Ta là Thực Sắc

Chương 145: Phiên ngoại: Cuộc sống sau khi kết hôn (hạ)



11. Vấn đề tên gọi

Sinh đứa nhỏ sẽ phải lựa chọn tên.

Việc chọn tên thật là vô cùng quan trọng, không qualoa được, kết quả là, Hàn Thực Sắc cùng Đồng Diêu động viên tất cả những ngườiquen biết giúp họ đặt tên con.

Người thứ nhất hỏi chính là Kiều bang chủ.

Kiều bang chủ lạnh lùng nói: “Kêu Đồng Dương Hi đi.”

Hàn Thực Sắc lẩm bẩm nhớ kỹ: “Đồng Dương Hi, ĐồngDương Hi, Đồng Dương Hi… Con dâu nuôi từ bé[1], a,Kiều bang chủ, ngươi rất không phúc hậu, như thế nào có thể làm cho con trai tagọi là con dâu nuôi từ bé chứ?”

[1]Đồng Dương Hi và Đồng dưỡng tức (con dâu nuôi từ bé) là đồng âm trong tiếngtrung.

Kiều bang chủ tiếp tục lạnh lùng thốt: “Vậy ngươi cònnói con gái ta có bộ dạng lớn lên là một tràng bi kịch?”

Hàn Thực Sắc cẩn thận nói: “Nhưng… Ta nóichính là lời thật lòng a.”

Nói xong, thừa dịp Kiều bang chủ rút súng liền nhanhchóng bỏ chạy.

Người thứ hai hỏi chính là Sài Sài.

Sài Sài suy nghĩ một chút, nói: “Dứt khoát, kêu ĐồngĐồng đi, tên rất dễ gọi.”

Hàn Thực Sắc lắc đầu: “Quá đơn giản đi.”

Sài Sài nhún vai: “Dù sao con gái của tao cũng đãchính thức đưa nó vào hộ khẩu, đã kêu Lâm Lâm, rất đơn giản. Làm gì đem thờigian lãng phí vào việc đặt tên chứ, còn không bằng đi ngủ.”

Hàn Thực Sắc thở dài lắc đầu: “Con gái mày sau khi lớnlên nhất định sẽ hận mày.”

Người thứ ba và thứ tư hỏi chính là cha mẹ Hàn ThựcSắc.

Đinh Mẫn Quân nói: “Dứt khoát kêu Đồng Tử đi, con traicủa Đồng Diêu nha, ý nghĩa sâu xa a.”

Hàn Thực Sắc rùng mình: “Vậy nếu sinh con gái, chẳngphải là sẽ kêu Đồng Nữ?”

Hàn Trúc có cái nhìn của chính mình: “Đừng nghe mẹ connói lung tung, gọi như vậy sao được. Đây chính là cháu ngoại của chúng ta, tênnhất định phải có khí phách, phải trấn áp được người khác, muốn cho người khácvừa nghe liền vĩnh viễn nhớ rõ… Cho nên ý tứ của ta là, dứt khoát kêu ĐồngTrinh đi.”

Lần này là đứa con trong lòng Hàn Thực Sắc rùng mìnhmột cái.

Về sau, chỉ cần Hàn Thực Sắc nói muốn đi nhà ông bàngoại, nhóc con sẽ oa oa khóc lớn, như là đem hắn đi vào miệng hổ vậy.

Cuối cùng, vẫn là Hàn Thực Sắc cùng Đồng Diêu tự nghĩtên.

“Đồng Phương Bất Bại?”

“Đồng Nhan Bất Lão?”

“Đồng Tom?”

“Còn Đồng Mary thì sao?”

Mỗi lần nghe cha mẹ đưa ra một cái tên, đứa nhỏ trêngiường sẽ run rẩy.

Tự hỏi một tháng, hai ngươi vẫn chọn dùng phương phápđơn giản nhất - lấy họ của cha mẹ.

Cho nên, tên con trai của họ là Đồng Hàn.

12. Bú mẹ

Để đứa con khoẻ mạnh, Hàn Thực Sắc quyết định dùng sữamẹ nuôi nấng.

Khẩu vị của con trai không tồi, mỗi lần đều có thểuống rất nhiều.

