Lâu Ngoại Lâu.
Khi Vô Ưu tỉnh lại, trời vẫn còn tối.
Thấy Cung Ly Lạc bên cạnh vẫn đang ngủ, nở một nụ cười.
"Tỉnh!"
Vô Ưu gật đầu.
"Muốn tiếp tục ngủ, hay là ăn một chút gì rồi ngủ tiếp?"
"Đói. . . . . ."
Cung Ly Lạc bật cười, thấp giọng kêu một tiếng, sáu nha hoàn lập tức đi chuẩn bị.
Cung Ly Lạc tự tay rửa mặt rửa tay cho Vô Ưu, thấy trên người Vô Ưu tím bầm, đau lòng không dứt, "Lần sau ta nhất định sẽ cẩn thận, không làm ngươi đau!"
Vô Ưu cười khúc khích, "Đều đã nói rất nhiều lần!"
Khi bắt đầu tình cảm mãnh liệt vui thích đó, làm sao Cung Ly Lạc còn nhớ rõ những lời cam kết, chỉ hận không được một ngụm nuốt nàng vào.
Chỉ có thể coi là bữa ăn khuya, Vô Ưu ăn hơi miễn cưỡng.
"Ca ca, chúng ta về nhà đi!"
"Tốt!"
Lúc cùng nhau rời khỏi Lâu Ngoại Lâu, vừa đúng lúc nhìn thấy Thân Đồ Thiên Tuyệt từ trên xe ngựa đi xuống.
Vô Ưu nhẹ nhàng kéo Cung Ly Lạc, Cung Ly Lạc khẽ vuốt cằm, tỏ ra đã hiểu rõ.
Hai nam tử, đứng đối diện nhau.
Đều đang quan sát đối phương.
"Lạc vương!"
"Cung chủ U Minh cung —— Thân Đồ Thiên Tuyệt!"
Thân Đồ Thiên Tuyệt cười lạnh, "Ngưỡng mộ đại danh Lạc vương đã lâu!"
"Thân Đồ Cung chủ khách khí!"
Bốn mắt nhìn nhau, nổi lên sát khí.
Một hồi lâu sau, Thân Đồ Thiên Tuyệt nói, "Lạc vương, hẹn trước không bằng vô tình gặp được, chúng ta cùng ngồi xuống, uống một chén thì như thế nào?"
"Xin mời!"
Lần nữa trở lại Lâu Ngoại Lâu.
Trên bàn, có mấy món ăn tinh xảo, lại bày rất nhiều vò rượu.
"Lạc vương xin mời!"
Cung Ly Lạc nhìn Vô Ưu, Vô Ưu cười, trong con ngươi, tất cả đều là khích lệ.
Cung Ly Lạc gật đầu, "Thân Đồ Cung chủ xin mời!"
Thân Đồ Thiên Tuyệt thờ ơ nhìn Vô Ưu, lại nhìn Cung Ly Lạc, nắm vò rượu lên ném cho Cung Ly Lạc.
Cung Ly Lạc đưa tay tiếp được vò rượu, lui về phía sau ba bước, giơ tay lên nắm một vò rượu, ném cho Thân Đồ Thiên Tuyệt, sau khi Thân Đồ Thiên Tuyệt tiếp được, lui về phía sau năm bước.
Trong lúc vô tình, trận đấu giữa hai người, không đánh mà đã phân cao thấp.
Vô Ưu ở một bên, nắm quyền.
Âm thầm giúp Cung Ly Lạc.
Ca ca của nàng, là tốt nhất, là giỏi nhất.
"Thân Đồ Cung chủ, mời!"
"Lạc vương mời!"
Uống rượu với nhau, chỉ mới một vò đã hơi say.
Vò rượu trống rỗng, Thân Đồ Thiên Tuyệt ném vò rượu đi, giơ tay, nắm một vò rượu, lần nữa ném cho Cung Ly Lạc, Cung Ly Lạc đưa tay tiếp được, lui về phía sau bảy bước.
Thản nhiên nhếch môi, giơ tay, nắm một vò rượu, vận khí, ném cho Thân Đồ Thiên Tuyệt.
Sau khi Thân Đồ Thiên Tuyệt tiếp được, lui về phía sau chín bước.
"Được, được, Lạc vương nội công thâm hậu, Bổn cung chủ bội phục!"
Cung Ly Lạc thản nhiên nhếch môi, "Thân Đồ cung chủ võ nghệ Độc Bộ Thiên Hạ, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!"
Những lời nịnh nọt, Cung Ly Lạc cũng có thể nói.
Thân Đồ Thiên Tuyệt ha ha ha cười to, cười rất ngông cuồng, tùy tiện nói, "Lạc vương, không biết có may mắn được mời Lạc vương phi tương lai uống một chén không?"
