Edit + Beta: Vịt
Cô Lý này sau khi bị Mạnh Mãng Long đẩy ra, trên mặt cũng không lộ vẻ khó xử.
Cô chỉ nhẹ nhàng gẩy mái tóc nâu dài gợn sóng của mình, đôi mắt kẻ tinh xảo kia chớp nhẹ một cái, mang theo phong tình mười phần.
"Mạnh tổng không thích tôi sao?" Môi cô nàng câu lên, tràn ra nụ cười động lòng người.
"Tôi đối với cô Lý, cũng không có tình cảm khác," Ánh mắt Mạnh Mãng Long lạnh lùng, "Hôm nay mới cô Lý làm bạn gái tôi, cũng chỉ là cho mặt mũi Lý tổng thôi, cô Lý xin chú ý chừng mực."
Cô Lý cũng không vì thế cảm thấy thất bại.
Ngược lại, cô cảm thấy khá thú vị.
Một người đàn ông cường tráng mạnh mẽ như Mạnh Mãng Long, tràn đầy khí khái nam tử, mà cô, trời sinh chính là thích kiểu đàn ông có thể mang đến cho người ta cảm giác an toàn. Cô rất tự tin về xinh đẹp của mình, về tài sản của mình.
Mạnh Mãng Long bây giờ không thích cô, không sao.
Chinh phục một người đàn ông, cũng rất thú vị.
Cô Lý khẽ nhấp một ngụm rượu, sau đó híp mắt lại: "Mạnh tổng là người tốt, hi vọng sau này vẫn có thể tiếp xúc nhiều hơn với Mạnh tổng, chúng ta cùng phát hiện ưu điểm trên người nhau, hiểu biết sâu hơn. Nhé?"
Mạnh Mãng Long không nói chuyện.
Cô Lý khẽ cười một tiếng, đứng thẳng người, xoay người, lẳng lơ đi về phía hội trường.
Mạnh Mãng Long sau khi cô nàng đi, bỗng hung hăng xí một tiếng.
Thật phiền phức!
Hắn vì sớm xử lý xong việc Mạnh gia, vì sớm để xí nghiệp Mạnh gia đi lên con đường phát triển vững vàng, đã nghĩ mọi biện pháp, cũng bởi vì lần này nợ tình cảm của rất nhiều lão tổng.
Vì trả những tình cảm này, hắn phải bỏ ra một vài thứ, ví dụ như tiền tài ích lợi.
Nhưng, tổng tài họ Lý của tập đoàn nào đó, giúp đỡ hắn, nhưng chỉ đưa ra một vài yêu cầu kỳ quái, tỷ nhưng ăn cơm cùng con gái gã, tỷ như lúc tham gia yến hội dẫn theo con gái gã làm bạn gái. Mạnh Mãng Long sao không nhìn ra ý tứ trong vụ này!
Đơn giản là muốn mượn cơ hội tác hợp hắn và cô Lý mà thôi.
Hắn bên này đang nghĩ đến xuất thần, bỗng cảm giác điện thoại trong úi áo rung lên. Hắn đặt chén rượu xuống, cầm di động trong tay, mở màn hình khóa ra nhìn, hóa ra có người gửi Wechat đến.
Hắn rep lại đơn giản, lại nhìn thấy chấm đỏ ở góc dưới, là có người xin add friend hắn.
Chắc là người đàn ông lúc trước mặt dày xin Wechat hắn.
Mạnh Mãng Long nghĩ đến người đàn ông kia, ánh mắt lành lạnh.
Mặc dù không biết người kia xin Wechat hắn rốt cuộc muốn làm gì, nhưng Mạnh Mãng Long đoán, chắc chắn sẽ không phải chuyện gì tốt.
Nghĩ như vậy, hắn ấn vào trong lời mời friend, không nghĩ ngợi ấn "Block".
Người như thế, nhanh chóng giữ khoảng cách, không add cũng được.
(Bản dịch chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)
Đêm đó kết thúc yến hội, Mạnh Mãng Long lễ phép đưa cô Lý về, mà Bạch Hướng Thịnh cũng cùng Phương Vân đã uống đến hơi say ai về nhà nấy. Lúc Bạch Hướng Thịnh tắm rửa xong, cả người sảng khoái, cầm lấy khăn lông khô lau tóc ướt nhẹp, y nhận được điện thoại của Phương Vân.
Vừa nhận điện, tiếng oán trách của Phương Vân bên kia đã vang lên.
"Tao nói, mày rốt cuộc cho tao có phải Wechat của mãnh nam kia không thế," Ngữ khí Phương Vân tràn đầy cảm giác không tín nhiệm nồng đậm, "Tao add anh ấy, đến giờ vẫn chưa phản ứng lại nè."
"Không biết nữa," Bạch Hướng Thịnh để khăn lông xuống, "Số Wechat là tự ổng viết, khẳng định không sai."
Phương Vân vẫn la hét: "Nói không chừng người ta lừa mày đó, lời mời của tao vẫn chưa confirm."
"Mày gửi số Wechat qua, tao add thử xem." Bạch Hướng Thịnh nói.
Cúp điện thoại, đợi một lát, Phương Vân chụp lại danh thiếp viết số Wechat, gửi qua đây.
Bạch Hướng Thịnh ghi lại số Wechat, nhập vào tìm kiếm, mời add friend.
Khoảng 5 phút, y phát hiện mình được confirm.
Y cau mày, gửi Wechat cho Phương Vân: Số này không sai mà, tao add được rồi.
Phương Vân reply: Vậy sao của tao lại không được? Thử nhiều lần cũng không được?
Bạch Hướng Thịnh cười reply hắn: Chắc là...... avatar của mày, quá giống thương nhân đi.
Y bên này đang chat với Phương Vân, Mạnh Mãng Long vừa mới add friend đột nhiên gửi đến một Wechat: Ai vậy? Có chuyện gì?
Trong lòng Bạch Hướng Thịnh lộp độp.
Mẹ sư, mình đây chỉ là thử add friend với Mạnh Mãng Long, đâu có gì nói với hắn chứ?
Giờ lúng túng rồi.