Huyết Sắc Chiến Kỳ thấy người bên phe mình bị giết hết, chỉ còn lại hai người, giận dữ la hét trong kênh Công hội: "Đều ra chặn hết lại cho ta, không bỏ qua cho một tên Toàn Chân Giáo nào!"
Cùng lúc đó, Huyết Sắc Chiến Kỳ còn phẫn nộ chỉ thẳng vào Vô Kỵ: "Mẹ nó! Toàn Chân Giáo các người đang lao đầu vào chỗ chết đây mà!"
Người bên Toàn Chân Giáo nghe vậy thì cười nói: "Việc Toàn Chân Giáo này thích lao đầu vào chỗ chết có phải chuyện ngày một ngày hai đâu, hôm nay Huyết hội trưởng mới biết à?"
Vương Vũ thì càng trực tiếp hơn, hắn tung một đòn đạp bay Huyết Sắc Chiến Kỳ lên quầy của tửu quán. Loang choang, toàn bộ tủ quầy hình chữ L bị đập cho vỡ tan tành.
Huyết Sắc Chiến Kỳ không hổ là đại ca của một phe phái lớn, là một Kỵ sĩ trừng phạt, còn rất kháng đòn, hắn ta bị Vương Vũ đá một cú rất mạnh mà lại không chết. Danh Kiếm Đạo Tuyết, vốn hay thấy Vương Vũ đã ra tay là thường giết người ta ngay tức thì, thầm tỏ ra may mắn rằng ban nãy hắn ta chọn mấy kẻ yếu yếu, chứ không đi chọc tên Huyết Sắc Chiến Kỳ này.
Sau khi đá bay Huyết Sắc Chiến Kỳ, Vương Vũ thản nhiên khinh bỉ: "Đàn ông con trai lảm nhảm hoài, lắm mồm thật đó."
Nhìn quầy bị mình nện cho vỡ nát, Huyết Sắc Chiến Kỳ muốn khóc tới nơi. Ban nãy hắn ta đập vỡ một cái bàn, đã bị hệ thống cưỡng chế trừ đi hai vàng, lần này lại đập vỡ hẳn một tủ quầy, thể nào hệ thống chả nã tiền hắn tiếp.
Quầy này trông có vẻ rất chắc chắn, nhưng không ngờ đụng cái đã vỡ như vậy. Những công trình đậu phụ chạm cái là vỡ này của hệ thống này đúng là khiến người ta khóc không ra nước mắt.
"Đại thần Thiết Ngưu, chuyện này..."
Từ lúc bắt đầu đến giờ Huyết Sắc Tường Vi vẫn không hề ra tay, đang định nói gì đó, đột nhiên thấy cần cổ lạnh toát. Một thanh kiếm chặt ngang cổ cô ta từ trái qua phải. Lại chỉ trong nháy mắt, cảnh tượng trước mặt Huyết Sắc Tường Vi chuyển thành doanh địa của Thuật sĩ.
Trong quán rượu, Vô Kỵ chỉ vào Bao Tam, chửi ầm lên: "Mẹ nó, con gái mà ngươi cũng giết!"
Ký Ngạo giơ ngón tay cái lên khen ngợi Bao Tam, thán phục hành vi vùi hoa dập liễu của Bao Tam từ tận đáy lòng: "Tam huynh ác thật."
"Đúng đó, đúng đó." Mọi người hùa theo.
Về lý mà nói, trong game online, một khi là phe đối địch thì bất kể giới tính, nhưng con gái thì luôn được ưu ái đặc biệt, chí ít không nên khiến người ta chết thảm như vậy chứ.
Có rất nhiều cách giết người, đối phó với một mỹ nữ Thuật sĩ có sức chiến đấu thấp thế kia, cứ đâm hai đao bừa đi là được, thế mà Bao Tam lại chặt cổ người ta... Cảnh tượng hung ác đó khiến người ta không khỏi cảm thấy có phải hai người này có mối thù hận sâu nặng gì không.