Mà khi Hàn Thực Sắc cho ăn thì Đồng Diêu sẽ ở bên cạnhquan sát, làm một bộ mặt rất thánh thiện, trên môi là nét cười ấm áp.

Nhưng là hôm nay, khi hắn lần nữa làm như vậy, HànThực Sắc lại đánh vỡ sự thánh khiết của hắn.

Bởi vì nàng nói: “Muốn hay không tự mình cảm thụ?”

“Được.” Đồng Diêu lưu manh cười, tiếp theo đi đến bênngười nàng, cả người cúi xuống, ra vẻ hôn một cái, sau đó chậc lưỡi nói: “Hươngvị cũng không tệ lắm.”

Lời nói vừa xong, hai người nhìn nhau cười.

Nhưng cười cười, lại bỗng nhiên phát hiện một đạo ánhmắt.

Quay đầu, bọn họ trông thấy cặp mắt đen nhỏ như quảnho của con trai đang lẳng lặng nhìn chằm chằm.

“Nó... Giống như trách cứ ta đoạt đồ ăn của mình.”Đồng Diêu nói.

“Làm sao có thể? Đầu nó còn không to bằng lòng bàn tayta, làm sao suy nghĩ được nhiều như vậy?” Hàn Thực Sắc khuyên ông xã an tâm.

Nhưng kế tiếp, Đồng Hàn lại làm ra một loạt hành độngkỳ quặc.

Mỗi khi Đồng Diêu đưa con trai đi tiểu, thì tiểu kê kêcủa Đồng Hàn sẽ phi thường chuẩn xác mà đem nước tiểu bắn vào người hắn.

Mỗi khi Đồng Diêu trêu đùa hai má con trai, Đồng Hànsẽ quay đầu, cắn vào ngón tay cha nó.

Mỗi khi Đồng Diêu ôm con trai, dỗ cho nó ngủ, Đồng Hànsẽ vô cùng hợp tác mà ói sữa lên quần áo của cha nó.

Mỗi khi Hàn Thực Sắc đem con trai ôm vào lòng, nhấc áolên cho bú sữa, Đồng Hàn vừa ngậm bộ ngực của mẹ nó, một đôi hắc tinh thì lạicảnh giác mà nhìn chằm chằm cha nó bên cạnh.

Thấy tình trạng này, Hàn Thực Sắc rốt cục thở dài:“Được rồi, ta tin, hắn quả nhiên đang trả thù ngươi đoạt đồ ăn của mình.”

Đồng Diêu: “………….”

Từ đó về sau, chỉ cần Đồng Hàn bú sữa, Đồng Diêu liềnkhông dám tới gần.

13. Đồng Hàn bắt nạtngười

Trần Băng Băng là giáo viên của nhà trẻ mẫu giáo, hômnay là ngày khai giảng đầu tiên, đến nhận một đám học sinh mới.

Trần Băng Băng liếc mắt một cái liền phát hiện trongđám có một bé trai vô cùng xinh đẹp – Đồng Hàn.

Da thịt vô cùng mịn màng, đôi mắt đen như hột nhãn,lông mi cong, dài, dày, mũi cao thẳng, cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận, còn cómột đầu tóc hơi xoăn tự nhiên, nhìn qua một cái liền khiến người ta yêu thương.

Đang lén lút đánh giá, Trần Băng Băng đột nhiên pháthiện có một bé trai to con trong lớp là Uông Thư Hàm đi đến bên cạnh Đồng Hàn,đột nhiên ra tay, đem Đồng Hàn đẩy ngã trên mặt đất.

Trần Băng Băng sợ hãi thiếu chút nữa kêu thành tiếng,vội đi lên giữ gìn chính nghĩa.

Uông Thư Hàm vừa thấy cô giáo đến đây, lập tức dichuyển hai chân béo múp, nhanh như chớp chạy mất.

Trần Băng Băng vội nâng Đồng Hàn dậy, nhanh chóng hỏi:“Hàn Hàn không có việc gì chứ, có chỗ nào đau, mau nói cho cô?”

Đồng Hàn nhẹ lắc đầu, cắn môi, nước mắt cơ hồ sẽ tràora.

Thấy tình trạng này, tâm Trần Băng Băng tan nát, mộttay đem Đồng Hàn ôm vào trong ngực, nói: “Ngoan, không có việc gì, đợi lát nữacô sẽ đi phê bình Uông Thư Hàm.”

