Sắc mặt Diệp Văn Quân hơi thay đổi, nói: “Anh Tạ, thật xin lỗi, là tôi không dạy dỗ con gái được tốt, anh yên tâm, quay về tôi sẽ dạy dỗ nó lại thật tốt, chắc chắn sẽ không để nó làm gì mất mặt nữa”
Diệp Mai Hoa siết chặt bàn tay lại, cảm thấy ngực vô cùng đau đớn, giờ khắc này, cô bỗng nhiên đã hiểu ra, vì sao từ trước tới giờ bố cứ luôn nghiêm khắc yêu cầu với cô, còn đối với Diệp Mai Nhung thì là yêu chiều vô hạn rồi.
Là cô đã sai rồi, cô còn tưởng mình nghe lời một chút, ngoan ngoãn một chút thì bố sẽ xem bản thân cô như con gái ruột của ông.
Hóa ra, ở trên quan hệ máu mủ, từ khi bắt đầu cô đã thua triệt để rồi.
Mẹ, xin lỗi mẹ, là con làm không tốt, con không thể hoàn thành di nguyện của mẹ.
Tạ Minh Thành cười nhạo một tiếng, nói: “Ai bảo ông đưa cô ấy đi?”
Ông Diệp ngẩn ra một lúc: “Minh Thành, con, lời này của con là có ý gì… Con và Mai Nhung…”
Tạ Minh Thành gật đầu, nói: “Cô ta muốn đánh tráo vị trí không thuộc về mình, thì cũng phải hỏi xem tôi đây có đồng ý hay không”
Sắc mặt của Diệp Mai Nhung và Vu Thúy Bình trong nháy mắt trắng bệch.
Ông Diệp cũng dần dần như hiểu ra được chút gì đó, ánh mắt kinh ngạc, nói: “Lời này, lời này là có ý gì?”
“Muốn biết cụ thể thì ông Tạ Minh Thành đạm mạc trả đi hỏi cô ta thì mới biết rõ được.”
giải quyết chuyện của Diệp Mai Nhung.
Chỉ là, sau lưng của bác sĩ Từ này còn có bóng dáng bà chủ nhúng tay vào, đợi anh phát hiện ra muốn đi bắt ông ta thì ông ta đã bị mang đi rồi.
Anh bị người khác tính kế.
“Minh Thành, anh, anh đang nói gì thế chứ… Bác sĩ Từ làm sao chứ?”
Diệp Mai Nhung còn có ý đồ tiếp tục giải biện, nhưng đối diện với ánh mắt sắc bén của Tạ Minh Thành, cô ta chẳng nói được lời nào nữa, cô ta vô thức nhìn về phía mẹ mình.
Vu Thúy Bình cưỡng chế bản thân phải thật bình tĩnh nói: “Minh Thành, Mai Nhung vẫn còn nhỏ chưa hiểu chuyện, dì vẫn còn nhớ năm đó con đích thân để quản gia tới nhà chúng †a, nói muốn cưới Mai Nhung, dì vẫn còn nhớ rõ ràng mà, sáu năm này, Mai Nhung vẫn luôn ở bên cạnh con, vẫn luôn toàn †âm toàn ý yêu con, phần tình cảm này, tại sao con có thể nỡ phụ nó cơ chứ”
Diệp Mai Hoa nhìn vào bọn họ đang kẻ tung người hứng với nhau, cô lại nhìn về phía Tạ Minh Thành, cảm thấy lúc này có chúng nức cười.
Tạ Minh Thành lấy ra một chồng ảnh chụp, đưa cho bọn họ, nói: “Ừ, vậy bà có thể xem xem”
Khi Diệp Mai Nhung nhìn thấy những bức ảnh kia, đồng tử co rụt lại, đột nhiên xông tới muốn cướp lấy, nhưng tay còn chưa chạm tới, những tấm ảnh kai liền bay lên đầy không trung, vừa đúng có một tấm bay đến ngay dưới chân của Diệp Mai Hoa.