Cung Ly Lạc vừa định cự tuyệt, Thân Đồ Thiên Tuyệt đã ném vò rượu về phía Vô Ưu.
Vô Ưu cười lạnh, phi thân lên, tiếp được vò rượu, vững vàng rơi xuống đất, không hề lui về phía sau một bước.
Sau khi Thân Đồ Thiên Tuyệt, Cung Ly Lạc kinh ngạc, vận khí hút một vò rượu lên, ném về phía Thân Đồ Thiên Tuyệt, "Kính Thân Đồ Cung chủ!"
Thân Đồ Thiên Tuyệt cười.
Hay cho một nữ tử lợi hại, lại có thể tiếp được vò rượu hắn ném tới, hiện tại nữ tử khắp Tứ quốc, vẫn chưa có được một người như vậy.
Khi nhìn thấy vò rượu trên không trung thì nụ cười càng sâu.
Hay cho một nữ tử không chịu thua thiệt, hắn nhẹ nhàng với Cung Ly Lạc, nàng lại trả hắn độc dược xuyên ruột.
"Xin mời!"
Ánh mắt Vô Ưu lạnh lùng, không chút do dự uống.
Cung chủ U Minh cung —— Thân Đồ Thiên Tuyệt, rất lợi hại.
"Lạc vương, gặp nhau chính là có duyên, hôm nay, ngày tốt cảnh đẹp, không bằng đánh mấy ván cờ, như thế nào?"
"Thân Đồ Cung chủ người tới là khách, nên phụng bồi!"
Bàn cờ được chuẩn bị tốt.
Nhưng, không chỉ một bàn, mà là mười bàn.
Hai người đều là cao thủ, một lúc đánh mười bàn cờ, cần có trí nhớ, mưu tính sâu xa, càng cần phải có kỷ xảo.
Vô Ưu nhìn Cung Ly Lạc, lại thấy Cung Ly Lạc cười nhìn trở lại, tự nhiên an tâm.
"Thân Đồ Cung chủ là khách, Thân Đồ Cung chủ mời!" Cung Ly Lạc nói xong, giơ tay.
Hơi thở nho nhã, nhìn thấy cũng làm cho người kính phục, thoải mái.
Thân Đồ Thiên Tuyệt cười, "Vậy bản Cung chủ không khách khí!"
Cầm cờ đen đặt xuống, ngay sau đó Cung Ly Lạc cầm cờ trắng đặt xuống.
Một người trước, một người sau, tốc độ rất nhanh, hoàn toàn không cho người khác cơ hội suy nghĩ, ván cờ có một không hai, vô cùng đặc sắc.
Vô Ưu ở một bên nhìn, cũng không nhịn được vỗ tay tán thưởng.
Không ngừng khen Cung Ly Lạc, cũng khen Thân Đồ Thiên Tuyệt.
Bàn cờ đầy.
Hai người dừng lại.
Thắng bại chưa phân.
Lại là thế hoà.
Chuyện này. . . . . .
Vô Ưu kinh ngạc, nhìn kỹ từng ván từng ván, không tìm được một chút sơ hở.
Thì ra, lúc cao thủ đánh cờ, lại kích thích như vậy.
Xem ra, sau khi trở về, nàng phải cùng Cung Ly Lạc đánh mấy ván, học một ít bản lĩnh, thêm một chút tri thức.
"Lạc vương phi, như thế nào?"
"Thế hoà!" Vô Ưu nói xong, cuối cùng cũng phát hiện ra đầu mối từ trong cục diện.
Vô Ưu kinh ngạc nhìn Cung Ly Lạc, Cung Ly Lạc thản nhiên nhếch môi.
Vô Ưu không hiểu vì sao Cung Ly Lạc lại cho Thân Đồ Thiên Tuyệt một con đường lui, nhưng vẫn không hỏi.
"A ha ha, a ha ha, được, tối nay Bổn cung chủ rất vui vẻ, Lạc vương, Lạc vương phi, ngày khác, chúng ta hẹn gặp lại, như thế nào?"
"Nhất định phụng bồi!"
Thân Đồ Thiên Tuyệt cười, "Hai ván trước, đều không đặt tiền cược, Lạc vương, nếu muốn chơi, chúng ta nên chơi kích thích một chút, đánh cược Lâu Ngoại Lâu này thì như thế nào?"
Lâu Ngoại Lâu này cũng được.
Vị trí được, rộng rãi sáng sủa.
Kiếm bạc cũng nhiều.
Khách điếm, tửu lâu (quán rượu) nổi tiếng ở Đông quốc.
Ai cũng thèm muốn.
"Được, Thân Đồ Cung chủ, nếu thắng, Lâu Ngoại Lâu này. . . . . ."