“Cám ơn cô.” Đồng Hàn thanh âm non nớt, làm cho tâmTrần Băng Băng mềm nhũn.

Hôm nay lúc tan học, Hàn Thực Sắc tới đón con trai,nghe thấy Trần Băng Băng nói việc này, trong mắt có điểm không thể tin.

Con trai nàng bị khi dễ?

Hắn không đi khi dễ người khác là đã tốt lắm rồi.

Trên đường đi về nhà, vừa nhớ tới chuyện đó, Hàn ThựcSắc liền nhìn thấy một bé trai to con đừng trước mặt, chỉ vào con trai mìnhnói: “Họ Hàn kia, đều đã bốn năm tuổi, còn muốn mách cô giáo, người thật mấtmặt, có bản lĩnh, ngươi cùng ta đánh một trận!”

Hàn Thực Sắc vô cùng buồn bực.

Vị bạn nhỏ không có văn hoá này, con trai nàng rõ rànghọ Đồng mà.

Đồng Hàn giống như là không có nghe thấy, tiếp tục lôikéo mẹ đi về.

Uông Thư Hàm tức giận đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng,nhìn Đồng Hàn đi qua mình, bỗng nhiên duỗi tay, muốn đánh hắn.

Nhưng là Đồng Hàn phi thường bình tĩnh, đưa nắm tayđến phía trước, tiếp theo Uông Thư Hàm gục trên mặt đất, giống như cục thịtnhỏ, kêu càu nhàu mà rời đi.

Sau đó, Đồng Hàn tiếp tục lôi kéo mẹ đang trợn mắt háhốc mồm trở về nhà.

Buổi tối, Hàn Thực Sắc đem chuyện ấy nói cho ĐồngDiêu.

Đồng Diêu đi tới ngồi cạnh con trai trên ghế sô-phaxem phim “Hỷ Dương Dương và Hôi thái lang”, hỏi: “Hôm nay,con để cho bạn họckia đẩy ngã?”

Đồng Hàn gật đầu.

“Là vì làm cho cô giáo thương xót con?” Đồng Diêu tiếptục hỏi.

Đồng Hàn tiếp tục gật đầu.

“Như vậy, con có thể nhào vào trong lòng cô giáo, ướclượng bộ ngực của cô giáo?”

Hiểu con chỉ có cha, Đồng Hàn vẫn cứ gật đầu.

Sau đó, Đồng Hàn quay đầu, hướng Đồng Diêu nói: “Baba, bộ ngực cô giáo là cúp D đó.”

Đồng Diêu có chút đăm chiêu gật đầu: “So với mẹ conước chừng lớn hơn hai bậc.”

“Binh binh” hai tiếng trầm đục, trên sô pha hai chacon bị cái xoong đập thật mạnh vào ót.

“Tối nay, hai người các ngươi đi bảo cô giáo cúp D kianấu cơm cho ăn đi.” Hàn Thực Sắc nói xong, xoay người, bực mình ra ngoài ăn.

Đồng Diêu, Đồng Hàn: “……….”

14. Thanh mai trúc mã

Đồng Hàn cùng Lâm Lâm đúng là thanh mai trúc mã.

Nhưng là, tình cảm giữa hai đứa hình như là không tốtnhư vậy.

Nguyên nhân là ở cha mẹ hai người thường xuyên ở saulưng giáo huấn tư tưởng của chính mình.

Kiều bang chủ thường ở sau lưng Hàn Thực Sắc nói vớiLâm Lâm: “Con gái a, Đồng Hàn kia, quả thực tập hợp những điều không bìnhthường của cha mẹ, đúng là một nhóc không bình thường, con ở với nó lâu rồi,khẳng định cũng sẽ không bình thường, cho nên, nghe lời ba ba, rời xa gia đìnhkhông bình thường đấy đi.”

Hàn Thực Sắc thường sau lưng Kiều bang chủ nói vớiĐồng Hàn: “Con trai a, Lâm Lâm tuy rằng bây giờ bộ dạng khả ái, nhưng là conkhông cảm thấy khuôn mặt nó, càng ngày càng giống ba ba mình sao? Nếu con hiệntại cùng nó nảy sinh tình cảm, vậy lúc lớn lên, con sẽ cùng một người con gáigiống chú Lâm đi ngủ, vậy rất khủng bố a.”