Bao Tam thu thanh kiếm trong tay lại, hung tợn trừng Vô Kỵ một cái: "Gặp kẻ địch là phải đuổi tận giết tuyệt. Ta cứ phải ra tay trước, tránh cho kẻ nào đó thấy gái lại động dục!"
"À há..." Mọi người à một tiếng thật dài, tỏ vẻ đã hiểu rõ.
"Đây rõ ràng là giết người vì yêu, chắc chắn là thế luôn!"
"Bao Tam đúng là yêu quá sâu nặng rồi..."
Thấy mọi người lại bắt đầu lảm nhảm lung tung, Vô Kỵ vội nói: "Xuân huynh, còn có thể kéo dài được bao lâu?"
Xuân Tường cả giận: "Kéo cái đầu ngươi, mana của bần đạo sắp cạn cả rồi, các người còn đùa giỡn với nhau!"
Nghe vậy, Vô Kỵ trầm ngâm và nói: "Bên Huyết Sắc Chiến Kỳ nhiều người quá, cứ liều mạng thế này chúng ta sẽ tiêu hao tới khi nào xong mới thôi, không thì hiện giờ ta đăng xuất luôn nhỉ!"
Mọi người đều gật đầu nói: "Ừ, ok!"
"Ok cái đầu ngươi, bần đạo thì phải làm sao?" Xuân Tường sốt ruột quát to. Hiện giờ hắn ta vẫn đang ở trong trạng thái chiến đấu, nếu không thoát khỏi trạng thái đó thì không thể nào đăng xuất game được.
Ký Ngạo cười xấu xa: "Xuân huynh thật đại nghĩa, đăng nhập rồi bọn ta sẽ hóa vàng mã cho ngươi!"
Xuân Tường giơ một ngón tay thối thật to trong kênh chat, mắng: "Cái lũ cặn bã không có tình nghĩa này, mau cút đi! Ta sắp không nhịn nổi rồi!"
"Ừ!"
Đám người kia không còn do dự nữa, tất cả đều đăng xuất.
Thấy tất cả đều thoát game rồi, Xuân Tường cười khà khà, tiêu hao hết chỗ mana cuối cùng, hắn ném một chiêu "Bẻ Cong" ra, sau đó chạy tới góc tận cùng trong quán rượu.
Xuân Tường không phải kẻ cứ thế ngồi chờ chết như vậy.
Bẻ Cong có thể khống chế ba giây, tiểu quỷ có thể chống đỡ được hai hiệp, tính ra là khoảng năm giây. Muốn thoát khỏi trạng thái chiến đấu cần hai mươi giây, chỉ cần quăng được đám người Liên Minh Huyết Sắc, không bị tấn công, hẳn là có thể kéo dài tới hai mươi giây.
Nhưng Xuân Tường đã quá lạc quan rồi, người của Liên Minh Huyết Sắc đâu phải là ngu, sao không biết ý định của hắn ta. Người ta hoàn toàn không có ý định để những hệ phái cận chiến đuổi theo hắn, mà làm cho Cung thủ thay phiên bắn hắn.
Đám Cung thủ sợ bắn một lượt lại không thịt được tên Thuật sĩ vô lại này, nên ai nấy đều sử dụng kỹ năng, Chuyên Chú Nhất Kích, Truy Tung Tiễn rồi Liên Hoàn Tiễn, những ánh sáng lấp lóe mang theo ma pháp phóng rào rào tới Xuân Tường.
"Vẫn là hơi quá mà..."
Xuân Tường thở dài một tiếng, thấy mình sắp bị bắn thành con nhím tới nơi, chợt tầm mắt hắn tối sầm lại, một người nhảy tới trước người Xuân Tường, thò tay vào trong đám mũi tên, bắt hết cả hơn mười mũi tên kia, hơn nữa lại còn tiện tay quăng chúng nó lại.
Mũi tên là đạo cụ phải dùng cung nỏ để bắn, dùng tay ném đi hoàn toàn không tạo ra uy lực gì, chỉ cắt ngang đợt bắn thứ hai của đám Cung thủ.
