"Chú cấp mấy rồi hả?"
Tán gẫu một lúc, Vương Vũ ném ra một câu hỏi thường gặp nhất trong game online.
"Em không có nhiều thời gian chơi game, mới cấp 17..." Yêu Nghiệt Hoành Hành nói.
"Cấp 17?" Tất cả mọi người của Toàn Chân Giáo đều ngây ngẩn cả người.
Người biết võ công quả nhiên là biến thái, hiện tại đa số là cấp bậc 15, Toàn Chân Giáo đã là hàng đầu trên bảng đẳng cấp rồi, nhưng mà ngoại trừ Vương Vũ cấp 19 ra thì Xuân Tường cấp cao nhất cùng lắm cũng mới đến cấp 18 mà thôi, Yêu Nghiệt Hoành Hành không có bao nhiêu thời gian chơi game, lại vẫn được cấp 17, thật sự là khiến người ta tức chết.
Vương Vũ kéo bảng đẳng cấp ra khó hiểu nói: "Trên bảng không thấy chú à..."
Yêu Nghiệt Hoành Hành nói: "Ta là khu 9, các anh là khu 7, trên bảng xếp hạng đương nhiên không có em rồi."
"Nghĩa là thế nào?" Vương Vũ không hiểu.
Vô Kỵ giải thích: "Server tổng của Trọng sinh có ba trăm thành chính, mười lăm khu, chúng là khu 7 khu Hoa Đông, Yêu Nghiệt là khu 9 khu Hoa Bắc, giữa các khu lớn khác nhau thì sẽ không xếp hạng chung một bảng."
"Ồ, thì ra là như vậy!" Vương Vũ lần này đã hiểu ra rồi.
"Vậy thì chú luyện cấp nhanh thật đó." Vương Vũ nói, nhưng hắn từ đầu đến cuối đều chơi trò chơi, hơn nữa còn giết mấy con BOSS mới khó khăn lắm lên đến cấp 19, biết rõ luyện cấp trong game không dễ dàng.
Yêu Nghiệt Hoành Hành nói: "Bọn em có rất nhiều người mà, bao vây khu luyện cấp lại, không ai dám giết quái..."
"Chết tiệt..." Mọi người không nhịn được cảm thán, quả nhiên người cũng như tên, tên Yêu Nghiệt Hoành Hành này thật là đủ ngang ngược, tính cách hai anh em này chênh lệch quá nhiều.
"Chú A Phi, chú ở thành nào vậy, chúng ta đi hưởng sái với nha?" Ký Ngạo hỏi.
"Thành Thiên Long, nếu mọi người đến thì ta sẽ để họ vẽ một khu luyện cấp lớn cho các người!" Yêu Nghiệt Hoành Hành cười nói.
Lão Lý sợ hãi than thở nói: "Chậc chậc, xem người ta khí phách chưa kìa, Ngưu này, ngươi học tập một chút đi, ngay cả một khẩu súng cũng không nỡ cho ta..."
"Được, dù sao buổi chiều cũng không có việc gì, vậy thì đi xem một chút đi..." Vương Vũ nói.
Bây giờ là kinh nghiệm gấp ba tỷ lệ rơi gấp ba, có một nơi yên tĩnh để đánh quái không thể nghi ngờ là vô cùng tốt, hôm nay Niên Thú ở thành Dư Huy đã bị làm thịt, nếu có thể gặp được ở thành Thiên Long, chẳng phải là kiếm lời to sao.
"Ta không có ý kiến!"
"Ta cũng không có ý kiến!"
Dù sao Yêu Nghiệt Hoành Hành và Vương Vũ mới là hai anh em ruột, nếu Vương Vũ không đi, đám tự khoe mình là cao thủ như bọn họ, đương nhiên cũng không phải tất cả đều là loại vô liêm sỉ không cần đến tự tôn cao thủ như Minh Đô liều mạng dính chặt, lúc này thấy Vương Vũ cũng đồng ý rồi, những người khác càng không phản đối, vì thế tất cả đều đồng ý.
Giữa các khu vực không có Truyền Tống Trận, từ thành Dư Huy đến thành Thiên Long phải ngồi phi thuyền.
Lần đầu tiên ngồi lên loại phương tiện giao thông khổng lồ này, Vương Vũ sợ hãi than thở liên tục: "Bà mẹ nó, đồ chơi này còn có thể bay được? Sẽ không rơi như máy bay chứ."
