*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Cười ôn nhu, nam tử phất long bào tinh mỹ màu xanh, từ chỗ ghế rồng đứng lên, theo ông đứng dậy, khuôn mặt của Hạ Như Phong dần chứa vẻ ngưng trọng.
"Ta biết, ngươi nhất định rất muốn biết chuyện của nàng." Nụ cười trên khuôn mặt tuấn mỹ của nam tử dần thu lại, mắt xanh như biển hiện ra một tia suy nghĩ sâu xa, thật lâu sau, mới nâng khuôn mặt tuấn tú lên, khóe môi lại cong lên nụ cười ôn hòa: "Ngươi cũng biết, ở trên đời này trừ Linh Thú ra, còn có cái gì có thể biến hóa?"
Hạ Như Phong nhíu chặt mày, không hiểu lắc đầu, chuyện này Bạch Thụy chưa từng nói với nàng, nàng tự nhiên không biết. Không biết vì sao, Hạ Như Phong có một loại cảm giác, Bạch Thụy hẳn là nhìn ra thân phận của Ngân Luyến, chỉ là hắn không nói với nàng, đã nói lên Ngân Luyến sẽ không hại nàng.
"Cho dù Ngân Luyến có ý thức của mình, Nhưng... Lại không có linh hồn." Khẽ thở dài, ánh mắt ôn hòa của Long hoàng nhìn Hạ Như Phong, như phát hiện đến kinh ngạc trong mắt nàng chợt lóe rồi biến mất, thản nhiên cười: "Nàng, chỉ là một Linh Vật có thêm ý thức của mình, cho nên nàng không có linh hồn, cũng sẽ không chết, nhưng, nàng có thể có được tình cảm của nhân loại."
Linh Vật có ý thức của mình, không có linh hồn lại có thể có tình cảm với người khác, trên đời này, chỉ có sinh vật như thế...
"Linh!" Hạ Như Phong nắm chặt nắm đấm, hít sâu vào một hơi, ngăn chặn khiếp sợ trong lòng, ngẩng đầu lên, nói: "Ngươi là nói, Ngân Luyến là Linh?"
"Ngươi rất thông minh." Trong giọng nói Long hoàng có tán thưởng không che dấu chút nào, mắt xanh cũng trở nên càng thêm ôn hòa: "Nhưng chuyện này, chính Ngân Luyến nàng cũng không biết, về tất cả, toàn bộ nàng đều không nhớ rõ, bởi vì Linh có thể tùy ý biến hóa hình thái, còn Ngân Luyến vẫn coi mình là Ngân Long, cho nên nàng mới nhiều lần hóa thành Ngân Long, bây giờ ngươi hẳn là đoán được, mục đích chân chính ta đưa Ngân Luyến đến bên cạnh ngươi? Nếu như... Ngươi có thể chiếm đoạt nàng, thực lực sẽ nhận được tăng trưởng lớn nhất."
Hạ Như Phong chiếm đoạt Linh cường đại nhất, cũng chỉ là sinh ra đã có được ý thức của mình, như Ngân Luyến là Linh này đều có thể dùng hình người để xuất hiện, nếu như có thể hấp thu, quả thật sẽ tăng rất nhiều lực lượng.
Nếu Linh có thể hóa thành hình người, vậy đại biểu cho nàng đã xuất hiện đầu tiên ở thiên địa, chỉ có Linh sinh ra khi đó, mới có sức lực cường đại như vậy... Nói cách khác, thời đại Ngân Luyến sinh ra còn ở trước viễn cổ, có lẽ đại lục có bao nhiêu lịch sử, nàng sẽ sống bấy nhiêu...
"Không thể!" Hạ Như Phong chưa suy nghĩ đã lạnh giọng từ chối, nàng nắm chặt nắm đấm rồi thả lỏng ra, đôi mắt đen cũng hiện ra tia âm trầm: "Cho dù như theo lời ngươi, Ngân Luyến khiến cho sức lực của ta được tăng trưởng, nhưng mà nàng là bằng hữu của ta."
Đúng vậy, mấy ngày này, nàng sớm đã xem Ngân Luyến thiếu nữ đáng yêu này như bằng hữu của mình, vì vậy nàng tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện tổn thương Ngân Luyến.
Huống chi, lúc trước là Ngân Luyến dũng cảm quên mình cứu Vật Nhỏ, nàng lại đều không thể làm ra loại chuyện này.
Lúc này các triệu hồi thú đứng ở thế giới triệu hồi thư, cũng cảm nhận được kiên quyết trong lòng nàng, đều may mắn vì đi theo một chủ nhân như thế. Ở trong chúng thú, khế ước muộn nhất với Hạ Như Phong là Thanh Linh, cũng là người không hiểu Hạ Như Phong nhất ở trong này, cho nên nghe thấy lời nói của Hạ Như Phong đột nhiên rung động, thầm may mắn lúc trước đi theo nàng.
Ở đại lục cường giả vi tôn, có ai mà không cần thực lực? Thử hỏi có ai lại có thể vì cái gọi là bằng hữu, buông tha cho thực lực sắp đến tay?
Như chỉ có nàng, mới có thể không chút do dự từ chối, mà lựa chọn đi theo chủ nhân như vậy, là việc làm chính xác nhất cuộc đời này của hắn.
"Ngươi rất đặc biệt." Long hoàng cười khổ lắc đầu, tuy ông đã đoán được Hạ Như Phong sẽ không chịu, nhưng chưa từng dự đoán được, nàng không suy nghĩ đã từ chối, điểm ấy là thật ngoài dự kiến của ông, nếu như ông là nhân loại, chỉ sợ không thể làm được quyết đoán như nàng.
"Ta cũng chỉ là con người, cũng sẽ có tình cảm của mình và người muốn bảo vệ, cho nên ta cũng không có gì đặc biệt." Hạ Như Phong lắc đầu, giọng nói lạnh nhạt như một cơn gió thổi qua.
Quả thật Hạ Như Phong nàng rất cần thực lực, nhưng tuyệt đối sẽ không vì thực lực mà làm ra chuyện tổn thương bằng hữu. Nếu không ngay cả chính nàng cũng sẽ xem thường mình.
"Thật ra, lần này tìm đến ngươi là có một chuyện cần hỗ trợ của ngươi." Long hoàng bước chân khẽ đi về phía Hạ Như Phong, ôn hòa trong đôi mắt xanh kia dần rút lui, thay thành vẻ mặt ngưng trọng, dừng chân lại, nhìn về phía nữ tử lạnh nhạt trước mặt, ông nhẹ giọng nói: "Ngươi có biết vì sao Long tộc bị phong ấn ở đây không?"
Hạ Như Phong híp mắt lại, nàng biết, lời nói sau đó, có lẽ mới là nguyên nhân chân chính Long hoàng tìm đến mình.
"Vào thời đại viễn cổ, Long tộc cũng xuất hiện cường giả