Xuân Tường nhìn người che trước mặt mình, kinh ngạc hỏi: "Ồ, Thiết Ngưu, ngươi không đăng xuất à?"
Lúc này Xuân Tường cũng chẳng còn nghĩ tới việc sử dụng từ ngữ kiếm hiệp nữa.
Vương Vũ cười nhạt, nói: "Xuân huynh đi trước đi, cứ giao chỗ này lại cho ta là được!"
Xuân Tường cũng không lải nhải, lăn đi như một con lừa tới góc chết nơi Cung thủ không bắn tới, rồi nói với Vương Vũ: "Vậy chính ngươi phải cẩn thận chút nha!"
Vương Vũ gật đầu: "Ừ, ta biết rồi!"
Lúc này, Huyết Sắc Chiến Kỳ lại đứng lên, lạnh lùng nói: "Muốn chạy à? Không dễ thế đâu!"
Dứt lời, Huyết Sắc Chiến Kỳ cầm thương, lao đầu tung một chiêu Xung Phong, nhắm thẳng tới Xuân Tường.
Khoảng cách giữa hai người bảo gần thì không phải gần, chí ít cũng tầm năm mét, Xung Phong thì chỉ lao lên được bốn mét, nhưng thanh trường thương trong tay Huyết Sắc Chiến Kỳ lại dài chừng hai mét, hoàn toàn có thể cắt ngang được việc thoát khỏi trạng thái chiến đấu của Xuân Tường.
Nói thì chậm mà xảy ra lại nhanh, Vương Vũ giơ chân tung một cú đá vào chiếc bàn, đá văng nó tới trước người Huyết Sắc Chiến Kỳ.
Huyết Sắc Chiến Kỳ đang lao tới, người lại mặc trang bị cực phẩm, cái bàn kia làm gì cản được hắn ta lại, thế là bị đâm vỡ nát. Loading...
Huyết Sắc Chiến Kỳ lại căng thẳng trong lòng: "Mẹ nó, lại mất hai vàng nữa rồi."
Sự hy sinh của cái bàn đã làm giảm tốc độ của Huyết Sắc Chiến Kỳ xuống. Vương Vũ nhân cơ hội chìa tay ra túm lấy đầu Huyết Sắc Chiến Kỳ, ném văng hắn ta ra ngoài.
Huyết Sắc Chiến Kỳ lớn như vậy, trực tiếp đập vỡ đội hình của dàn Cung thủ.
Cùng lúc đó, Vương Vũ phi người đuổi theo, đạp lên Huyết Sắc Chiến Kỳ vọt ra ngoài cửa, đồng thời cũng đánh Huyết Sắc Chiến Kỳ hóa thành ánh sáng trắng. Sau đó hắn dựa vào sức giật của đòn đánh này nhảy ngược ra sau, vững vàng thoát khỏi sự bao vây của đám người bên Liên Minh Huyết Sắc.
Vương Vũ mở giao diện Bạn Tốt, thấy Xuân Tường đã đăng xuất, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Cứ tường người của Liên Minh Huyết Sắc sẽ đuổi theo, nhưng khi thấy cảnh tượng vừa xảy ra, đám thành viên của Liên Minh Huyết Sắc và những người chơi tới xem trò hay đều ngây ra như phỗng, cằm sắp rụng xuống đất tới nơi.
"Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Chẳng nhẽ tên đó là hoàng tử thể thao à?"
"Chắc là hắn đeo dây rồi...
"Hắn là Võ sư nhỉ, sao có thể tùy ý ném bay Kỵ sĩ dễ dàng như vậy chứ? Hệ thống bị BUG à?"
Bởi vì sức mạnh và thể chất của Võ sư không bằng Kỵ sĩ khi phát triển lên, cho nên nếu không sử dụng kỹ năng nắm bắt, chỉ sử dụng đòn tấn công bình thường thì khó có thể cưỡng chế những nghề nghiệp Tanker di chuyển vị trí.