Mọi người đen mặt lại nói: "Ngươi không nói chuyện cũng không ai bảo ngươi câm đâu!"
Vương Vũ vẫn tò mò như trước chỉ vào cánh quạt nói: "Trong game ngay cả xăng cũng không có, đồ chơi này bay nhanh như vậy, dựa vào nguyên lý gì?"
Thế mà hắn còn nói lý lẽ với hệ thống.
Vô Kỵ giải thích: "Biết chạy bằng ma tinh không? Thiên nhiên không bị ô nhiễm môi trường, bảo vệ tầng khí quyển..."
"Cái này thuộc về phạm vi kỹ thuật ma pháp kèm theo sao?" Vương Vũ lại hỏi.
"Nghiêm túc mà nói, thuộc về Công Trình Học thôi." Danh Kiếm Đạo Tuyết với kiến thức rộng rãi nói: "Trước đây có một game cổ tên là Warcraft, trong trò chơi này có Công Trình Học, trong thiết lập có thể tạo ra động cơ bay trong không trung."
"Bà mẹ nó! Đây chẳng phải nói là trong game chỉ có ta có thể làm được việc này sao?" Vương Vũ kinh ngạc vui mừng nói.
"Ngươi học Công Trình Học nửa vời thì chỉ có thể làm được cái này thôi!" Danh Kiếm Đạo Tuyết chỉ vào cánh quạt nói, nhớ năm đó đại sư Công Trình Học trâu bò nhất trong Warcraft chẳng qua cũng chỉ tạo ra một máy bay nhỏ làm vật cưỡi, hắn vậy mà còn đòi tạo ra phi thuyền.
"Vậy cũng đã tốt lắm rồi!"
"Ta đang chỉ vòng bi bên trong..."
Vương Vũ: "..."
Cũng may giữa hai khu vực cách nhau không xa, chỉ là quãng đường mười mấy phút, trong mười mấy phút này, mọi người bị tên gà mờ về game Vương Vũ làm phiền đến khủng khiếp.
Ngay cả Yêu Nghiệt Hoành Hành vẫn luôn kiêu ngạo vì anh trai mình, đều cảm thấy có chút mất mặt...
Thành Thiên Long, trong bối cảnh chuyện xưa của Trọng Sinh thì nó là khu vực biên giới của đất liền, ba mặt giáp biển, đảo Rồng trong truyền thuyết nằm ở ngay tại thành Thiên Long.
Cho nên quái vật của thành chính, ngoại trừ rồng con ra thì đa số đều là quái hình người "Kẻ giết rồng xxx" làm chủ.
Rồng, đây là loài vật rất trâu bò dù ở trong thần thoại phương Đông hay phương Tây, trong thiếp lập của game, trên đảo Rồng đều là quái cuối cùng cấp 200, Thánh Long Morpheus trong truyền thuyết, Ma Long Caris đều được sinh ra ở thành Thiên Long.
Cũng vì vậy mà thành Thiên Long có thể gọi là nơi đất thiêng cho rồng.
Loading...
Những người chơi của tiểu thuyết game online từ lâu đã si mê với trò "Ra ngoài nhặt trứng rồng" cách đây mấy năm, đều sôi nổi đến nơi này tìm vận may, nhưng mà kết quả thì có thể tưởng tượng được.
"Pháp sư Giết Rồng" trên bình nguyên Long Huyết là quái cấp 25, da mỏng, ít máu, phòng ngự thấp, rất thích hợp với đám cao thủ Toàn Chân Giáo này luyện cấp, sau khi đến thành Thiên Long, đầu tiên Yêu Nghiệt Hoành Hành bảo người của công hội mình mở ra một sân bãi.
Nhìn Yêu Nghiệt Hoành Hành khoa tay múa chân, bộ dạng như ông lớn, Vô Kỵ vô cùng ao ước, phải biết ở trong Toàn Chân Giáo, Vô Kỵ làm hội trưởng nhưng có thể nói là hắn ta không có một chút uy tín nào, ngay cả thằng nhãi con Ký Ngạo này cũng hở ra cái là nhăn mặt với hắn ta.
Sau khi Yêu Nghiệt Hoành Hành bảo mọi người vẽ khu luyện cấp cho đám người Toàn Chân Giáo xong thì đăng xuất, chỉ để lại hai thành viên làm người dẫn đường cho đám người Toàn Chân Giáo.
