*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Nữ tử này lại là Bán Thánh... Sao có thể? Chẳng lẽ nàng không phải hơn hai mươi tuổi? Nếu đúng như vậy, cũng thật sự rất nghịch thiên rồi.
Triệu Vân vội vàng che môi, mở to hai mắt, không dám tin nhìn bóng dáng tuyệt thế tao nhã ở phía trên lôi đài kia, thân thể mềm mại không khỏi run rẩy, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.
Vốn đại trưởng lão Vân tông đang nói chuyện với người khác, căn bản sẽ không nghĩ đến có người sẽ ở dưới mí mắt của ông giết nam sủng tông chủ sủng ái nhất, lúc này sắc mặt trầm xuống, như mưa to gió dữ, sau đó tung người nhảy lên, trước mắt bao người đứng ở trên lôi đài.
"Thật to gan! Ngay cả người của Vân tông ta cũng dám giết, muốn chết!" Nắm đấm trùm lấy một lớp ánh sáng màu vàng đất, khí thế như ngọn núi đè xuống đầu Hạ Như Phong.
Hô hấp của Hạ Như Phong bị kiềm hãm, nắm chặt nắm đấm, lúc công kích của đại trưởng lão hạ xuống, cơ thể chợt lóe, như tia chớp biến mất ở dưới quyền của ông ta.
"Ầm ầm!"
Nắm đấm đánh ở trên lôi đài, đài vôi cùng cứng rắn nháy mắt bị phá ra thành một hố lớn.
"Như Phong..." Khuôn mặt của Lôi Nặc hiện vẻ lo lắng, lo lắng nhìn về phía trên đài có xu thế khẩn trương, bước nhanh đi đến trước người Lôi Vân, nói,ư: "Phụ thân, Như Phong nàng..."
"Nặc Nhi, con không cần nhiều lời, chúng ta tiến lên cũng không giúp được gì, tông chủ Vân tông là người đứng thứ tư trong thánh bảng, sao chúng ta có thể chọc vào Vân tông?" Lôi Vân không kiên nhẫn phất tay áo, lạnh nhạt chặn ngang lời nói của Lôi Nặc: "Nặc Nhi, làm việc nên vì gia tộc mà suy nghĩ, không phải là lúc con hành động theo cảm tình, vì một nữ tử mà đối địch với Vân tông, có đáng giá không?"
Ánh mắt của Lôi Vân nhìn về phía nữ tử trên lôi đài, ánh mắt hiện ra một tia suy nghĩ sâu xa.
Nữ tử này, cho dù nàng là phó viện trưởng viện Linh Sư kia hay không, Lôi gia ông cũng không có tài cán gì vì nàng mà đối địch với Vân tông, đừng nói thân phận của nàng không rõ, cho dù đúng là nàng, vậy không chờ được đến lúc người viện Linh Sư đến cứu viện, Lôi gia đã bị giết chung với nàng.
Vì Lôi gia, ông đành phải thấy chết mà không cứu, cho dù nàng là bằng hữu của Nặc Nhi, ông cũng chỉ có thể buông tha.
Ai bảo nàng gan lớn như thế, ngay cả đệ tử của đại trưởng lão Vân tông cũng đều dám giết, cho nên việc này là nàng tự nuốt hậu quả xấu mà thôi.
Lôi Nặc kinh ngạc nhìn khuôn mặt tuyệt tình lại uy nghiêm của Lôi Vân, trong miệng hiện ra một tia cay đắng: "Phụ thân, con hiểu rồi..."
"Con hiểu rõ là..."
"Nhưng mà phụ thân." Lôi Nặc bỗng nhiên chặn ngang lời nói của Lôi Vân, trong mắt sáng lóe ra tia kiên định: "Con cũng đã sớm nhìn Triệu Lăng kia khó chịu rồi, mà Như Phong lại hoàn toàn trút cơn giận cho con, huống chi nàng là bằng hữu của con, Lôi gia có thể mặc kệ, Lôi Nặc con không làm được tham sống sợ chết, bỏ qua tình hình của bằng hữu."
Nói xong, cũng không để ý đến Lôi Vân sắc mặt xanh mét bị hắn chọc tức ở bên cạnh, phất y phục tím tung người nhảy lên lôi đài, đứng ở bên cạnh Hạ Như Phong.
Tiểu Bạch thưởng thức nhìn Lôi Nặc, ngửa mặt lên trời rống to một tiếng, cũng theo sát mà đi lên, một trái một phải đứng ở bên cạnh Hạ Như Phong với Lôi Nặc.
"Lôi đại ca..." Ánh mắt kinh ngạc của Hạ Như Phong nhìn khuôn mặt anh tuấn của Lôi Nặc, nàng và hắn cũng không quen thân, lúc này hắn lại lựa chọn đứng ở bên cạnh nàng, bảo vệ như thế, sao nàng có thể không cảm động?
Cũng bắt đầu từ thời khắc này, Lôi Nặc chân chính trở thành bằng hữu của nàng.
"Lôi thiếu chủ, ta nể mặt phụ thân ngươi, tốt nhất ngươi đừng xen vào việc của người khác, nếu không..." Đại trưởng lão híp mắt, một cổ sát khí cường đại thoáng hiện ra, khí thế thuộc về cường giả Thánh Linh khiến cho sắc mặt của Lôi Nặc chỉ một thoáng trắng bệch, hắn lại vẫn không rời đi.
"Haiz!" Lôi Vân vỗ thật mạnh xuống đùi, khuôn mặt hiện vẻ tức giận và bất đắc dĩ: "Xú tiểu tử này, nhất định phải đối nghịch với ta đúng không?"
Trên đài là nhi tử ông thương yêu nhất, như vậy ông rốt cuộc là cứu, hay là không cứu? Ra tay chẳng những không thể cứu bọn họ ra, nói không chừng còn sẽ liên lụy đến toàn bộ Lôi gia...
"Lôi đại ca, ngươi vẫn nên rời khỏi đây đi." Hạ Như Phong cảm kích cười, cho dù kẻ địch là cường giả Thánh Linh, cũng không thấy nàng có bao nhiêu khẩn