Có Võ sư trong đám người đứng xem bên ngoài lẩm bẩm: "Không phải tùy ý ném đâu, chiêu đầu của hắn hình như là Lên Gối ấy nhỉ!"
Đám người đều cười nhạo: "Ha ha, ngươi đần à, ngươi vẫn là Võ sư à nha, không biết Lên Gối là thế nào sao?"
Võ sư kia trả lời thành thực: "Ta chỉ nói là chiêu mở đầu trông giống mà thôi.. Cụ thể là như nào thì ta lại không biết rõ..."
Kỳ thực Võ sư này nói không sai, ban nãy Vương Vũ quả thật có sử dụng Lên Gối.
Trong lúc Lên Gối cưỡng chế bắt lấy, Vương Vũ nhanh chóng hủy bỏ kỹ năng này, sau đó dựa theo lực của việc túm bắt, dùng đòn tá lực đả lực thì mới có thể ném Huyết Sắc Chiến Kỳ đi.
Đừng thấy kể ra thì có vẻ đơn giản, nhưng thao tác trong đó chuẩn tới mức ngay cả hệ thống cũng không thể mô phỏng được.
Trong lúc người ở đây đều kinh ngạc, Huyết Sắc Chiến Kỳ đã hồi sinh ở khu vực của Kỵ sĩ, gầm lên với kênh Công hội: "Đuổi theo cho bố, không được để hắn chạy mất! Tu La, ngươi dẫn người tới võ quán, cho hắn về cấp 1 luôn!"
Nghe đại ca ra lệnh, người của Liên Minh Huyết Sắc mới kịp phản ứng. Hơn trăm người nhanh chóng tạo ra trận hình, mũi tên rồi phép thuật rào rào phóng tới Vương Vũ.
Nếu là mười mấy hai mươi người, Vương Vũ thật sự có gan xông trận địa mũi tên của bọn họ một lần. Nhưng lúc này hắn đang phải đối đầu với hơn trăm người, đừng nói hắn là một Võ sư, cho dù có là siêu nhân e là cũng bị bắn rụng.
Biết là không thể chống lại được bọn họ, Vương Vũ quay đầu bỏ chạy. Hắn vừa chạy lại còn vừa tránh né mũi tên hệt như mọc mắt sau lưng.
Trông thấy hắn né tránh một cách thần kỳ như thế, những người đứng xem đều kinh ngạc.
"Đừng để hắn chạy!"
Người bên Liên Minh Huyết Sắc thấy Vương Vũ định chạy, lập tức rầm rập đuổi theo.
Chuyện tốt thì chẳng ai hay biết, chuyện xấu thì lại lan xa ngàn dặm. Tin tức hai phe đang đụng độ nhau trong quán rượu lan ra khắp thành Dư Huy, người chơi ở trong thành đều chạy tới hóng hớt.
Thậm chí có người hóng chuyện rồi, lại đăng xuất, lên diễn đàn đăng bài cho lớn chuyện.
"Liên Minh Huyết Sắc và Toàn Chân Giáo đánh nhau trong thành. Đám chủ chốt của bên Liên Minh Huyết Sắc bị giết sạch một lượt. Cao thủ thần bí của Toàn Chân Giáo lấy một địch lại một trăm, bật chế độ chuồn là thượng sách!"
Chủ đề này được viết một cách còn ngoạn mục hơn cả tiểu thuyết, rất có thanh thế của Tiêu Phong đại chiến với Tụ Hiền trang.
Tất cả người chơi ở thành Dư Huy khi thấy chủ đề này, đều đăng nhập đi xem đại thần. Những người đang cày cấp nơi dã ngoại cũng dừng lại, lũ lượt trở về thành.
Cày cấp thì lúc nào cũng được, nhưng đại thần thì nghìn năm có khi chẳng được gặp lần nào.
Trong lúc nhất thời, toàn thành Dư Huy như sục sôi cả lên.