“Nếu như lão phu không nhớ lầm, chủ nhân hiện tại của Chỉ Thủy Phong, là một vị trưởng lão trẻ tuổi tên Lục Tiêu Nhiên. Hình như tu vi của hắn đạt tới Linh cảnh Tam trọng. Đệ tử dưới trướng ước chừng chỉ là một vài con tôm cá nhãi nhép Hậu Thiên, Tiên Thiên mà thôi. Với tu vi Linh cảnh Ngũ trọng của lão phu, bắt sống một hai tên trong Chỉ Thủy Phong hẳn là dễ như trở bàn tay.”
“Nếu đã như thế thì bắt đầu từ Chỉ Thủy Phong đi.”
Dứt lời, bóng đen chân đạp trận gió, thừa dịp đêm tối, nhanh chóng trèo lên trên đỉnh Chỉ Thủy Phong.
Bởi vì Lục Tiêu Nhiên, lo lắng thực lực của chính mình bị bại lộ trước một bước, cho nên trước đó, hắn đã đóng Bát Quái Phong Thiên Trận lại, chỉ để lại một số trận pháp bình thường. Vì thế, những trận pháp này cũng khó có thể ngăn cản bước chân của đối phương.
Rất nhanh, đối phương đã đến đỉnh núi Chỉ Thủy Phong.
Hắn vừa mới đến đỉnh núi, đã nhìn thấy Vân Ly Ca đi ra từ bên trong phòng của mình, có vẻ như đang thu dọn lại đống đồ lộn xộn.
“Thật ra muốn có cái gì thì cái đó đến. Xung quanh đây, chỉ có phòng ở này, nhân lúc xung quanh không có ai, ta bắt tên tiểu tử này lại, hỏi hắn một chút, trước đó Thiên Ma Tông rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
Vừa dứt lời, hắn đạp chân xuống, thân thể lập tức biến thành một vệt sáng đen, lao thẳng tới chỗ Vân Ly Ca.
Tốc độ của hắn cực kỳ nhanh, thậm chí còn ma sát với không khí tạo ra những tia lửa điện. Tiếng động phát ra bởi ma sát còn chưa kịp truyền đi, bóng người của hắn đã đến trước mặt Vân Ly Ca.
“Nhãi ranh, đi vào cùng ta.”
Hắn hóa tay thành móng vuốt, nhắm thẳng vào yết hầu của Vân Ly Ca giống như một con chim ưng đang thăm dò địa bàn, định bắt hắn trở về phòng.
Nhưng!
Ngay lúc hắn cho rằng, mình có thể bắt Vân Ly Ca về phòng, thì biến đổi khác thường đột nhiên phát sinh.
Két —!
Một tiếng vang nhỏ kêu lên, Vân Ly Ca ra tay nhanh như chớp. Lấy tốc độ làm hắn không kịp né tránh, trực tiếp kẹp lấy cổ tay hắn, cánh tay của hắn cũng bị bắt lại, cố gắng lắm mới dừng lại ở vị trí cách cổ Vân Ly Ca ba phân.
“Cái gì!”
Đối phương sợ đến biến sắc!
Hắn chính là cường giả Linh cảnh ngũ trọng!
Vì sao đối phương có thể bắt được cánh tay mình chỉ bằng một chiêu? Hơn nữa sức lực kia lại mạnh đến như thế, làm cho hắn giống như đá chìm lấy biển, căn bản không rút cánh tay ra được.
“Ngươi là ai?”
Giọng nói của Vân Ly Ca lạnh như băng, tràn ngập sát khí, khiến cho sống lưng hắn, ớn lạnh trong chốc lát. Ý thức bị dọa sợ củ hắn cũng khôi phục bình thường.
Tu vi của đối phương đã vượt qua Linh cảnh Ngũ trọng.
“Ngươi là Lục Tiêu Nhiên?”
Vân Ly Ca cau mày.
“Dám gọi thẳng tên húy của sư tôn, muốn tìm cái chết!”
Dứt lời, Vân Ly Ca vận chuyển Hỗn Nguyên Đế Kinh, trực tiếp đấm ra Hỗn Nguyên Đế Quyền.