Hai người một là Chiến sĩ, còn người kia là Pháp sư, Chiến sĩ tên là Rất Muốn Đâm Ngươi, Pháp sư tên là Một Cây Côn Nhỏ, hai người có cái tên bỉ ổi, người càng bỉ ổi hơn, khí chất không hẹn mà rất phù hợp với đám người Toàn Chân Giáo.
Pháp Sư Giết Rồng (Cấp 25)
Sinh lực: 5.000
Nội lực: 10.000
Kỹ năng: Phá Ma, Lạc Lôi
Phá Ma là một kỹ năng bị động, bỏ qua 60% phòng ngự ma pháp. Lạc Lôi cũng giống như lôi pháp bình thường, chẳng qua công kích có cao hơn một chút mà thôi.
Đây là lần đầu tiên đám người Toàn Chân Giáo luyện cấp cùng nhau, có điều mấy người kia phối hợp thành thạo, quét quái đến vô cùng thoải mái. Hai người Rất Muốn Đâm Ngươi và Một Cây Côn Nhỏ đi theo phía sau ăn theo kinh nghiệm, nhìn thấy hội bạn của hội trưởng đại nhân trâu bò như vậy, lập tức nịnh nọt, khiến đám người Toàn Chân Giáo sướng muốn chết.
Mười người vừa đi vừa quét, rất nhanh đã đến khu vực biên giới của Pháp sư Giết Rồng nảy sinh quái mới.
Vị trí ngay phía trước, một đám người đang bao vây một quái màu vàng óng, liều mạng đuổi đánh.
Mọi người tập trung nhìn lại rồi lập tức kích động lên, mẹ kiếp, đây là vận may gì vậy, vừa đến thành Thiên Long đã gặp được đãi ngộ này, thành Thiên Long quá khách sáo với khách mời rồi.
Đám người cách đó không xa đang đánh chính là Niên Thú BOSS, gặp phải BOSS đương nhiên muốn tìm lý do chém giết, không có lý do thì tạo ra lý do cũng phải thuyết phục mình chém giết, nếu không còn tính là người của Toàn Chân Giáo sao.
Nghĩ đến đây, Vô Kỵ xắn tay áo vung tay lên nói: "Đi, đi qua nhìn xem một chút, xem họ có cần giúp một tay không!"
Nhưng mà bước chân Vô Kỵ còn chưa bước ra, Một Cây Côn Nhỏ vội vàng ngăn cản tám người, hâm mộ nhìn Niên Thú BOSS một cái nói: "Mọi người quay lại đi, đằng trước là vượt quá biên giới rồi..."
Vô Kỵ khoát tay nói: "Không sao đâu, thực lực của chúng ta có thể đi tiếp được, chịu đựng được."
Rất Muốn Đâm Ngươi hơi khó khăn nói: "Vẫn nên quay lại đi thôi, còn đi tiếp nữa phía trước không phải khu vực của Tung Hoành Thiên Hạ chúng ta rồi."
Vô Kỵ cười ha ha nói: "Sợ gì? Ai còn dám chọc giận các ngươi nữa hay sao? Các ngươi có đến hơn vạn người cơ mà..."
"Nếu thật sự chọc đến bọn chúng thì ngược lại cũng không sợ, chủ yếu là những tên kia không cắn người nhưng làm người ghê tớm." Rất Muốn Đâm Ngươi nói.
"Tại sao lại nói như vậy?" Vô Kỵ tò mò hỏi.
Một Cây Côn Nhỏ nói: "Đừng nói nữa, họ cũng là một trong những công hội lớn, thành viên cũng không ít, tuy nhiên lại vô cùng vô liêm sỉ, cho đến bây giờ chưa từng trực tiếp đánh chính diện với chúng ta, gặp bọn ta nhiều người thì lập tức đăng xuất, khi chúng ta tản người ra thì họ quay lại quấy rối... Công hội chúng ta đều dựa vào game để kiếm tiền, ai mà muốn đi theo họ lãng phí thời gian chứ..."
Đám người Toàn Chân Giáo nghe vậy thì trầm tư suy nghĩ: "Hả? Sao hành vi của thằng nhóc trong miệng mấy người này lại quen thuộc như vậy? Đang chỉ gà mắng chó sao?"
Khi mọi người ở đây còn đang trầm tư, đột nhiên một giọng nói vang lên: "Này này này, Tung Hoành Thiên Hạ, ngươi vượt quá biên giới rồi, ta nhìn thấy rồi nhé, đền tiền đền tiền!"