Bởi vậy, dưới sự thôi miên của cha mẹ, hai người tươngđối không vừa mắt đối phương.

Có một lần, hai nhà gặp nhau, hai bạn nhỏ phải chơichung với nhau.

Lâm Lâm từ trên xuống dưới đánh giá Đồng Hàn, khinhthường nói: “Khỉ gầy còm.”

Đồng Hàn nhẹ nhàng liếc qua Lâm Lâm nói: “Nữ lực sĩ.”

“Ngươi là Phong hỏa luân.”

“Ngươi là Hôi thái lang.”

“Ngươi là Ultraman!”

Tranh cãi một hồi, Lâm Lâm bắt đầu dùng đòn sát thủcủa mẹ nó, lấy ra một cục gạch từ những luống hoa bắt đầu ném vào Đồng Hàn.

Đồng Hàn cũng sử dụng đòn sát thủ của cha nó, đem LâmLâm đẩy ngã.

Liền như vậy, hai đứa đánh lẫn nhau, cuối cùng đánhđiên rồi, bắt đầu túm lấy nhau, ở sàn nhà lăn qua lăn lại.

Trong quá trình này, hai đứa công kích điểm yếu củađối phương.

Ý tứ chính là, hai điểm phía trên và một điểm phíadưới.

Khi người lớn phát hiện ra, quần áo đã bị đối phươngxé sạch bóng.

Ba điểm đều lộ ra.

Tuy rằng, một đứa năm tuổi, một đứa ba tuổi, cũngkhông có gì để nhìn.

Nhưng mà, chuyện này, cứ như vậy truyền ra, cũng gâyra ảnh hưởng rất lớn.

15. Đồng phục hấp dẫn

Đồng Diêu từng nói với Hàn Thực Sắc: “Ngươi cả ngàymặc áo blouse trắng, quả thực chính là đồng phục quyến rũ.”

Hàn Thực Sắc nguyên bản nghĩ là Đồng Diêu nói giỡn.

Nhưng quà sinh nhật năm nay, Đồng Diêu cư nhiên muốnnàng mặc đồng phục cám dỗ.

Nguyên văn hắn nói là: “Ta còn chưa đến phòng khám chỗngươi làm đâu.”

Hàn Thực Sắc vỗ ngực nói: “Trưa hôm nay, đến phòngkhám chỗ ta, ta đền bù cho ngươi mãn nguyện.”

Đồng Diêu đúng hẹn tới, quả nhiên thấy Hàn Thực Sắcmặc áo khoác trắng, ngồi ở trên bàn đợi mình.

Tuy bên ngoài là áo blouse trắng, nhưng Hàn Thực Sắcmặc bên trong là nội y gợi cảm, thêm tất chân đen, còn giày cao gót đen nữa.

Gần đây bởi vì Đồng Hàn rất thích không có việc gìliền đi ngủ với hai người, nên bất đắc dĩ bọn họ trên giường vận động số lầngiảm đi, vì vậy, Đồng Diêu vừa nhìn thấy cảnh này, ngay lập tức tiến lên, đemHàn Thực Sắc để dưới thân.

Hai người xúc cảm mãnh liệt, thiếu chút nữa đem phòngkhám bốc hoả.

“ Thế nào?.... Sinh nhật... Quà sinh nhật… Năm nay…Có, có thoả mãn không?” Hàn Thực Sắc vừa nồng nhiệt hôn, vừa hỏi.

“Đương nhiên, bà xã… Dáng vóc của ngươi... Càng ngàycàng tốt.” Đồng Diêu vội vã giở thủ đoạn với Hàn Thực Sắc.

Hàn Thực Sắc nghe như vậy rất thoả mãn, lúc này cũngkhông còn chừng mực, bắt đầu triển khai thêm một bước quyến rũ.

Ai ngờ, đang lúc hai người muốn đi vào chủ đề chínhthì đột nhiên vang lên “Binh binh” tiếng đập cửa.

“Ai vậy?” Hàn Thực Sắc cả kinh.

“Ta.” Cư nhiên lại là thanh âm của lão viện trưởng.