Uy năng mạnh mẽ, làm cho không khí trong màn đêm bị chấn động đến run lên, còn phát ra một luồng sóng âm chói tai.
Trưởng lão của Bạch Cốt Ma Tông mở to hai mắt, lông tơ trên người dựng đứng.
Từ nắm đấm kia, hắn có thể cảm nhận được sự đe dọa đến tính mạng.
Hắn không dám sơ ý. Vào thời khắc cực hạn này, hắn lập tức thi triển công pháp Địa giai cực phẩm của Bạch Cốt Ma Tông— Nhiên Cốt đại pháp.
Nó là một trong những pháp môn bảo mệnh mạnh mẽ nhất thuộc về Bạch Cốt Ma Tông.
Bằng cách thiêu hủy cốt tủy của chính mình, đổi lấy năng lượng bộc phát nhanh chóng trong một khoảng thời gian ngắn.
Nhưng sau đó, tu vi và thể lực của bản thân đều giảm xuống, ảnh hưởng rất lớn đến việc tu hành sau này.
Nhưng vào lúc này, hắn không có sự lựa chọn nào khác.
Mượn năng lượng bộc phát ra, khí thế của trưởng lão Bạch Cốt Ma Tông tăng vọt nhanh chóng. Chỉ trong chớp mắt, hắn đã đạt đến Linh cảnh thất trọng, mạnh mẽ tăng lên hai cảnh giới nhỏ.
Không chần chờ chút nào, hắn lập tức đấm một quyền, tiếp chiêu của Vân Ly Ca.
Ầm —!
Hai nắm đấm va chạm vào nhau, năng lượng dao động mạnh mẽ vượt quá mức chịu đựng, trực tiếp đánh bay hai người.
Vân Ly Ca lui lại sáu bước, còn đối phương lùi hai mươi bước. Điều đáng sợ hơn là Vân Ly Ca còn vặn xuống một cánh tay bị hắn nắm lại trước đó.
Cho dù hắn có mượn tu vi, mượn dùng bí pháp, để tăng lên hai cảnh giới nhỏ, thế nhưng, Vân Ly Ca lại đang tu hành Hỗn Nguyên Đế Kinh!
Sức mạnh của công pháp Đế giai không phải một hai bậc cảnh giới nhỏ có thể áp chế được.
“Trốn!”
Không hề do dự, hắn lập tức xoay người bỏ chạy.
Vân Ly Ca vứt cánh tay của hắn đi, hừ lạnh một tiếng.
“Đến Chỉ Thủy Phong ta gây rối, còn muốn bỏ chạy? Vậy ta còn muốn làm đại đệ tử thủ tịch của Chỉ Thủy Phong nữa làm gì?”
Vừa dứt lời, hắn giẫm chân một cái, mượn sức bật của cơ thể, biến thành một luồng sáng trong chớp mắt, đuổi theo đối phương.
Trưởng lão Bạch Cốt Ma Tông vô cùng lo lắng.
Nếu như khiến Vân Ly Ca đuổi theo quấy rầy, thu hút những người khác, hắn sẽ chết chắc rồi.
Nhưng!
Ngay lúc này, Cơ Vô Hà cũng nghe thấy tiếng động, nhanh chóng lao ra từ trong phòng.
“Xảy ra chuyện gì?”
Vân Ly Ca la lớn ở phía sau:
“Sư muội, tên này là kẻ trộm, ban đêm dám xông vào Chỉ Thủy Phong của chúng ta, mau bắt hắn lại!”
“Cái gì?”
Ánh mắt Cơ Vô hà run lên. Nàng lập tức thi triển Chân Hoàng Cửu Biến, chuẩn bị ra tay.
Mà trưởng lão Bạch Cốt Ma Tông lại rất vui vẻ.
Vân Ly Ca là sư huynh, tu vi đương nhiên mạnh mẽ hơn. Tu vi của Cơ Vô Hà này chắc chắn kém xa Vân Ly Ca.
Mình nhân cơ hội này ra tay, vừa lúc bắt nàng lại, uy hiếp nàng, không biết chừng có thể chuyển bại thành thắng.
Nghĩ như vậy, hắn không những không né, lại còn tăng thêm tốc độ, chạy thẳng đến trước mặt Cơ Vô Hà.