Lý Huyền sau khi rời đi liền tiến tới một ngôi làng gần đó, dùng qua bữa tối và ngủ lại ở đấy.
Quan hệ của Lý Huyền với dân làng rất là thân thiết, dân làng coi Lý Huyền như là con của họ mà đối đãi.
Ở lại thôn làng 1 tuần, Lý Huyền muốn dời đi để về hang đá của mình, mới đi vào trong rừng, Lý Huyền dừng lại, trầm giọng: “ Ra đây đi, đi theo ta lâu như vậy rồi, các ngươi muốn gì.”
“ Sưu – Sưu – Sưu”, ba thân ảnh nhẹ nhàng từ trên cao đáp xuống mặt đất, cả ba người bận đồ đen chỉ hở mỗi đôi mắt, nhìn chằm chăm vào Lý Huyền sau đó một người ở giữa giờ tay ra hiệu lệnh gì đó, lập tức hai người bên cạnh vọt qua 2 bên, sau đó một người tung ra một tấm lưới, một người phi ra hàng chục cái phi tiêu. Còn người ra hiệu lệnh kia hai tay kết ấn, sau đó nói: “ Hỏa Độn – Hào Hỏa Cầu Chi Thuật”
Lý Huyền lập tức biến mất tại chỗ, sau đó xuất hiện sau lưng người vừa dùng nhẫn thuật, đưa tay đấm phát xuyên ngực địch nhân.
“ K-Không thể nào…” Tên ninja này gục xuống, chết tại chỗ.
Thấy đồng bọn bị giết chết, hai tên con lại kinh hoảng, không tin được, tên đồng bọn vừa tung lưới kinh hãi, không do dự tiếp tục tấn công Lý Huyền. Tên còn lại thì chạy trốn, hắn lúc này không dám đối đầu Lý Huyền, phải biết rằng vừa rồi tên ninja vừa bị giết kia chính là một Đặc Biệt Thượng Nhẫn, mà hắn với tên còn lại chỉ là Trung Nhẫn.
Nhưng mà Lý Huyền làm sao có thể để cho hai tên kia chạy trốn được, lập tức dùng Rinnegan khiến hai tên đang chạy bỗng dưng bay ngược về phía Lý Huyền. Sau đó Lý Huyền lấy tay nắm lấy đầu của hai tên này, một lúc sau cả hai tên khô héo nằm trên mặt đất, cả người gầy gò mất tất cả sinh cơ.
“ Uchiha Tajima … phái người theo dõi ta có thể ta không để ý, nhưng mà nếu muốn tự tìm đường chết thì cũng đừng trách ta.” Lý Huyền nổi lên sát ý.
Đang định đi tìm Tajima xử lý nhưng lại dừng lại, Lý Huyền nghĩ dù sao người này cũng chết không lâu sau đó vì vậy cũng chẳng thèm đếm xỉa nữa, hắn cũng không muốn phá hoại tình tiết của thế giới này. Dù sao nhiệm vụ của hắn chỉ là hấp thụ thế giới bản nguyên, tiêu diệt Ootsutsuki Kaguya, cứu thế giới khỏi diệt vong mà thôi.
“ Cảm giác bị theo dõi cũng không tốt lắm, xem ra ta phải đi nơi khác rồi.” Lý Huyền rời đi hang động của mình, dọn dẹp đồ đác sau đó Lý Huyền chạy thật nhanh về phía Đông, mục tiêu của cậu là ra biển.
Với sức mạnh của mình, Lý Huyền mở Tử Môn chạy một mạch, tốc độ chạy của Lý Huyền hơn đật tới 800m mỗi giây, chạy không ngừng nghỉ dù đêm tối. Với tốc độ này, 3 ngày sau cậu đã tới biển. Trong 3 ngày này thì Tajima biết thuộc hạ bị chết nên mặt mày âm trầm: “ Chết 3 người, trong đó có một người là Đặc Biệt Thượng Nhẫn, thân thể bị thương dường như bị một cánh tay đâm xuyên qua, hai người còn lại thì khô quắt lại,… Rốt cuộc đây là người hay là quái vật. Sức chiến đâu như vậy chắc chắn ít nhất phải là Ảnh cấp. Mặc dù tộc Uchiha cường đại nhưng chỉ mỗi ta là Ảnh cấp cường giả, phải người đi theo dõi chả khác nào bảo đối phương đi tự sát.”
Cuối cùng Tajima buông tha cho việc theo dõi Lý Huyền, tập trung tinh thần để đói phó với tộc Senju.