“Viện trưởng, có chuyện gì sao? Đợi lát nữa ta đếnphòng làm việc của ngươi nói đi.” Hàn Thực Sắc cũng không dám cho lão việntrưởng biết Đồng Diêu ở đây, bằng không, hắn nhất định sẽ lấy cớ nàng hẹn hòtrong thời gian làm việc mà trừ tiền thưởng, không chỉ có như thế, không chừngcòn muốn thông báo toàn bệnh viện.

Hàn Thực Sắc hiện tại hối hận, mấy bữa trước cô ngànvạn lần không nên đem đĩa ghi hình lúc kích tình của Lão viện trưởng và bà dìquét dọn rao bán khắp nơi.

Này không phải là, lão viện trưởng đến trả thù cô sao.

“Hàn Thực Sắc ngươi đến tột cùng làm cái gì? Phòngkhám là nơi thần thánh để cứu giúp người, há để cho ngươi lén lút ở bên tronglàm điều bất lương a? Mở cửa nhanh!” Lão viện trưởng đem cánh cửa đập mạnh hơn.

“Ta không có!” Hàn Thực Sắc cái khó ló cái khôn, cãi:“Ta đang khám bệnh! Ta chính là đang làm chuyện cứu người.”

Lão viện trưởng không dễ dàng bị lừa như vậy: “Tốtlắm, nếu là chuyện quang minh chính đại, ngươi mở cửa ra, cho ta nhìn, làm chota xem một chút!”

Hàn Thực Sắc bất đắc dĩ, chỉ có thể đem Đồng Diêunhanh chóng kéo đến bàn giải phẫu phía sau bình phong nằm, chính mình sửa sanglại quần áo, sau đó không tình nguyện ra mở cửa.

Lão viện trưởng vừa vào cửa chạy nhanh tới phía saubình phong, chỉ vào Đồng Diêu: “Đồng chí Hàn Thực Sắc, đây rõ ràng là ông xãcủa ngươi a!”

Hàn Thực Sắc hợp tình hợp lý trả lời: “Ông xã ta cũnglà người, hắn cũng sẽ sinh bệnh, cũng có thể trở thành bệnh nhân của ta!”

Lão viện trưởng tròng mắt đảo tròn, lập tức nói: “Kia,hắn tại sao không có đăng kí? Tại sao không có bệnh án? Hàn Thực Sắc đồng chí,ngươi lấy việc công làm việc tư?”

Hàn Thực Sắc đem thắt lưng xoa, nói: “Ngươi không phảicũng thế sao, con trai của em gái của chú họ của bà dì quét dọn vệ sinh đếnbênh viên chúng ta làm phẫu thuật, ngươi một bút vung lên, nói là miễn phí, đâylà ông xã của ta, càng nên miễn phí chứ!”

Lão viện trưởng bí thế, thiếu chút nữa nghẹn, qua hồilâu, hắn bỗng nhiên trong mắt sáng ngời, nói: “Hàn Thực Sắc đồng chí, lão côngngươi là tới làm cái gì?”

“Cắt bao quy đầu.” Hàn Thực Sắc nói.

“Tốt lắm, tốt lắm.” Lão viện trưởng cười đến giống nhưmột con cáo: “Ta hôm nay ở chỗ này, nhìn ngươi cắt, ngươi nếu như không cắt...Ha ha ha ha, ta liền thông báo toàn viện!”

Nghe vậy, Hàn Thực Sắc cả người đổ mồ hôi lạnh.

Thông báo toàn bộ bệnh viện, thông báo toàn bộ bệnhviện, thông báo toàn bộ bệnh viện.

Thanh danh vốn đã không quá tốt của nàng, tuyệt đối sẽkhông chịu được sự bôi nhọ này.

Cho nên –

Hàn Thực Sắc trong mắt nổi lên một đạo hàn quang.

Đồng Diêu, chỉ có thể uỷ khuất ngươi.

Tiếp theo, nàng liền nhanh chóng cởi quần ông xã nhàmình.

“A!!!” một tiếng kêu thảm thiết, vào giữa buổi trưa ởbệnh viện nam XX vang lên.

Đây chỉ có thể dùng một chữ thảm đến để hình dung trọnvẹn a.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv