nhà họ Tề đã nhiều năm, ông cụ Trương biết rằng ông cụ Tề không phải là người không biết chừng mực. Sáng sớm liền chạy tới, chắc chắn là gặp phải chuyện lớn gì đó khó giải quyết rồi!
Ông cụ Tề bị ba cặp mắt tò mò nhìn chằm chằm, ho nhẹ một tiếng: “Thật ra hôm nay không phải tôi đến tìm các người, mà là Tề Lôi đến tìm các người, có quan hệ với đứa bé kia!”
“Lạch cạch!” Ông cụ Tề vừa dứt lời, tay của mẹ Trương liền run lên, chiếc ly trên tay bà ấy trong nháy mắt rơi xuống đất mà vỡ tan tành!
Mẹ Trương không quan tâm đến chiếc ly mà bà ấy đã làm vỡ, ông cụ Tề chưa kịp mở miệng nói lại lần nữa, bà ấy đã vội vàng hỏi: “Bác cả, bác có tin tức gì về Tiểu Dịch có phải không! Nó ở đâu, nó giờ như thế nào rồi, có gầy hay không, có bị người khác bắt nạt hay không?”
Một loạt câu hỏi từ trong miệng mẹ Trương thốt ra, mẹ Trương trong lòng vô cùng lo lắng! Máu mủ ruột thịt của bà ấy đã lưu lạc bên ngoài hai mươi hai năm, bà là mẹ như thế nào có thể không sốt ruột được!
Cha Trương cũng kích động như vợ của mình, nhưng ông là một người đàn ông, nên có thể kiểm soát cảm xúc của mình, không giống như vợ của ông, người không thể ngồi yên khi nghe thấy tin tức của con trai mình.
Vội vàng chạy đến, nắm lấy bàn tay đang run rẩy của mẹ Trương, thấp giọng an ủi.
Tin tức do ông cụ Tề đem đến thực sự đã khiến bọn họ khiếp sợ, ông cụ Trương vốn đã quen sóng to gió lớn khi nghe tin tức này, hơn phân nửa đời trải qua rất nhiều sóng gió, trái tim cũng chỉ đập mạnh một cái, trong nháy mắt liền bình tĩnh trở lại!